Lập tức lui lại phía sau để tránh khỏi những quả tên lửa, dù sao thì tên robot phía trước đã gần như bị cô phế hơn một nữa, không rời khỏi lúc này thì còn lúc nào nữa?
“Chết tiệt, mấy cái này bám dai quá”
Vừa nhào lộn vừa chạy trốn, Dạ Vũ không thể nào không chú ý đến những quả tên lửa nguy hiểm này được, nhưng hiện tại ngoài trốn ra thì cô không thể làm gì khác, khoảng cách quá gần dù có đánh nổ nó thì cũng không kịp bật vòng bảo hộ vô địch mà chắn đi cơn bạo tạc.
Tạo khoảng cách nhất định kéo đủ thời gian cho bản thân bật vòng bảo vệ, hai chân chạm xuống đất giải phóng hồn đạo khí giáp chân, một loại giáp chân có hình dạng không khác gì giày trượt patin cả
Loại hồn đạo khí này có bốn bánh và hệ thống phản lực giúp Dạ Vũ lao lên như tia chớp thoát khỏi mấy tên lửa của con robot, cô xoay người hai vòng rồi lập tức đáp xuống mặt đá, dùng hai chân móc lên một viên đá có kích cỡ vừa đủ, đá thẳng nó lên phía tên lửa.
Nhờ vào hồn đạo khí dưới chân này đã giúp Hình Na nhanh chóng thoát ra khỏi tầm ngắm của mấy tên lửa định vị, loại hồn đạo khí kia được chế tạo dựa theo cơ chế va chạm sẽ phát nổ nên Dạ Vũ lập tức đưa ra quyết định này.
“Quả nhiên là có hồn đạo khí này bỏ chạy thật sự rất tốt, ha ha”
Dạ Vũ cười cười tăng tốc, cô nhanh chóng bật người lên một lần nữa, ngay lúc này viên đá va chạm vào trong cái tên lửa, nó lập tức bị kích hoạt, chất nổ được dẫn phát và tạo ra một cơn bộc phát kinh khủng, thổi bay tất cả mọi thứ trong phạm vi nó nhắm đến.
“Oành”
“Oành, Oành, Oành, Oành, Oành, Oành, Oành,…”
Chỉ cần một quả tên lửa bị đánh trúng, chúng lập tức nổ theo dây chuyền, từ một quả bom chúng nổ lan ra các quả bom khác, liên tục oanh tạc tạo ra một vụ nổ to kinh hoàng, toàn bộ mọi đất đá khu vực này đều bị nó đốt cháy và tiêu hủy hết.
Một lượng xung kích từ vụ nổ tạo ra và đẩy mạnh về hai bên, Dạ Vũ lập tức dựa vào nó mà tăng tốc rời đi, cô nhanh chóng đưa hai chân xuống dưới, bốn cái bánh xe ở mỗi chân nhanh chóng tiếp đất, tiếp tục di chuyển và rời khỏi càng xa khu vực con robot.
Tuy địa hình có hơi lởm chởm nhưng mà Dạ Vũ rất nhanh làm chủ được thăng bằng, cô tiếp tục di chuyển tiến vào phía cánh cửa bên trái, nơi mà con robot lúc đầu xuất hiện, một tay đưa ra bắt lấy bức tường bị phá hủy nặng nề.
“Ngon thì đuổi lấy ta”
Không biết con robot có nghe được không nhưng cô vẫn cố tạo ra tiếng động để nó đuổi theo, một tay nắm chặt lấy bức tường sụp đổ này, tuy nó không đủ khả năng để giúp cô lẫn trốn nhưng bây giờ vị thế của người đi săn và kẻ bị săn đã thay đổi, cô không cần lẫn trốn nhờ những thứ này nữa.
“Cảnh báo, kích hoạt hệ thống chém giết máu lạnh, ERROR”
Phần đầu của nó như có lại ý thức và tầm nhìn, con robot tỏa ra một nguồn sáng màu đỏ chứ không phải màu xanh dương như ban đầu nữa, cơ thể dù đang bị tổn thương rất nặng nhưng vẫn lập tức xoay đầu đuổi theo Dạ Vũ.
“Chuyển sang chế độ di chuyển bằng bánh xe”
Dù chỉ còn một chân nhưng nó vẫn rất tỉnh táo mà lựa chọn những phương án thích hợp nhất, phần đầu vừa lóe lên nó lập tức phát hiện có khá nhiều các cái bẫy mà Dạ Vũ đặt ở nơi đây, một tay giơ lên, một khẩu súng giống như shotgun gọn nhẹ xuất hiện, thật không biết con robot này lấy mấy cái vũ khí này ở đâu, công nghệ như vậy không phải là quá tiên tiến rồi sao?
“Bằng, bằng, bằng”
Liên tục nã đạn, nó liên tục đánh trúng các cái bẫy mà Dạ Vũ cố ý lắp đặt còn phần thân không ngừng di chuyển theo hướng Dạ Vũ, Cực hạn môn ra mệnh lệnh là nhất quyết phải lấy mạng của cô, không lấy được nó sẽ bị tiêu hủy, dù là một cỗ máy nhưng… nó có một cảm xúc của riêng bản thân?
Mọi thứ trong đây dường như điên hết rồi, Dạ Vũ cắn răng quan sát con robot đang không ngừng tiến vào phía cô, các cái bẫy đang bị phá hoại một cách nhanh chóng, cô cần phải trốn thoát khỏi đây nhanh nhất có thể
Dùng bức tường làm điểm tựa Dạ Vũ lập tức đẩy mình rời khỏi, hướng thẳng vào cánh cửa phía bên trái mà lập tức rời đi, bôn cây hồn đạo pháo từ sau lưng nhanh chóng xuất hiện để bắn vào người con robot, dù biết nó không thể gây ra tổn thương được nhưng chí ít nó cũng có thể tạo ra xung kích đẩy cô đi nhanh lên hoặc cản trở đối thủ lại một chút.
“Chậc, hết đường rồi, đành vào vậy”
Cắn răng cảm thấy khó chịu, cô tính đến một nơi thoáng vắng như bên trái để làm tốt vai trò của một người đi săn, nhưng không ngờ con robot này lại trâu bò như vậy, ánh sáng màu đỏ tóe ra từ người nó làm cô cảm thấy hơi khó chịu.
Đành phải chui vào bên trong, Dạ Vũ tiến vào nơi mà con robot bước ra, bốn khẩu hồn đạo pháo nhanh chóng nã đạn.
“Ầm, ầm, ầm, ầm”
Bốn nguồn năng lực tử hoại bắn ra thẳng phía con robot, nhưng ngay lập tức một khẩu pháo từ phía con robot cũng phát ra, lập tức làm chệch hướng đòn bắn của Dạ Vũ.
“Chậc, quá chênh lệch rồi mà”
Nhíu mày cảm thấy khó chịu, dù cô đã biết trước mọi thứ sẽ diễn ra thế này nhưng thực sự chứng kiến hồn đạo khí của mình bị áp chế làm cô không khỏi ngứa gan, dùng một tay đập vách tường, Dạ Vũ nhanh chóng lao thẳng vào bên trong cánh cửa phía bên trái, biến mất khỏi tầm nhìn của con robot
“Ầm, Oành”
Lập tức một vụ nổ xuất hiện, chỉ trong tích tắc thì đòn bắn của con robot bắn đúng ngay vị trí của Dạ Vũ, cô chỉ cần chậm lại một chút là sẽ bị oanh thành một vũng máu mất, cả cánh cửa như bị đáp sụp, con robot cứ thể lao thẳng vào, tay phải như một mũi khoan đâm vào đục nát lối đi, không một gì có thể cản đường nó, dù chỉ có một chân nhưng con robot di chuyển cực nhanh
“Xoẹt”
Lao thẳng vào bên trong địa bàn của mình, không ngờ Dạ Vũ lại chui đầu vào bên trong lãnh địa của nó? Bộ con nhỏ này không biết không ai rõ hơn bên này hơn nó sao?
Tuy hơi nghi ngờ về cách hành xử của Dạ Vũ nhưng nó vẫn nhanh chóng lao vào, đuổi theo con đường mà Dạ Vũ bước đi, nhưng thật khó tin là cô ta dường như biến mất khỏi tầm nhìn của con robot vậy.
“ Nghi hoặc, hỗn loạn”
Âm thanh máy móc vang lên, một sự hỗn loạn sóng lập tức dâng trào, con robot lập tức xoay cái đầu đã bị hỏng phần chính giữa quan sát, không biết nó còn nhìn được không nhưng rõ ràng nó đang tìm kiếm Dạ Vũ, không bắt được sóng của cô làm nó khá bực mình nhưng nó vẫn rất kiên trì quan sát.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...