Con robot đang cố gắng cựa quậy tìm kiếm lối thoát, nhưng mà những sợi dây kim loại của Dạ Vũ lại trói buộc nó cực chặt, không thể di chuyển vào tấn công được?
Dạ Vũ cười lạnh, coi như là hồn thánh bị trói bởi thứ này cũng khó lòng mà thoát ra, chỉ một con robot có thực lực như vậy mà cũng muốn trốn thoát? Quá khinh thường cô đi?
“Bên trên? Mắt? Khớp? hay là dưới chân?”
Vừa lao lên Dạ Vũ vừa suy nghĩ, cô bắt đầu với mục tiêu trước tiên của mình, cơ quan thị giác của con robot, không biết rằng nó có hiệu quả hay không, ví dụ nó còn có một bộ phận quan sát khác thì sao? như vậy không phải quá không có lời ư?
Nhưng mà thay đổi vị trí quan sát có thể làm cho nó có một chút khó khăn di chuyển không? Không, khả năng này rất thấp, không giống con người, miễn là lập trình cho nó một hệ dữ liệu đầy đủ nó sẽ ngay lập tức có thể hoạt động trong điều kiện tốt nhất.
Coi như là dùng sóng thì cũng bị Dạ Vũ cản trở, nhưng chỉ phá hủy bộ phận thị giác thì có phần hơi mạo hiểm dù nó là một trong bảy điểm yếu mà cô đề ra? Có nên hay không? Không còn thời gian nữa rồi, làm luôn thôi.
“Chết đi”
Từ trong tay xuất hiện một cây dao găm, nó phát sáng và tỏa ra hàn quang cực mạnh, một thanh cấp sáu hồn đạo khí có thể đâm thủng bất cứ lớp phòng thủ nào từ Hồn thánh trở xuống, vì vậy cô tin rằng cây dao của mình dù không thể trực tiếp tổn thương phần vỏ vẫn có thể gây điểm chết với phần điểm yếu như mắt.
Tốc độ tiến tới cực nhanh, như một ngọn gió bắc, Dạ Vũ nhanh chóng lại gần thân thể của con robot, tuy nhiên ngay khi cô nghĩ rằng mọi thứ diễn ra thuận lợi thì con mắt của con robot lập tức tóe lửa phát sáng.
Cơ thể không ngừng phát ra những con dao sắc bén từ các khớp mà Dạ Vũ cho là yếu đuối và phòng ngự kém, quả nhiên là không có một nơi nào mà vừa yếu vừa để lộ ra sơ hở rõ ràng như vậy, hành động lựa chọn phần trên của Dạ Vũ là vô cùng đúng đắn và may mắn, nếu cô chọn tấn công phần khớp thì mọi chuyện đã khác rồi.
“Xoẹt xoẹt”
Những con dao xuất hiện và chặt đứt những sợi dây kim loại, nó được giải phóng hành động di chuyển, tay trái giơ lên lập tức muốn đấm bay Dạ Vũ.
Một bên còn lại, tay phải của con robot như đang muốn triệu hồi ra thanh kiếm, khẩu Rifle của nó đã rớt xuống đất, không thể bắn được nữa làm nó có hơi khó chịu, dù sao thì Dạ Vũ đã tiếp xúc quá gần, một con dao là thứ tốt hơn để tấn công cô ta.
“Ầm”
Một cú đấm được đánh ra, nhưng không hiểu sao nó lại không trực tiếp tấn công trúng người của Dạ Vũ, bị lệch xuống dưới ư?
“Ha ha, chết đi”
Lập tức mượn thế nhảy lên bàn tay của con robot, lách qua lưỡi dao trên thân thể của nó mà lao tới phần đầu, bên phía tay phải còn không kịp triệu hồi vũ khí, Dạ Vũ nhanh gọn cho phần đầu của nó liên tục bảy tám nhát đâm rồi lập tức luồn xuống hạ thân, cô bẻ cổ nó quay ra đằng sau, bám lấy vai rồi lượn hai vòng xuống dưới, né tránh các lỗ hổng có xuất hiện ở phần khớp chân vì có thể sẽ có đạn bắn ra.
Không phải tự nhiên mà cánh tay trái của nó bị kéo xuống mà là do cái lưới của Dạ Vũ chưa bị phá vỡ hoàn toàn, nó có thể di chuyển được là nhờ cái lưới được nới lỏng chứ không phải là đã hoàn toàn cắt đứt cái lưới.
Để bảo vệ cho bộ phận máy móc và kim loại không bị chính những vũ khí của bản thân làm tổn hại, những lưỡi dao sắc bén từ các phần khớp được cấu tạo với một mặt sắc bén và một mặt được làm phẳng, vì để cho những lưỡi dao không cứa vào bản thân mình khi di chuyển nên đã sơ hở và bị Dạ Vũ lợi dụng
“Tạch tạch”
Cặp mắt màu xanh dương của con robot như có nhân tính, nó có phần ngạc nhiên khi phát hiện cử động của mình lại không được như mong muốn, tay trái bị lệch xuống làm nó không thể tấn công trúng Dạ Vũ.
Cấu trúc sợi hai vòng, một vòng kẹp lấy phía dưới và một vòng kẹp lấy phía trên, một cái lưới có hai lớp đến từ cả trên và dưới vì vậy nên chỉ có một phần là bị chặt đứt.
Việc mất đi một nửa sức kéo khiến cho con robot có thể hoạt động thoải mái hơn và cảm giác như nó đã được giải phóng hoàn toàn, nhưng nó không ngờ những phần còn sót lại lại có thể gây ra một tác dụng khủng khiếp như vậy, chỉ một sai lệch nhỏ trong chiến đấu đã có thể khiến đối phương nắm lấy ưu thế vậy mà nó lại mắc một lỗi cực kỳ to.
“Phạch, phạch, keng kenggggg”
Đó là âm thanh vang lên liên tục khi Dạ Vũ tấn công, sau đó cô nhanh chóng đi xuống phía dưới nhanh nhẹn như một con khỉ, thật khó mà ai có thể coi cô như là một phụ trợ hệ hồn sư sau khi chứng kiến điều này.
“Hồn kỹ thứ bốn + hồn kỹ thứ năm: Gia tăng hồn lực 8 thành và gia tăng bộc phát 9 thành”
Hai cái hồn hoàn một cái màu tím, một cái màu đen sáng lên, Dạ Vũ như một con bạo thú lập tức sử dụng một cây búa hồn đạo khí đập vào khớp chân phải của con robot, tuy nhiên rất nhanh nó lấy lại được bình tĩnh và thăng bằng, khi nó đã để ý đến việc tồn tại của sợi dây kim loại của Dạ Vũ thì nó rất nhanh có biện pháp khắc phục.
Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nó lập tức giơ chân phải lên muốn đạp vào phía Dạ Vũ, hàng loạt các loại tên lửa lập tức nhắm vào phía của Dạ Vũ, nhưng đã quá muộn rồi….
“Giờ thì tới việc ta là người đi săn còn ngươi là kẻ bị săn, thế trận thay đổi”
Cười lạnh mà nói, không quan tâm việc con robot này có hiểu lời cô nói hay không nhưng Dạ Vũ vẫn cứ nói để thỏa mãn lòng hư vinh của mình, cô không ngừng lợi dụng góc độ kỹ thuật mà nện vào mặt bên của khớp chân phải, vì phòng thủ khá yếu và Dạ Vũ cũng nhận ra chiêu trò trong đó nên chỉ một phát, chân phải của con robot gần như bị đánh hỏng.
Con robot giống như hiểu ý của Dạ Vũ, nó có vẻ rất tức giận nhưng bây giờ nó lại không thể biểu hiện ra ngoài được, thứ nhất là bộ phận quan sát của nó không thể nhìn, thứ hai là hệ thống thu hồi sóng âm để nhận biết cũng bị nhiễu loạn nốt, điều cuối cùng là con nhỏ này bám quá dai, cái chân của nó chắc chắn là đã bị nó phá hủy.
Các quả tên lửa được con robot phóng ra, nó là loại truy tìm hồn đạo khí và đuổi theo Dạ Vũ không ngừng, nhưng mà sau khi Dạ Vũ hoàn thành làm cảm tư thế di chuyển của đối phương, cô lập tức rời khỏi phạm vi tấn công ngay lập tức.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...