Bước ra trong màn khói của vụ bạo tạc, Huyền lão ho khan vài tiếng, tuy không bị thương gì nặng nhưng ông cũng bị 2 đứa nhỏ chơi một vố đau đớn, lớn tầm này tuổi rồi mà vẫn còn bị con nít lừa, hầy …
Chỉ có một vài vết trầy nhỏ, dùng hồn lực để điều trị nhanh chóng, Huyền lão từ không trung bước xuống đất từ từ.
“Hai đứa tiểu quỷ, thật không biết kính lão gì cả!”
Giả bộ tức giận, thực chất bây giờ trong lòng Huyền lão đang nở hoa rực rỡ rồi, học viện có thêm 2 con quái thú, như vậy tương lai của trường sẽ được bảo vệ vững chắc, hắc hắc hắc.
“Hì hì, bọn con cũng chỉ muốn thử sức bản thân thôi mà”
Hình Tử gãi gãi đầu, xài nhiều hồn lực quá nên giờ cậu cũng hơi mệt, thu hồi hồn đạo khí về lại cơ thể, một số mảnh kim loại bị hư cậu đành ném vào trữ vật khí, chờ Hình Na sửa lại cho cậu.
Năng lực tinh thần của Hình Tử rất mạnh, thân là một năng lượng thể, không ai có thể cảm nhận rõ ràng được năng lượng dao động bên ngoài như cậu đâu, tuy hóa thành người nhưng độ nhạy cảm và cảm giác tần số của Hình Tử vẫn là rất cao, đây là lý do mà cậu thích sao chép võ hồn của Hoắc Vũ Hạo, đồng dạng với năng lực mà bọn chúng hay gặp.
“Hử”
Gõ đầu thằng nhóc ranh này, Huyền lão ngứa gan khi thấy thằng nhóc được lợi còn khoe mã, chết tiệt, cái gì mà “Chúc ngài một ngày vui vẻ” cơ chứ? Có đứa nhóc nào dồn một lão già vào một trận bộc phát rồi cười vui vẻ chúc phúc như 2 đứa nhỏ không.
“Mama, Tuyết nhi giỏi không?”
Hoàn toàn không quan tâm 2 người kia đang hỗ động cái gì, Hình Tuyết lập tức chạy về phía mẹ mình cầu động viên.
Từ khí tức quan sát được, chiến ý của Huyền lão đã dừng lại, Hình Tuyết cũng không có lý do gì để chiến đấu tiếp nên ngay khi được Hình Tử tiếp xuống đất, cô lập tức thu hồi võ hồn và chạy về phía Hình Na.
“À… ừm, giỏi lắm”
Hơi cạn lời với con bé dính mẹ như vậy, mới đi có chút xíu là lại chui vào bám lên người cô rồi, thật là. …
Đưa tay ra xoa đầu bé con, Hình Na thú vị nhìn phản ứng của Huyền lão, ông có vẻ khá vui vì có thêm nhiều thiên tài gia nhập học viện, nhìn Huyền lão và Hình Tử hỗ động, cậu nhóc rất nhanh chóng làm thân thêm một lão ngoan đồng nữa rồi.
Sau một hồi nói chuyện vui vẻ, Huyền lão khôi phục lại tư thái thanh cao và lão đạo, ông đứng dậy nói:
“Hình Tử, Hình Tuyết, hai đứa có thể trực tiếp gia nhập nội viện, thực lực của cả 2 đều mạnh vượt xa người thường”
“Nhưng gia nhập nội viện Sử Lai Khắc có nghĩa rằng bọn con là người của Sử Lai Khắc, nếu sau này học viện có chuyện gì thì bọn con sẽ cần phải có nghĩa vụ giúp đỡ học viện những lúc khó khăn, đương nhiên học viện cũng sẽ dồn hết sức lực để đào tạo bọn con”
“2 nhóc! Bọn con có chắc là muốn tham gia Sử Lai Khắc không?”
Dù nói chuyện với 2 đứa nhóc nhưng Huyền lão vẫn rất nghiêm túc mà hỏi một cách chậm rãi và uy nghiêm, điều này liên quan đến tương lai học viện, không thể nào đùa được, các mầm non nhỏ cần phải ý thức được bản thân của mình có trách nhiệm gì, đây không phải là nơi để các đứa bé đùa giỡn vui chơi với nhau, Sử Lai Khắc là nơi đào tạo các con quái vật.
“Vâng, bọn con tham gia”
“Ở bên mẹ”
Hai đứa nhóc, mỗi đứa trả lời một nẻo nhưng đều đồng ý gia nhập Sử Lai Khắc học viện, cặp mắt của chúng tuy không có ý chiến mãnh liệt như đám nhóc Hoắc Vũ Hạo, có vẻ chúng chỉ tham gia vì một số lý do nào khác, nhưng chúng đều hiểu rõ điều mà bọn chúng đang làm.
“Tốt, giờ hai đứa sẽ là học viên nội viện của trường!”
Huyền lão gật đầu, ông cũng không hi vọng nhìn thấy được sự quyết cảm mãnh liệt của 2 đứa nhóc, dù sao thì cũng chỉ vừa gặp mặt và tham gia vào Sử Lai Khắc, không giống với những người đã học tập nhiều năm tại ngoại viện, bọn chúng không có phần tình cảm nóng bỏng như những người khác cũng phải, nếu như bọn chúng giả bộ ra phần tình cảm đó thì bọn chúng mới làm ông chán ghét.
“Huyền lão, con có chuyện muốn nói”
Đột nhiên chen ngang, nói chung việc gia nhập nội viện của 2 đứa nhóc coi như ok rồi, giờ cô muốn tham gia đăng ký trận tỷ thí học viện hồn sư cấp cao toàn đại lục, cô đã từng tham gia một lần với đội hình Sử Lai Khắc thất quái, nhưng giờ cô muốn tham gia với Tinh Nguyệt Môn các bạn bè.
Thực chất thì bọn cô cũng chả cần cái danh hiệu hay nhất thiết phải chiến đấu gì cả, đơn giản là vì 2 năm xa cách, mọi người đều sẽ có một ít thay đổi, không một ai sẽ đứng yên cả, tất cả các đồng bọn của cô đều trở nên mạnh mẽ hơn.
Vì vậy, trận tỉ thí học viện hồn sư toàn đại lục cấp cao như là miếng bánh ngọt được vứt ra để bọn họ có thể hợp tác nhóm với nhau nhiều hơn, hơn nữa, nếu chiến đấu với các hồn sư mạnh mẽ cũng có thể giúp cho bọn họ nhận ra bản thân còn thiếu sót nhiều hơn.
“Hửm?”
Ngạc nhiên khi Hình Na lại chuyển sang trạng thái nghiêm túc, con bé này lại muốn làm điều gì à?
“Huyền lão, con không biết đội hình tham gia trận tỷ học viện hồn sư tiếp theo học viện sẽ sắp xếp những ai tham gia, nhưng con muốn được tham gia thành một nhóm riêng với các bạn của con, dù sao thì một học viện cũng không quy định chỉ được có 1 nhóm tham gia, được không?”
Hình Na nói ra yêu cầu của mình, cô và các thành viên Sử Lai Khắc hiện tại không ưa gì nhau, thậm chí là còn có một chút gút mắc.
Các thành viên cũ của Sử Lai Khắc đều đã vượt quá số tuổi có thể tham gia rồi, bọn họ đều trở về gia tộc của mình để hiệu lực cho gia trưởng, Mã Đào Tỷ nếu không có gì ngạc nhiên chị ấy sẽ làm giáo viên tại ngoại viện, cũng là một người rất tốt, nếu có thể vớ được chị ấy vào Tinh Nguyệt Môn thì tuyệt.
“Hừmmm, được thôi, dù sao thì con đã nói vậy ta cũng không thể từ chối, ta biết là nhóc sẽ không làm điều gì mà không có nắm chắc, các bạn của con đã 2 năm rồi không về học viện, bọn chúng chỉ đến khi có các đợt kiểm tra mà thôi, riêng Dạ Vũ, Tiêu Linh và Đình Bảo, 3 đứa nhóc này đã nhanh chóng vào nội viện vào vài tháng trước, nhưng không chịu nhập học bữa nào chúng lại tiếp tục ra ngoài mất, thật không biết là bọn nhóc đang muốn làm gì nữa!!”
Huyền lão cũng đồng ý, ông hiểu tình hình của Hình Na, thay vì gia nhập và chiến đấu cùng với một nhóm mà mình không quen biết, để cô với các đồng bọn của mình tự sải cánh bay mới là lựa chọn sáng suốt, nhốt cô lại theo ý định của mình chỉ làm cô thêm bất mãn mà thôi.
“Cảm ơn ngài, vậy con cũng xin phép rời khỏi học viện để chuẩn bị cho đợt tỷ thí học viện này luôn, haha ha, tạm biệt”
Hình Na nhanh chóng đứng dậy nhấc 2 đứa nhóc lên và rời đi, quay đầu lại cười vui vẻ tạm biệt Huyền lão, đã mấy ngày rồi bọn cô ở học viện, nếu không nhanh đi đón Mặc Lâm sợ rằng bọn cô sẽ lỡ hẹn với ông quá.
Lập tức phi hành và rời khỏi Sử Lai Khắc, Dragonite trực tiếp đem bọn họ Teleport dịch chuyển ra tới ngoại thành, đỡ cho bọn họ mất công phải hạ cánh đi bộ làm chi cho mệt, Hình Na nhanh như chớp biến khỏi tầm mắt của Huyền lão.
“Uầy, con nhóc này có phải tính trước mọi chuyện hay không?”
Không còn nhìn thấy hình bóng của Hình Na nữa, con bé đi nhanh thật, Huyền lão dở khóc dở cười nhìn con bé vội vã rời đi, thật là, có ai rượt đâu mà chạy nhanh thế ==”!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...