Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


Khi nghe Tân Hoài An nói xong những lời này, trong mắt anh lóe lên một tia sắc bén, dường như đang nghĩ đến điều gì.

Tân Hoài An chủ động đón nhận ánh mắt của anh, nở một nụ cười rạng ngời, đe dọa: “Thiên Nam có thể là đứa con duy nhất của anh suốt cuộc đời này, anh có thể bỏ không cần nó sao?”
Hàn Lệ Thu ngồi trên xe lăn cúi đầu, giấu đi nụ cười mãn nguyện trên mặt.

Quả nhiên cô ta không nhìn lầm, Tân Hoài An này quả nhiên là một người thông minh, những gì cô nói đều đã phân tích rất rõ chỗ lợi chỗ hại.

Lần này nhà họ Chử còn có thể từ chối đứa trẻ kia sao?
Sắc mặt Tống Cẩn Dung ngồi ở vị trí chủ trì lộ vẻ tức giận.

Hành động ngang nhiên dùng đứa bé để uy hiếp nhà họ Chử của Tân Hoài An này thật sự rất đáng giận.

Không ngờ sau ba năm gặp, đứa bé này lại biến thành bộ dạng ham hư vinh và mưu mô tính toán như vậy.


Thật sự làm cho bà quá thất vọng.

Hai vợ chồng Chử Hoài Sơn cũng không nói nên lời với Tân Hoài An.

Chỉ có Chử Chấn Phong vẫn bình tĩnh ung dung.

Mặc dù anh không nói gì, nhưng ánh mắt của anh vẫn đang di chuyển qua lại giữa Tân Hoài An và Hàn Lệ Thu, tư duy sắc bén xoay chuyển, sinh ra một chút nghi ngờ.

Từ khi về nước, hành tung của Tân Hoài An đã nằm trong lòng bàn tay anh, nếu cô thực sự muốn nhằm vào nhà họ Chử, làm sao có thể giấu anh được?
Hơn nữa, rõ ràng là trong những gì cô nói vừa rồi có một chỗ sơ hở.

Trong lòng Chử Chấn Phong biết rõ, nhưng ngoài mặt anh vẫn lạnh lùng không để lộ ra chút nào.

Anh nhướng mày, khẽ nheo đôi mắt u ám, khẽ hừ một tiếng, hỏi: “Ồ?
Cô nói đây là con của tôi, nhưng sao tôi lại chẳng có ấn tượng gì? Cô đã nói tôi bị vô sinh, thế thì lạ thật đấy, tôi làm thế nào để sinh ra một đứa con với cô thế?”

Tân Hoài An cắn môi, kiên trì nói: “Thời điểm đó… anh vẫn chưa bị”
Chử Chấn Phong đè nén cảm giác khác thường trong lòng, dùng vẻ mặt lạnh lùng chất vấn: “Vậy cô có thể nói rõ ràng xem chúng ta ngủ với nhau ở đâu và ngủ khi nào không?”
Tân Hoài An thầm tính toán thời gian trong lòng, từ khi cô rời khỏi phòng khám đông y đến bây giờ đã qua bao lâu rồi? Bên Thiên Nam có còn chờ được nữa không?
Vất vả lắm cô mới kìm nén được cảm xúc nôn nóng đang dâng lên trong lòng.

Lúc trước cô cứu Chử Chấn Phong, còn bị anh cướp mất trinh trắng, chuyện đó đối Tân Hoài An mà nói quả thực là sự ám ảnh cả đời, cô chỉ coi như một lần bị chó cắn, cả đời cũng không muốn nhớ lại chỉ tiết về đêm đó.


Sắc mặt Vương Thanh Hà hấp tấp chạy vào phòng họp, đi thẳng đến trước mặt Tân Hoài An, giơ tay lên muốn tát vào mặt cô một cái.

Tất cả mọi người đều sững sờ, không ngờ Vương Thanh Hà lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn muốn ra tay, nên nhất thời không có phản ứng lại.

Suy cho cùng thì trong mắt người nhà họ Chử, cô ta vẫn luôn mang một hình tượng hiền lành, dễ mến.

Trên đường đến đây Vương Thanh Hà đã suy nghĩ rõ ràng rồi, ngày hôm nay cô ta nhất định phải đánh cược một phen và làm chuyện gì đó táo bạo.

Nếu không tát cú tát này, làm sao có thể ngăn cản Tân Hoài An tiếp tục nói nữa được chứ?
Nếu để cô nói ra sự thật vào đêm hôm đó, thậm chí bản thân cô ta sẽ không thể giữ được danh phận vị hôn thê của cậu Chử nữa rồi!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận