Vân Linh phát hiện ra lão đã chết thì hối hận than dài.
Chàng hận mình quên không hỏi lão già nọ là vợ và con lão bị tên ác nhân Cửu Thiên Cương bắt đi hiện ở nơi đâu.
Trong trời đất bao la này làm sao tìm được hai mẹ con họ giữa biển người mênh mông cơ chứ.Thật sự là hối hận quá muộn.Vân Linh biết rằng hối hận vô ích, đành quay sang chôn tạm xác lão Bát quái thiên di Bạch Thi ở bên bờ nước, rồi tiến nhập vào sâu bên trong.Phía bên trong đường lối chật hẹp, càng đi lại càng khúc khuỷu quanh co.
Vân Linh đi sâu vào bên trong, cách ước chừng 20 trượng mới nhận thấy một vài hiện tượng khác lạ.Chàng thấy có gần chục bộ xương khô, nằm rãi rác bên đường.
Bên cạnh mỗi bộ xương đó, đều có vũ khí gần cạnh.
Hiển nhiên những kẻ bị chết đang trong tư thế của kẻ chiến đấu.Đi thêm 10 trượng nữa, lúc này trước mặt chàng mới xuất hiện một cửa động nhỏ.
Cửa động này ngay ở bên ngoài, lại có thêm hai xác chết nữa.Nhưng không giống như những bộ xương khô kia, hai xác chết này thân thể vẫn còn nguyên vẹn.
Thậm chí xác thân cũng chưa bị phân hủy hết.
Điều này cho thấy bọn người này mới chết cách đây không lâu.Xác người bên trái là một trung niên nhân, tay cầm ống tẩu được làm bằng kim loại đặc chế, cứng rắn vô cùng.Xác người bên trái là một mỹ phụ trung niên, tuổi chừng 40, tay cầm một chiếc quạt màu sắc sặc sỡ.Hai người này lạ một điều, điều chết trong một tư thế hết sức kỳ cục.
Khuôn mặt họ biểu lộ những nét vừa đau thương vừa khoan khoái.Vân Linh tiến lại gần hơn, nhìn kỹ vào thân thể hai xác chết thì chợt nhận thấy một chuyện lạ.Đó là ở xác chết người đàn ông, thần thái hết sức quái đản, hành động của gã như đang định vồ lấy nữ nhân bên cạnh.Còn về phía nữ nhân, thì thấy y trang cẩu thả, yếm đào lộ ra.
Hình thái như có vẻ định cởi bỏ y phục nơi thân vậy.Hai người này, chết một cách kỳ bí.
Trên người họ, ngoài những biểu lộ quái dị như vừa rồi, còn ngoài ra không có bất kỳ một vết thương nào.Vân Linh vô cùng kinh dị.
Chàng quan sát tới lui hai cái xác kia mà không sao hiểu được nguyên do, tại sao họ lại chết.Thực tế nếu 2 người này còn sống, bằng vào công phu Vô hình thần công của chàng, thì có thể căn cứ vào khí huyết đang lưu động trong cơ thể họ cũng như khí tức do họ phát ra, để mà xét đoán tình trạng thương thế.Nhưng mà hiện tại cả 2 đã là xác chết không hồn.
Âm mạch bất động, máu huyết tê liệt.
Như vậy hỏi làm sao chàng dò ra nguyên ủy của việc này.Vân Linh tìm không ra lý do cái chết của đôi nam nữ trung niên, liền bỏ qua tiến vào cửa hẹp.Bây giờ đập vào mắt chàng, là một lão nhân thân hình gầy ốm, râu tóc bạc phơ.
Lão nhân đã chết rồi mà nội lực tiềm ẩn trong cơ thể trước khi chết vẫn còn tác dụng giữ cho thân thể lão không bị mục nát.Vân Linh trâm ngâm đưa mắt nhìn ngó xung quanh.
Vừa lúc đó, mắt chàng chợt thấy một hàng chữ mờ ngay dưới chỗ lão nhân nọ ngồi.Vân Linh bước lại nhìn kỹ.
Những chữ đó đại loại như thế này:“Lão phu cả đời học luyện âm luật, truyền thụ cho 4 đệ tử.
Thế nhưng lúc cuối đời, mới phát giác ra trong 4 đứa học trò, hết 3 đứa là tâm địa bất chánh, chỉ chờ cơ hội lão phu chết đi, là bọn chúng quấy động võ lâm.Lão phu lúc biết chuyện thì sức lực đã không đủ, bèn kiếm cớ mình vẫn còn bảo vật ở trên người, mong bọn chúng đến nơi này để trao truyền y bát lần cuối.Tiếc thay, lão phu đợi mãi, đến lúc bọn chúng có mặt, thì sức lực đã cạn, đành tùy tiện đưa ra “Thất cầm âm luật” định để chúng vì tranh giành nhau mà cùng chết nơi đây.Thế nhưng hành sự tại nhân mà thành sự tại thiên.
Tiếc thay …”Vân Linh đọc đến đoạn cuối, trong lòng lại càng mơ hồ.
Cảm giác của chàng là lão nhân nọ vẫn còn chưa viết ra hết ý tưởng của mình, thì đã du hồn cực lạc.
Hoặc giả lão có muốn viết, nhưng sức lực kiệt quệ, cũng không thể viết thêm được nữa.Điều khó khăn chính là ở chỗ, cái khoản câu từ cuối cùng này nghe thật bi đát.
Gần giống như một sự tuyệt vọng, tiếc nuối …Vân Linh không hiểu cảm giác của chàng như vậy có đúng không.
Thế nhưng, chàng đọc xong lá thư tuyệt mệnh của Thạch Thạch lão nhân mới hiểu ra tại sao gần đây tin tức Thạch Thạch lão nhân giữ bảo vật, lại truyền tụng ra ngoài.
Hóa ra là do lão nhân nọ cố ý dẫn dụ mấy tên đệ tử xấu xa về Động Vô Bình.Thế nhưng, có một điều chàng thắc mắc là các xương khô nằm rải rác ngoài kia, có phải do Thạch Thạch lão nhân hạ thủ không, hay là do đệ tử của lão làm ra như thế.Vân Linh suy nghĩ một lúc, rồi tạm bằng lòng với nhận định như vầy:“Theo chàng, lúc Thạch Thạch lão nhân biết được tâm địa độc ác của mấy đệ tử thì bản thân người đã gần đất xa trời rồi.
Thế nhưng bằng vào công phu tuyệt kỹ, người đã cố lưu lại nhân gian, định sẽ diệt đi mầm mống tai vạ cho võ lâm.Thế rồi khi người truyền đi tin tức về bảo vật, thì có thể đã dẫn dụ một số cao thủ tìm đến.
Do vậy, bọn người bị giết, chắc là những kẻ đã đến sớm hơn đệ tử của lão.Nhưng căn cứ vào tình hình các xương khô ngoài kia, thì mấy tên đệ tử của Thạch Thạch lão nhân, rất lâu sau mới tìm đến.
Điều này khó thể giải thích, có thể là bọn chúng đã đoán ra âm mưu của sư phụ, nên mới trùng trình không chịu hồi môn.
Bọn chúng đợi đến khi, sư phụ đã kiệt quệ sức lực, mới từ từ rủ nhau mà về.Thế nhưng theo như di thư của Thạch Thạch lão nhân lưu lại, thì bọn đệ tử của lão có tất cả 4 người.
Trong đó, Vân Linh đã biết Ngọc Địch thư sinh là đệ tử của lão.
Như thế, 3 người đệ tử còn lại là những ai ?Vân Linh nghĩ đến đó, liền chợt nhớ đến 2 xác nam nữ trung niên ở ngoài cửa động.
Bọn này với tuổi tác như thế mà đã có được công lực giữ cho xác thân không bị tiêu hủy giống như Thạch Thạch lão nhân, thì có thể bọn họ chính là 2 tên đệ tử tâm địa gian ác của Thạch Thạch lão nhân.Thế nhưng theo như lời lão nhân nọ, thì khi bọn đệ tử về đến, thì lão đã không đủ sức lực để hạ thủ bọn học trò.
Thế mà, 2 người nọ lại có thể bị chết.
Điều này chứng tỏ đôi nam nữ trung niên ngoài kia, đã bị một người khác hạ thủ.Vậy là nhân vật hạ thủ, có thể chính là tên đệ tử bí ẩn còn lại.
Chính hắn đã cướp lấy Thất cầm âm luật và đã giết hại hai người đồng môn.Vân Linh suy nghĩ tới lui, cũng cho rằng mình đoán không sai.
Chỉ có mấy điều chàng không thể biết tên đệ tử cuối cùng sống sót trong 3 người, thực tế là nam hay nữ và thủ đoạn giết người kỳ bí của hắn, áp dụng lên thân thể nam nữ trung niên là quái công chi.Vân Linh sau khi đoán định mọi việc, thì lấy làm thất vọng vì báu vật của Thạch Thạch lão nhân đã bị người khác cướp mất.
Chàng định lui ra ngoài, nhưng sau đó lại nghĩ, biết đâu trong động vẫn còn thứ gì quý giá mà Thạch Thạch lão nhân không có thời gian nói tới.
Vì vậy chàng quyết định ở lại trong động thêm một thời gian để truy tìm bảo vật xem sao..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...