Vô Hình Thần Công


Quay trở lại nội dung cuộc họp, mọi người sau khi nghe môn chủ đại nhân muốn tìm người đăng trình đến Trường Thanh Đảo lần hai thì liền bàn tán xôn xao.

Ai ai cũng biết chuyến đi này lành ít dữ nhiều.

Vì vậy không khỏi sinh ra tâm trạng lo lắng, cũng chưa ai dám lên tiếng tự mình đề cử tham gia chuyến đi cả.Lạc Thiên Đạo tuyên bố xong rồi mục đích của chuyến đi nhưng không thấy cao thủ nào có ý định tham dự thì không khỏi đưa mắt nhìn toàn trường.

Khi ánh mắt lão chiếu đến ai thì người đó đều cụp mắt nhìn xuống hay lảnh tránh ánh mắt của lão, dường như không ai nguyện ý đi chuyến này.Toàn trường lúc này phủ một màu sắc nặng nề, hầu như không ai dám thở mạnh, tất cả đều ở vào tâm trạng bất an, kẻ không dám đi thì sợ bị môn chủ đại nhân chỉ định phải đăng trình, kẻ thì vướng bận vợ con không muốn đi xa, người khác thì muốn đi nhưng lại không dám tự tiện lên tiếng.

Tất cả những điều đó làm cho mọi người ai cũng nhìn nhau mà không ai dám tự tiện quyết định chấp nhận tham gia vụ hành trình vượt biển này.Hồi lâu sau, phá tan bầu không khí trầm mặc là hai người đứng lên nói:– Lão phu xin đi.Cả hai cùng đứng lên, cùng phát thoại khiến toàn trường ngỡ ngàng, mà bản thân hai người cũng ngạc nhiên vì sự trùng lập đến không ngờ.Một người là Lãnh kiếm khách Độc Cô Tinh, ngồi ở hàng thứ tư, tướng người cao gầy, ước chừng 50 tuổi.

Lão là khách khanh tứ hộ pháp của Hồng Ma Viện, võ cực cao mà tính tình lại rất lạnh lùng băng giá.Người thứ hai mặc y phục màu lam, tướng người gầy gò, mặt tam giác, ngồi ở hàng thứ 6, lão là phó đường chủ Thiên Địa đường La Khuê.Lạc Thiên Đạo đưa mắt nhìn hai cao thủ thuộc hàng thượng thặng của mình gật đầu cười nói:– Hay lắm.

Nhị vị đã có lòng xin đi chuyến này thì lão phu tặng cho hai người mỗi người một đạo kim tiễn.

Với đạo kim tiễn này trong vòng 1 năm, bất luận các vị đi đâu, cần ăn uống hay cung cấp vật dụng gì, nếu có người của bổn môn ở đó thì được cung ứng đầy đủ mà không tốn một đồng bạc nào.Mọi người trong trường nghe vậy thì đều ngạc nhiên bàn tán.


Cái kim tiễn này vốn chỉ được môn chủ đại nhân ban ra 3 lần.

Những lần trước đều là do các đại nhân vật đỉnh danh cao vọi như Thạch Tư Hạo, Thích Hàn Tùng và Thất Tỏa Chân được hưởng.

Không ngờ lần này hai người La Khuê và Độc Cô Tinh xin đi lại được lão ban cho kim tiễn như vậy.Nhạn Nhạn thấy kim tiễn thú vị như vậy cũng định bước ra xin đi thì bị phụ thân Thích Hàn Tùng giữ lại, không chấp nhận cho nàng gánh vác sự vụ này.Phó môn chủ Thạch Tư Hạo đứng lên xin đi nhưng môn chủ Lạc Thiên Đạo không cho lại nói:– Thạch đệ đang đảm đương chức vụ đào tạo sinh đồ.

Việc làm này cực kỳ quan trọng cho tương lai mai hậu của bổn phái, vì vậy Thạch đệ không thể đăng trình chuyến này.Lạc Thiên Đạo nói thế nhưng thực ra lão sợ Phó môn chủ Thạch Tư Hạo võ công cao tuyệt, trí tuệ hơn người.

Nếu lỡ khi thi hành nhiệm vụ lão lấy được ba bí kíp kia rồi trốn đi luyện tập một mình thì làm sao Lạc Thiên Đạo có đủ năng lực khống chế được lão.

Vì vậy mà Lạc Thiên Đạo mới làm bộ nói như thế để ngăn cản lão già này xuất hành.Còn về chuyến đi này nếu có Thạch Tư Hạo đi cùng thì cơ may thành công sẽ cao hơn nhiều.

Thạch Tư Hạo không những võ công cao siêu không kém gì môn chủ, mà cơ trí lại vượt trội hơn rất nhiều người trong Hồng Ma Viện.

Chính vì thế mà lão được giao giữ chức Phó môn chủ Hồng Ma Viện cũng không phải là không có đạo lý của nó.Một số người khác cũng xin đi nhưng lại được môn chủ đại nhân chấp thuận là đường chủ Hỏa Long Đường Thất Tỏa Chân, phó đường chủ Chấn ngọc đường Du Thiên Mao Tô Tán, tiểu ma tiên Lạc Băng Băng và một vài người nữa là cao thủ của các đường trong Hồng Ma Viện.Vân Linh thấy chuyến đi biển này sẽ tạo cho chàng cơ hội tìm kiếm dược vật chữa thương cho Sử Nguyệt Nga nên cũng quyết định xin đi.

Chàng lên tiếng đòi đi làm cho Lạc Thiên Đạo đâm ra khó nghĩ.

Lão hiện tại đã bị lạc mất hết 3 nam tử là Lạc Phá Thiên, Lạc Hùng Phong và Lạc Vạn trong chuyến đi lần trước đến Trường Thanh Đảo rồi.

Nếu bây giờ Lạc Thiên đi nữa thì bên cạnh lão chỉ còn Lạc Kinh Hùng là con nối dõi.

Điều này quả thật tồi tệ.

Hơn nữa Lạc Thiên lại là con cưng của ái thê Lục phòng.

Nếu chàng có mệnh hệ gì thì lão sẽ khó ăn khó nói với nữ nhân kia.Nhưng hiện giờ sĩ khí mọi người đang lên.

Lạc Thiên Đạo không thể vì chút tình riêng mà khiến cho mọi người nhục trí.


Do đó, lão đành bấm bụng đồng ý cho Vân Linh đang trong vai Lạc Thiên được đi trong cuộc hành trình vượt biển đến Trường Thanh Đảo lần này.… Bạn đang đọc truyện Vô hình thần công tại nguồn: https://truyensac.net/vo-hinh-than-cong/La Phôi và Thạch Tiểu Tam không được tham dự cuộc họp, vì thế khi hai gã nghe tin Vân Linh được cử đi đến Trường Thanh Đảo thì nằng nặc đòi theo.

Vân Linh thấy vậy mới nói:– Hai đệ hiện giờ chỉ là khách ở đây.

Không phải là môn nhân chính thức của Hồng Ma Viện.

Vì thế hai đệ muốn đi huynh cũng không thể cho đi theo được.Mặt khác, chuyến đi này lành ít dữ nhiều, mọi việc xảy ra sắp tới không biết thế nào nói trước.

Do đó, hai đệ không được bốc đồng, để tình cảm làm cho tối mắt, tự mình dấn thân vào chỗ nguy hiểm không đáng có.Thạch Tiểu Tam khuôn mặt giận dữ nói:– Đệ đâu phải là hạng tham sống sợ chết.

Nếu đại ca đã nói thế thì đệ lại càng muốn đi.

Chẳng lẽ vì thấy nguy hiểm mà bọn đệ lại chùn bước sao.

Đệ nói thế La huynh có đồng ý không? – Gã xong liền quay đầu nhìn La Phôi.Trong ba người thì Thạch Tiểu Tam được sắp vào vai vế nhỏ nhất.

Vì vậy hắn mới xưng hô cùng La Phôi như thế.La Phôi được hỏi cũng nói:– Tam đệ nói phải.

Chúng ta ba người kết nghĩa huynh, đệ.


Tuy không đến mức như hội nghị Bàn Đào của Lưu, Quan, Trương thời Tam Quốc, nhưng cũng không thể không nói đạo lý.

Lần này đại ca đi xa, bọn đệ ở nhà cũng chẳng biết làm gì.

Vậy thì đại ca nên cho bọn đệ đi chung mới phải.Vân Linh nghe hai gã nói thế cũng không biết nên làm sao.

Hai người sư đệ này của chàng tính tình hào sảng, đều rất mực tin tưởng và tôn trọng chàng, trong khi đó đến thân phận thật của chàng bọn họ cũng không được biết.Điều này đã khiến chàng cảm thấy có lỗi với hai người.Hiện giờ cả hai lại nằng nặc đòi đi.

Làm sao chàng có thể để bọn họ gặp nguy hiểm cho được.

Mà mục đích chuyến đi này của chàng có phải vì Hồng Ma Viện đâu.

Chủ yếu lại là đi tìm dược vật cứu chữa cho ái thê Sử Nguyệt Nga.Như vậy mục đích đã khác thì hành động cũng sẽ khác.

Đâu thể để cho hai sư đệ không hiểu chuyện này đi theo làm vướng chân vướng cẳng được..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui