Ở một khía cạnh khác, Nhuệ Kim Kỳ quân lực nhanh chóng nắm bắt thời cơ chuyển mình từ thế bị động sang thế chủ động, ùa ra chém giết đám người hỗn tạp kia, không cho bọn hắn dễ dàng tẩu thoát.
Trông thấy tình hình đã chuyển biến, Ngô Chính có chút nóng vội cao giọng hô lên:
“Ngừng tay, không cần truy sát bọn hắn!”
Âm thanh phát ra có ẩn chứa nội lực cường đại, khiến đám người Nhuệ Kim Kỳ nhất thời khựng lại động tác, đồng loạt hướng ánh mắt khó hiểu nhìn sang Ngô Chính. Tuy nhiên trước đó Ngô Chính nghĩa hiệp ra tay tương cứu để bọn hắn trong lòng rất cảm kích, hơn nữa càng là biết được tên thiếu niên này võ công vô cùng lợi hại, bất đắc dĩ đành phải dừng lại thương đao buông tha cho đám người kia mặc sức đào tẩu khỏi chiến trường.
Nhưng là Ngô Chính từ khi nào lại nhân từ như vậy, lúc bấy giờ hắn bỗng nhiên thi triển Loa Toàn Cửu Ảnh phóng lên mấy trượng lơ lững trên không trung, đồng thời hai tay vận lực súc thế thành chưởng, vung mạnh về đám người đang hùa nhau bỏ chạy kia.
Vi Đà Chưởng!
Kình lực tích tụ hóa thành thực chất, một bàn tay kim sắc khổng lồ tựa như Ngũ Hành Sơn từ trên trời đột ngột giáng xuống. Chưởng thế vô cùng cường bạo uy mãnh chấn tan tất cả vật cản trên đường nó đi qua, kể cả là cây cối bên trong lục lâm hay là đám người đang co chân đào tẩu kia, hết thảy đều vô phương tránh thoát.
Uỳnh uỳnh uỳnhhh...
Chưởng kình giáng xuống tạo thành động tĩnh vô cùng to lớn phát ra, thậm chí còn khiến những người Nhuệ Kim Kỳ có công lực hơi yếu một chút, ai nấy đều bùng tai choáng váng, khẩn trương bịt tai mình lại.
Vù vù...
Ngay khi âm thanh giảm bớt đi không còn kéo dài dai dẳng, một cỗ xung lực chấn động tạo thành cuồng phong mang theo tử khí tràn ra xung quanh, khiến cây cối gần đó chịu đựng xung lực nếu không gãy vụn thì đều nghiêng mình về phía sau.
Nhìn lại tràng cảnh lúc bấy giờ, tại nơi trung tâm phạm vi ảnh hưởng của chưởng kình giáng xuống, in hằng một bàn tay năm ngón khổng lồ lõm xuống mặt đất thật sâu, mà bên trong chẳng khác nào là một vũng cốt nhục máu tanh trộn lẫn với đất cát và gỗ vụng, hoàn toàn là đã bị nghiền nát không còn nhận ra hình hài, vô cùng kinh dị ghê tởm.
Nếu là một người yếu bóng vía nào đó tình cờ đi ngang qua đây, tin tưởng nơi này sẽ là cơn ác mộng mà suốt đời hắn khó có thể quên.
Đám người Nhuệ Kim Kỳ sau khi chứng kiến tràng cảnh thảm sát hàng loạt này, toàn bộ hai mắt trợn tròn căng cứng, cổ họng có một loại tư vị chua đắng cào xé tựa hồ muốn nôn ra bên ngoài. Những người này bất giác đồng thời điểm đều hướng ánh mắt nhìn về tên bạch y thiếu niên kia, trong ánh mắt của bọn hắn có đủa loại tâm tình phức tạp xen lẫn bên trong.
Có người sùng bái tôn kính, có người lại kinh hoảng sợ sệt, thậm chí còn có người cực kỳ phản cảm chán ghét. Nhưng chung quy sau khi trải qua một màn vừa rồi, thân ảnh thiếu niên Ngô Chính vô tình lại khắc thật sâu trong tâm khảm của bọn hắn, một hình tượng to lớn hùng vĩ mà suốt đời này bọn hắn cũng không thể vượt qua.
“Chúc mừng túc chủ thành công chém giết đỉnh tiêm sơ kỳ cao thủ, nhận được điểm sát lục tích lũy x 1 0”
“Chúc mừng túc chủ thành công chém giết nhất lưu đỉnh phong cao thủ, nhận được điểm sát lục tích lũy x 1”
“Chúc mừng túc chủ thành công chém giết đỉnh tiêm trung kỳ cao thủ, nhận được điểm sát lục tích lũy x 1 0”
...
Hàng loạt những âm thanh thông báo từ hệ thống cùng một thời điểm vang lên inh ỏi trong đầu, khiến Ngô Chính nhất thời có chút rối tinh rối mù không thể đếm hết, bất đắc dĩ đành phải dùng ý niệm tự mình kiểm tra thành quả lần này.
“Thông tin nhân vật.
Danh tính: Ngô Chính.
Tuổi tác: 1 7.
Thể chất: tiên thiên đạo thể.
Tu vi: tuyệt đỉnh hậu kỳ.
Danh hào: Lục Mạch Kiếm Tiên.
Công pháp: Cửu Dương Chân Kinh (tầng 5), Liệu Thương Thiên (phụ trợ), Dịch Cân Đoán Cốt Thiên (phụ trợ).
Võ kỹ: Lục Mạch Thần Kiếm (đăng phong tạo cực), Hoành Không Na Di (đăng phong tạo cực), Loa Toàn Cửu Ảnh (đăng phong tạo cực), Vi Đà Chưởng (đăng phong tạo cực), Thất Thương Quyền (lô hỏa thuần thanh)
(Võ kỹ lĩnh ngộ cấp bậc: tiểu thừa (nhập môn), tinh thông (tiểu thành), lô hỏa thuần thanh (đại thành), xuất thần nhập hóa (viên mãn), đăng phong tạo cực (đại viên mãn)
Đặc thù võ kỹ: Thuật Thăm Dò, Thuật Ẩn Giấu.
Trang bị: Huyễn Ảnh Tử Bào, Bạch Thiết Tiếu Diện.
Điểm sát lục: 4 9 0 (dùng để đổi lấy vật phẩm trong thương thành, có thể tích lũy điểm sát lục bằng cách giết chóc)
Danh vọng: 7 5 1 5 (điểm danh vọng có thể dùng để chấn nhiếp hoặc tăng độ hảo cảm, điểm danh vọng được tích lũy lớn dần theo danh tiếng)”
Ngô Chính tỉ mỉ nhìn ngắm bảng “thông tin nhân vật” hiện lên trước mắt, tậm trạng vô cùng hứng khởi vui vẻ. Lần này một lượt việc nhẹ lương cao liền có thể tích lũy cho hắn hơn ba trăm điểm sát lục. Mặc dù chỉ hơn một chút so với vượt cấp chém giết ba tên tuyệt thế cao thủ, nhưng là muốn tìm tuyệt thế cao thủ để giết tuy không khó nhưng cũng không phải là đơn giản a. Thu hoạch như vậy đã đủ để Ngô Chính gật gù hài lòng rồi.
Đáng ra Ngô Chính còn có thể tích lũy được nhiều hơn nữa. Nhưng bởi vì chiến trường lẫn lộn đám người Minh giáo bên trong, cho nên Ngô Chính chỉ có thể dùng biện pháp này để tách biệt đoàn người hai phe phái ra, sau đó mới có thể thẳng tay một chưởng tóm gọn.
Lúc này Ngô Chính lại quay sang chú ý đến đám người Nhuệ Kim Kỳ, trông thấy bọn hắn ai nấy đều sững sốt ngây ngốc nhìn mình, không khỏi để Ngô Chính cảm thấy có chút cạn lời với mấy tên này.
“Giết người rất vui sao?”
Đông Phương Bạch công phu quỷ dị thoắt ẩn thoắt hiện đã lướt tới bên cạnh Ngô Chính, trông thấy hắn thần sắc trở nên rất tốt, liền buột miệng hỏi.
“Ách... gần đây có hơi bực bội, phát tiết xong tất nhiên là phải thư thái rồi!”
Ngô Chính có chút thất thố, nhưng ngay lập tức liền tìm được cho mình một lời biện giải, không chớp mắt mà mở mồm nói dối.
Phát tiết!? Phát tiết của ngươi cũng quá mức kinh dị ngược đời đi!
Nghe qua lời nói, đám người Nhuệ Kim Kỳ càng là trợn mắt hốc mồm không nói nên lời. Trước nay giết người là một việc cỡ nào căng thẳng!? Vậy mà trong miệng Ngô Chính thốt ra chẳng khác nào giết người làm vui, rất thoải mái thư giãn a.
“Khụ khụ... lần này may mà có thiếu hiệp ra tay tương trợ, chúng ta trong lòng vô cùng cảm kích. Tại hạ chưởng kỳ sứ Nhuệ Kim Kỳ – Trang Tranh thay mặt các huynh đệ nói lời đa tạ. Còn không biết cao danh quý tánh của thiếu hiệp là gì?”
Gạt qua bầu không khí kỳ quặc sang một bên, trung niên cường tráng cao lớn bên trong đoàn người Nhuệ Kim Kỳ liền đứng ra chấp tay bày tỏ cảm kích.
Ngô Chính lắc đầu nói:
“Ta là Ngô Chính! Minh giáo các ngươi và ta có chỗ quen biết, không cần phải đa tạ.”
“Không sai, đều là chỗ quen biết cả.”
Không ai chú ý mới đó có một con thuyền vừa cập bờ, lúc này từ trên thuyền bốn tên hán tử trung niên cùng nhau từ tốn đi tới. Trong đó ngoại trừ hai tên đạo sĩ tương đối lạ mặt, thì hai người còn lại hình dáng diện mạo đều vô cùng quen thuộc đối với đoàn người Nhuệ Kim Kỳ.
-------*-*-------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...