“ Hảo! Diệt Tuyệt sư thái quả nhiên là chính trực liêm minh, chuyện nào ra chuyện đấy a ”
Kim Hoa Bà Bà thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, không phải là bà ta sợ hãi Diệt Tuyệt sư thái, nhưng là trong tay lão ni cô còn có Ỷ Thiên kiếm vẫn chưa xuất vỏ tuyệt đối không thể khinh suất lơ là.
Nói xong Kim Hoa Bà Bà thản nhiên chậm rãi từng bước ngang nhiên qua mặt Diệt Tuyệt sư thái tuy nhiên bà ta vẫn luôn giữ vững tư thế phòng bị, nếu là người tinh mắt liền sẽ nhìn thấy trong tay bà ta kim hoa đã trực chờ sẵn.
Trông thấy Kim Hoa Bà Bà cứ thế bước tới tiếp cận, Hồ Thanh Ngưu phu thê hai người càng là khẩn trương gấp bội, hướng ánh mắt van xin cầu cứu nhìn lấy Ngô Chính và Đông Phương Bạch.
“ Ca ca, mau cứu lấy thúc thúc... bà ta, bà ta... ”
Chu Chỉ Nhược trong lòng càng là thấp thỏm lo sợ níu lấy tay Ngô Chính khẩn trương hô lên.
Dù sao trên thế gian này ngoại trừ Ngô Chính và Đông Phương Bạch ra, Chu Chỉ Nhược nàng cũng chỉ còn mỗi Hồ Thanh Ngưu là thân thiết với mình, nàng tuyệt đối không mong muốn hắn sẽ xảy bất trắc.
Ngô Chính ngược lại vạn phần bất đắc dĩ, mặc dù đã lường trước tình huống như thế này sẽ xảy ra nhưng khi đối mặt vẫn khiến hắn có chút buồn bực, đây là vì trước đó không chịu chuẩn bị chu toàn mới dẫn đến tình cảnh như thế này.
Hai năm qua Ngô Chính toàn bộ tâm tư đều dồn vào việc tích lũy điểm sát lục và danh vọng, hơn nữa nắm trong tay ưu thế biết trước tiên cơ đôi khi cũng khiến hắn làm việc dần có phần khinh suất.
Nên nhớ lúc bấy giờ đã không còn hệ thống bên cạnh ngày đêm tính mưu lập cớ nhắc nhở hắn luôn luôn phải phòng bị không được lơ là, bây giờ chỉ còn một mình hơn nữa mọi việc lại luôn quá mức thuận lợi khiến Ngô Chính dần trở nên không xem ai ra gì rồi.
“ Vận mệnh ” hai chữ muốn chơi đùa là chơi đùa được sao!?
Trong nguyên tác Hồ Thanh Ngưu phu thê hai người dùng trăm phương ngàn kế vẫn không tránh khỏi cái chết, huống hồ Ngô Chính chỉ dùng chút mưu mẹo lại muốn thay đổi số phận bi thảm của hai người này sao!? Có phải là hắn đã tự tin thái quá hay chăng?
Đáng tiếc là... không!
Ngô Chính từ khi nào lại chủ quan thái quá như vậy được.
Lúc bấy giờ không khí xung quanh bỗng nhiên trở nên ngưng trọng tựa như đang đứng trong môi trường trọng lực gấp trăm lần bình thường, mạnh mẽ áp bách xuống tinh thần của mỗi người đang có mặt ở đây, khiến bọn họ như đang đối diện một trận tuyết lỡ đang ập xuống người mình, thần sắc trở nên kinh hãi đến mức chết lặng không thể cử động.
Nhìn lại về phía Ngô Chính, chỉ thấy hắn chung quanh không gian tựa như dòng nước dập dờn uyển chuyển lung lay, lục đạo kiếm khí mỗi loại hình thái khác nhau đều đang lởn vởn chuyển động bao quanh người hắn.
“ Lục Mạch Kiếm Tiên... Huyết Y Tiên Tử!? ”
Kim Hoa Bà Bà tựa hồ nhận ra điều gì đó khiến bà ta thất thần trong chốc lát, trong miệng lẩm bẩm thì thào.
Ngoại trừ Kim Hoa Bà Bà vẫn còn có thể giữ vững trạng thái của mình không bị sợ hãi xâm chiếm tác động, còn có Diệt Tuyệt sư thái thần sắc cũng không mấy khá hơn.
“ Đại Ỷ Ti, người dù sao cũng đã chết, hà tất cứ phải cố chấp như thế? ”
Ngô Chính bỗng nhiên lên tiếng, lời nói thốt ra không nhanh không chậm nhưng lại để người khác có một loại tư vị đồng cảm thê lương.
Nghe được lời nói, Kim Hoa Bà Bà sững sốt một hồi, sau đó lẳng lặng quay nhìn chằm chằm Ngô Chính, trong mắt nổi lên sát ý giết chóc.
“ Lục Mạch Kiếm Tiên thanh danh vang dội gần đây há lại là loại người thích đi lo chuyện bao đồng của người khác sao? ”
Trong một lời nói Ngô Chính đã động chạm phải hai chuyện bí mật lớn nhất mà Kim Hoa Bà Bà không muốn bất cứ một ai biết đến, thứ nhất chính là thân phận của bà ta cố gắng giấu diếm bấy lâu nay, thứ hai lại là gián tiếp chỉ ra thân phận chân thật của chồng bà ta, Hàn Thiên Diệp.
Chân long còn có vảy ngược, Kim Hoa Bà Bà tất nhiên cũng có gan mật tim đen của mình, chạm vào tất yếu phải chuẩn bị tâm thế lãnh nhận hậu quả.
“ Ta chỉ là chán ghét quân Nguyên tàn bạo giết chóc bách tính, trong lúc đó Minh giáo lại là quân chủ lực khởi nghĩa, nếu ngươi giết chết Hồ Thanh Ngưu há chẳng phải là mất đi một vị thần y đóng vai trò rất quan trọng trong công cuộc khởi nghĩa sao? ”
Ngô Chính lẫm lẫm liệt liệt thần thái mười phần ngay thẳng chính trực, tựa hồ là đang bày tỏ chân tâm nỗi khổ của mình.
“ Đại Ỷ Ti, ngươi là không quan tâm đến bách tính lầm than, nhưng không thể không quan tâm đến Minh giáo trung nguyên a ”
Nói xong, Ngô Chính liền thu lại khí thế áp bách của mình, đồng thời lẳng lặng chờ đợi quyết định của Kim Hoa Bà Bà.
Không ngoài ý muốn của Ngô Chính, Kim Hoa Bà Bà lúc này liền lâm vào trầm mặc nghiền ngẫm đứng yên bất động không nói một lời nào.
Một bên Diệt Tuyệt sư thái lại tỏ ra mười phần hiếu kỳ muốn biết thực hư rõ ràng trong câu chuyện mà hai người vừa nói.
Diệt Tuyệt sư thái mặc dù là có biết Tử Sam Long Vương nhưng nào có thể ngờ được Tử Sam Long Vương lại chính là Đại Ỷ Ti đang giả trang Kim Hoa Bà Bà trước mắt, nhưng là biết được Kim Hoa Bà Bà liên quan đến Minh giáo, còn có Ngô Chính cũng bênh vực cho Minh giáo khiến Diệt Tuyệt sư thái trong lòng nổi lên ác tâm muốn diệt trừ hai người.
Nhưng là vừa rồi kiến thức Ngô Chính khí thế áp bách quá mức cường đại thậm chí đến Diệt Tuyệt sư thái cũng vô phương có thể đem ra so sánh, nhìn sơ qua liền biết được bà ta không phải là đối thủ của Ngô Chính.
Tuy nhiên trong tay vẫn còn Ỷ Thiên kiếm chưa xuất vỏ để Diệt Tuyệt sư thái cảm thấy an tâm phần nào, chí ít bà ta vẫn còn có chỗ dựa vào.
“ Bà bà, vừa rồi là chuyện gì xảy ra!? ”
Lúc này vẫn luôn bên cạnh Kim Hoa Bà Bà, Ân Ly trước đó bị choáng ngợp bởi khí thế của Ngô Chính đến tận bây giờ mới kịp tỉnh hồn mở miệng hỏi thăm.
Không chỉ mỗi mình cô bé, ngoại trừ Đông Phương Bạch và Chu Chỉ Nhược là không chịu khí thế áp bách, còn lại những người kia đều là vừa thoát ra từ trong tuyệt vọng sợ hãi chấn nhiếp.
“ Khụ khụ, chúng ta đi thôi ”
Kim Hoa Bà Bà bị Ân Ly đánh thức lúc này tựa hồ đã nghĩ thông suốt liền mang theo cô bé dứt khoát quay đầu thi triển khinh công ly khai, đồng thời không quên để lại cho Diệt Tuyệt sư thái một lời nhắn:
“ Hẹn Diệt Tuyệt sư thái ngày khác lĩnh giáo, ta còn có việc đi trước một bước! ”
“ Hừ, ma giáo! ”
Diệt Tuyệt sư thái hừ lạnh trong miệng, thái độ cực kỳ khinh bỉ chán ghét.
Nếu không phải ở đây còn có Ngô Chính khó nói Diệt Tuyệt sư thái liền muốn ra tay hòng giết chết Kim Hoa Bà Bà, mà trong đó lý do rất đơn giản chính là “ giết nhầm còn hơn bỏ sót ”, nếu không như vậy thì Diệt Tuyệt sư thái đã không phải là “ Diệt Tuyệt ” nữa rồi.
-------*-*-------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...