“ Sư... sư phụ, sao người lại đến đây... ”
Kỷ Hiểu Phù một bên gặp lại được Diệt Tuyệt sư thái sư phụ của mình cùng các đồng môn tỷ muội nhưng thần sắc chẳng những không hoan hỉ vui mừng, ngược lại còn là trở nên tái xanh không còn chút máu.
Nắm lấy vạt áo khép nép phía sau lưng mẫu thân của mình, Dương Bất Hối ánh mắt ngây ngô không biết chuyện gì ngoái đầu quan sát lấy lão ni cô đang đứng sừng sững trước mắt.
“ Có câu, không muốn người khác biết chi bằng đừng làm! ”
Diệt Tuyệt sư thái rất không hổ danh tên tuổi, thần thái lăng lệ uy nghiêm chỉ liếc nửa con mắt nhìn qua Kỷ Hiểu Phù.
“ Ngươi hai năm trước đột nhiên biệt tích sau khi đại hội bách tuế của Trương Chân Nhân diễn ra, nay còn có cả hài tử rồi, thử hỏi nếu ta không tìm được ngươi thì còn gì là thanh quy của phái Nga My nữa!? ”
Bị Diệt Tuyệt sư thái phát hiện mình đã có con, Kỷ Hiểu Phù tức khắc thất kinh sợ hãi, ta chân đã có phần luống cuống che chắn lấy hài tử của mình phía sau lưng.
“ Khụ khụ... giang hồ vì Đồ Long đao và Ỷ Thiên Kiếm mà xảy ra bao nhiêu tranh đấu khiến khắp nơi mưa máu gió tanh, nay Đồ Long đao đã biến mất tung tích cùng Tạ Tốn, nhưng thật không ngờ... ”
Kim Hoa Bà Bà bỗng nhiên chen lời, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm lấy Ỷ Thiên kiếm trong tay Diệt Tuyệt sư thái, cước bộ chậm rãi đi về phía trước vài bước lại tiếp tục nói:
“ Nhưng thật không thể ngờ Ỷ Thiên kiếm bấy lâu nay vẫn ở trong tay Diệt Tuyệt sư thái vậy mà không một ai hay biết cả... lão ta tuy là thân già sức yếu đa bệnh nhưng không phải là dễ dàng để kẻ khác hiếp đáp khi lão a ”
“ Bà vừa nói cái gì!? Hừ, còn không mau tạ tội với sư phụ của ta? Bằng không thì đừng trách đao kiếm không lưu tình ”
Dẫn đầu đám người ni cô đồng thời cũng là sư tỷ của Kỷ Hiểu Phù, Đinh Mẫn Quân hung hăng rút kiếm hăm dọa Kim Hoa Bà Bà.
Ngô Chính trông thấy tình cảnh này trong bụng càng cười thật to sảng khoái, đang sợ rằng không thể khiến Kim Hoa Bà Bà và Diệt Tuyệt sư thái động thủ, nào ngờ vị kia Đinh Mẫn Quân ni cô lại thay hắn làm xong phần việc.
Chưa kể Diệt Tuyệt sư thái vẫn chưa phát hiện vừa rồi là bị Ngô Chính đánh lừa, còn có Kim Hoa Bà Bà vì quá chú ý đến Ỷ Thiên kiếm tựa hồ đã quên mất nguyên do tại sao Diệt Tuyệt sư thái xuất hiện ở đây.
Nếu như hai người họ phát hiện không nghi ngờ sau đó Diệt Tuyệt sư thái liền sẽ dắt lấy Kỷ Hiểu Phù và Dương Bất Hối ra về, còn Kim Hoa Bà Bà lại muốn tiếp tục công cuộc báo thù của mình.
Hoặc là cũng có thể trong trường hợp tồi tệ nhất cả hai người đều sẽ quay mũi kiếm về phía Ngô Chính không chừng, dù sao Ngô Chính là không muốn để Kỷ Hiểu Phù phải chết dưới tay Diệt Tuyệt sư thái, còn có phải giữ lại mạng sống của Hồ Thanh Ngưu và Vương Nạn Cô hai người.
Mục đích mâu thuẫn lẫn nhau, Ngô Chính ắt hẳn sẽ không tránh khỏi được một trận chiến, tuy nhiên là tốt là xấu thì còn chưa biết được, phải xem Diệt Tuyệt sư thái có đánh đuổi được Kim Hoa Bà Bà hay không.
“ Đao kiếm không lưu tình!? Hừ... nha đầu như ngươi cũng muốn ra mặt thị uy? Nực cười! ”
Quả nhiên Kim Hoa Bà Bà thật sự tức giận, lập tức trên xuất hiện một đóa kim hoa nương theo nội lực phóng xuất nhắm về phía Đinh Mẫn Quân vừa mới thị uy.
Vù vút!
Tức khắc phản ứng lại, Diệt Tuyệt sư thái đã chắn ngang trước mặt đệ tử của mình Đinh Mẫn Quân, trên tay Ỷ Thiên kiếm vẫn không ra khỏi vỏ đánh văng đi kim hoa bay về hướng ngược lại.
Keng!
Kim Hoa Bà Bà cũng không chút sợ hãi, vung lên cây quái trượng đầu long của mình tiếp lấy, chỉ thấy đầu long xoay tròn kim hoa lại đã nhẹ nhàng rơi vào trong tay bà ta không một chút khó khăn.
“ Lợi dụng nhu lực thật lợi hại, Kim Hoa Bà Bà quả nhiên không hổ tuyệt thế trung kỳ cao thủ ”
Trông thấy màn này Ngô Chính trong lòng cảm khái không thôi, dù sao chỉ xét về tu vi không so về chiến lực thì Ngô Chính vẫn là thua Kim Hoa Bà Bà một đại cảnh giới a.
Trước đó Ngô Chính thăm dò Diệt Tuyệt sư thái tu vi cũng chỉ là tuyệt thế sơ kỳ mà thôi, tuy nhiên có Ỷ Thiên kiếm trong tay nếu thật sự sinh tử giao đấu thì tổng thể chiến lực của lão ni cô cũng là tương đương với tuyệt thế trung kỳ không một chút thua kém.
“ Đồ đệ của ta đương nhiên không thể tiếp được một đòn của tiền bối, chi bằng để ta xuất thủ lĩnh giáo công phu trứ danh của Linh Xà đảo, hẳn là không thất lễ chứ? ”
Diệt Tuyệt sư thái trên tay khua khua Ỷ Thiên kiếm hướng về phía Kim Hoa Bà Bà, tuy nhiên kiếm vẫn không xuất vỏ, động tác này chính là muốn luận bàn mà thôi.
“ Lão ta cũng rất muốn biết năm xưa Quách Nữ Hiệp Quách Tương tổ sư của Nga My phái, kiếm pháp danh chấn thiên hạ là cao minh như thế nào, tuy nhiên lão ta thù của phu quân còn chưa kịp báo, chi bằng đợi ta giải quyết hai con chuột nhắt kia, sau đó lại công bằng so chiêu? ”
Kim Hoa Bà Bà quả nhiên nhìn ra cục diện bất lợi, một khi giao đấu với Diệt Tuyệt sư thái khó tránh khỏi Hồ Thanh Ngưu nhân lấy cơ hội mà tẩu thoát.
Tuy có chút tiện nghi cho Hồ Thanh Ngưu khi được chết một cách chóng vánh không thể để Kim Hoa Bà Bà khiến hắn sống dở chết dở được, nhưng còn hơn là để hắn tẩu thoát biệt tăm biệt tích ẩn cư ở nơi nào đó.
Phải biết lần này Kim Hoa Bà Bà trực tiếp giết đến đây là vì phát hiện trong đám người bệnh nhân cầu y thiếu vắng hai bóng người, liền có thể đoán được Hồ Thanh Ngưu là muốn phá vỡ lời thề của mình cứu lấy hai người đó còn sống sót, cho nên Kim Hoa Bà Bà mới quang minh chính đại đến đây báo thù.
Hiện tại Diệt Tuyệt sư thái thông qua lời nói mục đích chỉ là muốn bảo vệ đồ đệ của mình Kỷ Hiểu Phù, bởi vì không có mâu thuẫn trong đó cho nên Kim Hoa Bà Bà liền dễ dàng mở lời nói ra mục đích của mình.
“ Nếu tiền bối đã nói vậy, ta đương nhiên là có thể chờ đợi! ”
Diệt Tuyệt sư thái cũng không cự tuyệt yêu cầu của Kim Hoa Bà Bà, dù sao hai người kia cũng không hề liên quan đến Diệt Tuyệt sư thái.
Hồ Thanh Ngưu và Vương Nạn Cô nghe xong tâm trạng lại trở nên hoảng hốt khẩn trương nắm chặt lấy tay nhau, đồng thời ánh mắt không quên nhìn về phía Ngô Chính từ đầu chí cuối vẫn còn ngồi yên bất động không nhúc nhích.
“ Sư phụ... Hồ tiên sinh có ơn cứu mạng đệ tử... ”
Kỷ Hiểu Phù không thể nhìn được ân nhân của mình gặp nguy hiểm liền đứng ra thỉnh cầu Diệt Tuyệt sư thái.
Nhưng là Diệt Tuyệt sư thái trừng mắt nhìn lấy Kỷ Hiểu Phù, để nàng chỉ có thể lủi thủi lui về phía sau không dám lại lên tiếng van xin.
“ Hảo! Diệt Tuyệt sư thái quả nhiên là chính trực liêm minh, chuyện nào ra chuyện đấy a ”
Kim Hoa Bà Bà thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, không phải là bà ta sợ hãi Diệt Tuyệt sư thái, nhưng là trong tay lão ni cô còn có Ỷ Thiên kiếm vẫn chưa xuất vỏ tuyệt đối không thể khinh suất lơ là.
-------*-*-------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...