Khánh Dạ Tước dập tắt điếu thuốc rồi lái xe trở về biệt thự, tuy trong lòng không được vui nhưng ít ra hắn cũng đã biết một chút thông tin về cô rồi, hắn nhếch môi:''Tống Doãn Ninh, em đừng hòng quay lại với hắn''.
Biệt thự Hoàng Thất Li Hương đèn sáng trưng, có thể biết là đang có người. Khánh Dạ Tước chần chừ, giờ này còn ai có thể ra vào biệt thự của hắn, mới 3y chỉ gần sáng thôi mà. Nhưng hắn cũng không tức giận ngay, không chừng Doãn Ninh của hắn bỏ quên đồ nên quay lại lấy. Nghĩ thế hắn liền đẩy cửa xe đi thắng vào căn biệt thự. Khi cánh cửa được mở ra, ý cười trên môi Khánh Dạ Tước vụt tắt. Trên chiếc sofa cao cấp của hắn là một cô gái xinh đẹp và nóng bỏng. Trên người cô ta thậm chí không một mảnh vải che thân, chỉ vỏn vẹn chiếc áo ngực dây mảnh và quần lót có lỗ, cơ bản không che được gì. Thẩm Đan Nghi lướt thân thể mình nhanh nhẹn đi qua chỗ Khánh Dạ Tước, đôi tay trắng hồng của cô ta trượt khắp cơ thể cường tráng của anh. Đúng vậy, mới ba ngày trước, cô còn cùng anh hoan ái, nhưng mà cuộc hoan ái đó hơi ngắn, giống như chỉ để phát tiết, ko một chút yêu thương nào. Khánh Dạ Tước tức giận ngăn đôi tay của cô ta:''Cô tới đây làm gì, ai đưa chìa khóa cho cô, nói!''. Hắn tuy có nhiều phụ nữ nhưng không hiểu sao hôm nay hắn không muốn chạm vào ai khác, huống chi chỉ là người đàn bà mà hắn đã chơi qua.
Thẩm Đan Nghi không hề hoảng sợ. Cô ta cởi đi chiếc áo ngực mỏng manh cùng chiếc quần lót kia, hai ngọn núi ngất cao hiện ra trước mắt Khánh Dạ Tước. Nhưng mà hắn thật sự không nảy sinh dục vọng như thường ngày, nếu là ngày thường hắn có lẽ đã đè cô ta xuống mà ngấu nghiến. Tại sao lại thế, hắn bất lực rồi sao? Thâm Đan Nghi mở miệng:'' Anh yêu, người ta muốn chết được, tại sao mấy ngày nay anh không gọi cho em, em nhớ anh lắm!''.
Vừa nói cô ta vừa đưa ngón tay vân vê đầu v*, làm nó dựng đứng lên. Do khoái cảm nên cô ta rên nhẹ:''Ưm..ưm...Tước...người ta muốn anh.!''. Nói rồi cô ta vươn tay tới muốn cởi quần anh, nhưng Khánh Dạ Tước hất tay cô ta:''Trả cho tôi chìa khóa rồi cút đi, không lẽ số tiền tôi cho cô chưa đủ''.
" Ưm, anh yêu, anh sao thế? Không phải lần trước anh rất hung hăng sao?''.
" Con mẹ nó, mày chịu đi không, đồ điếm''. Khánh Dạ Tước không hiểu sao mình lại nói những lời đó, dù sao cô ta cũng là minh tinh đang nổi. Nhưng Thẩm Đan Nghi lại rơi nước mắt:''Tước, em không ngờ anh sẽ làm vậy với em, không lẽ đối với anh em chỉ là loại gái đó''.
''Còn có từ nào khác để nói về loại người xoạc hai chân ra như cô sao? Tôi nói lại,cô mà không trả chìa khóa cho tôi rồi cút đi ngay, không chừng hôm nay cô phải xoạc cả đêm, nhưng mà là với đám người hầu của tôi. Sao? Thích không?''
Thẩm Đan Nghi ứa nước mắt, cô ta nhặt quần áo mặc vào rồi lấy từ trong túi xách ra chùm chìa khóa:'' Ha, thì ra cô ăn cắp hết chìa khóa của tôi, tốt! Để xem ngày mai cô còn mặt mũi nào đứng giữa giới điện ảnh hay không?''
" Tước, tha cho em''. Khánh Dạ Tước nhấc chân đá cô ta văng cả năm mét:''Dạng đàn bà như cô tôi gặp nhiều rồi. Cút ngay!''.
Thẩm Đan Nghi sợ nếu ở lại đây nữa sẽ bị hắn dìm chết, cô ta vội vàng chạy ra khỏi biệt thự. Tại sao anh có thể như vậy, cô thật sự đau lòng, cô thật sự...
Khánh Dạ Tước cảm thấy thật phiền phức, không hiều sao lúc này hắn lại nhớ Doãn Ninh, cô ấy thật xinh đẹp, thật thuần khiết. Hắn thương nhớ dáng vẻ kiều diễm của cô, vẻ xấc xược của cô khi cô mắng hắn, hắn thật thích. Bên môi không biết từ lúc nào đã hiện lên một nụ cười nhẹ, trái tim cũng ấm áp...
Đế Cảnh Hoa Mỹ,
Tống Doãn Ninh bước xuống xe thì Thân Hạo Thiên đã từ bên kia đi xuống, anh tiến đến ôm eo cô:"Ninh Ninh, đây là biệt thự riêng của anh, từ nay em ở lại đây cùng anh, chúng ta sẽ sống ở đây suốt đời, không ai có thể làm phiền chúng ta. Em thích không?"
Doãn Ninh nghe những lời ấy trong lòng như nở hoa, cô thật sự rất yêu người đàn ông này, anh lúc nào cũng mang đến cho cô những điều làm cho cô tin tưởng, hạnh phúc. "Chỉ cần nơi đó có anh là em vui rồi''.
Thân Hạo Thiên nhẹ nhàng tinh tế hôn môi cô:''Bà xã xinh đẹp, anh yêu em.''
Doãn Ninh thấy nhột nên đấm vào ngực anh:''Biến thái, em vào đây''.
Nói rồi, cô đi vào nhà, bước chân thanh thoát làm cho người ta tin tưởng cô thật sự là một cô gái thuần khiết và sạch sẽ.Thân Hạo Thiên cũng cười thầm...
Bên kia, người đàn ông sau khi tắm rửa xong liền quấn ngang lưng cái khăn choàng tắm, tóc ướt rũ rũ rồi cầm điện thoại lên:''Hàn Phong, lắp cho tôi một cái camera giám sát trong biệt thự Đế Cảnh Hoa Mỹ, chỉ cần thành công, tôi sẽ không để cậu thiệt thòi''.
''Được''
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...