Ý định của hai người Lăng Tân cùng Trần Hạo Thao rất đơn giản, chính là dùng sự xuất hiện của cảnh sát để bức bách tâm lý nam tử họ Lâm, khiến cho hắn càng lúc càng lo sợ, hơn nữa không ngừng có các loại tình huống không may bên cạnh, khiến cho hắn càng tưởng rằng có người đang không ngừng âm mưu tính toán hắn, khiến cho hắn tự nhiên mà sử dụng một lượng lớn điểm nhân quả, từ đó sẽ chịu ảnh hưởng của thời không nghịch lưu càng lúc càng lớn cho đến khi thật sự tử vong mới thôi.
Trên thực tế, nam tử họ Lâm đúng thật sự là đang làm như vậy, khi số lượng lớn cảnh sát không xuất hiện trên đường phố, hơn nữa giới nghiêm toàn bộ khu vực phố XX, toàn bộ Thượng Hải có bao nhiêu cảnh sát? Cho dù lần này chỉ huy động bảy mươi phần trăm số lượng cảnh sát đến bao vây, cộng thêm một bộ phận quân đội vũ trang, cũng thật sự là một số lượng rất lớn, quảng trường phía dưới đã bị phong tỏa chằng chịt, mà lượng xe cảnh sát vẫn còn không ngừng liên tục chạy đến.
- Mẹ nó, có chuyện gì? Tại sao cảnh sát phải phong tỏa con đường này? Không thể nào... Đúng rồi, nhất định là có người mật báo vị trí của ta cho cảnh sát, nhưng rốt cuộc là ai?
Lão tứ Lâm gia đang ở trong căn phòng cao cấp nhất của khách sạn, phòng cho tổng thống, lo lắng đi tới đi lui, căn phòng rất lớn này đã trở thành nơi cho hắn phát tiết sự lo lắng trong lòng, những vật dụng trong tầm tay đều đã bị hắn ném lăn lóc, cả căn phòng đã trở nên vô cùng lộn xộn, tuy vậy tâm tình hắn vẫn không ổn định lại được chút nào, trái lại, càng lúc càng thêm lo lắng hoảng sợ.
- Mảnh giấy này không phải vạn năng sao? Vì sao không thể hiện lên những người sở hữu khác? Hoa hồng trước buổi hoàng hôn cuối cùng, mang đến bóng tối kết thúc cùng tĩnh lặng? Đây là ý gì? Ta không muốn đọc thơ, ta muốn biết những kẻ sở hữu còn lại! Bọn hắn có công kích ta hay không, hiện tại đang làm gì, ta muốn biết những thứ này a!...
Lão tứ Lâm gia điên cuồng gầm thét, trên tay hắn chính là một phần tám Phong Thần bảng, từ khi bắt đầu gặp đủ loại chuyện xui xẻo, hắn đã cho rằng người cũng giữ mảnh giấy giống mình đang âm mưu sắp đặt mọi chuyện xảy ra, muốn sử dụng những chuyện ngoài ý muốn giết hắn, nhưng vì hắn có số lượng lớn điểm nhân quả trong tay, cho nên nhờ Phong thần bảng trong tay bảo vệ, nên những sự việc ngoài ý muốn đều lan đến người bên cạnh, chủ ý lão tứ Lâm gia quyết định là đi đến khách sạn, sau đó dựa vào mảnh giấy này tìm ra những kẻ sở hữu khác, rồi giết chết toàn bộ. Ví dụ như triệu hồi một cột sét làm phương thức công kích, lúc trước La Phú Nhân không phải đã chết do bị sét đánh sao…
Cách nghı̃ này cũng không tệ, nhưng mà hắn lại không có năng lực để thực hiện. Bởi vì hắn căn bản không biết đối phương là ai, mảnh giấy này lúc trước có thể thực hiện hoàn mỹ toàn bộ những điều hắn yêu cầu, từ yêu cầu nhỏ đến yêu cầu lớn, thậm chí những yêu cầu kỳ quái… Nhưng lần này khi hắn muốn tìm ra những kẻ sở hữu khác, lại liên tục hiện lên những câu thơ, văn vô nghĩa khó hiểu… Hắn căn bản không nghĩ ra biện pháp tìm ra đối phương là ai.
- Mẹ nó, nếu thật sự không tìm ra được lão tử sẽ triệu hồi vô số cột sét. Giết chết tất cả mọi người phía dưới là được, hoặc là... ta hủy diệt toàn bộ Thượng Hải cũng không sao, dù sao tất cả mọi thứ trên thế giới này đều là tài sản riêng của ta, sau này cuối cùng cũng sẽ đều thuộc về ta, hiện tại cứ muốn là hủy diệt, sau này tái tạo lại là được...
Trong nội tâm lão tứ Lâm gia nảy sinh ác độc, hắn cầm Phong thần bảng lên nhìn chằm chằm, dáng vẻ của hắn thật sự là đã gần như điên cuồng. Ý niệm khẽ động, thiên địa tất có cảm ứng, chỉ là ý niệm của người bình thường không khỏi rất yếu nhược, nhưng nếu như là bậc đế vương có ý niệm, lập tức có khả năng khiến cho máu chảy thành sông, khiến cho lịch sử chuyển biến. Mà giờ phút này lão tứ Lâm gia cũng có thực lực như vậy, có Phong Thần bảng, hơn nữa còn có mấy chục thậm chí trăm vạn điểm nhân quả, chỉ cần thực hiện một ý niệm, sẽ tạo thành đại uy hiếp cho cả thế giới. Nhưng mà bởi vì sẽ tạo thành đại uy hiếp cho cả thế giới, cho nên chỉ cần trong lòng hắn sinh ra một ý niệm, cho dù còn chưa chính thức thực hiện, sự bài xích của vũ trụ cũng sẽ càng ngày càng lớn. Cho đến khi hắn không thể chống chọi lại được mới thôi, hoặc là bị xóa bỏ sự tồn tại, hoặc là bị trục xuất khỏi thế giới này...
Theo ý nghĩ trong lòng lão tứ Lâm gia càng lúc càng điên cuồng, trong một căn phòng không người cách phòng cho tổng thống hắn ở không xa, một cơn gió thổi vào từ cửa sổ, thổi bay lên một tờ báo đặt gần cửa sổ, tờ báo này bị thổi như vậy, bay về phía một chiếc đèn bàn nhỏ, tờ báo bị gió cuốn khiến cho mở rộng ra, cộng thêm sức gió đẩy tới, khiến cho chiếc đèn bàn này rơi xuống, sau đó cơn gió này biến mất một cách khó hiểu, chỉ có chiếc đèn bàn này treo lơ lửng sắp rơi xuống đất.
Chiếc đèn bàn này lay động một lát, khi lay động yếu dần, lực lôi kéo cũng tương ứng mà yếu đi, nhưng trước khi nó hoàn toàn bất động, chiếc đèn bàn này đã lôi kéo chỗ phích cắm điện ra hơn phân nửa, ổ điện lúc này nửa kín nửa hở, lập tức dòng điện bắt đầu rò rỉ xuống đất, mà không may, trong gian phòng phủ một tấm thảm lông dày, đây cũng không phải lông thú thực sự, mà là lông thú nhân tạo, ổ điện bị lộ ra, một ít lông thảm cũng vươn vào đến trong lỗ cắm điện, lập tức, một bộ phận lông thảm bắt đầu bị dòng điện đốt cháy, thời gian dần trôi qua, khói bắt đầu tràn ngập trong phòng... Chỉ là trong gian phòng này không có một người, ai có thể phát hiện đám khói này đây? Cho nên, chỗ lông thảm bị cháy dần dần biến thành ngọn lửa nhỏ, mà ngọn lửa nhỏ cũng sắp chuẩn bị chuyển thành ngọn lửa lớn...
Lúc này tại một vị trí cách khách sạn XX vài con phố, Lăng Tân mãnh liệt mở ra hai mắt, hắn bỏ Phong thần bảng vào lại trong ngực, sau đó nói với Đạt Vân Hi:
- Đã đã tìm được vị trí của hắn, tại một trong ba căn phòng 7 8 9, lầu 27, khách sạn XX, trong ba căn phòng này có một phòng là 'phòng cho tổng thống', dựa trên tính cách của nam tử họ Lâm này, hắn nhất định sẽ ở trong căn 'phòng cho tổng thống', cho nên chúng ta đi đến phòng số 9 tầng 27, có bảy mươi phần trăm khả năng hắn đang ở đó...
Đạt Vân Hi giờ phút này đang buồn chán, khi Lăng Tân nói ra lời này, cả người nàng lập tức hưng phấn lên, nàng liền hỏi:
- Cứ trực tiếp tới tìm hắn như vậy hay sao? Lúc hắn vào đến phòng khách sạn đã không để Phong thần bảng trong người nữa rồi à?
- Không, trong phòng số 8 xảy ra hoả hoạn, có thể thấy hiệu ứng thời không nghịch lưu đã càng lúc càng nghiêm trọng, cho dù hắn chưa sử dụng lượng lớn điểm nhân quả, thời không nghịch lưu này vẫn là hiệu ứng mãn tính, không biết hắn đã làm nên trò gì, hoặc là có ý định làm gì, thời không nghịch lưu đột nhiên trở nên kịch liệt, bắt đầu trực tiếp hướng về phía hắn, căn phòng không người này xảy ra hỏa hoạn chính là vì như vậy, đoán chừng trước khi chúng ta đến đó, hắn đã vì đủ loại nguyên nhân ngoài ý muốn mà chết...
Lăng Tân đẩy cửa xe ra, hắn vừa xuống xe vừa nói.
- Hả? Ngươi định làm gì thế?
Đạt Vân Hi nhìn thấy Lăng tân bước xuống xe, lập tức kỳ quái hỏi.
- Đi bộ đến khách sạn, so ra chỉ che chắn cho hai người, cùng với che chắn cho cả hai người và một chiếc xe... hiển nhiên chỉ che chắn cho hai người sẽ tiêu hao ít điểm nhân quả hơn.
Lăng Tân vừa đi vừa nói, khi nói dứt lời hắn đã đi được hơn mười mét, mà Đạt Vân Hi không có cách nào khác chỉ có thể chạy nhanh theo sau, hai người một trước một sau đi về hướng khách sạn XX. Ngay lúc hai người Lăng Tân bắt đầu đi, cách họ vài con phố cũng có hai người đang đi về hướng khách sạn XX, hai người này là Trần Hạo Thao cùng nam tử trông giống côn đồ, vừa đi tên nam tử côn đồ không ngừng hỏi liên tục:
- Làm thế nào ngươi đoán ra nam tử họ Lâm kia nhất định ở trong phòng số 9 tầng 27? Phòng số 8 xảy ra hoả hoạn, cũng có thể là hắn ở phòng nào đó khác trong tầng này chứ?
-... Bởi vì nguyên lý tăng dần, giờ phút này điểm nhân quả của hắn vẫn đang không ngừng tăng lên, cho dù vì hắn sử dụng lượng lớn điểm nhân quả mà giảm bớt, lúc đó mức độ thời không nghịch lưu cũng chỉ có thể càng lúc càng lớn, một bên là vận xui xẻo liên tục, một bên là thời không nghịch lưu đột ngột và chí mạng, cả hai đều là thời không nghịch lưu, cho nên vụ hoả hoạn này chỉ có thể càng lúc càng gần vị trí của hắn.
Trần Hạo Thao có chút hơi không kiên nhẫn giải thích. Sau đó, hắn lại nói với nam tử côn đồ:
- Như vậy lát nữa ngươi trực tiếp đi đến căn phòng đó, theo xu hướng này, đoán chừng khi ngươi đến gian phòng đó, nam tử họ Lâm này đã chết do hiệu ứng thời không nghịch lưu, mà ta sẽ đi chặn đường Lăng Tân, kéo dài thời gian tới khi ngươi lấy được Phong thần bảng mới thôi.
Nam tử côn đồ thực sự là có tố chất bà tám, hắn nghĩ nghĩ một chút rồi lại hỏi tiếp:
- Vạn nhất Lăng Tân không đến gặp ngươi thì làm sao? Nếu như hắn ẩn núp gần đó chặn đánh ta, ngươi chờ ở bên ngoài khách sạn không phải chỉ tổ phí công sao?
- Không có khả năng...
Trần Hạo Thao lắc lắc đầu nói:
- Nếu như hắn biết ta sẽ đợi bên ngoài khách sạn mà nói... hắn thà rằng phải bỏ qua một phần tám Phong thần bảng trong tay nam tử họ Lâm cũng nhất định sẽ tới gặp ta, khi đó cho dù là ta và hắn chiến đấu cũng được, hay là đàm phán hoà bình cũng được. Tóm lại có thể tạo ra một khoảng thời gian cần thiết đủ để cho ngươi đi lấy được mảnh Phong thần bảng, đây là tính cách cố hữu của hắn, luôn muốn phân định thiện ác rõ ràng, nếu dựa trên tính cách của hắn để suy luận, hắn nhất định sẽ tới gặp ta...
Nếu thật sự là tính cách vốn có của Lăng Tân mà nói...
- Sở dĩ phải chuyển đổi thành nhân cách phụ, là vì nhân cách chủ của ta sẽ làm ra một số quyết định sai lầm trong thời điểm này, khiến cho kế hoạch vốn thuận lợi không cách nào thực hiện đến cùng. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Trần Hạo Thao cũng không biết thực lực cá nhân của ngươi như thế nào, so với hắn vẫn một mực bị truy nã, điểm nhân quả của ta hoàn toàn không thể so sánh được, cho nên mặc dù hắn có thể suy đoán ta có đồng bọn, nhưng cũng nhất định sẽ cho rằng thực lực đồng bọn của ta rất yếu, bởi vì ta không có dư điểm nhân quả để cường hóa cho ngươi.
Lăng Tân giải thích vấn đề cho Đạt Vân Hi, nàng lại hỏi vì sao hắn phải chuyển đổi sang nhân cách phụ, trong lúc vừa đi Lăng Tân vừa giải thích vấn đề đơn giản này cho Đạt Vân Hi.
- Từ sau khi ta và hắn cùng bị nhốt trong nhà giam một tháng trước, trên phạm vi toàn bộ Thượng Hải căn bản không có chuyện nào có thể gây ra ảnh hưởng lớn nữa, cho nên hắn cho rằng điểm nhân quả của ta vẫn ở mức rất thấp, điểm này xác thực cũng là sự thật, nhưng số điểm nhân quả ta có trước đó hay ta cường hóa thuộc tính gì, hắn cũng không biết rõ. Cho nên tính toán của Trần Hạo Thao, chính là dùng chính bản thân hắn đến cầm chân ta, nếu như vẫn ở trạng thái nhân cách chủ của ta mà nói, nhất định sẽ đến đối mặt với hắn...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...