Vô Hạn Tương Lai

Trương Hằng nhắm hai mắt lại, tập trung toàn bộ ý thức của mình vào Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, phân bố năng lượng trong Atula đạo lập tức xuất hiện trong đầu hắn, nháy mắt sau, khí tức huyền hoàng bao bọc Trương Hằng bên trong đã bay ra mười mấy kilomet, hướng về một điểm năng lượng khổng lồ ở phía xa.

Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp là tạo vật cao cấp nhất của tập đoàn Tu chân giả, gần như là dung hợp tất cả khoa học kỹ thuật cấp cao nhất của thời kỳ Hồng Hoang, công nghệ ẩn hàm bên trong thậm chí có rất nhiều văn tự ký hiệu tối cao ngay cả tập đoàn Tu chân giả cũng không giải thích nổi, đây là khí cụ được chế tạo với mục tiêu tạo ra vật phẩm nội vũ trụ, nói cách khác, tòa tháp màu vàng kim này chính là một phiên bản thu nhỏ của vũ trụ!

Đương nhiên, Trương Hằng còn chưa biết sử dụng tất cả các tính năng của Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, hắn chỉ là dựa vào thiết lập của mình trước khi tiến vào Vô hạn thế giới, miễn cưỡng nắm giữ một vài phương pháp sử dụng mà thôi, ví dụ như tính năng phòng ngự của bảo tháp, giam cầm sinh vật, giam cầm không gian, giam cầm thế giới.

Mà không chỉ đơn giản như vậy, khí tức huyền hoàng cũng là một loại năng lượng kỳ lạ, luồng năng lượng này chính là tính năng phòng ngự trụ cột của Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, đồng thời cũng có thể để cho Trương Hằng sử dụng một phần nhỏ, ví dụ như dùng luồng năng lượng này để phi hành, hoặc là giam cầm bất cứ sinh vật nào. Tuy chỉ sử dụng được tối đa 1-2% khí tức huyền hoàng, nhưng vẫn đủ để khiến cho tốc độ của hắn nhanh đến mức kinh người, tuy kém hơn so với tốc độ trong trạng thái Hồng hoang khai thiên tích địa của Trịnh Xá, nhưng vẫn nhanh hơn rất nhiều so với khi Trịnh Xá sử dụng Hủy diệt.

Bảo tháp lơ lửng trên đỉnh đầu Trương Hằng, khí tức huyền hoàng phảng phất như rủ xuống từ chín tầng trời, kéo dài qua phạm vi mấy chục kilomet, hoàn toàn bao bọc Trương Hằng, không ngừng bay về phía điểm năng lượng khổng lồ. Trên thực tế, địa điểm Trương Hằng xuất hiện cũng không cách chủ thành Trịnh Xá đang ở quá xa, ước chừng chỉ vài trăm kilomet, cho nên khi hắn bắt đầu sử dụng bảo tháp, Trịnh Xá cũng lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phương hướng của Trương Hằng.

Giờ phút này Trịnh Xá đang nói chuyện với Nataya, kỳ thực hoàn toàn giống như Trương Hằng dự đoán, Nataya không hề bị thương tổn trên bất kỳ hình thức nào, Trịnh Xá không phải là người bạo ngược, cũng không giống như đám súc sinh trong đội ngũ chăn nuôi. Trái lại, hắn là người tâm địa vô cùng lương thiện, do vậy Nataya chỉ bị hạn chế tự do, không gặp phải tình huống bạo lực hay biến thái nào.

Trịnh Xá cố gắng hỏi Nataya một số chuyện, nhưng mà Nataya hiển nhiên không làm như lời Trương Hằng căn dặn, chỉ ngậm chặt miệng ngồi yên không nhúc nhích, nếu như lâu lâu mắt nàng không chớp một cái, như vậy thoạt nhìn thực sự giống y như là tượng người.

Tình huống như vậy khiến Trịnh Xá không biết phải làm sao, đánh không được, trừng phạt không xong, mắng cũng không có tác dụng, hơn nữa Lăng Tân lại đang ở chủ thành khác, muốn đấu trí cũng không thể, có trời mới biết vì sao nữ nhân trước mặt lại căn bản không sợ hắn?

- Haiz, ngươi thật đúng là ngoan cố a, tại sao phải giữ bí mật cho người như hắn chứ? Không lẽ ngươi bị hắn khống chế? Mẹ nó, ta biết ngay mà, đúng là súc sinh...


Sau khi ngẫm nghĩ giây lát Trịnh Xá đột nhiên trở nên phẫn nộ, thanh âm của hắn cũng càng lúc càng lớn.

- Không phải!

Nataya bỗng nhiên mãnh liệt đứng lên, nàng nhìn chằm chằm vào Trịnh Xá, sau đó lớn tiếng nói:

- Trương Hằng không phải người như vậy! Ta không có bị hắn khống chế, ta là đồng đội của hắn!

Trịnh Xá nhìn Nataya với vẻ kinh ngạc, thiếu nữ này vốn đang yên lặng, bất động như tượng, bỗng nhiên lại nổi giận đùng đùng, bắt đầu la hét với hắn... Trong lúc nhất thời Trịnh Xá không kịp phản ứng, khi hắn đang định mở miệng nói chuyện, bỗng nhiên từ phía xa truyền đến khí tức của một luồng năng lượng khổng lồ, hơn nữa khí tức này vô cùng cổ quái, yên lặng tường hòa, phảng phất như tồn tại vĩnh hằng, hoàn toàn khác biệt so với tính chất kịch liệt của năng lượng bình thường, thuộc tính như vậy thật sự là ngay cả Trịnh Xá cũng mới thấy lần đầu tiên.

Trịnh Xá vội vàng xoay đầu lại nói với Minia:

- Minia, ngươi ở đây canh giữ nàng, thuận tiện cũng tự chú ý đến an toàn của bản thân, ta đi gặp sinh vật kia một chút, xem thử nó là địch nhân hay bằng hữu.

Hắn cũng không đợi Minia trả lời, đạp nhẹ dưới chân một phát lao lên không trung, sau đó lập tức lấy goblin glider ra, vụt bay về hướng phát ra nguồn năng lượng kỳ quái.


Tốc độ di chuyển của Trương Hằng và Trịnh Xá đều cực nhanh, không bao lâu sau hai người đều đã nhìn thấy nhau, Trịnh Xá thấy một đoàn khí tức huyền hoàng khổng lồ, mà Trương Hằng thì thấy goblin glider, vật phẩm đại biểu cho thành viên tiểu đội luân hồi, đến khi nhìn thấy Trương Hằng bên trong tầng khí tức huyền hoàng, Trịnh Xá lập tức quát lên:

- Lấy được thứ ngươi muốn rồi sao? Đến đây đi, hi vọng lần này ngươi sẽ không tiếp tục vứt bỏ đồng đội, chạy trốn một mình!

Nói xong, hắn trực tiếp bỏ goblin glider vào trong nạp giới, đồng thời một chân điểm nhẹ trong hư không, vụt tới mãnh liệt đánh một quyền về phía Trương Hằng, mà Trương Hằng thì lại nở nụ cười khổ, cuối cùng hắn cũng biết được lý do mình đắc tội với Trịnh Xá, hắn đúng đã là phạm vào chuyện đối phương kiêng kỵ nhất, vứt bỏ đồng đội. Kể từ đó Trịnh Xá nhất định sẽ cho rằng hắn là hèn nhát đáng khinh, có điều nếu chỉ như thế thì cũng thôi, miễn sao Trương Hằng không gây nên chuyện gì bất lợi với Trịnh Xá, như vậy Trịnh Xá cũng sẽ không đuổi tận giết tuyệt. Có điều hết lần này tới lần khác thân phận của hắn lại là người sáng tạo Vô hạn thế giới, chính vì vậy, Trịnh Xá căn bản không có khả năng chấp nhận hắn, bởi vì e ngại hắn sẽ thay đổi cốt truyện...

Một tiếng nổ lớn bạo phát, quyền vừa rồi của Trịnh Xá đã đánh trúng khí tức huyền hoàng, có điều lực đạo vạn quân lại bị khí tức huyền hoàng làm tan biến một cách nhẹ nhàng, mà không đơn thuần là triệt tiêu lực đạo, thậm chí ngay cả bản thân Trịnh Xá đang trong trạng thái Hủy diệt cũng bị giam cầm, không thể động đậy.

- Không tệ, quả nhiên là có vài phần thực lực…

Khi Trịnh Xá đang định gia tăng sức mạnh, Trương Hằng lại bỗng nhiên lăng không quỳ xuống, đồng thời khí tức huyền hoàng đang giam cầm hắn cũng lập tức biến mất.

Trương Hằng trầm giọng nói:

- Trịnh Xá, ta không biết ngươi có hiểu lầm gì đối với ta, nhưng ta tin mình chưa từng làm qua bất cứ chuyện gì thương tổn đến ngươi hoặc là đồng đội của ngươi. Tuy thân phận của ta là người sáng tạo Vô hạn thế giới, ngươi và đồng đội của ngươi đều do ta thiết kế, kể cả cốt truyện cũng do ta xếp đặt, nhưng mà ta quỳ xuống không phải là để xin ngươi tha mạng, ta chỉ là muốn xin ngươi giúp đỡ!


Khi Trương Hằng quỳ xuống, trên mặt Trịnh Xá lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, nháy mắt sau liền biến thành phẫn nộ, nhưng theo lời nói của Trương Hằng, vẻ phẫn nộ lại trở thành nghi ngờ. Kinh ngạc là do hắn không biết Trương Hằng mạnh đến mức nào, cũng không biết khí tức huyền hoàng kia rốt cuộc là cái gì, nhưng đã có thể ngăn cản được một quyền trong trạng thái Hủy diệt, đồng thời còn có thể giam cầm hắn, thực lực như vậy đã không hề thua kém cường giả tầng thứ tư sơ cấp, mà đã là cường giả thì cho dù như thế nào cũng không thể quỳ xuống.

Phẫn nộ thì là do giờ phút này tâm trạng của Trịnh Xá rất phức tạp, trên một phương diện hắn cần biết được cách tiến vào Narnia truyền kỳ từ Trương Hằng, thậm chí còn cần Trương Hằng cung cấp một ít hỗ trợ, như vậy mới có thể phục sinh lại những đồng đội của hắn. Nhưng mà trên một phương diện khác, thân phận của Trương Hằng lại quá mức đặc thù, người sáng tạo, trên thế gian này có ai lại nguyện ý hợp tác với kẻ điều khiển vận mệnh của mình?

Vừa nghĩ tới quá khứ, tương lai, tất cả đều là do người khác xếp đặt, bất kể bản thân cố gắng như thế nào, kỳ thực đều chẳng qua là tiếp tục làm theo xếp đặt mà thôi, cảm giác như vậy quả thực là chán nản. Không chỉ thế, người sáng tạo ra hắn lại còn là kẻ nhu nhược vứt bỏ đồng đội, như vậy tương lai của hắn thực sự đáng lo, vì thế biểu lộ của Trịnh Xá mới biến thành phẫn nộ, hắn không thể tưởng tượng được giao tương lai của mình cho người như vậy sẽ có kết quả gì.

Thẳng đến khi Trương Hằng nói xong, biểu lộ của Trịnh Xá mới từ phẫn nộ trở thành nghi ngờ, hắn hỏi với vẻ kỳ quái:

- Có ý gì? Không phải ngươi đã lấy được thứ mình muốn rồi sao? Còn muốn gì nữa?

- Clone Sở Hiên!

Trương Hằng bỗng nhiên gào lên:

- Lăng Tân luôn ở bên cạnh ngươi, như vậy nhất định là ngươi đã nghe về Lý Cương Lôi, hắn là đồng đội của ta, là trí giả của Bắc Dương châu đội, Clone Sở Hiên lợi dụng hoài niệm đối với thân nhân lúc nhỏ của Lý Cương Lôi, xếp đặt bố cục muốn hắn bán đứng ta. Chỉ cần Lý Cương Lôi giao ta và Lục đạo luân hồi cho Clone Sở Hiên, như vậy hắn sẽ giúp ý thức Lý Cương Lôi vượt qua không gian thời gian, quay trở lại thời điểm mười năm trước, tiến hành thay đổi quá khứ, cứu thân nhân bạn bè thoát khỏi trận hỏa hoạn!

Trịnh Xá hơi khẽ cau mày, sau đó lập tức đi về phía trước kéo Trương Hằng đứng dậy, đồng thời nói:


- Nam nhân không thể quỳ xuống, cho dù là thỉnh cầu cũng vậy. Tiếp đó xảy ra chuyện gì? Clone Sở Hiên sao? Quả nhiên, tên ma quỷ u hồn này vẫn lượn lờ bốn phía, phiêu du khắp nơi...

- Lý Cương Lôi không phản bội ta, cho dù Clone Sở Hiên đã tìm được nhược điểm lớn nhất trong lòng hắn, tìm được nguyện vọng bao năm qua của hắn, nhưng hắn vẫn không phản bội ta! Lý Cương Lôi lấy được quyền khống chế phòng điều khiển, phong tỏa Clone Sở Hiên trong Địa ngục đạo, đồng thời mở ra khe hở kết nối với Vực sâu không đáy, Vu tộc vốn bị Thánh nhân và tập đoàn Tu chân giả phong ấn sẽ thoát ra, hắn định dùng tính mạng của mình để tiêu diệt Clone Sở Hiên, hắn định đồng quy vu tận! Trịnh Xá, ta xin ngươi, giúp đỡ ta, nếu như là ngươi, nhất định có thể phá vỡ vị diện tinh bích, nhất định có thể đánh bại Vu tộc, nhất định có thể cứu được Lý Cương Lôi!

Trương Hằng nói với vẻ vội vàng, giờ phút này Trịnh Xá đã bình tĩnh lại, hắn yên lặng nhìn Trương Hằng một lát rồi mới hỏi:

- Tại sao lại liều mạng muốn cứu hắn? Là vì thân phận trí giả? Có đáng giá không?...

- Hắn là đồng đội của ta!

Trương Hằng lớn tiếng gào lên, nước mắt lại một lần nữa chảy ra, hắn gào thét:

- Hắn là đồng đội kề vai, đồng sinh cộng tử của ta! Trịnh Xá, ngươi muốn ta thất vọng về ngươi sao? Đây là lời ngươi có thể nói sao? Hay là ngươi vẫn hoài nghi ta vứt bỏ đồng đội của mình?!

Trịnh Xá nhìn Trương Hằng đang nước mắt nước mũi giàn dụa, hắn dùng lực vỗ vai Trương Hằng một cái, đồng thời nói:

- Không, đã không cần hoài nghi nữa, có thể vứt bỏ mơ ước lớn nhất của mình, Lý Cương Lôi đã dùng tính mạng của bản thân để nói cho ta biết, ngươi là người như thế nào...

- Đi thôi, chúng ta xuống Địa ngục, đánh Clone Sở Hiên thành hai cái tiểu bánh bánh!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui