Trương Hằng lơ lửng giữa những trụ thủy tinh trong suốt, dùng ý niệm khống chế toàn bộ phòng điều khiển, chỉ sau vài giây ngắn ngủi phòng điều khiển đã rời khỏi Atula đạo, xuất phát hướng về Địa ngục đạo. Phía dưới Trương Hằng, Lý Cương Lôi đang cố gắng ngồi dậy, trên thực tế, hiện tại đối với hắn, ngay cả ngồi dậy cũng là chuyện rất miễn cưỡng.
- Lý Cương Lôi, cố gắng chịu đựng! Còn một hai phút nữa chúng ta sẽ đến nơi, nhưng mà… đáng giận! Tổng năng lượng của phòng điều khiển đã chỉ còn lại 3-4% , nếu như dịch chuyển tức thời, rất có thể sẽ không đủ...
Trương Hằng lơ lửng trong không trung, hắn lớn tiếng nói với Lý Cương Lôi, đây chính là một chuyện xấu hắn không tính đến, năng lượng của phòng điều khiển!
Trước khi tiến vào Vô hạn thế giới, Trương Hằng xác thực đã suy tính rất nhiều, xếp đặt cẩn thận tất cả các chi tiết có thể, cố gắng sao cho thập toàn thập mỹ, nhưng mà dù sao hắn cũng không phải là trí giả, do vậy tự nhiên là có rất nhiều chi tiết bị bỏ sót, mà mức năng lượng của phòng điều khiển rõ ràng là một trong số đó...
Không thể làm gì hơn, Trương Hằng thở dài rồi nói:
- Yên tâm đi, mặc dù không đủ năng lượng để dịch chuyển tức thời, nhưng mà phi hành thì vẫn không thành vấn đề, kỳ thực phòng điều khiển cũng là một bán vị diện đơn giản, tốc độ phi hành chỉ thua vận tốc ánh sáng một ít, rất nhanh sẽ đến Địa ngục đạo, khi lấy được Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp sẽ có thể sử dụng khí tức huyền hoàng để bảo trụ tính mạng cho ngươi...
Lý Cương Lôi ngồi dưới đất không nói gì, cũng không biết là do hắn không có sức nói chuyện, hay là do có chuyện gì đó băn khoăn.
- Trương Hằng...
Cũng không biết cách bao lâu, Lý Cương Lôi mới thì thào:
- Tại sao phải lựa chọn ta? Tại sao lại chọn ta? Trong số những nhân vật ngươi xếp đặt có nhiều người mạnh hơn ta, bất kể là trí lực hay thực lực, cũng không có bệnh tật... Hẳn là có rất nhiều, tại sao phải chọn ta?...
-... Bởi vì ngươi trân trọng đồng đội nhất.
Hai mắt Trương Hằng nhắm nghiền, giờ phút này ý thức của hắn đang kết nối với toàn bộ phòng điều khiển, hắn cũng thì thào:
- Trước kia ta cũng đã nói rồi, đối với Vô hạn thế giới, ta chỉ giống như Đại Đạo mà thôi, ta có thể thiết lập thế giới quan, thiết lập hệ thống sức mạnh, thiết kế nhân vật, xếp đặt cốt truyện, nhưng mà các chi tiết thì hầu như đều do nội dung tự phát triển khống chế. Ví dụ như khi ta thiết kế ngươi, thân thế của ngươi là do nội dung tự phát triển đặt ra, bao gồm cả bệnh tật của ngươi, kể cả trận hoả hoạn kia, việc duy nhất ta có thể làm là bảo vệ ngươi, khiến ngươi không chết, chỉ vậy không hơn...
- Trong số các thí nghiệm thể, tuy ngươi là người cao ngạo nhất, nhưng nội tâm của ngươi lại lương thiện nhất, ví dụ như một lần khi ngươi còn bé, muội muội của Trần Hạo Thao năn nỉ ngươi hái cho nàng chút quả dại, tiểu hài tử đều rất thích ăn đồ ngọt, nhưng khi đó căn bản đã hết mùa quả dại, ngươi thẳng thừng cự tuyệt nàng, nhưng sau đó lại lén lút đi kiếm tổ ong, kết quả bị ong đốt chi chít...
Khi nói đến đây Trương Hằng ngừng lại một chút rồi mới tiếp tục:
- Sở dĩ lựa chọn ngươi, là vì ngươi quý trọng đồng đội nhất, cho dù là nhiều năm sau hỏa hoạn, ngươi cũng vẫn liều mạng khuếch trương thế lực, nung nấu ý định báo thù cho thân nhân, báo thù cho bằng hữu, trên phương diện này xác thực là mạnh hơn rất nhiều so với mấy người Lăng Tân, chính vì thế nên ngươi mới là người ta tin tưởng.
Lý Cương Lôi cúi đầu, hắn nhỏ giọng nói:
-... Nếu như là do ngươi nhìn lầm người thì sao? Có lẽ ta căn bản không phải người quý trọng đồng đội, chỉ là do thống hận chuyện bản thân là vật thí nghiệm, cũng thống hận tuổi thơ bị phá hủy, cho nên mới thành lập thế lực ý định trả thù. Lỡ như là do ngươi đoán sai thì thế nào?
- Ta sẽ không nhìn lầm…
Sau khi yên lặng giây lát, Trương Hằng lại nói tiếp:
- Mặc kệ ngươi có hiệp nghị gì với Clone Sở Hiên, ta vẫn một mực tin tưởng. Tại thời điểm tuyệt vọng nhất trong đời, ta đã từng tự hỏi, nếu mọi chuyện quay lại như lúc đầu, ta còn có thể một lần nữa, tin tưởng người yêu, tin tưởng bằng hữu? Câu trả lời của ta là... Tất nhiên, ta sẽ vẫn tin tưởng…
- Bởi vì tình yêu, tình bạn, chính là vì tin tưởng nên mới tồn tại, là kỳ tích vì tin tưởng mà có, nếu như ngay cả bản thân cũng không tin tưởng, vậy những thứ này còn có giá trị tồn tại sao? Ta đã trả lời với chính mình như vậy...
- Ngươi muốn yêu, giống như chưa từng bị tổn thương, vậy ngươi nhất định phải tin tưởng, tựa như chưa bao giờ bị phản bội!
Trương Hằng mở mắt ra, nuốt dòng nước mắt đang chảy xuống, nhưng biểu lộ của hắn lại vô cùng bình tĩnh, tuyệt đối bình thản. Tiếp đó hắn lại một lần nữa nhắm mắt lại, toàn tâm toàn ý khống chế bán vị diện, hướng về phía Địa ngục đạo.
Lý Cương Lôi gắt gao cắn môi, mặc dù thân thể đã suy yếu đến cực hạn, nhưng trong thời khắc này, ngón tay hắn vẫn nắm rất chặt, gần như in sâu vào trong lòng bàn tay, bờ môi hắn cũng bị cắn nát, máu tươi đã nhỏ thành giọt, mà cho dù như vậy, hắn vẫn không hề hay biết...
Thời gian vài phút trôi qua, một thế giới hoang vu đỏ như máu đã lờ mờ hiện lên, từng con quái thú khổng lồ dữ tợn cũng xuất hiện, trên người những con quái thú này đều mang theo năng lượng hắc ám, bất quá chúng không thể khống chế năng lượng như Thánh nhân, chỉ hấp thu vật chất hắc ám bằng bản năng, nhưng mà kể cả như vậy, thực lực của những con quái thú này vẫn tuyệt đối khủng bố, cho dù là con yếu nhất cũng ngang với tầng thứ tư sơ cấp.
Nơi này là Địa Ngục, là nơi lắng đọng hắc ám của vũ trụ, tiếp cận nhất với hắc ám nguyên lực, mục đích của Trương Hằng chính là chỗ này, theo thực lực của hắn mà nói, ngay cả một con quái thú bất kỳ cũng không ngăn cản nổi, hắn căn bản không thể nào tự đến đây bằng lực lượng của mình. Phòng điều khiển chính là phục bút hắn khổ công chôn dấu trước khi tiến vào Vô hạn thế giới, sau đó trải qua vô vàn nguy hiểm, gần như là hiểm tử hoàn sinh hắn mới có thể đi đến phòng điều khiển, giờ phút này Trương Hằng đã vô cùng tiếp cận với mục tiêu của mình.
Tại chỗ sâu nhất của Địa ngục đạo là một mảng không gian đen kịt vô biên, không hề có chút ánh sáng, tất cả đều đen kịt như mực, nhưng chính tại chỗ sâu nhất này, một tòa bảo tháp lớn cỡ bàn tay đang lơ lửng, từ trên đỉnh rủ xuống khí tức huyền hoàng. Vô cùng vô tận khí tức hắc ám không ngừng cuốn về hướng bảo tháp, nhưng lại không thể đến gần phạm vi mười kilômet, khí tức huyền hoàng nhẹ thổi tới, tất cả hắc ám đều lập tức tan biến.
Mà ở phía dưới khí tức huyền hoàng, một viên ngọc màu tuyết trắng đang tỏa sáng, có điều viên ngọc này dường như rất e ngại khí tức hắc ám, chỉ dám đứng trong phạm vi bao phủ của khí tức huyền hoàng, một khi khí tức hắc ám tới gần, viên ngọc này lại đến gần bảo tháp hơn một ít, mà mỗi lần khí tức hắc ám bị tách ra, nó lại rời xa bảo tháp thêm một chút.
Ngoài ra, bên trong khí tức huyền hoàng, còn có một đoàn không gian mông lung tồn tại, đoàn không gian này không hề động đậy, cũng không nghiêng ngả, chỉ một mực đứng yên, phảng phất như chỉ là ảo ảnh thị giác do không khí vặn vẹo mà thành.
Tại khu vực sâu nhất của Địa ngục đạo, ngoại trừ khí tức hắc ám có mặt khắp nơi, cũng chỉ có mỗi ba vật này tồn tại, ngay cả một con quái thú cũng không có, chẳng qua là tại biên giới của khí tức hắc ám, một vài con quái thú có hình thể cực lớn đang liên tục hấp thu khí tức hắc ám, nhưng mà dường như trong chỗ sâu nhất của Địa Ngục Đạo có thứ gì đó rất kinh khủng, những con quái thú này thậm chí đến gần một chút cũng không dám.
Bỗng nhiên, một quả cầu màu đen có đường kính khoảng vài trăm mét vụt đến từ chân trời phía xa, lao thẳng vào khu vực tràn ngập khí tức hắc ám với tốc độ cực nhanh, chỉ sau nháy mắt đã bay đến phía trước tầng phòng ngự đầu tiên của bảo tháp. Trong tiếng vang thật lớn, quả cầu màu đen này trực tiếp đâm vào tầng phòng ngự, khí tức huyền hoàng nhìn như hư vô mờ ảo vậy mà lại cứng rắn ngăn cản lần va chạm này, căn bản không hề hư hại chút nào, thậm chí ngay cả lệch qua một chút cũng không có, mà quả cầu màu đen thì hoàn toàn bị khí tức huyền hoàng cố định trong hư không.
- Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, đệ nhất chí bảo, phòng ngự vô song, ngay cả vị diện hủy diệt cũng không hề bị tổn hại. Bất quá đoán chừng phải là Thánh nhân nội vũ trụ như Hồng Quân mới có thể sử dụng hoàn toàn, người bình thường đoán chừng chỉ có thể sử dụng được một phần mười công hiệu...
Trương Hằng nhìn xem tòa bảo tháp đang lơ lửng, Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, tạo vật cao cấp nhất của tập đoàn Tu chân giả, trình độ công nghệ văn tự ký hiệu trong tòa bảo tháp này còn vượt xa so với kế hoạch hoàn thiện loài người. Đây chính là khí cụ tu chân cùng đẳng cấp với Đông Hoàng Chung, bất quá muốn sử dụng Đông Hoàng Chung cần phải cung cấp năng lượng cực khổng lồ, còn cái bảo tháp này thì không như vậy, đây là tạo vật đỉnh cấp ngay cả người bình thường cũng có thể sử dụng!
Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp có thể trấn áp số mệnh, khí tức huyền hoàng càng có thể rèn luyện thân thể, trở thành thể chất của Đại Vu, xấp xỉ với thân thể Thánh nhân, đây là mục tiêu của Trương Hằng, hiện tại, rốt cuộc đã sắp lấy được rồi sao?
Khởi động kho tin tức trong phòng điều khiển, Trương Hằng quả nhiên tìm thấy một đoạn ấn ký năng lượng kỳ dị, đây là chìa khóa tập đoàn tu chân phân hệ da vàng lưu lại để khai mở tầng phòng ngự của Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp.
Trương Hằng khống chế phòng điều khiển kích hoạt đoạn ấn ký năng lượng, vài giây sau, bán vị diện chậm rãi trượt vào bên trong tầng khí tức huyền hoàng, mà đồng thời trượt vào còn có cả một chút khí tức hắc ám. Hiện tại tính năng phòng ngự của bảo tháp đã biến mất, chỉ là tầng khí tức huyền hoàng bên ngoài còn chưa hoàn toàn tan biến, do đó khí tức hắc ám bốn phía vẫn chưa tiến vào được, cần phải mất một lúc mới có thể, mà khoảng thời gian này đã đủ cho Trương Hằng lấy được bảo tháp rồi.
Tiếp đó, từ trong bán vị diện bắn ra một thông đạo ánh sáng, Trương Hằng theo thông đạo ánh sáng này bay về phía bảo tháp, thời gian dần qua, hắn đã càng lúc càng đến gần bảo tháp, càng gần, rất gần...
Bỗng nhiên, vô cùng đột ngột, một thiếu nữ dung mạo thanh tú, mái tóc đen dài óng mượt xuất hiện giữa hắn và bảo tháp, thiếu nữ này đeo một cặp kính phẳng, trên tay cầm một mảnh giấy, hình tượng người này rõ ràng là...
Trương Tiểu Tuyết! Không, hẳn là đã chuyển hóa thành Clone Sở Hiên rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...