Vô Hạn Tương Lai

Tốc độ của du thuyền còn nhanh hơn so với tưởng tượng của ba người Trương Hằng, dưới gia tốc hết mức của niệm động phù du pháo, toàn bộ du thuyền giống như tên lửa không ngừng bay về phía trước, tốc độ cực nhanh thậm chí khiến cho hầu hết ấu thể bạch tuộc đều văng ra. Du thuyền dùng tốc độ như vậy lao đi như điên liên tục vài phút, thẳng đến khi Lý Cương Lôi lớn tiếng nói dừng, mắt mũi miệng Trương Hằng đã đầy máu tươi, tóc trên đầu cũng đã bạc đi một ít, tuy vậy hắn vẫn gắng gượng không để rơi vào trạng thái hôn mê, khi giọng nói của Lý Cương Lôi truyền đến, hắn cũng lớn tiếng hét lên:

-...Tôn trọng khế ước viễn cổ, lấy máu và mắt ta làm bằng chứng, cùng ta đồng sinh, cùng ta cộng tử!

Khi Trương Hằng niệm xong đoạn chú ngữ, bầu trời bỗng nhiên trở nên sáng chói, vô số luồng năng lượng từ trên cao vụt xuống sau đó phát tán ra bốn phía, không bao lâu sau, một thông đạo màu đen xuất hiện, gần như chỉ trong nháy mắt, cả du thuyền và ba người bên trong đã bị hút vào.

Cũng không biết bao nhiêu lâu sau, lúc Trương Hằng tỉnh lại, sắc trời đã là một mảng đen kịt, chỉ có ánh đèn le lói của du thuyền, vài giây sau Trương Hằng mới hoàn toàn mở mắt ra, cho đến lúc này hắn mới nhìn rõ cảnh vật xung quanh, tại đây đúng là bên trong du thuyền, bên cạnh hắn, Lý Cương Lôi đang vừa đọc tiểu thuyết vừa quan sát tình hình bên ngoài, còn Nataya thì ngủ trên một chiếc ghế sofa.

-...Ta hôn mê bao lâu rồi?

Trương Hằng hỏi với giọng khàn khàn, khi nghe thấy âm thanh khàn khàn hắn lập tức giật mình ngậm miệng lại, đồng thời vuốt vuốt cổ họng với thần sắc phức tạp.

- Ước chừng khoảng bảy mươi hai tiếng đồng hồ, thời gian ba ngày cũng không phải là quá dài, ta còn tưởng rằng phải thêm mấy ngày nữa ngươi mới có thể tỉnh lại.

Lý Cương Lôi cũng không kinh ngạc, hắn chỉ liếc qua phía Trương Hằng rồi nói, mà Trương Hằng lại không có chú ý tới ánh mắt của Lý Cương Lôi, hắn chỉ tập trung quan sát thân thể, ngoại trừ trên trán có chút tóc trắng, trên mu bàn tay thoáng xuất hiện nếp nhăn ra thì cũng không có biến đổi gì lớn.


- Tuổi thọ hiện tại của ta là khoảng bao nhiêu vậy?

Trương Hằng lại hỏi, Lý Cương Lôi nhìn kỹ hai mắt hắn rồi mới lên tiếng:

- Ước chừng hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn cũng không phải là quá già.

Trương Hằng vuốt vuốt mấy nếp nhăn rồi gật đầu nói:

- Nếu như chỉ là hơn ba mươi tuổi thì vẫn còn may, thể lực hạ thấp cũng không lớn, sợ nhất là lên đến bảy tám chục tuổi, khi đó ngay cả đi đường cũng không nổi, đó mới thật sự là tuyệt lộ, hơn ba mươi tuổi... ước chừng còn có thể siêu phụ tải thêm một lần.

Lúc này, Nataya đã thức dậy, nàng lập tức nhìn về phía Trương Hằng với vẻ mặt lo lắng, khi thấy Trương Hằng già đi một ít nhưng tinh thần vẫn bình thường nàng mới nhẹ nhàng thở ra một hơi. Trương Hằng cũng nhìn thấy vẻ lo lắng của Nataya, hắn mỉm cười với nàng sau đó nói với Lý Cương Lôi:

- Quả nhiên là thực lực quá yếu, ngay cả sử dụng niệm động lực phù du pháo trong vài phút cũng không nổi, nếu như có thể duy trì liên tục được mười phút mà nói, khi đó ngoại trừ một số cường giả siêu cấp như Trịnh Xá, như Lăng Tân… những người còn lại đều không phải là đối thủ của ta.

Lý Cương Lôi tùy ý ậm ừ vài tiếng, hiển nhiên là chỉ ra vẻ đồng tình, dù sao ai cũng biết Trương Hằng chỉ là đang càu nhàu mà thôi. Cái gọi là cường giả, có ai lại không phải vượt qua vô số nguy nan trắc trở, trải qua thiên chuy bách luyện mới đạt thành? Tuy Trương Hằng cực kỳ quen thuộc với thế giới này, nhưng chung quy lực lượng vẫn là lực lượng, không thể mưu lợi mà được.

Đợi đến khi Trương Hằng càu nhàu xong, Lý Cương Lôi mới hỏi:

- Tiếp theo nên làm gì đây? Một số ấu thể bạch tuộc còn sót lại đã phân tán ra khắp khu vực rừng nhiệt đới xung quanh, có điều đoán chừng cũng sẽ không rời đi quá xa, sau khi chúng ta ra khỏi du thuyền có thể sẽ bị đánh lén, mà quét hình tinh thần lực thì ngay cả khoảng cách mười mét cũng không tới, tại sao lúc trước ngươi lại không nhắc đến vấn đề này?

Trương Hằng lập tức kinh ngạc, hắn vội vàng lên tiếng:

- Chúng ta vẫn đang ở bên ngoài kim tự tháp sao? Khá tốt, nếu như có thể thuận lợi sử dụng tinh thần lực tảo miêu, đoán chừng chúng ta đã sớm bị mấy người Trịnh Xá tìm được.

Lý Cương Lôi cũng sững sờ, hắn nhìn Trương Hằng một lúc lâu rồi mới lên tiếng:


- Ý ngươi là… ngăn cản quét hình tinh thần lực không phải là kiệt tác của ngươi? Không phải do ngươi xếp đặt trước khi tiến vào thế giới này?

- Đương nhiên là không phải.

Trương Hằng nói thẳng:

- Ta đã nói rồi, ta chỉ là một người bình thường mà thôi, làm sao có thể xếp đặt hoàn mỹ mọi chuyện? Ngăn cản quét hình tinh thần lực là do nội dung tự phát triển mà có, trong sáu tầng của kim tự tháp, nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, không có tinh thần lực tảo miêu, đoán chừng ngay cả Nhân đạo chúng ta cũng khó qua, còn nói gì đến chuyện đi lấy bảo tháp? Cho nên ngăn cản quét hình tinh thần lực tuyệt đối không dính dáng gì đến ta.

- Vậy sao?

Lý Cương Lôi nheo nheo mắt, hắn nhỏ giọng nói:

- Như vậy cơ bản đã có thể khẳng định... Sau lưng ngươi, không, bên cạnh ngươi còn có một tác giả khác rồi…

- Tác giả khác? Thế là có ý gì?

Trương Hằng sửng sốt một chút, hắn vội vàng hỏi, có điều Lý Cương Lôi lại không trả lời, hắn chỉ nhìn về phía bên ngoài cửa sổ thủy tinh:


- Hiện tại ngươi có thể sử dụng được niệm động lực phù du pháo không? Ba ngày đã trôi qua, nếu như có thể sử dụng, vậy thì chúng ta tiến vào kim tự tháp đi.

Trương Hằng thử sử dụng niệm động lực của mình, khi ý niệm của hắn vừa mới khẽ động, sáu thanh niệm động lực phù du pháo đã hiện lên, hắn gật đầu nói:

- Cũng may, có thể sử dụng, đoán chừng ngủ mê mệt trong ba ngày đã làm tổn thương suy giảm bớt, mà ngươi xác nhận hiện tại là thời điểm thích hợp để tiến vào Kim tự tháp chứ? Sao không đợi mấy người Trịnh Xá tiến vào trước đã?

Lý Cương Lôi cười lạnh:

- Đợi? Đợi ai? Mấy người Trịnh Xá khẳng định đã sớm tiến vào, ngươi cho là bọn họ nhàn rỗi không có việc gì làm sao? So với chúng ta mà nói, bọn họ phải gánh vác an nguy của toàn nhân loại càng không có tư cách dừng lại, lúc này bọn họ nhất định là rất sốt ruột muốn rời khỏi bán vị diện... Đúng rồi, hỏi một câu, không phải là ngay cả phương pháp rời khỏi cái bán vị diện này ngươi cũng không có thiết lập chứ? Nếu thật sự là như vậy, ta sẽ không keo kiệt bóp chết ngươi ngay tại đây.

Trương Hằng nở nụ cười khổ, hắn vuốt vuốt tóc rồi mới nói:

- Làm sao có thể không thiết lập? Phương pháp rời khỏi rất đơn giản, tìm được phòng điều khiển, sau đó trực tiếp mang theo kim tự tháp quay trở lại thế giới thực tế. Cái kim tự tháp này cũng là một dạng phi thuyền vũ trụ, tuy kém hơn Côn Luân của phân hệ da vàng, cũng kém hơn một chút so với Vườn địa đàng của phân hệ da trắng, nhưng dưới tình huống đầy đủ năng lượng vẫn có thể tiến hành di chuyển trong vũ trụ, thậm chí là di chuyển giữa các thế giới, đây tuyệt đối là tạo vật của Thánh nhân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui