Vô Hạn Thự Quang

“… Trương Hằng, cung vây của ngươi đâu?”
“@#$~, muốn chết hả, còn cung vây gì nữa, mau chạy đi!”
Trong một lối đi nhỏ, Trương Hằng cõng Ares chạy thục mạng, theo sát phía sau là hai nhân vật phim. Ở thông đạo đen kịt tịch mịch này, có trời mới biết nó dẫn tới đâu, thế nhưng bọn họ không thể không chạy bởi đuổi theo chính là tám con Alien, không, hẳn là còn sáu thôi. Lúc đầu Trương Hằng đã bắn chết một con, khô lâu Alien của Ares làm thịt một con khác, thế nhưng cũng chỉ đến đấy là cực hạn, nếu còn không chạy nữa thì sáu con còn lại cũng đủ xé xác tất cả mọi người thành mảnh vụn. Đặc biệt là sau khi cụ khô lâu Alien bị đánh tan thành mảnh vụn, cả bốn người đều có chung một suy nghĩ như vậy.
So với Trương Hằng lưng cõng Ares mà vẫn còn chạy nhanh như bay, hai người kia bị tụt lại phía sau tận mười mét, một mặt là không theo kịp, mặt khác là bọn họ vẫn còn cảm thấy sợ hãi lúc cụ khô lâu Alien của Ares xuất hiện, nhìn thế nào cũng thấy giống như mình đang trong một cơn ác mộng, ngay cả ý tưởng tách khỏi hai người Trương Hằng, Ares cũng thoáng vụt qua.
Chỉ tiếc cái ý tưởng ấy căn bản không thể thực hiện, sáu con Alien đang đuổi theo kia sẽ không để bọn họ yên, làm gì có thời gian mà chọn phương hướng nữa, chỉ đành cắm đầu chạy cùng Trương Hằng và Ares thôi.
Cứ như vậy, chạy chừng hai ba phút, đến khi cảm thấy hơi thở nặng nề rồi mới phát hiện ra sáu con Alien kia đã hoàn toàn biến mất, bốn người liền dừng lại nghỉ ngơi, đương nhiên, Ares được Trương Hằng cõng nên bây giờ ngược lại là kẻ có thể lực tốt nhất.
“Ổn rồi, Alien đoán chừng đã mất dấu chúng… nhưng mà đây là đâu.”
Thể lực Trương Hằng so với hai nhân vật phim vẫn tốt hơn nhiều, hắn thở sâu vài hơi liền có thể thoải mái đi lại quan sát tình hình xung quanh. Song nơi này là mê cung, hắn làm sao biết được vị trí cụ thể của mình hiện tại chứ, cho nên đành quay đầu về phía hai người đang thở dốc kịch liệt kia hỏi.
“Này, hai vị, các ngươi biết đây là đâu không?”

Hai nhân vật phim tựa hồ vẫn còn sợ Ares, song gã nam tử kia vẫn trả lời: “Nãy giờ tôi vẫn nghiên cứu các văn tự trên vách tường, vốn đang đi về phía lối vào nhưng hiện tại thì không biết, chúng ta bị Alien đuổi lâu như vậy, có trời mới biết đã chạy tới chỗ nào, đại khái thì chắc đã tới gần trung tâm di tích rồi.”
Trương Hằng đành khoát tay nhìn về phía Ares: “Không phải ta không cố gắng, chỉ tại địch nhân quá khủng bố, tận tám con Alien, ngươi nghĩ ta bắn chết toàn bộ được sao? Thật nghĩ ta là siêu nhân chắc? Mà hiện tại chạy tới nơi nào cũng không biết, thật sự là hỏng bét.”
Ares cau mày tựa hồ đang suy nghĩ gì đó, Trương Hằng phải gọi hai tiếng hắn mới dùng ngữ khí nghi hoặc hỏi: “Ta thấy rất lạ, tốc độ của sáu con Alien vừa rồi tựa hồ hơi chậm chậm? Hai con chúng ta giết đều nhanh hơn nhiều. Thông đạo nơi này nhỏ hẹp tối tăm rất thích hợp cho bọn chúng tấn công, nhưng tại sao lại không đuổi tiếp?”
Trương Hằng cười lãnh khốc, cố ý giơ cung ra khoe khoang: “Còn sao nữa, chắc chắn là sợ cung của ta rồi? Ta nói mà, không có A…”
“Được rồi, đừng khoác lác nữa” Ares có chút đau đầu ngăn tên dở hơi này bốc phét, chỉ đành tiếp tục: “Ý ta không phải vậy, ta cảm thấy hành vi của đám Alien này rất quen…”
Ngươi nghĩ kỹ mà coi, phương hướng lúc trước của chúng ta là hướng về cửa di tích, tương đương với việc đào thoát khỏi đây, đám Alien này liền lập tức xuất hiện cản đường, thế nhưng bọn chúng chỉ dọa cho chúng ta sợ chạy ngược lại… Tình huống như vậy rất giống với một cuộc săn, trước thả chó ra gom con mồi vào bãi đồng thời ngăn chặn vật săn chạy ra ngoài, trong khoảng thời gian này chúng sẽ không trực tiếp cắn chết những động vật bị lùa đâu…”
Hai nhân vật phim bấy giờ mới nhích tới gần bọn Ares hơn một chút, nghe hắn nói vậy không khỏi tò mò hỏi: “Chó săn sẽ xua con mồi đến chỗ thợ săn, thế đám quái vật này sẽ đuổi chúng ta tới đâu?”
Ares cùng Trương Hằng liếc nhìn nhau, từ trong ánh mắt của đối phương bọn họ đều thấy được đáp án… Mẫu hoàng, nói chính xác hơn, sào huyệt ấp trứng của Alien…
“Thật là buồn bực.” Trương Hằng tiếp tục lạnh lùng nhưng cũng đành bỏ chiếc kính đen xuống: “Có tên Sở Hạo kia ở đây thì thật tốt, vừa phân tích cái là mọi người hiểu ngay. Chứ đi cùng đám tân nhân và bọn Tom thì quả thực là yếu đến phát sợ.”

Biểu lộ của Ares lại có chút kỳ quái, hắn sửng sốt vài giây rồi mới lên tiếng: “Cũng không hẳn vậy… Ví dụ như hai người Maria và Emily. Khi ta trở về đã tra xét thông tin về bọn họ…”
Dự án gien…
Trong thế giới thực có một số tổ chức dùng tiền để mua lấy t*ng trùng của những người thành công, ví dụ như nghệ thuật gia nổi tiếng, nha khoa học, người có IQ cao… Sau đó thông qua thiết bị làm lạnh bảo tồn rồi lần lượt thay đổi một số thứ không thỏa đáng, ưu hóa gien tốt, loại trừ gien xấu, xong xuôi sẽ bán chúng lại cho một số tổ chức hoặc phụ nữ không kết hôn nhưng lại muốn có con.
Bình thường thì những đứa trẻ này sau khi sinh ra cơ bản đều là thiên tài, chương trình ấy diễn ra trên khắp thế giới đến năm 2013 mới dừng lại. Thế giới hiện tại có ước chừng mười lăm vạn thiếu niên hoặc thanh niên như thế. Đa số đều có gia đình nhận nuôi và được yêu thương, một số ít được các tổ chức bồi dưỡng thành nhân viên hạch tâm. Còn một bộ phận khác… bị cha mẹ, hoặc nói chính xác hơn là người giám hộ nuôi dưỡng để thành cây rụng tiền cho họ.
Bởi vì các đại gia tộc ẩn thế luôn cần lượng lớn nhân tài đi quản lý sản nghiệp tại khắp nơi trên thế giới của bọn họ, có thể bồi dưỡng người mới trong nội bộ gia tộc, nhưng cứ phong bế với thời gian dài dù sao cũng không tốt, cần phải hấp thu máu mới từ bên ngoài. Cho nên, những người bị cải tạo gien tiến vào tầm mắt của những gia tộc ấy. Các gia tộc cùng nhau xuất vốn thành lập một học viện thiên tài mà người bên ngoài không hề hay biết. Những thiên tài sau khi trải qua bồi dưỡng ở học viện sẽ được các gia tộc chiêu lãm, mà người giám hộ cũng được một số tiến lớn đến mức khi ngủ cũng phải cười toe toét.
Tư liệu về Maria và Emily mà Ares tìm được cho thấy bọn họ đều là người đã cải tạo gien và đang học tại bộ phận trung cấp của học viện…
“… Chị, em thật sự là người giỏi nhất ư?”
Maria và Emily đi trong thông đạo ‘an toàn’, con đường này được chọn ra sau khi sử dụng tinh thần tảo miêu tra thám. Có thể nói, bọn họ là hai người an toàn nhất trong khu di tích này, đi được một lúc Maria đột nhiên hỏi.

Emily thoáng sửng sót, dừng vài giây mới trả lời: “Đương nhiên, t*ng trùng sinh ra em trị giá hai trăm ngàn dolla Mỹ, không giống như chị…”
“Của chị là tám mươi ngàn dolla sao? Maria ha ha cười nhẹ, tiếp đó mới nói với vẻ đắng chát: “Thế nhưng em vẫn bị người ta cướp đi danh đầu, số điểm tích lũy thoáng cái bị đối phương vượt qua. Em vốn coi kẻ đó là người bạn tốt nhất, vậy mà lại trộm đi báo cáo phân tích do em vất vả xây dựng, trộm đi danh hiệu đệ nhất của em. t*ng trùng sinh ra nàng không phải chỉ trị giá một trăm bốn mươi ngàn dolla thôi sao? Vậy mà có thể cướp đi danh hiệu đệ nhất của em? Khiến em bị cha mẹ mắng là vô dụng. Đó là lần đầu tiên kể từ khi sinh ra em mới bị mắng như vậy… Còn gia tộc Rothschild vốn dự định chiêu lãm em lại tạm thời từ bỏ, chuyện như vậy thật không thể tha thứ được!”
Emily khẽ cúi đầu: “Đúng vậy, em mới xứng là người giỏi nhất…”
“Chị… yên tâm đi, em nhất định sẽ giành lấy danh hiệu đệ nhất lần nữa! Maria nắm chặt tay, dùng ngữ khí kiêu ngạo nói: “Thế giới thực đã qua rồi, hơn nữa so với những gì xảy ra trước mắt này thì không còn ý nghĩa gì nữa. Yên tâm đi, em nhất định có thể giết chết đám người thâm niên kia, sau đó để đoàn đội này theo ý chí của em mà vận chuyển. Em nhất định sẽ dành được danh hiệu đệ nhất! Nhất định có thể!”
Ngay khi Maria nói xong lời này, hai người rốt cục cũng đi tới đại sảnh mà tinh thần lực tảo miêu cho thấy. Nơi này thông suốt bốn phương, rất nhiều thông đạo trong mê cung đều nối tiếp tới chỗ này. Chỉ cần một mực chờ ở đây là có thể nhanh chóng tìm được đám người Sở Hạo.
Nhưng ngay khi hai người bước vào đại sảnh, bọn họ đột nhiên thấy ở một đầu thông đạo khác có hai bóng hình vặn vẹo mông lung đang tiếp cận tới chỗ này. Maria và Emily nhất thời sợ hãi cả kinh, hai bóng hình kia không hề xuất hiện trong tinh thần tảo miêu, vậy bọn họ là… Predator!
“Đi!” Emily lập tức lôi kéo Maria vào một đầu thông đạo khác, mà Maria cũng theo bản năng chạy theo. Bọn họ muốn nhân lúc hai gã Predator kia chưa đuổi kịp để trốn tới một nơi an toàn!
Thế nhưng chạy được một lúc, bước chân Maria càng lúc càng chậm, thậm chí lôi kéo Emily dừng lại, đồng thời mở miệng: “Chờ, chờ chút, chúng ta tựa hồ nhầm lẫn gì đó. Predator bình thường sẽ không tấn công nhân loại không có vũ khí. Trong phim có nhắc tới bọn họ bỏ qua một lão già bị bệnh. Chúng ta chỉ cần cho thấy mình không có lực công kích, hơn nữa tránh né lộ tuyến hành tẩu của bọn họ một chút là ổn rồi, không cần thiết phải chạy trốn gấp gáp như thế.”
“… Thế nhưng không chạy thì làm sao chị có thể mang em tới đây?”
Trong miệng Emily phát ra âm thanh nhè nhẹ, nàng nhân lúc Maria không chú ý dưới chân, tay đưa ra đẩy mạnh một cái. Maria còn chưa khôi phục tinh thần đã bị rơi xuống hố. Chỗ ấy ngập tràn thi cốt nhân loại, thoạt nhìn không dưới chục nghìn.

Hố không cao, ước chừng chỉ tầm 2m, trong lúc Maria rơi xuống, nàng chỉ thấy hai mắt băng lãnh của Emily, cặp mắt kia tựa hồ đang nhìn cừu nhân chứ không phải một cô em gái. Nàng cứ rơi xuống như vậy cho đến khi hai tiếng hizzz vang lên, bả vai và đùi đều bị xương cốt bên dưới xuyên qua, may mà không bị thương chỗ yếu hại nhưng trong tình cảnh thế này thì quả thực không cách cái chết bao xa.
“Tinh thần lực tảo miêu thực sự không tìm được Predator sao? Chị vì cái gì lại đem điểm thừa cho Tom chứ không chịu cường hòa thêm một ít tinh thần lực? Còn có… chị luôn bảo trì lễ độ với đám người Sở Hạo?”
Emily đứng bên hố lạnh lùng nhìn xuống, giọng nàng cũng băng lãnh y như vậy: “Bởi vì… em gái tôi bị Alien giết chết, chị hy vọng mọi người có thể báo thù cho nó. Tôi nguyện ý cung cấp tinh thần lực tảo miêu, vì báo thù cho em gái mà sẵn sàng trả giá hết thảy. Tôi mong mọi người cho tôi được dung nhập vào trong, cho nên… Giúp tôi một chút đi.”
“Nói như vậy, em cảm thấy thế nào? Có phải rất cảm động rất chân thành hay không? Cứ thế thì chị sẽ dung nhập thành công vào trong nhóm của bọn họ?”
Emily quay đầu rời đi, đồng thời thanh âm cuối cùng truyền vào trong hố tựa như một kích trí mạng, đánh nát mọi hy vọng trong lòng Maria…
“Đúng rồi, báo cáo phân tích của em là chị trộm đó, mặt khác, người kia cũng không biết tác giả của nó là em đâu. Một điều cuối cùng…”
“Người tung ảnh 'nóng' của em và nàng kia trong mạng nội bộ học viện…”
“Chính là chị đó.”
Tiếng nói cùng tiếng bước chân dần xa, để lại Maria hai mắt vô thần, nước mắt lăn dài chìm trong bóng tối…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui