Quầng thâm đen trên mắt của Sở Hạo thoạt nhìn trông khá lớn, vì vậy đã khiến cho mọi người khi vừa nhìn thấy hắn, đầu tiên đều tập trung toàn bộ ánh nhìn vào cái quầng thâm đen này, trên thực tế, đã gần năm ngày hắn không được ngủ rồi.
Trong cuộc sống ngủ là một hành động thuộc về bản năng để duy trì sự sống, không ngủ trong một thời gian dài sẽ dẫn đến sự suy giảm của các chức năng trong cơ thể, tiếp đó càng tiến gần tới điểm giới hạn, tỉ lệ đột quỵ ngày càng cao, đến điểm mốc giới hạn này thì cơ thể sẽ chết đi, mà cho đến hiện tại thì kỉ lục về người liên tục không ngủ lâu nhất cũng mới chỉ là một trăm bảy mươi tám tiếng đồng hồ, theo thống kê thì rất hiếm có người sống ở đồng quê và trong thiên tai có thể liên tục không ngủ trong hơn hai trăm tiếng đồng hồ, mà cho đến lúc này đã năm ngày Sở Hạo không được chợp mắt, thậm chí ngay cả thời gian ngủ gật cũng không hề có, vậy tức là hắn đã thức suốt trong một trăm hai mươi tiếng đồng hồ, tuy vẫn còn kém kỉ lục người không ngủ lâu nhất trên thế giới vài ngày, nhưng người đó là một người đang mạnh khỏe bình thường và trong tình trạng không có chuyện gì lớn lao phải khổ tâm suy nghĩ, nhưng lúc này Sở Hạo vẫn tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra và vẫn tiếp tục với các công việc.
Bởi vì quá nhiều chuyện cần đến sự quyết định của hắn, trên thực tế, xét trong một vài tình huống, bản thân hắn đã đại diện cho vai trò của Liên Hiệp Quốc trên thế giới này, đúng vậy, không hề nhầm lẫn chút nào, hắn đúng là đang đại diện cho vai trò và địa vị của tổ chức Liên Hiệp Quốc trên thế giới này.
Tuy nói là ngày tận thế sắp đến, tuy nói là khẩn trương xây dựng, tuy nói là thời gian còn rất ít, tuy nói... Có quá nhiều tuy nói, nhưng những điều này vốn vẫn không thể nào ngăn cản được việc nảy sinh các mâu thuẫn và sự tranh chấp quyền lợi đầy đủ của bản thân mỗi quốc gia, ngay cả khi không bàn đến các loại mâu thuẫn và tranh chấp phát sinh trong lúc thế giới hiện thực sắp bị phá hủy hoàn toàn này, những vấn đề khác như số người được chọn để đưa vào trong bán vị diện, quyết định chính quyền của chính phủ tương lai, vân vân… bản thân những chuyện này đã mang ý nghĩa của sự tranh chấp lớn nhất, hơn nữa còn là chuyện tranh chấp không thể hòa giải được, nói thẳng ra, nếu cái bán vị diện này không thuộc quyền sở hữu của tổng bộ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, cộng thêm các cuộc nghiên cứu và đoạn phim có liên quan đến Trịnh Xá, người này chính là sự uy hiếp vũ trang tuyệt đối, cũng như tất cả các nhân tố ảnh hưởng đến cánh cổng để vào bán vị diện, vân vân… nếu không phải là như thế, nếu cái bán vị diện này vô chủ, vậy thì có khả năng lớn nhất chính là đã có một cuộc chiến tranh hạt nhân nổ ra trước khi ngày tận thế tới, và thế giới chẳng còn sót lại gì ngoài tro bụi.
Nhiệm vụ chính của Sở Hạo trước mắt chính là hòa giải mâu thuẫn giữa các nước, và kiểm soát những mâu thuẫn này không cho nó đi quá giới hạn, đồng thời tiến hành lập kế hoạch và kiểm tra tiến trình xây dựng trong bán vị diện, còn có... Nói tóm lại, vai trò của hắn trước mắt hầu như là đang thay thế cho vai trò của Liên Hiệp Quốc, là người sở hữu bán vị diện, là người phụ trách tối cao đồng thời là người lãnh đạo của tổ chức Kẻ Phản Nghịch trong cái vị diện này, ít nhất từ trước cho đến nay, hắn luôn là người quan trọng nhất trong việc điều tiết những mâu thuẫn giữa các quốc gia.
"... Khu vực thứ ba đang xảy ra đánh nhau, xin hãy xử lý càng sớm càng tốt."
Thông báo từ trung tâm máy tính truyền rõ ràng đến bên tai của Sở Hạo, nhưng hắn vẫn ngồi thừ người ra, hậu quả của việc năm ngày hắn không ngủ đã bắt đầu biểu hiện ra, nhưng chỉ mất vài giây thì hắn đã hồi phục lại tinh thần, nhưng sau đó đột nhiên hắn lại cảm thấy đau đầu kinh khủng, khu vực thứ ba là khu vực do nước Nga và các quốc gia đồng minh tiến hành xây dựng, và khu thứ hai thuộc về nước Z, còn khu thứ bốn là của nước Mỹ, kỳ thực việc phân công như vậy cũng không phải là dựa vào ý thích cá nhân của bất kì ai, mà phân công dựa theo nguyên tắc khoa học, bởi vì tuy bán vị diện này trông như một vùng đồng bằng, nhưng trên thực tế thì cũng có những vùng hơi dốc, đồng thời độ cứng và thành phần kết cấu bên trong lòng đất của các khu vực cũng hoàn toàn không giống nhau, mà mỗi một quốc gia được phân công xây dựng trên một loại địa hình thích hợp, việc phân công này dựa trên nguyên tắc khoa học, nhưng lúc phân công cũng chỉ nghĩ tới làm sao để việc xây dựng xong nhanh nhất và có tính khoa học nhất, mà không nghĩ đến vấn đề sẽ có những sự mâu thuẫn và xung đột sẽ xảy ra giữa các quốc gia, vậy mới dẫn đến tình trạng như hiện nay...
Trên thực tế, khu vực xây dựng của mỗi bên đã hơi mang tính sở hữu riêng, ví dụ như trong khu vực do người Nga xây dựng thì tuyệt đối sẽ không cho phép bất kỳ người Mỹ nào đặt chân vào, mà khu vực do nước Z xây dựng thì có cả người Nhật Bản, vân vân… Tóm lại vì những nguyên nhân này mà đã xảy ra cũng không ít chuyện rắc rối, mặc dù cũng chưa đến mức biến thành những cuộc bạo động hay bạo loạn với quy mô lớn, và cũng chưa xảy ra án mạng hay vụ việc đánh lộn gì gì đó, nhưng chính những chuyện nhỏ lôi thôi này lại phiền phức nhất.
Đương nhiên, Sở Hạo có thể dùng mệnh lệnh hành chính để trực tiếp chấm dứt những chuyện lộn xộn như vậy, nhưng vấn đề chính hiện nay là làm sao để có thể xây dựng với tốc độ nhanh nhất, sau khi ban hành các mệnh lệnh hành chính như vậy, có thể do nguyên nhân tâm lý, ngược lại rất có khả năng sẽ làm cho tốc độ xây dựng bị chậm lại, đây cũng không phải là điều hắn mong muốn lúc này, xây dựng xong bán vị diện sớm hơn một giây nào, thì sẽ có thể cứu được nhiều thêm một người, cho nên gặp phải tình huống như vậy, Sở Hạo chỉ có thể đi hòa giải từ từ.
"Lần này lại là chuyện gì nữa đây?"
Sở Hạo đau đầu hỏi một câu, lúc này viên sĩ quan phụ tá bên cạnh, là một thành viên 04 của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, lập tức mở máy vi tính xách tay ra xem và nói rằng: "Có lẽ đang có vấn đề giữa người Nga và người Nhật Bản, dường như là chuyện xử lý thép... Không thể không nhắc nhở ngài một điều, thưa ngài sĩ quan chỉ huy, số lượng thép dự trữ đã giảm xuống dưới mức báo động đỏ, nếu như chuyến thép tiếp theo vẫn không nhanh chóng cập bến, số thép hiện có chỉ có thể sử dụng được trong mười tám giờ tới."
Về vấn đề xây dựng bán vị diện, được phân công cho năm quốc gia bất hảo, không, là năm đại thành viên thường trực của hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc, cũng tức là tổng cộng được chia làm năm khu vực, ngoại trừ việc xây dựng kho dự trữ tập trung, nhà máy xử lý tổng lượng nước thải, và những trung tâm điều khiển ra, thì toàn bộ bán vị diện được chia ra thành năm khu vực lớn rồi phân công cho các nước tiến hành kiến thiết, nhưng đối với chuyện vật liệu xây dựng mà nói, cũng không thể để chính quốc gia đó phải trực tiếp vận chuyển vật liệu xây dựng mình cần từ chính nước mình tới, thí dụ như nếu nước Anh phải vận chuyển vật liệu xây dựng từ nước của họ tới, vậy thì có nghĩa bọn họ nhất định phải vượt qua một chặng đường hơn nửa vòng trái đất, chẳng lẽ chỉ dựa vào đường hàng không để vận chuyển mọi chuyến hàng hóa thôi sao, phương pháp vận chuyển bằng đường hàng hải mới là phương pháp để vận chuyển được nhiều số lượng hàng hóa nhất, cho nên việc vận chuyển vật liệu xây dựng này và những loại vật liệu khác, trên cơ bản đều do nước Mỹ và nước Z thực hiện, cũng có nghĩa là khu vực xây dựng thì được phân chia rõ ràng, nhưng các loại vật liệu xây dựng thì lại dùng chung, đơn vị nào cần những loại vật liệu gì thì đến kho lấy về.
Sở Hạo biết khả năng vận chuyển trước mắt đã đạt đến điểm giới hạn, chưa kể đến khả năng xuất nhập hàng của cảng nước sâu của hòn đảo nhỏ này, rõ ràng số lượng những thứ cần vận chuyển vào bán vị diện đã khá đáng sợ, không nói đến những chuyện khác, riêng số lượng ba trăm triệu tấn lương thực thì quả thật đã cực kỳ lớn đến mức muốn hù chết người, lương thực là thứ quan trọng nhất nên sau khi kho dự trữ lương thực được xây dựng xong trong giai đoạn đầu, việc vận chuyển lương thực đã được tiến hành liên tục, các loại lương thực từ nước Mỹ và nước Z đã được vận chuyển đến và dần dần lấp đầy các kho dự trữ lương thực mới được xây dựng này, cho đến lúc này thì nguồn năng lượng để vận hành các kho lương thực được lấy từ căn cứ trên hòn đảo này, và các lò phản ứng hạt nhân trong bán vị diện được xây dựng trong giai đoạn đầu sẽ chính thức được đưa vào hoạt động trong năm ngày tới, đến lúc đó, các kho chứa lương thực có thể sử dụng trực tiếp nguồn năng lượng trong nội bộ của bán vị diện, mà từ bây giờ cho đến lúc đó thì chuyện quan trọng nhất vẫn là phải làm mọi cách để lấp đầy các kho dự trữ này với lương thực và các loại nhu yếu phẩm.
Trong tình huống như vậy, vật liệu xây dựng được vận chuyển với cấp độ ưu tiên thứ hai có vẻ như đang bị thiếu hụt rồi, bởi vì trong sổ sách cũng không ghi rõ người nào tới lấy về sử dụng, cho nên một số lượng lớn các loại vật liệu, ví dụ như xi-măng mau khô, thép, mô-đun, vân vân… trên cơ bản đều bị năm quốc gia bất hảo lớn thâu tóm, sau đó sẽ tiến hành phân chia lại cho các bộ phận, cho nên trong việc xây dựng những công trình lớn thì bọn họ phải phụ thuộc vào năm cường quốc lớn nên tốc độ xây dựng của bọn họ kỳ thực có lẽ đã thua xa với năm nước lớn này.
Đồng thời, tốc độ và năng lực xây dựng, cấp độ công lao cống hiến có ý nghĩa quyết định đến số lượng dân chúng của mỗi đất nước được cho vào chỗ tị nạn, rõ ràng đây là chuyện hoàn toàn không hợp lý, mà tập đoàn nước Mỹ có nhiều nước phụ thuộc nhất, dưới hình thức phân phối kiểu này thì bọn họ đã chịu nhiều thua thiệt, vì vậy, nước Anh và Pháp cũng không hò hét vẫy tay chào đón nước Mỹ như trong thế giới hiện thực, mà mỗi nước tự mình thành lập các tập đoàn riêng, sau đó những nước phụ thuộc vào Mỹ đã tập trung hướng về nước Anh và nước Pháp, bên cạnh đó nước Z cũng đã tập hợp được một số lượng lớn các quốc gia ở Á châu, về phần nước Nga, các quốc gia phụ thuộc của liên bang Xô Viết cơ bản cũng đã trở về dưới sự bảo bọc của nước Nga, trong những lợi ích nhất định, sẽ còn ai lại đi quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt vặt vãnh nữa chứ, mạng sống con người mới là quan trọng nhất.
Về chuyện đánh nhau lần này, nước Nhật và nước Nga ngay từ đầu đã rất rất không hợp nhau, trong thực tế bốn hòn đảo phía bắc của Nhật Bản vẫn là nỗi đau thương lớn nhất của Nhật Bản, mà trong tình huống lần này thì Nhật Bản đã không được như mong đợi, vốn định dựa vào vị trí địa lý nằm rất gần hòn đảo này, cộng thêm nền kinh tế của mình rất phát triển, cộng thêm hiệu suất sử dụng công nghệ không gian cao nhất, vân vân… mà tranh thủ để có được một vị trí tốt trong bán vị diện, nhưng thế giới này luôn luôn tàn nhẫn như thế, năm quốc gia bất hảo lớn mới là chủ nhân thật sự của thế giới này, chắc chắn sẽ có sự chia rẽ trong nội bộ của các quốc gia bất hảo này, hơn nữa Nhật Bản là một khẩu súng rất hữu ích, nhưng trong tình huống ngày tận thế sắp đến thì khẩu súng này cũng chẳng có ý nghĩa gì, vị trí thống lĩnh tuyệt đối thật sự vẫn do năm quốc gia bất hảo lớn chiếm giữ, vì vậy những biểu hiện đẹp mắt ngay từ đầu của Nhật Bản, ngược lại lại bị tập đoàn nước Mỹ gạt ra rìa.
Huống chi... người Nhật Bản là chủng tộc người da vàng, nhưng vẫn vọng tưởng cởi bỏ châu Á và hòa nhập vào châu Âu, nếu trên địa cầu mà thế giới đang hòa bình thì xã hội châu Âu và Mỹ sẽ hy vọng có một lực lượng ở châu Á để kiềm chế hai thế lực lớn như nước Nga và nước Z này, nên cũng sẽ cho Nhật Bản một chút khoan dung, nhưng ngày tận thế sắp đến, vậy cũng thật ngại quá, sự thật vẫn là sự thật, vọng tưởng cởi Á nhập Âu sao? Vậy trước tiên hãy di dời quần đảo Nhật Bản đến châu Âu đi nhé.
Trong tình huống này, việc Nhật Bản bị gạt ra đã khiến bọn họ rất tuyệt vọng, nhưng một số công nghệ của Nhật Bản đúng là đã vượt lên trước và dẫn đầu thế giới, ít nhất đối với công nghệ kết cấu không gian tuyệt đối sẽ không thuộc về nước Mỹ và các nước châu Âu, dù sao diện tích lãnh thổ của Nhật Bản rất hạn chế, thậm chí trong căn nhà của một gia đình bình thường thì việc bố cục trong một căn phòng cũng được đặc biệt chú ý, hầu như đúng là đã tận dụng hợp lý được tất cả không gian trống trong gian phòng, tình hình trong bán vị diện rất đặc biệt, cho dù Nhật Bản bị đã gạt ra bởi vì nguyên nhân chính trị, lúc này vẫn còn một chỗ cho bọn họ, và Nhật Bản cũng hiểu rõ cách để làm một kẻ tiểu nhân, đương nhiên biết nước Mỹ sẽ nỗ lực để có được tỉ lệ dân số lớn nhất, bên cạnh đó kẻ địch lớn nhất của nước này là nước Z và nước Nga, nhưng chủ yếu vẫn là nước Nga bởi vì thứ nhất tuy các công trình xây dựng kiến trúc của Nga trông rất thô và cồng kềnh, nhưng chúng rất kiên cố và bền chắc, thứ hai chính là danh hiệu anh hùng chiến đấu cũng không phải là hư danh, mà không chỉ trong chiến đấu mà trong việc tiến hành xây dựng cũng là như vậy, tốc độ xây dựng các công trình đồ sộ của Nga quả là nhanh kinh khủng, hơn nữa lại rất kiên cố và bền chắc, mà nước Nga lại có cảng ở châu Á, tuy sức vận chuyển vật liệu không mạnh bằng nước Z và nước Mỹ, nhưng cũng đã vận chuyển được không ít vật tư đến đây, ngoài ra từ những ghi chép trong lịch sử, giữa công nhân Nhật Bản và công nhân nước Nga thường hay xảy ra các loại các dạng mâu thuẫn, đánh nhau, hay nhục mạ nhau gì gì đó, Nhật Bản có ý đồ hi sinh chính mình để trì hoãn tốc độ xây dựng của nước Nga, kết quả là, nước Mỹ nhất định sẽ đền bù công lao cho nước này.
Sở Hạo đều đã nhìn thấu những chuyện đang xảy ra này, trong lòng cũng đã có quyết định của chính mình, nhưng mấy lần mâu thuẫn trước đây vẫn chưa phải lúc để hắn công bố trực tiếp, mà tính đến lần mâu thuẫn này, trên dưới đã xảy ra hơn mười lần mâu thuẫn, cho nên dứt khoát...
"Công bố một phương thức lựa chọn mới, sẽ có hai bộ công thức tính toán công lao cống hiến độc lập, một là công thức tính toán sự cống hiến liên hợp của năm tập đoàn lớn, hai là công thức tính toán sự đóng góp riêng của mỗi quốc gia, một khi công bố sẽ có hiệu lực ngay tức khắc, ngược lại ta thật sự muốn xem thử, những các quốc gia lệ thuộc vào năm tập đoàn lớn này, bọn họ có thật sự tin tưởng sự liêm chính của năm quốc gia bất hảo lớn này hay không, thực có dám vì năm quốc gia bất hảo lớn này mà bỏ mặc dân chúng của nước mình, hãy công bố như vậy đi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...