Ngay khi Sở Hạo và mọi người đến được sào huyệt của Medusa ở địa ngục thì nhật thực buông xuống. Cùng lúc đó, tại thung lũng vùng Argos, chuông cảnh báo của đội quân Luân Hồi đã vang vọng khắp toàn bộ khe núi. Tất cả các binh sĩ đều vội vàng nhưng không hề rối loạn, tự thu thập đồ đạc cá nhân, vũ khí, kiểm tra khí tài cùng đạn dược. Mặc dù việc nhiều lại hỗn tạp, nhưng những binh sĩ này đều là tinh nhuệ đã trải qua huấn luyện, chỉ trong một thời gian rất ngắn đã hoàn thành xong công việc của mình, sau đó bắt đầu tập hợp.
Đây đều là sự sắp đặt của Sở Hạo lúc trước, khi nhật thực bắt đầu, đội quân Luân Hồi sẽ xuất phát tiến hành phòng thủ cho thành Argos, đóng quân ở đó đợi Sở Hạo quay về, đồng thời nỗ lực bảo vệ tính mạng của loài người. Đó là mệnh lệnh.
Tướng Balton Fettah đã sớm ngồi vào trong xe chỉ huy, hắn mong đợi thời khắc này từ rất lâu rồi. Quân nhân là để đánh giặc, mà hắn lại còn là người đã đánh được một đời. Lúc trước về già nghỉ hưu khiến nhuệ khí của hắn chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã bị xói mòn triệt để, biến thành một lão già bình thường nhu nhược. Đó có thể nói là nỗi đau khổ lớn nhất đời hắn rồi.
Kể từ sau khi lấy được thuốc kéo dài tuổi thọ từ tổ chức Kẻ Phản Nghịch, hắn bắt đầu thành lập đội quân Luân Hồi, đây chính là những ngày tháng vui vẻ nhất của hắn kể từ khi hắn xuất ngũ về hưu, thậm chí còn vượt qua cả niềm vui trong khoảnh khắc sử dụng thuốc trường thọ. Điều này khiến hắn cảm nhận được cuộc sống phong phú nhường nào, sống một cách thực sự, có máu có thịt, chỉ là hắn vẫn cảm thấy như bị thiếu mất thứ gì đó, đúng rồi...
Thiếu mất tiếng đạn, thiếu mất hỏa pháo, thiếu mất cảm giác vì thắng lợi, vì sinh tồn mà chiến đấu trên chiến trường...
Thế nhưng rất nhanh thôi, thời khắc này cũng sẽ đến, hơn nữa còn là lần tham chiến đầu tiên của toàn bộ binh sĩ Luân Hồi, họ cũng là nhóm quân đầu tiên bước chân trên chiến trường Vị Diện... Đó chính là vinh quang!
Balton ngồi im lặng, suy nghĩ rất lung tung, không lâu sau đã có báo cáo mọi công tác chuẩn bị đều được hoàn tất, ngoại trừ năm mươi công trình viên của đơn vị hậu cần, toàn bộ đều tập trung đông đủ, lập tức có thể xuất phát, đội tiền trạm cũng đã đi trước để quan sát tình hình mặt trận.
Quân đội hiện đại không hề giống cổ đại, bất kì kế hoạch chiến tranh nào cũng đều được đặt ra từ trước, mặc dù trong chiến đấu sẽ có nhiều loại tình huống phát sinh, nhưng mục tiêu chính lại không thể thay đổi. Hơn nữa kế hoạch còn vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, gần như đạt tới trình độ bất kì khía cạnh nào đều không cần người chỉ huy phải đích thân đứng ra chỉ huy quân đội, chỉ cần nắm chắc hướng đi chính là được. Huống hồ những sĩ quan mà hắn lựa chọn đều là những người hắn tin tưởng và hiểu rõ. Giờ khắc này, hắn tràn đầy tự tin với trận chiến sắp sửa diễn ra.
Thế nhưng rất nhanh, hắn sẽ không thể nào nghĩ như vậy được nữa...
Cùng với sự bắt đầu của nhật thực, người dân trong thành Argos cũng trở nên hoảng hốt và rối loạn, đám đông quần chúng tụ tập, có người gây rối, có người kích động, có người chạy trốn, toàn bộ tòa thành đã rơi vào một mảng hỗn loạn. Trong đó cũng có một đám người kêu gào, đòi mang công chúa hiến tế cho Minh Thần Hades để xoa dịu sự tức giận của thần, cứu vớt tòa thành này.
Nhưng mà... nỗ lực của bọn họ cũng chỉ phí công toi.
Đây là thế giới hiện thực chứ không phải những bộ phim vì đặc sắc, vì hồi hộp mà cố ý thay đổi tình tiết. Trong thế giới hiện thực này, tuyệt đại đa số những người có đấu khí hoặc là quý tộc, hoặc là chuẩn quý tộc ví dụ như võ sĩ, kỵ sĩ gì đó, chỉ có thể nguyện trung thành với tầng lớp thống trị có ruộng đất, có của cải, hoặc tự bản thân họ chính là tầng lớp thống trị. Những người có đấu khí trong lớp bình dân không thể nói là không có, nhưng vẫn ít đến đáng thương, căn bản sẽ không dám đối đầu với quân đội tập trung đến tám, chín mươi phần trăm là người có đấu khí.
Cũng giống trong kịch bản của phim ảnh, người dân có thể dễ dàng đột nhập vào trong cung điện, cướp công chúa đi, sau đó chuẩn bị hiến tế. Tình huống này không thể nói là tuyệt đối không phát sinh, nhưng việc này cần phải có sự bố trí sắp đặt kỹ càng từ trước, cùng với sự tham gia của tầng lớp có sức mạnh trong đó, bằng không ở thế giới có ma pháp vượt qua sức mạnh bình thường của người phàm này, dù có bao nhiêu dân thường làm loạn chẳng qua cũng chỉ là con sâu cái kiến, trở bàn tay liền bị tầng lớp thống trị đàn áp rồi. Căn bản không thể xuất hiện khả năng thành công của khởi nghĩa nông dân như ở Vô Ma Vị Diện.
Tình hình lúc này chính là như vậy, khi đám đông quần chúng đang tụ tập trước cổng cung điện, những kẻ như thủ vệ, quân đội cùng với tư binh quý tộc gì đó cũng đều hoảng sợ, đều bất mãn với hoàng gia, nhưng nếu đem ra so sánh thì họ với hoàng gia đều là cùng một loại người, mà đám đông dân chúng này dưới mắt họ thậm chí không khác gì gia súc. Tất cả quý tộc đều căm thù những kẻ bình dân có gan làm loạn, cho dù là việc làm loạn đó có lợi cho họ, sau khi sự việc xảy ra vẫn có thể trấn áp trở lại. Mà lúc này do tình huống phát sinh quá mức đột ngột, bất luận là quý tộc hay quân đội đều không biết nên làm thế nào với hoàng gia, chính vì vậy tất cả đều theo quán tính đối đãi với dân thường, một trận thảm sát ngay trước cổng cung điện đã xảy ra. Tất cả những ai có gan vượt lên hay đã có hành động quá khích đều bị đưa ra xét xử. Dưới sự khống chế của vũ khí cùng sự đàn áp của quân đội tăng cường, số lượng thường dân dù có đông gấp trăm lần cũng chỉ là loài sâu bọ. Điều này lại hoàn toàn không giống với những trò hề trong các kịch bản phim rồi.
Nhưng trong nội bộ không có vấn đề không có nghĩa là tình hình bên ngoài cũng vậy. Lúc nhật thực bắt đầu, tại bến cảng Argos, mặt biển thường ngày vốn yên bình giờ lại giống như nước bị đun sôi vậy. Những người có mặt tại bến cảng, hoặc những người có thể nhìn rõ bến cảng đều trợn mắt nhìn về hướng đó, nơi có vô số quái vật đang chi chít tràn lên bờ từ giữa mặt biển sôi sục, mang theo mình hơi thở lẫn màu sắc của cái chết. Tương tự như dơi, nhưng đa số lại không thể bay, thân hình có to có nhỏ, nhưng cỡ lớn thì ít hơn, có một loại toàn thân đen kịt, trên lưng có cánh dơi nhỏ, tạo hình tương tự như ác quỷ trong kinh thánh chiếm vai trò chính, những quái vật còn lại cũng rất nhiều, dựa vào số lượng xuất hiện trước mắt ít nhất đã có hơn trăm ngàn con.
Quái vật lên bờ chi chít như vậy, người gặp tai ương đầu tiên là dân chúng ở bến cảng thành phố, gần như đến kêu cũng không kịp kêu lên một tiếng đã bị đám quái vật bao phủ. Ngẫu nhiên ở đôi chỗ có ánh sáng phát ra, đó chính là sự chống cự của những người có đấu khí, nhưng số lượng quái vật lại quá nhiều, những tia sáng này rất nhanh đều lụi tàn. Không bao lâu sau, đám quái vật này lại trào lên như nước thủy triều, thuận theo đường cảng hướng về nội thành.
May mắn giữa cảng và thành phố còn có cổng và trạm gác, quân canh phòng từ trước khi nhật thực bắt đầu vẫn luôn đề cao cảnh giác liền lập tức hạ cổng thành xuống, ngăn cách tuyến đường từ bến cảng dẫn vào nội thành, mặc cho khu bến cảng mấy ngàn dân thường gào khóc bỏ mạng. Trên thực tế, mấy trăm binh lính này cũng đã sợ tới mức hồn vía lên mây, nếu ở đó không có vài tướng lĩnh có đấu khí đốc thúc ép buộc, bọn họ đã sớm bỏ chạy mất rồi.
Những người có đấu khí này tim cũng đã muốn nhảy lên cổ, nhưng bọn họ to gan lớn mật dựa vào đấu khí của bản thân, thầm nghĩ chỉ cần mình không bị vây trong đám quái vật thì muốn chạy lúc nào cũng được. Mặt khác, những người có đấu khí, hoặc là quý tộc, hoặc là chuẩn quý tộc ở trong thành đều có gia tộc cũng như gia thế to lớn, nếu như bọn họ không chống đỡ được ở đây thì dòng họ trong thành cũng sẽ bị liên lụy. Do đó bọn họ một mặt cố thủ tại nơi này, mặt khác phái người cấp báo cho cung điện, đồng thời cũng sai thân tín về truyền tin cho gia tộc, để mọi người trong tộc lập tức rút khỏi thành phố...
Nhưng mọi thứ phát triển còn nhanh và ác liệt hơn dự liệu của họ rất nhiều, khi hàng loạt quái vật tràn lên từ biển thì đã có quý tộc và người dân bỏ chạy ra ngoại thành, nhưng rất nhanh, họ liền phát hiện đa phần những quái vật biết bay đã sớm canh gác ở một số cổng thành, bất kì người nào muốn xông ra đều bị tấn công hoặc phanh thây. Số lượng quái vật này rất nhiều, mấy ngàn con quái vật biết bay cùng lúc tập kích, từng nhóm loài người hốt hoảng chạy ra chỉ có thể bị vây giết. Thực tế, ở những cổng thành phụ cận đã có mấy trăm đến một ngàn cái xác bị phanh thây rồi!
Quái vật từ dưới biển tràn lên, khu cảng thất thủ, quái vật bắt đầu tấn công vào trong thành, những tin tức này lan truyền trong Argos bằng tốc độ nhanh nhất, những người kịp phản ứng đầu tiên đương nhiên là các quý tộc cùng hoàng gia. Bọn họ triệu tập quân đội tư nhân, sau đó bỏ lại tất cả những thứ râu ria không quan trọng, nháo nhào theo hướng các cổng thành mà chạy, sau đó bị đám đông hỗn loạn cùng lũ quái vật ngăn lại ở ngay chân cổng.
“Xông ra đi! Đuổi đám dân đen đó xông ra trước tiên! Dùng bọn chúng mở ra đường máu mà chạy!”
Không cần biết là gã quý tộc nào đang gào lên như vậy, những quý tộc khác cùng với các võ sĩ lập tức hành động, sinh tử ngay trước mắt, bọn họ căn bản là không hề bận tâm, dùng đao và kiếm không ngừng chém giết đùn đẩy những người dân, còn đám quái vật bên ngoài lại không thể phân biệt, hễ cứ là sinh vật chạy ra khỏi cửa thành đều không có gì khác biệt mà tiến hành tấn công. Trong khoảnh khắc, xác chết đầy mặt đất...
Khi quân Luân Hồi đến nơi cũng là lúc nhìn thấy được cảnh tượng này, tất cả mọi người đều có chút gọi là không biết phải làm sao. Đúng vậy, bọn họ là quân nhân, hơn nữa còn là những quân nhân cực kỳ tinh nhuệ, khi có mệnh lệnh, tuyệt đại đa số bọn họ đều có thể nâng vũ khí chĩa vào người vô tội, thế nhưng việc đẩy dân chúng vào giữa đám quái vật như cảnh tượng ngay trước mắt này, bọn họ dù nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới. Suy cho cùng họ cũng là những người đến từ thế giới văn minh của thế kỷ 21, tình huống này quả thực khiến tất cả phải chấn động, sau đó là khiếp sợ.
Nhưng dù sao bọn họ cũng không phải là người của thế giới này, kể từ lúc đơn vị tiên phong phát hiện ra tình huống bắt đầu báo cáo, đến khi Balton cùng các sĩ quan nắm được tình hình, trận thảm sát này đã diễn ra được ít nhất năm mươi phút trở lên, cũng có một số rất ít những quý tộc xông được ra khỏi vòng vây của quái vật, thậm chí còn gặp được đội tiên phong của quân Luân Hồi.
Sau khi biết được tình hình xảy ra ở tiền tuyến, Balton trở nên trầm mặc rất lâu, một sĩ quan cấp tá ở bên cạnh liên nói: “Tướng quân, đây dù sao cũng là chuyện của một Vị Diện khác, không đơn giản chỉ là khác biệt quốc gia, khác biệt văn minh, thậm chí cả Vị Diện lẫn thế giới quan đều không giống. Chúng ta tới đây là để hoàn thành nhiệm vụ ngăn cản quái vật của thế giới này tấn công Vị Diện của chúng ta, không thể dễ dàng đối đầu với tầng lớp thống trị của thế giới này đâu.”
Những người khác hoặc là nổi giận đùng đùng, hoặc là trầm mặc không nói, nhất thời mỗi người một vẻ, mà Balton sau một hồi im lặng mới bắt đầu lên tiếng: “Sở Hạo trước khi đi đã bàn giao lại cho tôi một số nhiệm vụ, trong đó có một nhiệm vụ là tận lực cứu vớt loài người. Loài người ở đây không đơn thuần chỉ là đám quý tộc của thế giới này, tôi nghĩ nó cũng bao gồm cả thường dân của thế giới này nữa. Hơn nữa phương đông có câu tục ngữ, tướng ở bên ngoài, quân lệnh có điều không nhận. Tôi cho rằng nếu đã chỉ định tôi làm sư đoàn trưởng sư đoàn 6 của quân Luân Hồi thì đối với những việc tôi chỉ huy và quyết định, cậu ta đều đã có sự quyết đoán. Do đó...”
“Sư đoàn 6 thuộc quân Luân Hồi nghe lệnh! Hướng về phía quái vật khai hỏa, hỗ trợ giải cứu và che dấu quần chúng, hình thành trận địa ngăn chặn tại chỗ, đồng thời...”
“Bắn chết tất cả những ai thừa cơ làm loạn cướp bóc, thừa dịp giết loạn, thậm chí là gây nhiễu loạn trật tự, công kích binh sĩ phe ta hay tấn công người dân vô tội!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...