Dịch giả: Phan Ngọc
"Hả, Niệm Tịch Không đang đuổi tới?"
Mọi người ngồi trên trực thăng đều thông qua tâm linh tỏa liên nhìn thấy tất cả. Niệm Tịch Không đang đuổi theo rất sát hai chiếc trực thăng.
Trương Hằng lập tức đã nói: "Chờ chút, Tom đâu rồi? Tại sao chỉ có Niệm Tịch Không trở về? Chẳng lẽ Tom đã gặp chuyện sao?"
"Không, Tom không sao..."
Tiếng nói của Niệm Tịch Không vang lên trong đầu tất cả mọi người thông qua tâm linh tỏa liên. Song mọi người còn chưa kịp định thần thì Niệm Tịch Không đã mãnh liệt chém ra hai đạo kiếm quang, hai đạo kiếm quang này thậm chí có thể nhìn bằng mắt thường, cứ thế mà bay tứ tung ra xa dần rồi mới tiêu tán. Mà từ sau khi Niệm Tịch Không tấn công thất bại, nàng lại tăng tốc nhằm thẳng trực thăng lao tới.
"Vậy là sao chứ.....Chẳng lẽ Niệm Tịch Không và Tom có tư tình, nên chuẩn bị thủ tiêu chúng ta, sau đó toàn bộ Bắc Băng Châu chỉ còn hai bọn họ hưởng thụ...."
Ngay lúc Trương Hằng còn đang lảm nhảm, từ xa xôi một luồng kiếm quang trực tiếp xẹt qua ngay bên cạnh trực thang cách chừng vài mét. Lúc này thì hắn thực sự bắt đầu sợ hãi rồi, rõ ràng vừa rồi luồng kiếm quang kia chứa đầy sát ý, khiến hắn cảm giác tử vong ập tới. Nếu như chuẩn xác thêm xíu nữa thôi, thì đừng nói hắn, mà tất cả mọi người trên trực thăng này đều sẽ chết.
"Tình huống này rốt cuộc là sao a! Niệm Tịch Không ngươi muốn chơi thật à!" Trương Hằng rốt cuộc nhịn không được mà gào lên trong đầu.
"Đúng vậy..."
Đây không phải là câu trả lời của Niệm Tịch Không, mà là Sở Hạo: "Chính là muốn đối chiến thực sự. Trương Hằng, hạ thấp độ cao trực thăng xuống. Tất cả mọi người chuẩn bị nhảy khỏi trực thăng. Tier phụ trách bảo vệ cho George, còn ta sẽ bảo vệ cho Auchi. Còn Beatrice căn thời điểm hợp lý rồi dùng chổi bay lên. Còn lại chú ý cẩn thận tránh chấn thương. Hiện giờ thì tất cả bắt đầu chiến đấu. Trương Hằng, trước tiên ngươi hãy phản kích bằng cung tiễn a!"
Tất cả ngây ra, nhất thời còn chưa có lấy lại được tinh thần. Trương Hằng sững sờ hỏi: "Đợi đã, chờ chút, ngươi nói.... không phải là nói thật chứ, không phải là đang nói đùa sao!? Chúng ta phải chiến đấu với Niệm Tịch Không? Sở Hạo, ngươi đang nghĩ cái gì vậy!?"
"Ai nói ngươi đây là chuyện đùa!? Chẳng lẽ ngươi cho rằng trong lúc tập kích căn cứ tên lửa hạt nhân, nàng và Tom lại không bị chính phủ chính phủ nước Mỹ ghi hình lại sao? Chẳng lẽ chúng ta còn có thể tập hợp với bọn họ nữa sao? Hơn nữa ngươi cho rằng tự dưng có một đám người xuất hiện rồi tự xưng là chiến sĩ trở về từ tương lai thì mọi người đều tin hay sao? Chính phủ đâu phải là một lũ ngu ngốc! Nếu không phải là bị đuổi giết bởi đám người chiếm căn cứ tên lửa hạt nhân, chúng ta liệu có thể lấy được sự tin tưởng toàn bộ chính phủ các quốc gia hay không? Đây chính là thư giới thiệu của chúng ta! Đây chính là cách chúng ta xuất hiện! Chiến đi!"
Dứt lời, Sở Hạo ngay lập tức công kích. Quanh trực thăng dần ngưng tụ lại một lượng lớn ký tự phù văn ma pháp. Mà ma pháp vừa thành hình, các loại dịch a xít, lôi điện, hỏa cầu vân vân đều đánh tới Niệm Tịch Không. Bên này thì Trương Hằng vẫn còn đang sửng sốt. Sau đó hắn chỉ mắng một câu đáng chết rồi trực tiếp để George cầm lái, toàn thân chạy vội tới cửa cabin, lôi trường cung ra bắn vào Niệm Tịch Không mấy tiễn.
Cùng lúc đó, tại một căn cứ lánh nạn dưới lòng đất cách rất xa nơi này, mấy trăm nhân viên chính phủ đang điên cuồng xử lý đủ các loại tin tức. Đồng thời có càng nhiều hơn nhân viên chính phủ tập hợp tin tức giao lên cho quân đội và các cấp trên, mà những tin tức đó sau cùng đều được đệ trình lên ngài Tổng thống nước Mỹ trong phòng họp.
Lúc này đây ngài tổng thống Mỹ đang có cuộc họp với toàn bộ các tổng thống của các cường quốc khác. Tình huống cũng không mấy khả quan lắm vì vốn mối quan hệ giữa các quốc gia trên thế giới cũng không thể nào mà hài hòa được. Tuy giữa các quốc gia chưa hề làm gì gây bất lợi cho nhau, nhưng cái gọi là minh hữu cũng chỉ là bề ngoài mà thôi. Tình hình hiện tại chính là hội đàm về việc vũ khí hạt nhân tập kích vào các thủ đô lớn gây ra thiệt hại lớn lên tới trăm triệu người, bộc phát chiến tranh hạt nhân, hệ thống phòng thủ đình chỉ, vân vân... nếu là bình thường thì chắc chắn sẽ xảy ra cãi cọ trong vài tháng đến vài năm, thậm chí là không giải quyết được. Vì vậy ngay từ đầu tổng thống Mỹ đã dự kiến sẽ có bất đồng lớn. Đặc biệt là với các quốc gia nhỏ, họ còn kêu gào rằng nếu chỉ cần thấy một đầu đạn hạt nhân hướng về châu Á thì họ liền kéo toàn bộ nhân loại xuống địa ngục. Tình huống căng thẳng như vậy quả thực khiến cho tất cả đau đầu.
Mà đúng lúc này, một phần tin tức nhờ quyền hạn tối cao mà được truyền thẳng tới phòng họp đã khiến tổng thống Mỹ thoáng sửng sốt. Ngài trực tiếp mở phần tin tức này ra, sau đó vì cái tin tức bên trong này mà lộ ra biểu cảm quỷ dị. Giờ này ngài đang họp với các lãnh đạo quốc gia khác trên thế giới qua video call nên biểu hiện kỳ quái này của ngài cũng đã bị tất cả phát hiện. Thủ tướng Anh trực tiếp hỏi: "Có chuyện gì xảy ra sao? Căn cứ tên lửa hạt nhân đã bắn rồi sao?"
Tổng thống Mỹ lắc đầu: "Không, vẫn còn hơn mười phút đếm ngược, hệ thống phòng ngự của chúng ta cũng không có phát hiện dấu hiệu của bất kỳ đầu đạn nào cả, là một chuyện khác....Chuyện này có liên quan rất nhiều tới tình thế trước mắt. Ta tin các vị cũng có hứng thú muốn biết. Hơn nữa là thật hay giả... Nói thật, tới giờ ta cũng không biết phân biệt thật giả trong thế giới này nữa rồi."
Nói đến đây, tổng thống Mỹ vươn tay vào màn hình, cài đặt cho quay lại về phía sau. Lãnh đạo của tất cả các quốc gia đều lập tức thấy được tin tức này. Tin tức này chính là việc xuất hiện hai trực thăng vọt ra từ làn sương mù, những người trên máy bay tuyên bố bọn họ là các chiến sĩ trở về từ tương lai, cứu vớt nhân loại.
Thực tế mà nói, lúc này, mọi người cũng không biết là nên khóc hay nên cười. Bởi vì thực sự mọi việc thật là vớ vẩn quá đi. Cái loại tin tức giả tạo đến như vậy mà cũng truyền khẩn cấp đến tổng thống hay sao? Bọn họ tiếp tục theo dõi, liền thấy được qua vệ tinh hình ảnh và ảnh chụp của vị trí hai chiếc trực thăng.
Đó là hai chiếc trực thăng đang chạy bán sống bán chết. Phía sau hai chiếc trực thăng này chính là một thiếu nữ Trung Quốc ăn mặc cổ trang, tay nắm lấy một thanh trường kiếm đen kịt, liên tục phát ra các loại tia laser tấn công hai chiếc trực thăng kia. Mà quanh trực thăng cũng có thật nhiều hỏa cầu, dịch axit cùng sấm chớp đang nghênh tiếp những tia laser lao vào kia. Sau đến mấy tấm ảnh đặc tả thì thấy được trên trực thăng là một nam nhân châu Á, tay cầm trường cung xạ kích về phía sau, uy lực mỗi mũi tên mạnh mẽ kinh người, vậy mà có thể triệt tiêu được cả tia laser đang bắn tới.
Những hình ảnh này, video này đều là do vệ tinh quân sự chuyên nghiệp tiến hành định vị rồi quay chụp một cách chính xác nhất. Hơn nữa tất cả đều được bảo mật vô cùng cao, những người nhìn được chỉ có những vị lãnh đạo trong cuộc họp này mà thôi, vì vậy họ chỉ còn có thể xác nhận tất cả đều là chân thực mà thôi. Tuy họ chưa có cách nào để loại trừ khả năng những chiến sĩ trở về từ tương lai này là trò của nước Mỹ tự biên tự diễn, nhưng ít nhất trước mắt thì những việc này có thể là chân thực rồi.
Tổng thống Mỹ nói tiếp: "Ta đã phái ra đội trinh sát khẩn cấp, cùng với các máy bay chiến đấu ở phụ cận căn cứ quân sự/ở gần căn cứ quân sự tới giúp các chiến sĩ tương lai này rồi. Là thật hay là giả, ta tin là chúng ta sẽ có kết quả rất nhanh thôi. Hiện tại chúng ta cần là cần thảo luận về vấn đề khác, tình hình các thủ đô bị đạn hạt nhân tập kích, ta xin chân thành hy vọng rằng..."
Nói còn chưa dứt, ngài tổng thống Mỹ đã bị Thủ tướng Đức cắt ngang. Tại các cuộc họp như này thì việc lãnh đạo các quốc gia cắt ngang lời nhau là vô cùng vô lễ, có khả năng cao dẫn tới tranh chấp ngoại giao. Nhưng mà trong cái tình hình này thì bọn họ cũng không thèm để tâm nữa rồi. Đùa chứ, thủ đô của quốc gia nào cũng bị đạn hạt nhân công kích rồi, để ý mấy cái tiểu tiết này làm gì nữa?
Thủ tướng Đức nói: "Quốc gia của ta là quốc gia phi hạt nhân, không hề có chút chuẩn bị nào về phát triển năng lượng hạt nhân cả. Nhưng mà chúng ta cũng nói trước, chỉ cần có bất kỳ nơi nào nằm trong phạm vi lãnh thổ quốc gia của ta bị đạn hạt nhân công kích, chúng ta sẽ lập tức công khai chiêu mộ quân đội vũ trang, chuyện đó không hề vi phạm với bất kỳ điều khoản nào trong hiệp ước ký kết cuối chiến tranh thế giới lần thứ hai, đồng thời, chúng ta sẽ đuổi tận giết tuyệt tên chủ mưu trong vụ việc lần này!"
Sau khi nghe vậy các quốc gia còn lại đều tạm thời im lặng. Lúc này, bỗng nhiên chủ tịch nước Z nói: "Dựa theo khoảng cách căn cứ thử nghiệm tên lửa hạt nhân, nơi đầu tiên bị công kích là thủ đô Washington. Vậy ta xin hỏi ngài tổng thống Mỹ, hệ thống phòng thủ của bọn ngươi có nắm chắc 100% khả năng cản lại được không?"
Kỳ thực trong câu nói này là có hàm ý, mà hàm ý đó cũng đồng thời là vấn đề mà tất cả các quốc gia đang nghĩ tới. Rõ ràng tất cả số đạn hạt nhân đều được bắn tới từ Mỹ, vậy nên tất nhiên quốc gia này có thể bịa đặt là do người từ dị giới, người ngoài hành tinh hay thậm chí là người tương lai vì vốn đâu có ai kiểm chứng. Vậy nên không ai tin vào lời nước Mỹ hết mà chỉ nhìn vào thực tế. Nếu như vào tình huống thủ đô Washington bị oanh tạc mà không có tổn thất, mà thủ đô các nước khác đều bị san bằng thì tất nhiên là không ổn, thực sự rất không ổn! Tuy chưa đến mức độ oanh tạc hạt nhân trên toàn cầu, thì chí ít toàn bộ lãnh thổ Mỹ cũng không thể lành lặn được. Còn nếu vào tình huống đạn hạt nhân san bằng thủ đô Washington mà các quốc gia khác đều an toàn nhờ hệ thống phòng thủ hạt nhân thì mới có thể nhìn rõ chân tướng vụ việc lần này được.
Sau khi nghe vậy thì sắc mặt của ngài tổng thống Mỹ trở nên trắng bệch. Phải một lúc, ngài mới lên tiếng: "Quốc gia ta, mẹ kiếp, là dẫn đầu về hệ thống phòng thủ tên lửa mà. Ta tin rằng trên tay các ngươi đều có không ít thì nhiều các thống kê số liệu của bọn ta. Tất cả những tin tức số liệu này đều được chúng ta thu thập qua vệ tinh quân đội vậy nên tính chân thực là không thể bàn cãi. Quả thực nếu có bất kỳ giả dối gì thì ta tin rằng các nhân viên có kinh nghiệm của đất nước bọn ngươi chắc chắn sẽ phát hiện. Vậy nên mong các ngươi hãy cân nhắc lại vấn đề ta nói một cách thật nghiêm túc."
"Ví như lần oanh tạc hạt nhân này, quả thực là có liên quan tới các sinh vật có trí tuệ đến từ làn sương mù bí ẩn kia? Như vậy..."
"Các ngươi, tất cả đều là lãnh đạo của các quốc gia trên toàn thế giới. Chẳng lẽ các ngươi có thể nhẫn tâm nhìn thế giới này đi đến hồi kết hay sao? Hay là sẽ chấp nhận buông bỏ tranh chấp giữa các quốc gia, vì cái hạo kiếp lần này mà chung tay hợp lực được không đây?"
"Quyền lựa chọn... là ở tất cả các ngươi!"
* Thông báo: tuyển dịch giả + người chưa có kinh nghiệm dịch (muốn học dịch series Vô Hạn), ai quan tâm mời trả lời vào topic thảo luận của VHTQ để biết thêm chi tiết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...