Dịch giả: truongtieutuyet
Dạ tiệc được tổ chức tại ban công của một tầng lầu nằm trên cao, đây là một trong những nơi ở của lãnh chúa Elrond, người Elf vốn rất biết hưởng thụ, thân ở lầu cao hoa lệ, ăn uống cũng toàn là những thứ tinh túy chọn lọc, ngoại trừ không có các loại thịt, thực phẩm của bọn họ có thể nói sắc hương đủ cả, hoa quả, rau củ, chế biến đều thuộc mức độ thượng hạng.
Trong suy nghĩ của mấy người Sở Hạo, kỳ thực dạ tiệc này là một phương thức thể hiện sự khinh thường của người Elf đối với người lùn, đương nhiên, cho dù là khinh thường thì mọi thứ vẫn vô cùng tao nhã, tổ chức tại lầu cao thoáng mát, phong cảnh mờ ảo hữu tình, không khí thư thái dễ chịu, đủ loại cao lương mỹ vị, cùng với rất nhiều thiếu nữ xinh đẹp liên tục tấu lên những lên những điệu nhạc ngọt ngào, thoạt nhìn ngược lại giống như người Elf đang thể hiện lòng hiếu khách của mình.
Ở khu vực trung tâm của bữa tiệc, Sở Hạo, một lão hòa thượng, Thorin, Gandalf và Elrond đang ngồi với nhau, Gandalf đang nhờ lãnh chúa Elrond kiểm tra các chiến lợi phẩm bọn họ lấy được tại sào huyệt của Troll, những vũ khí phụ ma do người Elf tối thượng làm ra.
- Đây là thanh Orcrist... Còn đây là thanh Glamdring...
Kiến thức của Elrond thật sự là rất uyên bác, hầu như vũ khí nào ông ta cũng có thể đọc tên vanh vách, ví dụ như mấy mũi tên của Trương Hằng, tên gọi là Chớp lóe, ý là sau khi bắn ra tốc độ bay sẽ tăng mạnh, bởi vì tốc độ quá nhanh cho nên gần như chỉ thấy một tia chớp lóe lên, là phụ ma tiễn cấp cao nhất, uy lực rất lớn.
Con dao găm của Tom thì có tên là Vô hình, nghe nói có thể giết chết được sinh vật vô hình, ví dụ như u linh quỷ hồn, hơn nữa cho dù đối với vật thể hữu hình cũng vô cùng sắc bén, có thể xem là vũ khí tốt nhất cho đạo tặc và tiềm hành giả.
Đúng lúc này, đột nhiên Trương Hằng lại lôi đến một chiếc rương kim loại lớn, trực tiếp đặt lên trên bàn, sau đó nói với ngữ khí thành khẩn, ít nhất bản thân hắn cho là vô cùng thành khẩn:
- Lãnh chúa hùng mạnh của người Elf, nếu như ngài có thể giúp ta phá giải được bí ẩn của cái rương này, ta nhất định sẽ cảm tạ ngài mười tám đời!
Cảm tạ người khác mười tám đời, đây cũng không phải là lời nói tôn kính hay ho gì, nhưng mà không biết Chủ thần phiên dịch như thế nào, vẻ mặt Elrond lập tức trở nên thận trọng. Không chỉ có ông ta, ngay cả Gandalf và Thorin cũng lộ ra vẻ kinh ngạc thậm chí kinh hãi, sau khi liếc nhìn Trương Hằng, bọn họ lại lập tức nhìn về phía Elrond, vẻ mặt giống như đang tham gia vào chuyện gì đó cực kỳ quan trọng.
Nghe Trương Hằng nói xong, Sở Hạo quan sát mấy người xung quanh một chút liền hiểu ngay chuyện gì đang diễn ra, thế giới The Lord of the Rings có một đặc điểm, đó chính người của thế giới này cực kỳ tôn sùng tổ tiên của mình, điển hình ví dụ như khi gặp mặt người khác, trước tiên sẽ nói mình là con người này cháu người kia... Cảm tạ mười tám đời, đối với nhận thức của những người trong thế giới này, có nghĩa là một khi Elrond thật sự giúp đỡ Trương Hằng, như vậy từ nay về sau Trương Hằng đều mang nợ với người Elf, hoặc có thể nói là nợ Elrond một phần nhân tình. Mà phần nhân tình này cũng không phải trả nợ một hai lần là xong, tất cả con cháu sau này của Trương Hằng đều sẽ như thế, cái này đã tương đương với một loại thề ước rồi, hơn nữa còn là lời thề kéo dài cả nghìn năm, khó trách mấy người Elrond, Gandalf và Thorin lại lộ ra vẻ mặt như vậy.
Về thực lực của Trương Hằng, nhiều khả năng Gandalf đã sớm nói cho Elrond, do vậy nét mặt của ông ta vô cùng thận trọng, sau khi đi qua đi lại quanh chiếc rương kim loại một hồi lâu Elrond mới lên tiếng:
- Cái rương này ta chưa từng thấy qua, cũng không biết cách sử dụng, nhưng mà...
Biểu lộ trên mặt Trương Hằng vốn đã sắp sửa chuyển sang thất vọng, có điều khi nghe được hai chữ nhưng mà, nét mặt của hắn lại lập tức biến thành khát vọng và mong chờ, Elrond cũng không chậm trễ, nhanh chóng nói:
- Nhưng mà vẫn có thể thử một lần, tại nguyệt đài của Rivendell, khi ánh trăng soi rọi, sẽ có thể xác định được gần như tất cả vật phẩm trên đời. Đêm nay khi ánh trăng xuất hiện, ta sẽ tìm ra bí mật của thứ này cho ngươi.
Trương Hằng liếc nhìn Sở Hạo, hai người đồng thời nhớ tới nội dung trong phim, bệ đá dùng ánh trăng để xác định bí mật trong bản đồ của Thorin, thoạt nhìn xác thực rất bất thường, không ngờ thật sự là một bảo vật, hơn nữa tác dụng có vẻ vô cùng hữu ích.
Đến thời điểm này, Elrond cũng đánh động hỏi về ý định của những người lùn, nhưng mà Thorin thì chỉ trầm mặc không nói câu nào, do vậy ông ta cũng không thể tiếp tục gặng hỏi, lập tức ra lệnh kết thúc dạ tiệc. Sau khi ăn xong, Gandalf và Thorin đi về phía phòng nghỉ của người lùn, còn Sở Hạo thì vừa đi vừa thảo luận với lão hòa thượng.
- Lão nạp tên là Di Lặc, đại diện của Ấn Châu đội, xin được kết minh với Bắc Băng Châu đội.
Lão hòa thượng cười nói, vẻ mặt rất hiền lành đức độ.
Sở Hạo cũng mỉm cười đáp lại:
- Vấn đề liên minh ta cũng đã cân nhắc qua, dù sao đi nữa lần đoàn chiến này, tiểu đội luân hồi Thiên Thần rõ ràng là kẻ địch lớn nhất. Chỉ là không biết trong liên minh này, hai bên cần chung sức gánh vác nghĩa vụ gì, hoặc là cần phối hợp thực hiện những mục tiêu nào?
Di Lặc mỉm cười chắp tay trước ngực:
- Không cần bất cứ nghĩa vụ gì, cũng không cần bất kỳ mục tiêu nào, hai đội chúng ta liên minh, đến cùng cũng là vì sinh tồn mà thôi. Con sâu cái kiến còn muốn sống tạm bợ, chúng ta liên minh không phải là vì lợi ích, vẻn vẹn chỉ là để hai kẻ yếu có thể sinh tồn trong thế giới khủng bố này, ta nghĩ nhất định thí chủ có thể lý giải được.
Sở Hạo lại cười một chút rồi nói:
- Nhưng mà bản thân liên minh vẫn cần phải có quy tắc, nếu như không có quy tắc, song phương sẽ có thể hủy bỏ minh ước bất cứ lúc nào, hoặc là có thể âm thầm động thủ với nhau...
Di Lặc vừa cười vừa lắc đầu:
- Cho dù là có quy tắc, đó chẳng qua là quy tắc đối với người quân tử mà thôi, không thể nào áp dụng với kẻ tiểu nhân, nếu thật sự muốn vi phạm, vẻn vẹn chỉ là quy tắc sẽ có thể ngăn trở sao? Ta là người theo chủ nghĩa hòa bình, Phật giáo của chúng ta cũng là giáo phái yêu hòa bình, trên thực tế, chúng ta có thể mặc cho đội viên của ngươi kiểm tra, ta và các thành viên trong đội tuyệt đối không có bất kỳ vũ khí gì. Hơn nữa khi hai đội chúng ta liên minh, tinh thần lực khống chế giả của Ấn Châu đội cũng sẽ không sử dụng kỹ năng tinh thần lực nào, toàn bộ hành tung của chúng ta đều nằm trong mắt các ngươi, hành động như vậy hẳn là có thể biểu đạt được chân ý mong muốn hòa bình của chúng ta rồi.
Đã nói đến mức độ như vậy, Sở Hạo cũng không cách nào tiếp tục ép buộc đối phương, có điều hắn vẫn dò hỏi về hành động kế tiếp của hai bên, cùng với cách thức dự kiến để đối phó với tiểu đội luân hồi Thiên Thần, nhưng mà lão hòa thượng thì lại luôn nói chuyện nọ xọ chuyện kia, hoặc là liên tục trích dẫn danh ngôn của Phật gia. Thậm chí ngay cả khi Sở Hạo hỏi bọn họ định khởi hành lúc nào, có đồng hành với Bắc Băng Châu đội hay không, lão hòa thượng vẫn chỉ một mực mỉm cười, thể hiện phong phạm tốt nhất của cao nhân nhà Phật.
Sau khi toàn bộ thành viên của Bắc Băng Châu đội đều đã về đến phòng nghỉ, một vài người liền bắt đầu thì thầm bàn tán, thậm chí ngay cả ba nữ sinh kia cũng đều nhận ra lão hòa thượng này có gì đó không ổn, nhưng mà rốt cuộc thì lại không thể nói rõ là không ổn ở chỗ nào. Đây mới là chuyện thực sự đáng giận, một đám hòa thượng rêu rao chủ nghĩa hòa bình, rõ ràng là có vấn đề, nhưng mà không có thể hiện địch ý, vì thế Bắc Băng Châu đội không thể nào vô duyên vô cớ gây chiến. Chưa nói đến chuyện có thể chiến thắng đối phương hay không, chỉ riêng chuyện người Elf có đồng ý cho hai đội ngũ làm loạn tại Rivendell hay không đã là một vấn đề rồi, người Elf... cũng có thể phi thường cường đại a.
Tất cả mọi người đều to nhỏ thảo luận, chỉ có Sở Hạo là một mực yên lặng, liên tục cau mày suy nghĩ. Một lúc lâu sau, hắn mới nhỏ giọng nói:
- Di Lặc... cái tên này, hẳn là giả danh? Đã nói như vậy rồi, rốt cuộc hắn có thể dùng phương thức gì để công kích chúng ta đây?...
Trương Hằng đang ngồi bên cạnh dùng vải lau chùi rương đựng thánh y, nghe Sở Hạo nói xong hắn liền lên tiếng:
- Ta cảm thấy lão hòa thượng này nhất định là không tốt, nếu không thì vì sao hắn nhất định không đề cập tới quy tắc hạn chế trong thời gian liên minh? Nói cái gì quy tắc chỉ hạn chế quân tử, không hạn chế tiểu nhân, ít nhất vẫn phải đáp ứng ngoài miệng một chút chứ, nghĩ như thế nào cũng thấy giống như có âm mưu.
Sở Hạo gật đầu:
- Đúng vậy, từ khi biết đến khế ước của những người lùn, ta liền suy luận ra có rất nhiều vật phẩm hoặc là kỹ năng đặc biệt, hạn chế của những thứ này hầu như đều là ước định hoặc thề nguyền. Có khả năng hạn chế của lão hòa thượng này là không thể nói dối, hoặc là không thể vi phạm những gì bản thân đã nói. Về phần chủ nghĩa hòa bình, hắc hắc, làm sao mà có chuyện đó được, trừ phi là tân nhân vừa mới tiến nhập thế giới luân hồi thì còn có lý, đã sống sót qua thế giới phim kinh dị đầu tiên, nhất định không thể nào là người theo chủ nghĩa hòa bình. Vốn định thăm dò ý định thật sự của Ấn châu đội, nhưng mà bọn họ cứ như vậy, không bạo lực cũng không hợp tác, xem ra thật là khó khăn...
Đúng lúc này, bỗng nhiên ngoài cửa lớn truyền đến tiếng gõ mạnh, nữ sinh viên Beatrice liền vội vàng chạy tới mở cửa, bên ngoài là một người Elf, hắn theo mệnh lệnh của Elrond tới mời Trương Hằng và các thành viên Bắc Băng Châu đội đến chỗ nguyệt đài, theo như hắn nói, mấy người Thorin đều đã tụ tập sẵn từ trước.
Mọi người liền thương lượng một chút, ý kiến đưa ra là ai muốn đến xem sự kiện tại nguyệt đài thì đi, không muốn đi có thể ở lại nghỉ ngơi, kết quả là ngoại trừ những tư thâm giả, các tân nhân cộng thêm cả Sterry đều nói rằng đã quá mệt mỏi, lựa chọn ở lại phòng dưỡng sức.
Sau khi mấy người Sở Hạo đã đi đến nguyệt đài, Sterry mới lấy cớ ra ngoài hút thuốc, những tân nhân của Bắc Băng Châu đội, không ai nhìn thấy nụ cười lạnh trên mặt khi hắn bước ra khỏi phòng, chỉ thấy thân thể hắn dần dần tan biến, dấu vết chậm rãi mất đi, mà trong hình ảnh tinh thần lực của Auchi, Sterry vẫn đang đứng hút thuốc, gần như không có điểm nào bất thường...
Chỉ là cả Auchi lẫn mấy người Sở Hạo đều không để ý, Sterry đứng ngoài cửa hút thuốc liên tục, sau rất lâu vẫn không hề có cử động gì khác...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...