“Chúng ta đều biết Skynet thực sự không phải một chương trình máy tính thuần túy. Nó giống như một sinh vật sống ký sinh vào Internet, dù có phá hủy vật chủ thì thứ ấy vẫn tồn tại. Cho nên phe kháng chiến mới nghĩ đây là một loại virus có trí năng.”
“Nhưng thực ra bọn họ đã nhầm!”
Tại căn cứ trong sơn cốc, sau khi bố trí một vài nhân viên quản lý cùng sắp xếp chỗ trú ngụ cho dân chúng, Sở Hạo dẫn ba người Trung châu đội tới căn phòng chiếu phim hắn vừa cải tạo. Ở nơi này, hắn bắt đầu đưa ra những bố cục của mình.
Nói đến đây cũng phải nhắc lại, những quan niệm trước đây của Sở hạo hẳn phải sửa lại, có lẽ Trung châu đội thực sự bị người ta bôi đen, bọn họ là đội ngũ chính nghĩa giống như Đại Tây châu đội và Nam Mĩ châu đội, nhưng vì các tiểu đội khác đều nói những người đó xấu nên mới gây ra hiểu lầm. Trong chuyện này hẳn còn ẩn giấu bí mật gì đó, song dù vậy, hắn vẫn cho rằng Trung châu đội rất có thể sẽ không khách khí với mình bởi thực lực song phương chênh lệch quá xa. Cự Long thì chẳng thể nào làm bạn với con kiến được! Cho nên, ngay từ đầu Sở Hạo đã định ra mối quan hệ giữa hắn và mấy người Trịnh Xá là giao dịch, nếu có bị đối xử lạnh nhạt thì cũng chẳng việc gì phải oán hận.
Nhưng thật không ngờ là tất cả thành viên Trung châu đội tựa hồ cực kỳ coi trọng hắn. Đặc biệt là khi nghe hắn phân tích lập luận, trong mắt họ còn ánh lên sự tôn kính.
Cứ như vậy, ba người này ngoan ngoãn ngồi yên nghe hết những gì Sở Hạo nói, thấy hắn chợt dừng lại, Trịnh Xá lập tức lên tiếng: “Cậu tiếp tục đi... Chúng tôi chỉ là hơi ngạc nhiên khi thấy cậu ‘đa năng’ như vậy, sắp xếp nhân sự, sửa chữa cải tạo máy móc, xong xuôi đâu đấy lại ngựa không dừng vó tiếp tục giảng giải bố cục cho chúng tôi. Những việc này quả thực khiến tôi cảm thấy rất quen thuộc. Hặc! Nói sai rồi, chúng tôi không xiên xỏ gì cậu đâu, nếu có thể xin cứ tiếp tục đi!”
(Quen thuộc... là Sở Hiên sao? Hay là clone Sở Hiên?”
Sở Hạo nhẹ gật đầu, xác nhận lại cảm giác lúc trước, Trung châu đội hẳn không phải người xấu... Chỉ là thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, hắn vẫn không thể tín nhiệm một cách dễ dàng được.
“Uhm, vậy tôi nói tiếp...”
“Đầu tiên, từ chỗ căn cứ Skynet lúc trước xác nhận được một tin tức, Skynet thực sự tồn tại trên trục thời gian nên mới có thể phái người máy trở về, hơn nữa nó vẫn một mực muốn thay đổi lịch sử, song lần nào cũng thất bại.”
“Còn như nội dung phim chúng ta đã biết thì bên trong ẩn chứa rất nhiểm điểm đáng ngờ. Chẳng hạn như vì sao Skynet lại cử về quá khứ ít người máy như vậy? Tại sao không đưa hẳn mười, hai mươi con có phải dễ hoàn thành nhiệm vụ hơn không? Hơn nữa đã sắp xếp cho robot thâm nhập chính phủ nhiều như thế thì sao không ra lệnh cho bọn chúng đi giết John Connor?”
“Trong Terminator 4, Skynet từ mặt nào cũng chiếm ưu thế áp đảo. Kỹ thuật, vật lực, tốc độ tiến hóa hơn xa loài người, trừ phi phe kháng chiến tìm được thứ gì đó khắc chế Skynet và quân đoàn người máy của nó, bằng không kẻ thắng cuối cùng không thể là nhân loại. Thế nhưng kết cục của loạt phim này lại thật bất ngờ, Skynet thua.”
Sở Hạo nói đến đây thì dừng lại một chút để mấy người Trịnh Xá kịp tiêu hóa lượng thông tin vừa rồi. Hắn lại tiếp tục: “Nhưng nếu coi khoảng thời gian từ Terminator 1 đến khi Skynet thất bại là một trục thời gian tuần hoàn liên tục, vậy có thể giải thích được mọi chuyện. Đồng thời, điều đó cũng cho thấy Skynet là một dạng vật chất chứ không phải chương trình máy tính thuần túy, bằng không nó chẳng thể nào xuyên qua không thời gian được. Lấy một ví dụ đơn giản, Skynet xuyên việt thẳng về những năm tám mươi, bảy mươi, nhưng thời đó làm gì có Internet, vậy nó biết làm sao bây giờ...{*} Bởi thế, không quản nội dung phim gốc thế nào nhưng ít nhất ở thế giới này, Skynet có thực thể. Còn như tin đồn Skynet tồn tại bên trong mạng Internet, đó là giả thôi”
“Đã hiểu.”
Trịnh Xá một tay nắm lại đấm vào tay kia: “Cũng tức là chỉ cần phá hủy chủ thể của Skynet thì sẽ cứu được thế giới? Nhưng làm sao mới tìm được nó đây?”
“Đây chính là vấn đề của chúng ta. Song giết chủ thể không có nghĩa là đã thành công.”
Sở Hạo lắc lắc đầu: “Skynet là một tập hợp thể của vô số ý thức. Phá hủy được chủ thể, nhưng vẫn còn sót lại một vài cái ẩn nấp trong các khu căn cứ trên toàn thế giới cùng những sản phẩm nó tạo ra. Hơn nữa, khi chủ thể mất đi, một vòng luân hồi nữa sẽ lại bắt đầu. Cho nên việc làm của chúng ta chỉ cứu được những người hiện tại mà thôi, trừ phi công kích của anh có thể đột phá dòng thời gian, nếu không Skynet vẫn sẽ giết hoài không chết. Nhưng bây giờ chúng ta phải tìm được chủ thể của Skynet đã. Độ khó rất lớn!”
Nói đến đây, Sở Hạo nhấn vài phím trên chiếc máy tính đặt trong phòng, hình chiếu thế giới lập tức hiện lên, cùng với đó là những quang điểm lớn nhỏ không đồng đều hầu như chiếm cứ toàn bộ lục địa.
“Đây là những căn cứ của Skynet mà ta đã biết. Dựa vào sự sai khác của các tín hiệu Internet, tôi lựa chọn ra những vị trí mà đối phương có thể đặt căn cứ, tổng cộng bốn trăm sáu mươi hai cái...”
“Skynet mặc dù có thực thể những muốn trao đổi tin tức thì vẫn phải thông qua tín hiện. Chẳng qua hiện giờ khắp nơi đều là các tín hiệu ấy. Mọi căn cứ đều có, đại quan người máy có, thậm chí nơi hoang dã cũng có. Đây là phương pháp tự bảo vệ của Skynet. Muốn tìm ra cái chủ thể kia, nói dễ rất dễ, mà khó cũng rất khó. Mấu chốt là xem chúng ta có thực lực này hay không mà thôi.”
Nói đến đây, Sở Hạo chỉ hướng Trịnh Xá: “Đây chính là nguyên nhân lúc trước tôi hỏi anh và hai vị đồng bạn thực lực tới cỡ nào đấy. Anh đã nói mặc kệ kế hoạch thế nào đều thực hiện được, vậy hãy dùng cách đơn giản nhất, trực tiếp nhất, dùng lực phá xảo... Y theo bản địa đồ này, đem tất cả căn cứ Skynet và những nơi có khả năng hoàn toàn nhổ bỏ. Các nơi phát ra tín hiệu cũng thanh lý bằng hết. Một khi hoàn thành thì nơi duy nhất còn phát ra tín hiệu chính là chỗ có chủ thể Skynet. Độ khó khăn như thế, thực lực của các anh có đáp ứng được không?”
Trịnh Xá yên lặng nhìn vào màn hình, mấy giây sau mới lên tiếng hỏi: “Cậu còn bao nhiêu thơi gian là phải trở về Chủ Thần không gian?”
“Hai ngày. Chính xác hơn là khoảng một ngày rưỡi.” Sở Hạo đáp.
“Ok, cho tôi một ngày, tôi sẽ để cậu thấy một phần thực lực của Trung châu đội.”
Trịnh Xá đứng lên thoáng cười hằng hặc, hắn quay về phái hai người Lâm Tuấn Thiên và Lưu Úc: “Châu Âu, châu Á, châu Phi, châu Đại Dương, Nam cực, Bắc cực, ta bao hết. Nam Mĩ, Bắc Mĩ để hai cậu giải quyết. Từ giờ bắt đầu, 24 tiếng sau tập hợp lại đây, không vấn đề gì chứ?”
Lâm Tuấn Thiên, Lưu Úc thoáng liếc nhìn nhau, sau đó cùng nở nụ cười, một nụ cười nhẹ nhõm. Dưới cái nhìn chăm chú của Sở Hạo, Trịnh Xá trực tiếp phá không mà đi. Còn Lâm Tuấn thiên, Lưu Úc, mỗi người lấy ra một chiếc ván trượt màu xanh lá bay thẳng lên trời...
Tiếp đó mười phút sau, bắt đầu từ châu Đại Dương, các quang điểm đại diện cho căn cứ của Skynet lần lượt biến mất. Cùng lúc đó, khắp nơi trên Bắc Mĩ cũng một dạng như vậy. Không dừng ở đó, qua tiếp mười mấy phút nữa, từ phía Thái Bình dương truyền tới từng hồi địa chấn...
Lấy vùng biển đó làm trung tâm, hình dáng bề mặt Trái Đất bắt đầu thay đổi. Về phần Sở Hạo, nụ cười mỉm trên môi dần biến thành kinh ngạc, kinh hãi, cuối cùng chết lặng...
Mẹ kiếp, có thực lực bậc này thì sớm nói ra đi, còn làm cái gì mà thanh với chả lý, trực tiếp tiêu diệt tất cả quân đoàn người máy trên Địa Cầu có phải tốt hơn không...
Sở Hạo rất muốn mắng to câu này, vô cùng muốn...
{*}: Đoạn này hơi tối nghĩa, nhưng ta đoán là Skynet đã sớm xâm nhập vào chính phủ, muốn làm được thế thì phải xuất hiện trước thời điểm Terminator 1, vào khoảng thập niên 70,80. Skynet là tập hợp thể của vô số ý thức, mỗi một người máy đều là Skynet, vậy những người máy đó trở về quá khứ cũng có nghĩa là nó mang theo Skynet tới thời gian đó... Loạn bàn như vậy ^^!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...