Vô Hạn Sủng Ái
"Cốc cốc cốc"!
" Cô chủ đã đến giờ thức dậy rồi ạ."
" Vào đi!" - giọng nói trong trẻo, dễ nghe nhưng không khỏi khiến người ta rùng mình vang lên.
Hầu gái trưởng theo bản năng run tay một chút. Aizz cô chủ thật là cành ngày càng lạnh lùng, lúc trước còn đỡ nhưng sau khi vô đại học thì... Chỉ cần nghe tiếng cũng đủ hù doạ trái tim mỏng manh của bà.
Ổn định tinh thần, mở cửa vào phòng ngủ. Trong phòng chung quanh một màu trắng kem, nhìn vào làm con người ta cảm thấy thoải mái. Cũng lạ, không phải các cô tiểu thư đều thích những màusặc sỡ như màu hồng sao. Đến tay cô chủ nhà bà lại là màu trắng kem thế này, không trắng thì cũng đen. Cô chủ chỉ thích những màu đơn sắc không loè loẹt.
Trên chiếc giường hình tròn rộng lớn màu đen là một bóng dán nhỏ xinh đang còn mơ ngủ. Gương mặt điên đảo chúng sinh làm ai nhìn vào cũng thất thần giờ đây đang yên tĩnh, nhắm mắt ngủ.
" Cô chủ, xin phép cho dì Nhu giúp cô gắp chăn. Cô chủ, đã không còn sớm nữa ạ!"
Kỳ thật cô chủ đối với bà rất tốt! Luôn đối đãi với bà như bác gái vậy, nhưng thân là Hầu gái trưởng, bà biết cô chủ lễ phép, cũng yêu quý cô. Nhưng là thân phận khác biệt a!!!
"Dì Nhu, bảo họ chuẩn bị quần áo bình thường. Hôm nay con không ăn sáng. "
"Cô chủ, cô không ăn sáng sẽ làm hư dạ dày."
"Con tự chăm sóc được mình mà." Nói xong rồi cười ngọt ngào với hầu gái trưởng.
Aaaa! "Cô chủ cười, thiên a.. tiên giáng trần." Các cô hầu gái phía sau ngưỡng mộ!
"Vâng thưa cô chủ!"
Nói xong, bà quay lại ra hiệu cho các cô bé đáng thương đang chìm đắm trong nụ cười của cô chủ nhà mình. Ngay tức khắc, bóng dáng nhỏ xinh được phục vụ rời giường, thay quần áo.
--------------------------------
Tại trường ĐẠI HỌC Y nổi tiếng nhất nước, bỗng xuất hiện một chiếc Ferrari màu đỏ rực. Bên ghế lái bước xuống một người đàn ông tây trang màu đen, phía bên tai phải có thiết bị liên lạc. Chỉ thấy người đàn ông vòng qua phía bên chiếc xe, mở cửa với bộ dáng cung kính. Một đôi giày thể thao kiểu nữ bước xuống.
Sự xuất hiện của cô cũng làm cho các sinh viên ngoái mặt lại nhìn.
" wow! Là Bá Mị đó, thiên kim tập đoàn Kiều gia nổi tiếng. Nghe đâu cô ấy là người được giáo sự Mạc hết sức thương yêu nha!"
" Haizzz cô ấy thật thu hút, cậu nhìn kìa mấy sư huynh khoá trên nhìn không chớp mắt. "
Vô số tiếng rầm rì vang lên vì sự xuất hiện của cô gái bước xuống từ chiếc xe sang trọng kia. Chỉ thấy cô gái đang vận một bồ đồ hết sức bình thường như bao người. Nhưng khí chất của một vị thiên kim quyền lực vẫn không che dấu được.
" Anh hôm nay đón tôi lúc 4h chiều." Cô gái nói với người đàn ông tây trang đen kia.
" Vâng thưa cô. "
Cô gái đi một mạch vào trường, cũng chẳng quan tâm đến tiếng nghị luận về mình của các sinh viên khác. Kỳ thật cô tên Kiều Bá Mị - là con gái rượu của ông chủ tập đoàn Kiều gia. Tập đoàn ba cô bây giờ vô cùng nổi tiếng, lại có quy mô lớn nên việc nhiều người biết thân phận của cô cũng bình thường. Cứ mỗi lần có tiệc xã giao là ba liền dụ dỗ cô đi theo, mục đích là muốn khoe khoang. Hết cách, ai bảo ba suốt ngày cứ:
"Bảo bối đi với ba, ba đi một mình mẹ con lại không cho."
Đang đi thì...
" Mị Mị, em tới rồi. Thầy có nghiên cứu này giao cho em. Em nghiên cứu rồi làm bản báo cáo cho thầy nha!"
"Giáo sư Mạc, tối nay em có buổi tiệc với ba. Không rãnh!"
"Mị a, em giúp thầy. Thầy chỉ tin tưởng khả năng của em."
" Được, vậy năm nay miễn thi cho em, thế nào?"
"Mị, khả năng của em không cần học cũng được. " Giáo sự Mạc cười phúc hậu.
"Thành giao!"
Thế là thay vì được ngồi trong lớp, cô bây giờ đang trong thư việc nghiên cứu, viết báo cáo.
Đúng 4h chiều, một chiếc xe Ferrari dừng trước cổng trường. Người đàn ông tây trang đen thân là vệ sĩ bước xuống mở cửa cho Bá Mị lên xe.
Cô lên xe mà không hề biết rằng có một đôi mắt sắc như chim ưng đang nhìn cô. Sâu trong đôi mắt là vô hạn sủng ái cùng ôn nhu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...