Vô Hạn Lưu Trò Chơi Tiến Hóa


“Ở chỗ này công tác rất tốt.

Tuy rằng lúc bận rộn bề bộn nhiều việc, nhưng lúc không có người thì có thể tùy tiện nghỉ ngơi.” Chu Lâm nhiệt tình truyền thụ kinh nghiệm làm việc của tiền bối.
Kết quả vừa dứt lời, hai khách hàng đi tới, “Một ly nước dưa hấu ướp lạnh, một ly trà sữa nguyên vị nửa đường ướp lạnh.”
“Được rồi.” Chu Duệ tự giác bận rộn.
Không đợi nước dưa hấu ướp lạnh, trà sữa nguyên vị nửa đường chuẩn bị xong, lại có năm người vào cửa hàng, “Hai phần sinh tố chocolate, ba phần trà sữa đá.”
Bởi vì Vân Hân vừa tới, rất nhiều công việc còn chưa kịp dạy, tạm thời không chen tay vào được.
Chu Lâm nhận mệnh đứng lên, cùng Chu Duệ bận rộn.
Ai ngờ vừa tiễn bước khách hàng bên này, bên kia cửa lại có người đi vào.

Suốt một tiếng rưỡi, hai người bận rộn xoay quanh, dù một giây cũng không được nghỉ ngơi.
"Không được, tôi phải ngồi một lát." Chu Lâm cảm giác tay đã không phải của mình, “Hôm nay gặp tình huống gì, thế nào lại có nhiều người như vậy?"
Gặp chuyện không biết, mạng internet giải quyết.
Vân Hân lấy điện thoại ra tìm, “Trên mạng nói bởi vì thời tiết quá nóng, lưới điện không chịu nổi gánh nặng, một số khu vực có thể sẽ mất điện.”

Chu Lâm ngây dại, “Đã là niên đại nào rồi, làm sao còn có thể có chuyện cắt điện như vậy chứ?"
“Thật sự, trên mạng khắp nơi đều truyền tin.” Vân Hân nói.
“Tôi tới xem sao.” Chu Lâm không tin tà, nhất định phải tự mình xem.

Kết quả tìm kiếm, tình huống so với Vân Hân miêu tả còn nghiêm trọng hơn.
Ủy ban Điện lực yêu cầu hạn chế sử dụng điện gia đình.

Điều hòa cố gắng đừng mở, nếu nhất định phải mở thì đặt ở 27 độ trở lên.

Máy giặt, lò nướng và các thiết bị điện công suất lớn khác, có thể không dùng thì tốt nhất đừng dùng.
Nếu như mọi người không thể tiết kiệm chút điện dùng, có thể phát sinh thảm kịch toàn thành phố mất điện.
“Điên rồi, điên rồi.” Chu Lâm qua lại nhắc tới hai chữ này.
“Cửa hàng cũng mất điện sao?” Chu Duệ hoảng sợ, “Máy làm đá, điều hòa, chỗ chúng ta tiêu hao điện không thấp đâu, vạn nhất mất điện sẽ không làm việc được.”
Vân Hân trả lời, “Điện thương mại và điện công nghiệp tạm thời không ảnh hưởng.”
Chu Duệ thoáng an tâm, “Nói cách khác, thời gian làm việc không bị ảnh hưởng.”

“Về đến nhà, trong phòng giống như lò nướng, còn không được dùng điều hòa? Nấu một bữa cơm, nồi cơm điện, lò nướng công suất quá lớn, cũng không cho dùng?"
“Không khác lắm thì là ý này.” Vân Hân gật đầu.
“Đây là ép tôi đi làm 24/24 sao?” Chu Duệ lâm vào trầm tư.
“Sao cô không sốt ruột chút nào?” Chu Lâm nhìn về phía Vân Hân.
Vân Hân giải thích, “Trong nhà có nguồn điện dự phòng, có máy phát điện.”
Chu Lâm vừa nghe đã có linh cảm, “Đúng, nguồn điện dự phòng cho gia đình! Tôi cũng mua!”
Nói xong nhanh chóng mua trên mạng, đặt hóa đơn thanh toán liền mạch lưu loát.
Chu Duệ vốn cũng muốn mua, lấy điện thoại di động ra nhìn giá cả, yên lặng để lại, “Tôi vẫn nên ở tiệm 24/24 đi......!Cũng không phải vì cọ điều hòa, chỉ là thích làm việc.”
Hơn một giờ chiều, khách hàng trong cửa hàng rõ ràng giảm bớt, ba người rốt cục có thể thở một hơi.
“Đi, đưa cô đi ném rác, thuận tiện nhận đường.” Chu Lâm vừa nói vừa nháy mắt với Vân Hân.
Lại đi lười biếng.
Chu Duệ thở dài, cũng không vạch trần cô ấy, chỉ nói: "Đi sớm về sớm.”
“Có nghe thấy không? Mau mau mau.” Chu Lâm thúc giục.
Vân Hân liền đi theo.
"Nơi này chính là nơi bình thường ném rác......!A, thế nào lại dừng xe ở đây?”
Vân Hân nhìn vào bên trong.
Chỉ thấy trên ghế lái sau ô tô có một bé gái đang nằm, đại khái ba bốn tuổi.

Vào lúc này khuôn mặt đỏ bừng, hơi thở dồn dập, vẻ mặt có vẻ không thoải mái lắm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui