Vân Hân an ủi anh ta, “Nói không chừng năng lực tăng lên là tốt rồi.”
Ngô Bằng buồn bực, “Năng lực này đột nhiên xuất hiện vào một thời gian trước.
Ngay cả nó xuất hiện như thế nào tôi cũng không hiểu, làm sao tăng lên?”
Vân Hân cũng không thể nói - - cậu trải qua thêm hai lần nguy cơ tử vong là có thể tăng lên.
Năng lực này của anh ta lúc linh lúc không linh, vạn nhất thật sự khiến cho mình không còn thì làm sao bây giờ?
“Vậy tùy duyên.” Vân Hân nói, “Có còn hơn không có.”
Ngô Bằng ngẫm lại cũng đúng.
“Đúng rồi, các cụ già thế nào rồi?” Vân Hân hỏi.
“Đừng nói nữa.” Ngô Bằng thở dài, “Một người uống thuốc, đã không còn.
Một người bỗng nhiên phát bệnh, chưa kịp uống thuốc, cũng đã không còn.”
Tỷ lệ tử vong này, mặc dù Vân Hân nghe xong cũng âm thầm kinh hãi.
"Có phòng giám sát không?"
“Có, đi theo tôi.” Một gã bảo tiêu tự nguyện dẫn đường.
“Cô nói cô cũng có năng lực dự đoán, năng lực của cô như thế nào?” Ngô Bằng tò mò hỏi.
“Lát nữa anh sẽ biết.”
Trong lúc nói chuyện, phòng giám sát đã tới.
Đi vào vừa nhìn, trên tường treo màn hình chia trăm khung nhỏ, thời gian thực bên trong phát ra nội dung bất đồng, làm cho người ta có trùng kích cực lớn.
Ngô Bằng: Rõ ràng là tập đoàn lớn, sao càng nhìn càng giống người xấu...!Không chỉ giam giữ phi pháp mà còn giám sát từng ngóc ngách.
Vân Hân đi tới trước màn hình, vừa nhanh chóng quan sát, vừa nói với Ngô Bằng, “Ban đầu là có thể nhìn thấy tử khí trên người người khác, biết tử khí quấn thân người thì người ta sẽ qua đời trong vòng một đến ba ngày.
Về sau năng lực cảm giác càng ngày càng mạnh, cũng có thể dần dần phán đoán mình có gặp nguy hiểm hay không.
Nếu mình cũng gặp nguy hiểm, mí mắt sẽ nhảy rất mạnh.
Nếu tai nạn sắp xảy ra trong vòng mười lăm phút đến nửa giờ tiếp theo, còn có thể cảm thấy tim đập nhanh.
Tai nạn càng nghiêm trọng, tim đập nhanh càng dữ dội.
Không biết có phải vì giác quan thứ sáu lại tăng cường hay không, gần đây hình như có chút biến hóa mới..."
Ngô Bằng bên cạnh nghe đến trợn mắt há hốc mồm.
So với một hỏi ba không biết của mình, năng lực của Vân Hân cũng quá mạnh mẽ!
“Vậy cô...” Ngô Bằng muốn hỏi, rốt cuộc là làm sao làm được? Chẳng lẽ năng lực cũng có thể tăng lên? Làm thế nào để nâng cấp? Nếu như anh ta làm theo, siêu năng lực có thể cũng đi theo đó mà tăng hay không?
Không ngờ Vân Hân nhìn nhìn, sắc mặt đột nhiên biến đổi, “Nhà ăn đã xảy ra chuyện!”
Nói xong, chạy một bước dài đã không thấy bóng dáng.
Các bảo vệ nghe nói xảy ra chuyện, vẻ mặt nghiêm túc, cũng chạy theo ra ngoài.
Ngô Bằng mờ mịt nhìn về phía màn hình.
Hiện tại gần hoàng hôn, lúc này không chênh lệch lắm là tới thời gian cụ già ăn cơm tối.
Chỉ thấy trong màn hình, các cụ đang ăn cơm trong căn tin, chút dấu hiệu rối loạn cũng không có.
Anh ta không nhịn được sợ hãi than, đây chính là thực lực cường giả tiên đoán sao? Vào lúc tất cả mọi người chưa phát hiện không thích hợp, đã dự cảm được nguy hiểm tiềm tàng?
Trong nhà ăn, dì vừa múc canh, vừa nói với ông cụ, “Canh nấm này là thứ tốt.
Không chỉ có vị ngon, còn có thể phòng ngừa bệnh tim mạch, còn có tác dụng chống lão hóa, hạ mỡ máu, hạ đường huyết."
Ông cụ nghe mà cười đến không ngậm miệng lại được, “Được, vậy tôi nếm thử.”
Vân Hân vừa vào căn tin, đã thấy tử khí trên người mấy cụ già càng ngày càng dày đặc, so với phòng theo dõi càng làm cho người ta kinh hãi.
Tầm mắt băn khoăn.
Cô phát hiện những người già ở cửa sổ khác đều rất bình thường, chỉ có cửa sổ canh nấm, khi ông cụ nhận lấy bát canh, trên người vốn hiện ra tử khí màu xám đen thoáng cái trở nên đen kịt như mực, số lượng tăng mạnh, gần như bao trọn ông cụ ở bên trong.
Vân Hân vội ngăn lại, “Đừng ăn.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...