- Tình huống cơ bản là như vậy, giao chiến với Ác Ma đội, Trung Châu đội chúng ta toàn diệt... Cả ta cũng đã chết, ta nghĩ cái thập tự hồi sinh ấy là ngươi hoán đổi giúp ta phải không?
Trịnh Xá ngồi trong trướng lớn tại quân doanh nói.
Zero cùng Chiêm Lam vẫn còn vẻ bần thần, bất kỳ ai biết được rằng mình đã chết sau đó được hồi sinh tâm trạng cũng sẽ không thể khá được, tính ra thì tâm trí Zero cũng khá kiên định, sau không liền phục hồi tinh thần lại, còn Chiêm Lam thì vẫn thất thần hồi lâu, đến khi Sở Hiên hỏi liên tiếp mấy câu mới ngơ ngác đáp lại:
- À, sao vậy?
Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính nói:
- Ta đang hỏi ngươi, thử dùng tinh thần lực tảo miêu và tâm linh tỏa liên kết nối ý thức của ta và ngươi lại, sau đó mở rộng phạm vi đến mức tối đa rồi chuyển đến não ta.
Chiêm Lam cũng đã sớm gặp người này, hắn là Sở Hiên, từng để lại cho nàng ấn tượng sâu sắc sau Alien 1, nàng không ngờ Trịnh Xá cũng hồi sinh cả tên lãnh khốc này lại, mặc dù trong lòng thấy kỳ quái nhưng vẫn làm theo yêu của của Sở Hiên, bắt đầu sử dụng tinh thần lực tảo miêu, tiếp theo dùng tâm linh tỏa liên truyền vào trong đầu Sở Hiên.
Sở Hiên khẽ nhíu mày ngẫm nghĩ, hơn nữa ngày sau mới giãn ra, nói:
- Rất không tồi, kết hợp tinh thần lực tảo miêu với tâm linh tỏa liên, rất thích hợp với kỹ năng trinh sát trên chiến trường, thật sự có thể quyết định đến sự sống chết của đoàn đội.
Chiêm Lam nhìn Sở Hiên cười cười, sau đó lại trầm mặc không nói, Trịnh Xá vội vàng lảng sang chuyện khác:
- Sở Hiên, lúc nãy ngươi nói nếu như mặt nạ vàng tồn tại thật sự, vậy có một chuyện cũng có thể tồn tại thật sự, đó là chuyện gì? Nói ra cho mọi người cũng nghe đi.
Sở Hiên gật gật đầu đáp:
- Đây chính là chuyện ta muốn nói rõ với mọi người, đó là cái gọi là vật phẩm kịch bản trên thực tế rất có thể là khí cụ do văn minh cổ đại chế tạo nên, những món đồ trên tay chúng ta, ví dụ sách cổ, Ngọn giáo của thần Osiris, vòng tay ba thứ, chúng nó rất có thể là đồ phục chế từ các khí cụ xưa hoặc do Chủ Thần trực tiếp chế tạo và đưa vào trong thế giới phim kinh dị.
Mấy người Trịnh Xá vẻ mặt đều không thể hiểu nổi còn Sở Hiên thì vẫn đều đều nói:
- Ta lấy một ví dụ nhé, mọi người đều nghe nói về giới tu chân của Trung Hoa cổ phải không? Vương Hiệp, ngươi thích xem mấy loại tiểu thuyết này, hẳn là biết tu chân là một phương thức tăng cường sức mạnh có hệ thống, có thể so sánh với việc học tập. Trúc cơ có thể coi là tiểu học lớp một lớp hai, kim đan là sắp tốt nghiệp trung học cơ sở, nguyên anh là trung học phổ thông, là một phương thức tu luyện sức mạnh có hệ thống, mà trong các kiến thức về tu chân còn có một nhánh tri thức khác tồn tại, đó là luyện khí, các vật phẩm kịch bản trong tay chúng ta rất có thể cũng là một loại "khí" như vậy.
- Đây cũng là một hạng mục mà ta vẫn đang phân tích và nghiên cứu, đó là phương pháp chế tạo vũ khí, đạo cụ ma pháp truyền thuyết. Như tình hình trước mắt, chỉ cần cho ta thời gian và bản thiết kế, cơ bản ta có thể phục chế lại các vũ khí công nghệ cao, chỉ là phần lớn những thứ này đều cần rất nhiều thời gian, nhưng các loại đạo cu, vũ khí ma pháp truyền thuyết thì ta không thể chế tạo ra được, thậm chí phân tích phương pháp chế tạo cũng không nổi. Có lẽ các ngươi cảm thấy uy lực của vũ khí công nghệ cao rất lớn, ví dụ như súng ngắm Gauss của Zero, railgun của Bá Vương, có thể nói là uy lực vô cùng, hoàn toàn có thể dễ dàng giết chết người bình thường.
Nhưng vũ khí hoặc đạo cụ ma pháp truyền thuyết thật sự có uy lực và hiệu quả áp đảo so với vũ khí công nghệ cao, như một đạo cụ phòng ngự ma pháp truyền thuyết ta thấy ở chỗ Chủ Thần gọi là Ngự Thiên Hoàn, là đạo cụ tu chân cấp B, cũng có thể bổ sung năng lượng từ Chủ Thần, theo như thuyết minh nó có thể ngăn cản tên lửa hạt nhân cỡ nhỏ mà không hư hỏng. Xin hỏi, vũ khí công nghệ cao của các ngươi có thể kích phá được đạo cụ phòng ngự ấy trước khi đối phương tấn công các ngươi không? Không thể, nhưng đồng dạng, mâu và thuẫn sẽ cùng trở nên mạnh hơn, uy lực của vũ khí ma pháp truyền thuyết cũng lớn tương đương, một khi đạt đến cấp B hoặc trên cấp B thì uy lực cũng mạnh đến mức kinh người, nếu công kích liên tục thì có cơ hội rất lớn để phá vỡ đạo cụ phòng ngự đó.
- Vì thế, ta một mực suy nghĩ các đạo cụ, vũ khí ma pháp truyền thuyết này từ đâu mà có, theo thông tin có được đến lúc này mà suy luận, ta cơ bản có thể cho rằng mấy thứ này là một loại khoa học kỹ thuật, không giống với khoa học hiện đại mà chúng ta biết. Sau khi mở cơ nhân tỏa tầng thứ năm có thể khống chế năng lượng, mà loại khoa học này chính là ứng dụng chia tách năng lượng, những văn tự ký hiệu hoặc hoa văn kỳ quái này, ta có thể cho rằng đó là một loại mạch tổ hợp. Mỗi văn tự, ký hiệu và hoa văn kỳ quái đại biểu cho một dạng năng lượng lưu động nào đó, các lư động năng lượng này tập hợp lại sẽ nảy sinh ra hiệu quả gì? Các tổ hợp ký hiệu phức tạp tập hợp lại sẽ sinh ra biến hóa như thế nào? Chuyện này giống như hệ thống ngôn ngữ lập trình của máy tính, chỉ cần giải quyết được cửa ải khó khăn này, vậy ta rất có khả năng chế tạo được vũ khí hoặc đạo cụ ma pháp truyền thuyết...
Sở Hiên nói ra một tràng làm mấy người Trịnh Xá nghe đến ù cả tai, thấy vậy hắn đẩy đẩy mắt kính nói:
- Vì thế nói, lần này tới nước Mỹ không chỉ vì hoàn thành tình tiết kịch bản mặt nạ quỷ hút máu mà trọng yếu hơn là tới chỗ khai quật di tích văn minh Maya kia, ta phải tìm được phương pháp chế tạo mặt nạ, ít nhất cũng phải lấy được thuyết minh ứng dụng cụ thể của các văn tự ký hiệu này! Cho dù không được phần thưởng tình tiết kịch bản, chỉ cần có thể giúp ta tìm được giải thích rõ ràng cho các văn tự này là đủ rồi! Giống như long tinh lấy được sau khi giết cự long vậy, giá trị của nó đã vượt xa phần thưởng chính thức của tình tiết kịch bản!
Đạt được tri thức văn minh cổ đại, về cơ bản không khác gì việc có thể chế tạo ra đạo cụ hoặc vũ khí ma pháp truyền thuyết, sau khi mấy người Trịnh Xá hiểu được Sở Hiên đang muốn nói chuyện này, Bá Vương, Vương Hiệp, Zero lập tức đồng ý tới nước Mỹ, hơn nữa Bá Vương còn cười lớn vỗ vỗ vai Sở Hiên, nói:
- Tên tiểu tử ngươi lắm chuyện quá, vấn đề như vậy nói đơn giản một chút không được sao? Cứ phải quanh co lòng vòng nhiều như vậy làm gì, đây chẳng phải rõ ràng là muốn chơi mấy gã ít học bọn ta sao? Ha ha ha, hiểu hết rồi, tới Mỹ lấy mặt nạ vàng, sau đó thuận tiện tới nơi khai quật di tích Maya tìm bảo bối, là như vậy phải không?
Sở Hiên nhìn những người người xung quanh vui vẻ đồng ý, bắn bất đắc dĩ cúi mặt xuống, khẽ day day mắt lẩm bẩm:
- Vô tri đúng là hạnh phúc...
Trịnh Xá vỗ mạnh vai Sở Hiên nói:
- Được rồi, đừng nói cái gì vô tri là hạnh phúc nữa, nói xem tiếp theo chúng ta phải làm gì? Thời gian tiến vào thế giới này chỉ có mười ngày, nói chính xác tới bây giờ còn chưa tới chín ngày, muốn từ đây sang Mỹ, hơn nữa ở đó còn phải lấy được mặt nạ và đi tới di tích tìm kiếm manh mối, ta sợ không đủ thời gian.
Sở Hiên gật đầu nói:
- Đương nhiên là không đủ, tính ra ít nhất cũng phải cần bốn mươi ngày mới đủ để hoàn thành mọi chuyện, vì thế chúng ta hiện tại chỉ có thể chờ đến hết mười ngày này trở về Chủ Thần không gian, sau đó lại hoán đổi bốn mươi ngày, đây là ý định của ta... Tính ra ngươi hẳn là còn hơn 10000 điểm phải không? Tại Chủ Thần không gian mỗi bộ phim kinh dị chỉ có thể chuyển điểm và chi tiết kịch tình cho người khác được một lần, vì thế ngươi giúp Chiêm Lam khai mở thế giới này, cùng hoán đổi bốn mươi ngày trong phim, tức là 2000 điểm, ta là giúp Zero, như vậy bọn họ cũng có thể lập tức trở thành chiến lực của đội.
Trịnh Xá cẩn thận tính toán một hồi số điểm và chi tiết kịch tình phải tiêu tốn, tính xong hắn mới gật đầu nói:
- Hiểu rồi, cứ làm như ngươi nói đi, chỉ là ngươi nắm chắc có hệ thống tri thức ma pháp truyền thuyết tồn tại sao? Nếu như không thể lấy được, chúng ta cơ bản phải tốn 12000 điểm hơn nữa còn cả hai chi tiết cấp D, ngươi cảm thấy đáng giá không?
Sở Hiên gật đầu chắc chắn, trên mặt thậm chí còn mang theo một tia cuồng nhiệt, chỉ thấy hắn nói:
- Đương nhiên là đáng giá! Mặc dù đây là một ván cược, một khi thua, tất cả điểm thưởng chúng ta bỏ ra sẽ tan thành mây khói, nhưng có 50% chúng ta sẽ lấy được hệ thống tri thức ma pháp truyền thuyết, ít nhất là chiếc mặt nạ vàng đó chắc chắn có thể lấy được.... Xác suất 50% là đủ để chúng ta cược ván này, bởi vì những gì bỏ ra so với hệ thống tri thức ma pháp truyền thuyết, giá trị hai bên căn bản không thể so sánh được, nó cũng giống như ngươi cầm tiền đi mua công pháp tu chân vậy, đã hiểu chưa? Cho dù thế nào cũng phải đoạt được những tri thức này!
- Ngươi thật đúng là... giải thích những gì chưa biết, trước mắt đây có lẽ là dục vọng duy nhất của ngươi.
Trịnh Xá gật đầu, hắn đứng dậy nhìn mấy người Zero nói:
- Được rồi, nếu đã quyết định tới nước Mỹ vậy mọi người chuẩn bị trước tiên tới Cairo, đợi ở đó chín ngày, sau đó chúng ta quay về Chủ Thần không gian hoán đổi thêm bốn mươi ngày rồi sẽ sang Mỹ! Thời gian chín ngày tới mọi người cố gắng nghỉ ngơi cho tốt, vất vả lắm mới kiếm được dịp này...
Sở Hiên bỗng lên tiếng:
- Nếu quay lại Cairo, hơn nữa còn nghỉ ngơi chín ngày... Không bằng chúng ta đi câu đá đi?
"Đi câu cá... Chẳng lẽ cái tên vô cảm này thật sự thích câu cá sao?"
Trịnh Xá đứng trên Goblin glider có chút không tập trung khiến nhiều lần glider bị rung động nhè nhẹ, đương nhiên, mấy người đứng ở dưới lại nghĩ là do chở nhiều người, dù sao thì một chiếc glider con con đeo theo năm người ở dưới nhìn qua đúng là có chút quái dị, cũng may là nó vẫn coi như đạo cụ công nghệ cao tương lai, mang theo năm người khi bay vẫn không có vấn đề gì, cùng lắm là tốc độ chậm lại rất nhiều thôi.
- Để bay qua Đại Tây Dương chúng ta cần chuẩn bị vài món đạo cụ, một là lúc trở về phải nhanh chóng chế tạo một chiếc Goblin glider mới, chỉ có một chiếc mang theo sáu người thì tốc độ sẽ chậm lại rất nhiều, hơn nữa cứ như vậy năng lượng cũng tiêu hao cực nhanh, cơ bản không thể dùng một glider bay qua Đại Tây Dương, việc này cần dùng một chi tiết kịch tình cấp D, sẽ do Trịnh Xá hoán đổi.
- Hai là một số đạo cụ tiêu hao, ví dụ các loại thuốc chống say, thuốc kháng sốc, mà Chiêm Lam cũng phải liên tục quan sát xem có gặp phải bão không hoặc tìm kiếm các hòn đảo thích hợp để nghỉ chân...
Trịnh Xá nghe giọng nói lạnh lùng của Sở Hiên, hắn nghĩ mãi vẫn không hiểu, tại sao một người về cơ bản không có tình cảm, không có dục vọng lại có thể thích đi câu cá? Chẳng lẽ hắn thật sự muốn câu một con cá voi sao?
Cho dù thế nào thì cũng rất nhanh chóng tới được Cairo, sau khi xuống glider, mọi người thương lượng một chút rồi quyết định vẫn tạm thời ở lại nhà trọ này, trong ngân hàng tại thế giới này Trịnh Xá vẫn còn một tài khoản lớn nên chuyện tiền bạc không cần lo lắng, sau khi hắn đi rút tiền liền thoải mái bao hết cả nhà trọ, mọi người cũng về phòng nghỉ ngơi.
Tối hôm đó không có chuyện gì đặc biệt, chỉ đơn giản là ăn cơm rồi mọi người hàn huyên một chút, thương lượng cho tương lai rồi đi ngủ, hẹn nhau sáng hôm sau sẽ thuê một chiếc du thuyền tới sông Nile câu cá.
Sáng hôm sau, tất cả tập trung tại phòng khách cười cười nói nói, tùy tiện ăn uống một chút rồi cùng tới cảng Giza. Trên đường mọi người đi chọn mua mấy chiếc cần câu, bất quá, chuyện khiến người ta không ngờ là Zero giống như rất có tâm đắc với chuyện câu cá, hắn chẳng những giúp từng người lựa chọn cần câu phù hợp với thân hình và thể lực mà còn mua cả lưỡi và mồi câu phù hợp với hoàn cảnh sông Nile, tình cảnh như vậy làm Trịnh Xá muốn nói mà không xen miệng vào nổi.
"Zero ơi, ngươi không biết công lực đáng sợ của tên quái nhân kia, lại còn giúp hắn chọn cần câu loại xịn như vậy, xem ra lần này chắc chắn sẽ có cá voi bị lôi lên rồi..."
Trịnh Xá cười khổ thầm nghĩ, đi tiếp một lúc cuối cùng cũng tới cảng Giza, lần này Trịnh Xá đã có chuẩn bị, hắn đi thẳng tới chiếc du thuyền lớn nhất, cũng không để ý tới ánh mắt quái dị của mọi người, trả giá gấp đôi thuê trọn cả thuyền, chủ tàu là một thanh niên da trắng cao lớn, thô kệch, hắn đếm đủ bảng Anh lập tức vui vẻ mời mọi người lên tàu, tiến về phía thượng du.
Cuộc dạo chơi dã ngoại này làm tâm tình mọi người cũng được thả lỏng, dù sao thì sau bao lâu giãy dụa cầu sinh trong thế giới phim kinh dị, rất nhiều lúc ngoài chiến đấu và chết chóc ra mọi người chẳng còn một suy nghĩ nào khác, thỉnh thoảng đi du lịch thả lỏng tâm lý sẽ có trợ giúp rất lớn với lần chiến đấu tiếp theo, mặc dù nhất thời nhìn tất cả đều có vẻ uể oải, lười biếng.
Ngoại lệ là Sở Hiên trông có vẻ rất có tinh thần, hắn ngồi một mình ở mạn thuyền, bắt đầu chạm rãi móc mồi vào lưỡi câu, xong xuôi hắn quăng cần ra giữa dòng sông.
Zero cười nói:
- Sở hiên, ngươi cũng thích câu cá à? Có thể ngươi không biết, kỹ xảo câu cá của ta rất là cao đấy, trước kia từng hợp tác qua với mấy người, khi đi câu bọn họ đều phải gọi ta là hoàng từ câu cá...
Chưa dứt lời, Sở Hiên đã dùng sức kéo cần, một con cá diếc Châu Phi lập tức bị lôi lên boong, chỉ thấy Sở Hiên yên lặng gỡ lưỡi câu ra, bấy giờ mới quay sang phía Zero hỏi:
- Vừa rồi ngươi nói cái gì đấy?
Zero cười cười đáp:
- Xem ra ngươi cũng không đơn giản, yên tâm, ta chắc chắn là lợi hại hơn ngươi nhiều, tới đi, chúng ta so kỹ xảo câu cá một phen!
Nói đoạn, hắn cũng ngồi xuống mạn thuyền bắt đầu loay hoay chuẩn bị dụng cụ câu, mà trong thời gian đó, Sở Hiên đã lần thứ hai vung cần ra giữa sông.
Trịnh Xá đứng trong khoang thuyền nhìn ra ngoài, hắn cười khổ nhìn Zero và Sở Hiên, đặc biệt là Sở Hiên, tay hắn cơ hồ khẽ động một cái là lại vứt cá to cá nhỏ lên boong, nhìn tình hình cũng bắt đầu từ cá diếc dần dần biến thành cá cỡ vừa rồi cỡ lớn, xem ra cơn ác mộng câu cá lần trước lại tái diễn rồi, mà lần này người gặp ác mộng từ hắn đổi sang Zero, cũng không biết trước kia Zero có thật được người ta gọi là hoàng tử câu cá không, đó cũng là danh xưng của hắn lúc trước...
- Đang nghĩ cái gì đấy?
Một giọng nữ êm ái truyền tới, chính là tiếng của Chiêm Lam. Bạn đang đọc truyện được tại TruyệnFULL.vn
Trịnh Xá quay lại, cô bé này đang đứng cách hắn không xa, trong tay cầm một cái khay có đặt hai cốc cà phê, Trịnh Xá cười nhận lấy một cốc, Chiêm Lam lấy cốc còn lại, nàng khẽ nhấp một ngụm rồi ngẩng đầu lè lưỡi, vẻ mặt như đáng nói đắng quá, đắng quá.
- Ha ha, không biết thêm đường với kem à? Ngốc thế.
Trịnh Xá nhận cốc cà phê uống một ngụm, quả thật là cực kỳ đắng, cốc cà phê này đúng là nguyên chất, thuần vị.
Chiêm Lam cười đáp:
- Không muốn, trong hộp đường toàn bọ, cũng không biết chỉ thuyền này đã bao lâu không uống cà phê, bất quá hạt cà phê được giữ rất kín, không hề bi ẩm nên pha lên uống cũng không sao, thế nào? Vừa rồi đứng ở cửa sổ nghĩ ngợi cái gì đấy?
Trịnh Xá quay lại phía Chiêm Lam, vừa cười vừa nói:
- Không có gì, chỉ là bỗng nhiên cảm thấy trong lòng rất bình yên, sau mỗi lần chiến đấu sinh tử kịch liệt trở về đều cảm thấy tinh thần và tâm lý căng thẳng quá mức, giống như chỉ cần gặp chuyện gì đó bất thình lình là dây thần kinh sẽ đứt phựt. Cũng còn may trước khi tiến vào bộ phim kinh dị tiếp theo chúng ta lại có khoảng thời gian này để nghỉ ngơi. Ồ, Bá Vương và Vương Hiệp đâu? Bọn họ đi đâu rồi?
Chiêm Lam cười nhắm mắt lại, mấy giây sau liền mở ra vừa cười vừa nói:
- Vương Hiệp đang trốn trong khoang thuyền đọc sách, tên sách là Phật Bổn Thị... Chữ cuối bị ngón tay hắn che mất, không nhìn rõ... Bá Vương đang phơi nắng trên boong thuyền, hắn nằm trên một cái võng ngủ rất thoải mái, ngươi thì sao? Không đi câu cá à? Hay làm chuyện mình thích?
Trịnh Xá lắc đầu đáp:
- Hiện tại ta rất bình tĩnh, dù chỉ đứng ở đây cũng đã thấy rất tuyệt, tự nhiên lại không muốn đi đâu nữa, chỉ muốn đứng yên một chỗ, ha ha, có thể coi là đang phát ngốc cũng được.
Chiêm Lam khẽ chớp mắt rồi bỗng cười hì hì nói:
- Nếu ngươi đã không có việc gì làm chi bằng nói chuyện phiếm với ta một chút, ừm, nói lại những chuyện xảy ra sau ngày hôm đó đi, sau khi bọn ta mất mạng trong tay Ác Ma đội, ngươi tiếp theo đã làm những gì? Làm thế nào hồi sinh mấy người Sở Hiên vậy? Tại sao lại quyết định hồi sinh họ? Ta rất tò mò đấy.
Vừa nói nàng vừa kéo Trịnh Xá ngồi xuống ghế.
Trịnh Xá cũng không từ chối, hắn ngồi xuống một cái ghế, tiếp đó Chiêm Lam cũng nhu thuận ngồi xuống, sau đó cô gái này cứ như vậy ngây người nhìn hắn, ánh mắt như có trăm ngàn điều muốn nói, mơ hồ ẩn chứa tình ý nồng nàn, mục quang nóng bỏng làm Trịnh Xá bất tri bất giác quay đầu ra chỗ khác.
- Ách, phải nói cái gì đây? Lúc ấy các ngươi đều đã chết đúng không? Ta thì lại giống như kỳ tích trở về Chủ Thần không gian, bởi vì ta từng giết hai đội viên đã mở cơ nhân tỏa của Ác Ma đội, vì thế mới may mắn không bị Chủ Thần trừ sạch điểm rồi delete. Mà trong trận chiến ấy ta cũng được lợi nhờ clone của ta, hắn cho ta biết có thể hồi sinh các ngươi, vì thế sau khi trở lại Chủ Thần không gian, ta trực tiếp đến chỗ Chủ Thần hoán đổi thời gian ba tháng tiến vào thế giới này, bắt đầu khai quật di tích Hamunaptra, tìm ra Cuốn sách của thần Ra đã bị chôn vùi...
- Sau đó ta bắt đầu liều mạng tìm kiếm tình tiết kịch bản, phải biết rằng muốn hồi sinh một thành viên từng trải cần một chi tiết cấp B và 8000 điểm thưởng, mà lúc ấy chỉ có một mình ta, căn bản không thể hợp lực với người khác nên chỉ có thể liều mạng, không ngừng tìm kiếm tình tiết kịch bản, sau đó hồi sinh Sở Hiên, dùng năng lực phân tích của hắn để suy luận ra càng nhiều tình tiết hơn nữa...
Trịnh Xá vẫn chưa nói hết, hắn vẫn liên tục thì thào, trong lúc ấy, Chiêm Lam đã bật khóc, nàng khóc những vẫn cười, vừa cười vừa nói:
- Thật tốt quá, ngươi vẫn chưa chết... Ngươi biết không? Lúc ấy, khi chết ta không sợ gì hết, chỉ sợ từ đó về sau sẽ không thể nhìn thấy ngươi được nữa, không thể nghe giọng nói của ngươi được nữa, không thể kết nối với ý thức của ngươi được nữa, ta rất sợ...
Cô gái còn đang nói liến thoắng, ai mà biết Trịnh Xá đột nhiên tới gần ôm lấy nàng, trong ánh mắt kinh ngạc của nàng, hắn khẽ siết nhẹ rồi quay người đi ra khỏi khoang thuyền, cô gái chỉ có thể kích động bật khóc, vì trong cái ôm nháy mắt ấy, môi nàng phảng phất như có thứ gì lướt qua, cũng không biết đó có phải là ảo giác không....
Trịnh Xá từ trong khoang thuyền đi ra, lúc này bên ngoài ánh mặt trời sáng lạn, giống như tâm tình hắn...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...