Vô Hạn Đoàn Tàu


Đan Tiểu Dã chính là người tổng kết tiếp theo.

Tỉ lệ tham gia vào cốt truyện chính là 70%, tỉ lệ tham gia vào cốt truyện phụ là 60%, đạt tổng cộng 200 điểm thưởng.

Tính cả điểm thưởng tích lũy lịch sử là 826 điểm.
Trong hơn một tháng, đã dùng lẻ tẻ hết một ít điểm thưởng, bây giờ còn hơn 811 điểm.
Điểm của Lưu Thụ Lâm và Bảo Tĩnh cũng không khác Đan Tiểu Dã là bao, hơn 200 điểm.

Dù gì cũng là phó bản cấp D, cũng không tăng thêm độ khó, điểm vậy coi như là cao rồi… Đấy là nếu như không so sánh với 1030 điểm của Nhuế Nhất Hoà.
Hai người cũng bày tỏ ý muốn đổi xe, có đùi vàng không chịu ôm đúng thật là ngu ngốc.

Đổi xe cùng lắm là mất đi điểm thưởng lấy được từ một phó bản, rất có lợi.
Nhuế Nhất Hoà từ chối, lý do là thích yên tĩnh không thích nhiều người.

Hơn nữa còn từ chối vô cùng kiên quyết khiến hai người chỉ có thể nuối tiếc từ bỏ.

Nhưng cũng không rời đi ngay lập tức mà ở lại xem giao dịch về sau.
Plankton vội vã gọi: "Không phải muốn giao dịch vật phẩm à? Nhanh lên chút."
Nhuế Nhất Hoà để Đan Tiểu Dã cầm [Bé trai khóc lóc] đi hỏi giá cả.
Plankton trả lời: "Hơn giá giới thu hồi, 270 điểm thưởng."
Nhuế Nhất Hoà: "Ra giá thấp quá."
Plankton: "Không phải do cô không vừa mắt tôi mà cố ý ép giá cô.

Vật phẩm thần kỳ có giá bao nhiêu đều do máy tính đánh giá cả."
Nhuế Nhất Hoà không có lòng tin với Plankton, nghe xong bèn nói: "Tôi muốn xem quá trình đánh giá."
Plankton: "..."
"Không phải tôi đã từng nói quá trình giao dịch yêu cầu 1 - 1, không cho phép game thủ khác can thiệp sao? Thôi vậy, so đo ầm ĩ chỉ tổ mất mặt mà thôi."

Plankton gõ lách người vào trong, cánh tay trắng xanh cầm máy quét "bíp bíp" hai tiếng rồi rút tay lại.

Nửa người đi ra, cầm một màn hình vuông vức có hai đầu mút dây điện dưới đáy, một dây đỏ, một dây xanh.
m thanh điện tử đều đặn truyền từ màn ảnh sang: [Vật phẩm thần kỳ [Bé trai khóc lóc] có giá 270 điểm thưởng.]
Đan Tiểu Dã ý thức được sếp Nhuế cho cậu ta [Bé trai khóc lóc] là muốn bảo cậu ta bán bức tranh ấy, sau đó có được điểm thưởng.

Hấp tấp nói không nên lời: "Sếp Nhuế, đây là vật phẩm thần kỳ mà chị có được, sao lại cho em điểm thưởng đạt được chứ?" Điểm thưởng không thể giao dịch, bơi đến trước mặt ai thì chính là của người đó.
Nhuế Nhất Hoà: "Không hời cho cậu đâu.

Cho cậu mượn 270 điểm thưởng đó, sau này nhớ trả lại cả vốn lẫn lời cho tôi."
Đan Tiểu Dã cảm động đến sắp không kìm được, biết điều này là do sếp Nhuế muốn giúp cậu ta tích đủ 1000 điểm thưởng để đổi năng lực siêu nhân bảo vệ tính mạng hàng đầu.

Đây là sếp Nhuế biết chu toàn mọi việc sao? Rộng lượng như thế, nói rõ hơn chính là sâu trong nội tâm rất quan tâm cậu ta.

Đến nỗi ngay cả mấy cái trả nợ lời lãi gì đó cũng đều là để cậu ta yên tâm nhận sự trợ giúp.
Đang cảm động liền nghe thấy tiếng sếp Nhuế nói: "Tiền lãi 30%.

Qua một phó bản mà vẫn chưa trả được nợ thì tiền lời tăng gấp đôi."
Đan Tiểu Dã: "..."
Cậu ta muốn nói cô đừng cho cậu ta mượn nhưng tiếc là không dám nói.
Có người muốn đổi năng lực huyết thống, Plankton cũng rất vui mừng.
Đây là cuộc mua bán lớn, lập tức nhiệt tình đề cử.
Đan Tiểu Dã không tiếp nhận năng lực siêu nhân hấp dẫn của Plankton, ngược lại nhìn vào anh ta gọi: "Mỗi năm đều đổi bảng xếp hạng năng lực à?" Giá trị tham khảo không lớn, hơn nữa cậu ta luôn cảm thấy mấy người này rất có khả năng sẽ thua lỗ với Plankton, bị anh ta lừa gạt.
Thật ra cậu ta đã nghĩ xong mình muốn đổi thứ gì, nhưng đến lúc định mở miệng nói lại có hơi do dự.
Plankton không nhịn được sự rề rà của cậu ta, cả giận nói: "Chi bằng suy nghĩ thêm lát nữa?"
Đan Tiểu Dã vui vẻ gật đầu đáp: "Được đó!"
Plankton: "..." Nghe không hiểu là tôi đang trách cậu quá rề rà à?
Đan Tiểu Dã lui sang một bên, nói ra suy nghĩ của mình cho Nhuế Nhất Hoà.

"Em muốn trở thành vu sư...!em từng nghiên cứu, một số pháp thuật hẳn là có thể chiến đấu với quái vật trong phó bản."
"Thật là ý tưởng hay." Nhuế Nhất Hoà nghĩ ngợi một chút, cảm thấy cậu ta nói đúng, sau đó bèn nói: "Nếu như cậu muốn trở thành vu sư mà tôi hiểu đó thì cần phải dùng trượng để làm phép.

Mà cậu đâu có đủ điểm thưởng để đổi thêm một món vật phẩm thần kỳ khác đâu?"
Đan Tiểu Dã: "..."
Cậu ta lại quyết định suy nghĩ thêm một lúc.
Hạn chế của năng lực siêu nhân rất lớn.

Ví dụ như Lý Lãng đổi năng lực của Spider man, lại không thể chiến đấu với quái vật không có hình thể thật trong phó bản.

Để có thể chiến đấu với quỷ quái và âm hồn, ngoài việc đổi năng lực huyết thống ra thì siêu nhân còn cần phải tốn thêm 500 điểm thưởng để đổi thêm một món vật phẩm thần kỳ.
Ôi, đây dường như là vấn đề không thể nào trốn tránh.
Nhuế Nhất Hoà dùng đầu ngón chân thôi cũng nghĩ ra được, chắc chắn Tuyên Hoà đã sử dụng "con mắt bí mật" với cô.

Hai người không có tiếp xúc trực tiếp với nhau nhưng trong ký ức cô lại từng nhận cơm hộp, đũa và đồ vệ sinh cá nhân mà Tuyên Hoà đưa đến.
Chả trách ở trong phó bản cô không hề sử dụng năng lực vu nữ mà đối phương cũng biết cô là siêu nhân.

Vào lúc cô bộc lộ sức mạnh lớn hơn cả siêu nhân, người đó cũng không hoài nghi cô là sinh vật truyền thuyết.
Song, cô cho rằng lúc mình dùng hình nộm đâm anh ta đã làm việc rất kín đáo nên Tuyên Hoà chỉ có thể biết được sự đau đớn ở lồng ngực.

Sau đó cô nghĩ cách cản trở Tuyên Hoà tiếp xúc với người mới lại chọc đến Tuyên Hoà.

Khiến Tuyên Hoà nổi điên gϊếŧ người.
Có điều như vậy cũng không tệ, coi như cô nhịn nhục đủ điều thì kẻ tâm thần kia vẫn lựa chọn gϊếŧ hết tất cả mọi người.

Người ta đã chuẩn bị kỹ càng, chẳng biết khi nào thì thương lượng thành hiệp nghị, dùng cách thức mà bạn học Đệ Ngũ chẳng thể nhúng tay vào để quang minh chính đại gϊếŧ người.

Trận chiến sinh tử rất nguy hiểm, suýt chút là nữa vứt bỏ cả mạng sống, nhưng phần thưởng cũng rất hậu hĩnh.
Nhuế Nhất Hoà không tính bán con mắt bí mật, dùng thêm trận nữa rồi mới bán cũng không mất giá.

Bán [Bé trai khóc lóc] là bởi vì bức tranh lớn quá, không tiện mang theo, tác dụng của vật phẩm cũng quá vô bổ.
Vòng đeo tay tản ra ánh sáng quý giá có tên là "Vòng tay bình thường không có gì lạ", là vật phẩm thần kỳ loại tiêu hao.

Có thể bị động cản lại ba lần tấn công của quỷ quái.

Đã dùng hai lần còn dư lại lần cuối.

Giá thu mua phế phẩm, là 30 điểm thưởng.
Khi ấy Tuyên Hoà mang vòng đeo tay trên người, vào lúc Nhuế Nhất Hoà bẻ gãy cổ anh ta nó không phát huy tác dụng bởi vì người tấn công không phải quỷ quái, và cách thức tấn công là một lời nguyền sao?
Nhuế Nhất Hoà ném vòng đeo tay cho Đan Tiểu Dã, sau đó bảo cậu ta, số nợ thành 300 điểm thưởng, tiền lãi thành 35 điểm thưởng.
Đan Tiểu Dã lập tức đeo vòng tay vào, sau đó nói ra quyết định của mình.
"Em vẫn quyết định trở thành vu sư."
Cậu ta đã suy nghĩ rất lâu, cảm thấy đây là thích hợp với năng lực siêu nhân của cậu ta nhất.

Nếu hai phó bản sau không thể sử dụng pháp thuật được thì cũng đành vậy.
Vốn là Nhuế Nhất Hoà không có ý định can thiệp vào quyết định của cậu ta, nghe thấy thế thì gật đầu.
Plankton trừ đi 1000 điểm thưởng, sau đó đưa cho Đan Tiểu Dã một ống nghiệm trong suốt chứa nước thuốc màu xanh lá đang sủi bọt.

Sau khi mở ra còn có một mùi rau chân vịt nồng nặc.
Chẳng phải đây là rau chân vịt sao?
Đan Tiểu Dã ôm mối nghi hoặc, nhắm mắt cạn hơi uống sạch nước thuốc.

Trên thành ống nghiệm không còn sót lại giọt nước thuốc đậm đặc nào, Đan Tiểu Dã nấc cục, khạc ra một bong bóng màu xanh.
Nhuế Nhất Hoà hỏi cậu ta: "Thế nào?"
Đan Tiểu Dã ngô nghê đáp: "Là vị ô mai."
Nhuế Nhất Hoà: "...!Cái giá để trở thành vu sư là trí thông minh sẽ bị hạ thấp sao?"
"Đừng nói nhảm." Plankton nổi giận: "Cô cho rằng tôi là ông chủ vô lương tâm của nhân gian giới à? Chẳng qua đó là vì đang trong quá trình tiêu hoá nước thuốc nên suy nghĩ ngày thường sẽ trở nên chậm chạp hơn thôi.

Qua một lúc nữa sẽ ổn ngay."

Đan Tiểu Dã quả thật nhanh chóng trở lại như thường, sau đó dùng số điểm thưởng còn lại mua một sách giáo khoa của Học viện Pháp thuật Hogwarts.

Chú thích đặc biệt...!bản tiếng Trung.
Kết thúc cuộc đổi chác, Nhuế Nhất Hoà đang định đổi vé xe thì bỗng Plankton lên tiếng hỏi cô: "Cô không đổi món vật phẩm thần kỳ nào à? Chỗ tôi còn có mũi tên pháp thuật, chổi pháp thuật, cầu thuỷ tinh xem bói mà vu nữ có thể dùng, mỗi một thứ đều rất có ích, có muốn tìm hiểu chút không?"
Nhuế Nhất Hoà không có hứng thú nên từ chối.
Nếu có thể, cô không muốn dùng hết dù chỉ một điểm thưởng.
Điểm thưởng đồng nghĩa với việc về nhà...!không ai ngại có nhiều vật phẩm thần kỳ nhưng chưa chắc không thể lấy được miễn phí từ trong phó bản.
Mặc dù không được thu nhận nhưng Bảo Tĩnh không vì điều này mà oán hận Nhuế Nhất Hoà, hai người khách sáo nói lời từ biệt.
Lưu Thụ Lâm càng không oán giận: "Nếu tôi có thể sống tiếp, chúng ta có duyên sẽ gặp lại."
Đoàn tàu "Rắn đuôi chuông" số hiệu D2348, toa xe thứ 3.
Nhuế Nhất Hoà sờ khoang ngủ màu bạc vô cùng khoa học, giống hệt như lời mà cụ già Lâm Chấn Bang từng nói với bọn họ, trong toa xe thứ 3 đều là buồng con nhộng, tác dụng có thể nhanh chóng khôi phục lại tinh lực của game thủ.
Chính giữa khoang ngủ có một hàng chữ lớn: "Còn sống cần chi mê ngủ, chết rồi có thể thiên thu." Phía dưới chữ to là chữ nhỏ: "Hướng dẫn sử dụng".

Game thủ có thể tự điều chỉnh thời gian nghỉ ngơi, nằm bên trong ba tiếng có hiệu quả tốt hơn ngủ bên ngoài tám tiếng.
Điều này có thể khiến game thủ có nhiều thời gian đề cao năng lực bản thân hơn, thêm nữa còn có thể trấn an tâm lý yếu ớt của một vài game thủ.

Ở trong giấc ngủ, người ta có thể được chữa trị tâm lý.
Nhuế Nhất Hoà rất vui vẻ, cuối cùng có thể nằm ngủ rồi.
Đan Tiểu Dã cũng rất vui vẻ, cuối cùng có thể nằm ngủ rồi.
Mỗi giây mỗi phút trong phó bản đều vô cùng căng thẳng, trở lại đoàn tàu cũng chưa chắc có thể điều chỉnh được.

Cậu ta mất ngủ trong phó bản, trở lại đoàn tàu tiếp tục ngủ.

Sau khi có khoang ngủ, tất cả mọi vấn đều được giải quyết.
Nhuế Nhất Hoà ngáp rồi bò vào trong khoang ngủ, chỉ thấy đệm giường êm ái vừa phải, gối cao thích hợp.

Càng hợp ý hơn so với những cái giường mà cô từng ngủ trước đó.
Sau khi đóng cửa khoang cũng không cảm thấy ngột ngạt.
Ánh đèn tối đi, cô như chìm vào trong giấc ngủ li bì.
Còn nhanh hơn một ít so với tốc độ ngủ thông thường..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận