Võ Động Thiên Hà


Đồ Nguyên Khánh một đêm vừa rồi bởi một phen nói chuyện với Vân Thiên Hà đối với hắn có tác động rất lớn, khiến cả đêm chằn chọc không thể chợp mắt, ngày hôm nay tinh thần có vẻ uể oải, mang theo cơn buồn ngủ lâm triều.

Bất quá cũng nhân duyên cớ này, Đồ Nguyên Khánh vừa trở lại kinh sau đó lâm triều, vô tình được hoàng đế phát hiện.

Hoàng đế cho rằng ngày hôm qua hắn mới trở về còn không kịp nghỉ ngơi cho tốt bèn cố ý gọi hắn ra hỏi han tình huống trong quân, nói chuyện chính sự một lúc rồi lại ban thưởng một vài thứ bồi bổ thân thể gì đó.

Trong lòng hộ bộ thượng thư cũng mười phần kinh ngạc, lão quan nhi ta vẫn luôn có mao bệnh mất ngủ, bình thường lúc lâm triều cũng thường có bộ dáng như vậy, thế nhưng lại chẳng thấy hoàng đế ban ơn bao giờ, mà Đồ lão đầu kia vừa mới vào kinh lập tức được hoàng đế hỏi han ân cần, sau còn ban ân hậu hĩnh bởi vậy trong lòng rất là bất bình, nhịn không được ngáp một cái trên đại điện, lại bị hoàng đế tức giận trừng mắt, trong lòng lại càng phiền muộn không thôi.

Bất quá quần thần đều biết Đồ nguyên soái hôm qua mới hồi kinh, đường dài bôn ba khó tránh khỏi mệt nhọc, hoàng đế thương cảm đại thần cũng là chuyện thường tình, nhưng đối với chuyện lão hộ bộ thượng thư hay mất ngủ rồi ngáp ngắn ngáp dài trên đại điện, cũng chỉ quay mình cười trộm mà thôi.

Nhưng con trùng rượu trong người lão từ trước lúc vào triều đã không ngừng ngọ nguậy, trong lòng cũng mười phần chờ mong. Đồ nguyên soái trở về, nghĩa là hắn có thể danh chính ngôn thuận vác mặt tới Bắc Hầu Phủ đánh chén một phen, vừa nghĩ đến đây, trùng rượu trong người càng thêm kích động, hy vọng hoàng đế có thể nhanh nhanh chóng chóng kết thúc lâm triều sớm một chút.

Bất quá buổi lâm triều ngày hôm nay, hoàng đế lại đưa ra việc bổ xung nhân lực cho Binh Bộ Thị Lang và Lục Bộ Chấp Sự, chúng quần thần cũng bởi vậy đều bấm bụng đề cử chọn những người thích hợp cho mấy vị trí trống này.

Bởi vậy mùi thuốc súng trong buổi triểu mười phần đậm đặc, Nam phái mất một ghế Bộ Binh Thị Lang, tự nhiên muốn cố gắng theo tới cùng, nhằm sao đòi lại ghế trống trở về, mà các phe phái khác cũng đều trừng mắt vào vị trí béo bở này, nên cũng chẳng ai cam lòng đều hết mực tranh đua, nhất thời trong triều nước bọt như mưa, tranh giành lãn nhau bất phân thắng bại.


Bất quá tới cuối cùng thừa tướng Đỗ Viễn La đứng dậy tiến nói muốn cử một người, không nghĩ tới hoàng đế cứ nhiên lại gật đầu đồng ý, khiến cho chúng quần thần trợn mắt há miệng, ngạc nhiên không ngớt, Đỗ Viễn La này cư nhiên dám quang minh đề bạt người nhà chính mình.

Thừa tướng Đỗ Viễn La đề cử là con trai hắn, người vẫn luôn bị chèn ép thành tích, sống cảnh âm thầm tại Đốc Sát Viện, chính là Đỗ Trọng Liêm!

Bất quá quần thần từ thái độ kiên quyết của hoàng đế cũng có thể hiểu được, hoàng đế đây là chuẩn bị mạnh mẽ đề bạt con hắn lên chức Lục Bộ Chấp Sự, bắt được manh mối này, các vị quần thần ai nấy đều tinh trí, phấn trấn không ngớt.

Có ai không vì nhà mình mà lại đi dốc sức cho người ngoài bao giờ, bị các phe phái chèn ép hô hào đề cử con em hay học trò mình ra, hiện đã có thừa tướng làm tiền lệ, tin tưởng về sau chuyện này sẽ ngày càng nhiều hơn.

Mà các đại thần thuộc các hệ phái cũng bắt đầu có suy tính trong lòng, hoàng đế lộ ra manh mối như vậy có phải hay không là chuẩn bị trước cho việc lập trữ sau này?

Tan triều, chúng đại thần vẫn còn bàn tán ra tận ngoài đại điện, Đồ Nguyên Khánh đi ở cuối cùng, vừa ra cửa công, Túc Tĩnh Vương đã gọi Đồ Nguyên Khánh lại, rồi cả hai đi tới phủ Vương gia.

Chỉ là Đồ Nguyên Khánh không có ngờ tới, Túc Tĩnh Vương gọi hắn lại cũng không có thảo luận về chuyện liên quan tới Vân Thiên Hà mà lại chú trọng tới chuyện tình Bắc quân, tiếp đến lại hỏi đáp một phen rồi chuyển chủ đề sang chuyện Đồ Thiên Thanh, quyết định tại tết minh niên năm sau đề bạt Đồ Thiên Thanh làm tướng quân.

Túc Tĩnh Vương có quyết định này khiến Đồ Nguyên Khánh rất kinh ngạc không giải thích được. Một lúc sau này mới thấy Túc Tĩnh Vương nhắc đến gần đây cử động của Vân Thiên Hà có chút quá đà, mấy ngày trước còn đánh cả cháu đích tôn của công bộ viên ngoại lang phải nằm úp xấp không dậy nổi, hy vọng Đồ nguyên soái có thể áp chế hắn một chút, tránh cho Vân Thiên Hà náo loạn tại Kinh Thành.

Nghe được Vân Thiên Hà đánh cho tên tiểu tử ẻo lả kia tới mức không dậy được, trong lòng Đồ Nguyên Khánh chỉ cười, với tên ẻo lả này, chỉ cần là một gã đàn ông, nhất là một đại nguyên soái thiết huyết như hắn tự nhiên vô cùng khinh thường, hắn ngược lại nghĩ đánh cho tên ẻo lả đó một trận càng hay, đệ tử Bắc Hầu Phủ cần phải có cốt khí như vậy mới được.


Thế nhưng Túc Tĩnh Vương cố ý đưa việc này ra giảng, trong lòng Đồ Nguyên Khánh tự nhiên minh bạch ý tứ Túc Tĩnh Vương, cũng đáp ứng lời đề nghị của Túc Tĩnh Vương, để Vân Thiên Hà tại phủ ngoan ngoãn thành thật hơn một chút.

Đối với Vân Thiên Hà, việc Đồ Nguyên Khánh đáp ứng Túc Tĩnh Vương để hắn ngoan ngoãn tại Bắc Hầu Phủ một thời gian kỳ thực cũng đang hợp ý hắn.

Gần đây Vân Thiên Hà tại Kinh Thành hoạt động xác thực có điểm hơi mạnh, cũng nên bình tĩnh lại một chút, sau đó yên lặng chờ những biến hóa mới trong Kinh Thành, hơn nữa tình báo doanh Viêm Hoàng của hắn đã được Thu Hàn liên hệ với Tô Tuyết, không cần hắn phải quan tâm nữa, tất cả bộ máy cứ như vậy mà vận hành.

Chỉ cần hắn không hề có động tác gì, như vậy trọng tâm giám thị hắn của các thế lực khác trong Kinh Thành cũng được giảm bớt, khi đó tự nhiên có thể tiến hành một vài tiểu động tác, mà chính Vân Thiên Hà đang muốn thông qua những tiểu động tác này để tiến thêm một bước kiểm tra xem tình hình các thế lực tại khắp nơi trong Kinh Thành.

Nhàn nhã tại trong phủ, Vân Thiên Hà lại có thêm thời gian tiến hành tu luyện.

Từ khi được Lâm lão đầu chỉ điểm, tu vi võ đạo của Vân Thiên Hà đã đột phá được Võ Sư cấp bẩy, hắn thật giống như vừa mới bước được một nấc thang mới vô cùng quan trọng trên con đường võ đạo.

Lần trước bị hãm thân trong sát cục do Giang Ngọc Tề bố trí, Vân Thiên Hà biết có mấy môn thương hồn chỉ cùng thí ngưu đao, căn cứ theo kinh nghiệm thực chiến lần đó, hiện tại Thương Hồn Chỉ của hắn luyện tập càng thâm sâu, hơn nữa còn có bước lĩnh ngộ đột phá.

Trước đây tại lúc giết người, Vân Thiên Hà đều muốn dùng một kích trí mạng, đặc biệt tại thời điểm còn là đặc công, có thể lựa chọn phương thức giết chết đối phương một cách nhanh gọn nhất chính là mục đích cuối cùng.


Nhưng từ ngày xuyên qua thế giới này, tư tưởng nhận thức của Vân Thiên Hà đã có bước chuyển biến lớn.

Thế giới này, Võ Giả luyện cơ luyện cốt, luyện khí quan cũng tương đương với lúc trước luyện cho cơ thể mình đồng da sắt, hơn nữa khi giao chiến đôi bên có thực lực tương đương muốn dùng thủ đoạn bình thường một kích tất sát cơ bản là chuyện không thể, tỷ như yết hầu, hạ âm, nách đều là nhưng bộ bị yếu điểm, nếu là dùng để đối phó với Võ Sư cấp thấp có lẽ còn được, thế nhưng đối với Võ Sư cao cấp, ngoại trừ mượn dùng một ít thần binh lợi khí bằng không muốn một kích giết chết đối phương là chuyện mộng tưởng. :

Bởi vậy Vân Thiên Hà hiện truy cầu chính là loại giao tranh chính diện với lực lượng không thể chống đỡ.

Thật giống như hắn trong quá trình tu luyện dám lớn mật dung hợp bạo cương khí với liệt dương khí tạo thành bạo viêm khí, sau đó lại tiếp tục dung hợp với tinh linh khí sản sinh ra loại kình khí nóng lạnh đan xen, như vậy dưới tác dụng cường liệt của khí, vừa bài trừ hộ thể kình khí của đối phương, sau lại như đạn pháo bạo tạc cực kỳ mạnh mẽ, không thể nghi ngờ là một loại phi thường khó đối phó, hơn nữa dùng để đối phó với địch nhân không tử vong thì cũng dính nội thương nghiêm trọng.

Mà Thương Hồn Chỉ chính là một loại tất sát kỹ, Vân Thiên Hà đã từng thử với tinh linh chi khí, kết quả mang lại thực sự rất bất ngờ, bởi thế hắn liền quyết định tu luyện loại tất sát kỹ này đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa mới thôi.

Mục tiêu mà hắn mơ tưởng chính là chỉ cần điểm một đầu ngón tay có thể giết người cách xa mấy chục thước, mà một chỉ này cũng là một kích tất sát.

Nhưng muốn vậy hắn càng phải chăm chỉ tu luyện Vô Lượng Tinh Kinh, cũng bởi muốn đạt được hiệu quả như mong đợi cần phải có rất nhiều tinh linh chi khí.

Tuy rằng bên trong Thần Ý Quyết cũng từng nhắc qua hóa khí thành hình, từ thuyết pháp này, Vân Thiên Hà cũng biết chỉ cần chính mình có đủ lượng tinh linh khí cường đại để chống đỡ, thông qua Thần Ý Quyết hắn có thể phóng xuất cỗ tinh linh khí này ra ngoài hóa thành lợi khí với trạng thái hữu hình, tỷ như một thanh lợi kiếm, một thanh đao hoặc là một mũi cung tiễn.

Nhưng tại thời điểm Vân Thiên Hà dung hợp Thần Ý Quyết với Thương Hồn Chỉ, hắn cũng không dự định lãng phí nhiều tinh linh chi khí lúc này nên chỉ đơn giản dùng Thương Hồn Chỉ một cách bình thường. Hắn truy cầu chính là thực chất một kích tất sát chứ không phải thứ hoa mỹ bên ngoài, chiêu số sát nhân hoa lệ tuy rằng thoạt nhìn tuyệt vời thế nhưng đối với hắn mà nói chỉ là thứ phù phiếm mà thôi.

Bất quá Vân Thiên Hà cũng không phải là loại người cố chấp cho rằng những pháp môn nhắc tới trong Thần Ý Quyết tuy cao thâm nhưng không thực dụng, mà hắn tại khi nghiên cứu Thần Ý Quyết có phát hiện, nếu là sử dụng binh khí tác chiến, như vậy vận dụng Thần Ý Quyết trên binh khí như kiếm, đao, như vậy Vân Thiên Hà có thể chuyển hóa tinh linh chi khí hoặc là kình khí thông thường thành một loại kiếm khí, có liên hệ trực tiếp với thân kiếm, như vậy lực sát thương của binh khí sẽ được đề thăng lên gấp mấy chục lần.


Này cũng là lý do vì sao một vị Võ Thánh cường đại chỉ dùng một thanh binh khí bình thường lại có thể bổ đôi mặt đất đá thành một vết thật sâu, kỳ thực cũng không phải tác dụng tại binh khí mà là vị Võ Thánh cường đại kia đã quán thông vào đó quyền ý thiên địa, còn có phóng xuất kình khí thông qua binh khí từ đó Võ Thánh liền tạo ra một thế công kính quyền ý vô cùng cường đại.

Cũng bởi vì có nhưng lĩnh ngộ và nhận thức sâu như vậy nên mấy ngày nay Vân Thiên Hà tu luyện Thương Hồn Chỉ càng thêm tích cực, từ đó lực sát thương của thương hồn chỉ cũng càng lúc càng rõ ràng, hơn nữa cự ly thương tổn từ một thước ban đầu đã tăng lên thành hai thước.

Điều này có nghĩa là thương hồn chỉ của Vân Thiên Hà từ lúc còn sơ sài đơn giản đã có được những thành tựu ban đầu.

Oanh!

Bên trong sân luyện công, Vân Thiên Hà hướng ngón tay chỉ một khối đá cách xa hai thước, rất nhanh khối đá này đã bị trúng mục tiêu chứ không có lâu như trước mới thấy xuất hiện tác dụng, mà trong sát na trúng mục tiêu, khối đá lập tức bị xuyên thấu rồi bạo tạc, tác dụng công kích rõ ràng đã được đề thăng lên gấp mấy lần.

Trọng yếu hơn nữa là, hiện tại thời gian Vân Thiên Hà vận chuyển Thương Hồn Chỉ tới lúc phóng ra đã được rút ngắn đi phân nửa nhưng hiệu quả lại không hề suy yếu, phát hiện bất ngờ này khiến Vân Thiên Hà càng tràn ngập niềm tin với tuyệt chiêu tất sát kỹ này.

Nhìn thời gian đã tới bữa trưa, Vân Thiên Hà thu công, chuẩn bị tới Tử Vân Hiên cùng mẫu thân ăn trưa.

Mới ra khỏi sân luyện công, lại thấy Lâm lão đầu một đường chạy chậm tới:

- Chết, chứng bệnh của Hi Nhi có dấu hiệu phát tác, lão phu đã chuẩn bị tất cả ổn thỏa nên ngươi cũng chuẩn bị ra tay đi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui