Vân Thiên Hà theo thói quen, sáng sớm liền đi tới hậu viên luyện tập.
Lần trước bởi vì thương thế nên luyện tập chỉ là một vài quyền pháp đơn giản. Nhưng gần đây một mực tu dưỡng trong phủ, lại được Lâm lão đầu phụ trợ điều dưỡng nội tức, hơn nữa tinh kinh mà hắn tu luyện cực kỳ hiệu quả nên thương thế tới nay đã hoàn toàn khôi phục.
Hư! Hư! Hư!
Giữa sân luyện công, Vân Thiên Hà thử phóng một đạo kình khí, quyền kình mang theo bạo viêm kình khí cuồng bạo cương mãnh, cộng thêm tinh linh chi khí bao phủ một tầng sương lạnh khiến cho xung quanh người hắn ngưng kết thành một đạo kình khí mờ ảo, mang theo từng đạo trùng kích bạo tạc. Tại mỗi lần hắn huy vũ một quyền, cơ hồ kéo theo không khí xung quanh một trận những tiếng phá không sắc nhọn, hơn nữa còn tạo ra một màn băng lạnh khiến cho chu vi xung quanh rất nhanh hiện lên một cỗ sương mù dày đặc rồi dần ngưng đọng thành những giọt nước rơi xuống.
Toàn bộ sân luyện võ, trên mặt đất xunh quanh chu vi hai mươi trượng đã bị ướt nhẹp.
Có thể là một đoạn thời gian chăm chỉ rèn luyện quyền cước nên mỗi khi Vân Thiên Hà đánh ra Hàn Tinh Ngọc Cốt, tại mỗi lúc biến hóa giữa hai thức để tỉ mỉ thể nghiệm, cơ hồ đều cảm nhận được một vài cảm thụ bất đồng.
Sau khi thả lỏng thân cốt một chút, lần thứ hai trải qua thối luyện cũng là lúc cơ nhục phát sinh những tiếng ma sát "ca, ca" rung động, khiến cho Vân Thiên Thiên Hà không khỏi kêu lên một trận thoải mái.
Luyện xong một bộ nhị thức Hàn Tinh Ngọc Cốt, Vân Thiên Hà cảm giác thân thể nhẹ nhàng, tựa như một loại cảm giác sảng khoái trước nay chưa từng thấy.
Mà vào lúc này, bên ngoài sân luyện công, Lâm lão đầu ngồi trên ghế, vuốt vuốt râu mép nhìn Vân Thiên Hà luyện công, vẻ mặt có vẻ rất tốt.
Nhất là khi hắn thấy Vân Thiên Hà đánh ra bạo viêm kình khí, bên ngoài còn bao hàm một cỗ tinh hàn khí, cả hai thể thức tương dung hòa hợp vô cùng, trong lòng không khỏi giật mình.
Hai loại thể thức này vốn có thuộc tính trái ngược nhau, một người thi triển cư nhiên lại có thể dung hợp hoàn toàn, sau đó lại sản sinh kình khí mang tính bạo tạc, so với đơn thuần một loại kình khí thì tác dụng gây tổn thương phải lớn hơn gấp mấy lần.
Lấy tu vi Võ Sư cấp sáu đỉnh của tiểu tử này, dùng loại kình khí kỳ dị mà cường hãn như vậy làm phụ trợ hoàn toàn không kém hơn so với một vị Võ Cư cấp bẩy.
Lâm lão đầu phát hiện, mấy ngày nay hắn quan sát tiểu tử này càng lúc càng thấy hiếu kỳ. Thật giống như lâm vào một vòng luẩn quẩn, hắn vô luận nghiên cứu loại khí tức tinh hàn kia là như thế nào, còn có loại bạo viêm kình khí kia cũng không có kết quả. Sau chính hắn tổng kết đẽo gọt một phen vẫn thủy chung không thể đạt được kết quả bạo tạc cường liệt như vậy.
Chỉ bất quá Lâm lão đầu cũng không chịu kéo nét mặt già nua đi thỉnh giáo một tên tiểu bối về những công pháp kia, chỉ lặng lẽ lưu tâm quan sát, thế nhưng quan sát lâu như vậy vẫn không tìm được chút manh mối nào, Lâm lão đầu thực sự ngứa ngáy khó nhịn, lại nhìn thấy Vân Thiên Hà đang có dấu hiệu đột phá Võ Sư cấp sáu, trong lòng đương nhiên vui vẻ, có chủ ý liền đứng dậy hướng sân luyện công đi lên.
Vân Thiên Hà luyện công cũng không có chú ý tới vị lão đầu này, ngay cả khi lão nhân này có thể nhìn ra công pháp hắn tu luyện nhưng muốn đẽo gọt thấu hiểu chỉ sợ cũng không phải dễ dàng cho được.
Lúc này, Vân Thiên Hà đang luyện tập, thấy Lâm lão đầu đi tới, liền dừng lại nói:
- Tiền bối sáng sớm ghé qua, không biết có gì chỉ giáo?
Lâm lão đầu nói:
- Tiểu tử, công pháp ngươi đang tu luyện ta cảm thấy có điểm ấn tượng, thế nhưng không biết xuất sứ từ đâu, bất quá lão phu sẽ không hỏi đến, chỉ là kình khí kỳ quái kia của ngươi làm thế nào lại tạo ra được, lão phu đã thử thật nhiều nhưng vẫn không tìm ra được điều ảo diệu trong đó.
Vân Thiên Hà nói:
- Loại kình khí này được gọi là bạo viêm kình khí, là một loại cương kình nằm trong Đồ Thị Võ Kinh, chuyên dành cho đệ tử Đồ gia có thiên phú đặc biệt về viêm phách liệt dương kính, có hai điều kiện này tự nhiên có thể tạo ra loại kình khí mới có tác dụng cường bạo như vậy. - .
- Thì ra là vậy!
Lâm lão đầu vừa nghe, suy nghĩ một chút lại nói:
- Chỉ là dung hợp hai cỗ kình khí làm một thể sẽ sản sinh một loại kình khí mới, điều này căn bản không phải người bình thường có thể làm được, kể cả chân chính có thực lực cấp Tông Sư cũng không thể dung hợp hai cỗ kình khí khác nhau thành một thể biến dị, hơn nữa còn rất có khả năng phát sinh phản phệ gây bạo thể, trừ phi theo lời ngươi nói là đệ tử Đồ gia các ngươi có được thiên phú viêm phách liệt dương kình khí.
- Thế nhưng cỗ tinh hàn khí kia trong cơ thể ngươi là từ đâu mà có, vì sao cỗ tinh hàn khí vừa cùng phát sinh với bạo viêm kình khí lại có thể dung hợp xảo diệu với nhau, hai thuộc tính trái ngược dung hợp lại, dường như là chuyện không thể có khả năng xảy ra?
Lâm lão đầu hào hứng hỏi.
Vân Thiên Hà thản nhiên nói:
- Tin tưởng rằng tiến bối từng nghe qua thuyết pháp ngoài viêm phách trong hàn phách.
- Ngươi nói cái gì, lẽ nào ngươi chính là người có được tư chất ngoài viêm phách trong hàn phách cực kỳ hiếm thấy?
Lâm lão đầu mở to hai mắt nhìn, không thể tin tưởng được nói tiếp:
- Nếu là người có tư chất như vậy, thông qua công pháp viêm phách và hàn phách phối hợp tu luyện, xác thực so với người bình thường nhanh hơn rất nhiều, nhưng lại có một nhược điểm trí mạng chính là không thể hoàn thành linh nhục hợp nhất để đạt tới chí cao cảnh giới Võ Thánh, trừ phi có được một vài thánh thú đan phách đặc thù, giúp ngươi tẩy cân phạt tủy thoát thai hoán cốt, chuyển biến thể chất của ngươi thành hàn phách, ngoài ra không còn cách nào nữa.
- Thánh thú đan phách?
Vân Thiên Hà lắc đầu, trong lòng cũng đang suy nghĩ, có "Vô Lượng Tinh Kinh" phụ trợ, chỉ cần có thể đạt được ba lần tẩy cân phạt tủy, hắn cũng có thể thoát thai hoán cốt, biến đổi thể chất của mình từ ngoài viêm phách trong hàn phách thành một loại có tên Tinh phách càng đặc biệt hơn. Đây chính là giai đoạn đại thành của tinh kinh tầng thứ ba, lúc này đạt đến trình độ thông qua tinh lực cải tạo cơ thể, càng tăng thêm một loại tính chất cường hãn đặc biệt.
Lâm lão đầu thấy Vân Thiên Hà sau khi nghe hắn nói với loại tư chất này không thể tấn cấp Võ Thánh nhưng biểu hiện vẫn rất đạm mạc, không chút biến đổi, trong lòng không khỏi âm thầm tán thưởng, võ đạo chi tâm của tiểu tử này không hề bị ảnh hưởng, xác tực là một kỳ tài luyện võ hiếm có, mặc dù không có hy vọng tấn cấp Võ Thánh, thế nhưng với tuổi đời còn trẻ, đạt đến mức Tông Sư là điều nắm chắc.
Vừa rồi hắn thấy Vân Thiên Hà luyện võ có dấu hiệu đột phá, nên trong đầu liền có ý niệm chỉ điểm một chút, lúc này ý niệm đó lại càng thêm mạnh mẽ hơn, vì vậy liền nói:
- Tiểu tử, biết vì sao tới Võ Sư cấp bẩy đã được gọi là cao thủ không? Đó là vì Võ Sư đã đạt tới cấp bảy là lúc luyện ngoại công có điểm thành tựu, lúc này cần phải chú trọng tới hình và ý, hình tùy ý động, ý biến thành hình, nói cách khác, khi ngươi đánh ra một quyền, không nên chỉ chú ý tới quyền kình, hoặc giả muốn đạt thành ngươi chỉ cần chính mình tùy ý, đạt được hình ý kết hợp, thể nghiệm được ảo diệu bên trong, ngươi sẽ phát giác thường thường khi tùy ý động sẽ càng thêm nhẹ nhàng lưu sướng, cảm giác như bản thân vừa được thăng hoa một bước vậy.
Vân Thiên Hà đang cố gắng suy nghĩ về vấn đề kình khí, bỗng nhiên nghe được Lâm lão đầu nói một phen, nhãn thần nhất thời sáng lên, tựa hồ thoáng cái như đại ngộ, trong lòng như nắm được vấn đề mà lâu nay không thể giải quyết được, khiến hắn như có một loại cảm giác xé mây nhìn thấy mặt trời.
- Hình tùy ý động, ý biến thành hình!
Nhắc đi nhắc lại nhiều lần, ý thức Vân Thiên Hà lúc này như sắp chạm tới một thứ gì đó, không còn muốn phát ra bạo viêm kình khí, cũng không có ý phóng ra tinh linh khí, tư duy hắn lúc này chỉ dừng lại ở những lời đơn giản này, sau đó đi một bước tùy ý đánh ra một quyền, kéo toàn thân thể cốt chính mình chiếu theo ý mà động, tựa như có một quy luật nào đó vậy.
Trong đầu hắn lúc này, không có bất luận gì là kết cấu hay quy luật quyền pháp, còn cả hình thức biến ảo, Vân Thiên Hà lúc này đánh ra quyền ý công pháp, cư nhiên đang bắt đầu trở nên nhẹ nhàng thong dong, không cần hắn phải tận lực hay chú tâm vào một chi tiết nào, chỉ đơn giản là tùy ý đánh ra một quyền, nhưng trong quyền này lại có ý động dẫn theo cốt động, từ cốt động tới hình động.
Tiến nhập trạng thái như này chính là cảnh giới vong ngã. Vân Thiên Hà càng đánh càng cảm thấy lĩnh ngộ càng sâu, càng đánh càng thêm hưng phấn, loại cảm giác tuyệt vời này khiến hắn quên đi chính da thịt bản thân, hồn nhiên coi mình trở thành một bộ khung xương đang miệt mài khiêu vũ.
Mà lúc này, Lâm lão đầu đang đứng một bên theo dõi Vân Thiên Hà trong trạng thái cảnh giới vong ngã đánh ra một bộ quyền pháp biến hóa, ban đầu có vẻ không hề có quy luật, thế nhưng càng đánh lại càng có vị đạo, mỗi lúc hình ý lại thêm tương dung, hơn nữa biến hóa theo mỗi quyền hắn đánh ra tạo thành một cỗ kình khí, dần dần mang theo một cỗ nóng rực cuồng bạo.
Bên người hắn lúc này thật giống như một cái hỏa lô, chỉ cần đứng cách hắn một đoạn đều có thể cảm nhận được bên trong phong mang do cỗ kình khí phát ra, có cái nóng rực của ngày hè chói chang, càng có một loại cảm giác như muốn bạo phá dữ dội.
Lâm lão đầu vuốt vuốt bộ râu mép rồi khẽ cười, tiểu tử này quả nhiên là một võ học kỳ tài, lão phu chỉ là dẫn điểm một câu nói, cư nhiên đã có thể lĩnh ngộ nhanh đến vậy, hơn nữa hiệu quả còn là không ngờ đến, xem ra trong sân luyện võ này ngày hôm nay lại muốn sinh ra một tiểu cao thủ nữa rồi.
- Hả? Tiểu tử này?
Ngay khi Lâm lão đầu đang mặc sức hồi tưởng, lúc này lại đột nhiên biến sắc, tại khi cảm thụ được cái nóng bức tới cao trào do kình khí mang đến cũng là lúc Lâm lão đầu đột nhiên cảm nhận được nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên giảm xuống chóng mặt, thật giống như hạ tới một mức khiến cho cơ thể con người khó mà chịu đựng được.
Loại kình khí này băng hàn tới cực điểm khiến lão nhịn không được run rẩy thân mình, hơn nữa thêm vào cỗ kình khí viêm liệt nóng bỏng bành trướng, trong nháy mắt cả hai giao hòa lại một chỗ khiến Lâm lão đầu đột nhiên cảm giác được một nóng lạnh liên tiếp, vừa có một loại như ràng buộc không thể thoát khỏi, lỗ mũi không thể hít thở, cả người như bị đè nén khó chịu vô cùng.
Dưới tình huống bất đắc dĩ, Lâm lão đầu đành phải lui lại xa mấy trượng mới cảm giác được thoải mái hơn, không khỏi nhìn lại phía Vân Thiên Hà vẫn đang lạc vào cảnh giới vong ngã, trong lòng kinh ngạc nói:
- Ảnh hưởng từ kình khí do tiểu tử này phát ra sau khi thăng hoa cư nhiên cũng làm cho lão phu cảm thấy khó chịu, tiểu tử này nếu như có thể đột phá cánh cửa Tiên Thiên Võ Sư, như vậy từ trước tới nay, kể cả sau này hắn chính là một tên tiểu biến thái vô địch rồi!
Mà Lâm lão đầu không biết, Vân Thiên Hà cũng không biết, ngay khi hắn tiến nhập tu luyện trong cảnh giới vong ngã kỳ diệu, bất tri giác tu vi võ đạo của hắn lần thứ hai đã có một bước tiến dài, cuối cùng đột phá được Võ Sư cấp sáu, bước vào Võ Sư cấp bẩy, hàng ngũ của những tiểu cao thủ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...