Võ Động Thiên Hà


Trước phủ thừa tướng, Mạc Bách Sử còn đang giằng co với Đỗ Trọng Liêm dẫn đầu Đỗ phủ nghênh đón.

Đỗ Trọng Liêm lấy lễ đối đãi, thậm chí là rất khéo léo đúng mực, không hề hiện ra bất cứ sai lầm nào. Mạc Bách Sử đã dùng ăn phải thủ đoạn mềm dẻo, lúc này tức giận tới mức hai mắt đăm đăm, vốn định nếu là người Đỗ phủ hơi chút kiêu ngạo một chút, hắn đều có lý do để nổi bão, nhằm thu hồi lại một chút mặt mũi, thế nhưng hiện tại hắn muốn tìm ra một chút nhược điểm cũng không có cơ hội, không khỏi phiền muộn tận đáy lòng, tức khí không chỗ nào phát tiết.

Tuy rằng rất muốn đánh giết thẳng vào trong Đỗ phủ, thế nhưng cái đầu của hắn hiện tại vẫn còn coi như có chút thanh tỉnh, việc đêm nay, bất quá chỉ là xuất phát từ hành động mang tính dò xét mà thôi, chính là muốn xem xét phản ứng của các thế lực khác trong tối lẫn ngoài sáng tại triều, ngay cả phái trung lập không thể mượn hơi, có nghĩ biện pháp lần lượt nhổ bỏ, có bối cảnh gia tộc Mạc thị của hắn, còn có lực uy hiếp cường đại của hai mươi vạn Nam quân, cho dù là hoàng thượng cũng không thể quá mức chèn ép bọn họ, huống chỉ là người khác.

Mạc Bách Sử dám mang người tới phủ thừa tướng nháo chuyện, tựa nhiên là có điểm dựa vào, nhưng lúc này Đỗ Trọng Liêm lại sử dụng thủ đoạn mềm dẻo, thấy phát tác không được, liền hướng về phía Đỗ Trọng Liêm chế giễu lẫn mắng to hồi lâu, thẳng cho tới tận khi miệng lưỡi có chút khô rát, lúc này mới ngừng lại được.

Đỗ Trọng Liêm thực giống như một con chó bị ruồi nhặng vo ve quanh tai, tuy rằng bị Mạc Bách Sử mắng tới nỗi sắp phun máu, thế nhưng biểu tình vẫn như cũ giữ được vẻ điềm đạm tự nhiên, không nói lại nửa câu, dùng trầm mặc để đối lại.

Chờ Mạc Bách Sử mắng xong, mới nói:

- Mạc đại nhân, hạ quan thấy ngươi đã có chút uể oải, không bằng trước tiên vào phủ uống chén nước trà, cũng thông miệng lưỡi một chút, rồi lại tiếp tục lý luận, hạ quan rửa tai lắng nghe!

Mạc Bách Sử đầy một bụng tức khí, đâu còn có thể uống được nước nôi gì, mà thấy đêm nay không thể thuận lợi hoàn thành mục đích, nào cam tâm, liền muốn tuyên bố đứng trước của Đỗ phủ chờ Đỗ Viễn La trở về, ngay mặt bàn giao công đạo, dù sao đi nữa thì cũng định chuẩn bị nháo nhào tranh cãi tới mức tất cả các phủ đệ khác xung quanh Đỗ phủ không thể yên tình, thẳng cho tới tận khi Đỗ Viễn La đứng ra mới thôi.


Chỉ bất quá Mạc Bách Sử tính toán muốn nháo lớn, nhưng người Đỗ phủ lại hoàn toàn mặc kệ, ngươi tới công, ta liền dùng thủ đoạn mềm dẻo đối phó.

Kết quả nháo nhào tới tận đêm khuya, Mạc Bách Sử đã chờ đến độ phát sợ rồi, mi mắt không nhịn được ríu rít với nhau, vẫn không đợi được Đỗ thừa tướng xuất hiện, không thể làm gì khác hơn là buông vài câu oán hận rồi thu hồi đội hình về phủ.

Mà những người khác muốn xem náo nhiệt, thấy Mạc Bách Sử hùng hùng hổ hổ như sấm to chóp giật tiến đến, nhưng cuối cùng phải phiền muộn lui về, cảm thấy vô cùng thú vị, cũng bắt đầu trở về phủ nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau, trên Kim Loan Điện hoàng cung.

Mạc Bách Sử mang theo hai vành mắt thâm đen, vừa lên triều liền quỳ xuống trước mặt hoàng đế than nghèo kể khổ, yêu cầu hoàng đế vì Mạc phủ chủ trì công đạo, đồng thời tham tấu Đỗ thừa tướng dung túng tôn nhi hành hung, không tuân quốc pháp, ngày hôm đó Mạc hệ nhất phái cũng đều tấu biểu ủng hộ.

Nhưng càng quái dị hơn chính là, Giang Thụ Viễn lần này cũng không đứng ra ủng hộ Mạc Bách Sử, có vẻ rất trầm mặc, một màn này đã được Mạc Bách Sử lưu ý tới, trong mắt Mạc Bách Sử đã hiện lên một tia lo lắng cùng với ngờ vực không căn cứ.

Mà Đồ Viễn La cũng không biện giải điều gì.

Mà lễ bộ thượng thư Quách Diễn lại đứng ra tham tấu Mạc Bách Sử đêm khuya một mình mang binh vây quanh phủ thừa tướng, chính là vi phạm cấm luật ban đêm, đồng thời dĩ hạ phạm thượng, đêm khuya quấy nhiễu dân chúng không được yên bình.


Dưới tình huống Quách Diễn dẫn đầu tham tấu Mạc Bách Sử, liền lập tức có mấy hộ bộ thượng thư ngáp ngắn ngáp dài đến trước mặt hoàng đế tố khổ, nói chính mình thường ngày có bệnh mất ngủ, vậy mà ngày hôm qua Mạc Bách Sử dẫn người tranh cãi cả đêm khiến bọn họ không được sống yên ổn, hy vọng hoàng thượng trị tội Mạc Bách Sử nhiễu dân. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Đại biểu chủ yếu của hai phái trung lập đã lên tiếng rồi, lúc này những người khác thuộc phái trung lập cũng đều phụ họa, nhưng Mạc hệ nhất phái vẫn cường ngạnh như cũ, nhất trí yêu cầu hoàng đế cho tôn tử Mạc Bách Sử một công đạo hợp lòng người.

Về phần phía bắc phái, mỗi người híp mắt, đồng thời xem hí kịch, lại bộ thượng thư Lạc Khai Dương liền đứng cùng chiến tuyến với phái trung lập, tham tấu Mạc Bách Sử đêm khuya mang binh sách nhiễu dân, thỉnh cầu hoàng thượng định đoạt, lúc này một số đại biểu bắc phái mới đứng ra lên tiếng phụ họa.

Hoàng đế Đại Đường Đường Túc Duẫn hiện nay mới chỉ có gần năm mươi tuổi, trên khuôn mặt trải qua nhiều năm tháng thăng trầm, phong mang nội liễm, ẩn hiện cơ trí, mặc dù thần sắc có hơi chút bệnh tật, thế nhưng không làm mất đi uy nghiêm hoàng giả, lúc cười rộ lên, thực giống như một cụ ông hàng xóm, vô cùng hòa ái dễ gần.

Nhìn bộ dạng ngày hôm nay, rất ít người có khả năng nghĩ tới, vị hoàng đế này khi tuổi còn trẻ cũng là một nhân vật phong vân, một hoàng đế thiết huyết công thành đoạt đất, bàn tay dính không ít máu tanh của địch nhân, thậm chí màu máu tươi của huynh đệ đồng bào, chỉ bất quá ngồi trên vị trí hoàng đế nhiều năm, hoàng đế đã thu liễm phong mang, hơn nữa trải qua nhiều năm tôi luyện đấu tranh chính trị và tâm thuật đế vương, tâm cảnh từ lâu đã thăng hoa, cho nên các quan lại triều đình kết bè kết phái tranh đấu với nhau, mặc dù không nói ra miệng, thế nhung xuyên thấu qua mọi chuyện, các loại tâm tư của quần thân bên dưới đều bị vị quân vương này thu hết vào trong mắt.

Lần này Mạc hệ nhất phái và phái trung lập tranh đấu với nhau, khiến cho toàn bộ Kim Loan Điện giống như là một cái chợ bán rau bán cá, người ngươi tranh nhau nói nhao nhao ồn ào, cuối cùng Túc Tĩnh Vương đứng ra lạnh lùng nói:

- Đều câm miệng, chuyện tiểu hài tử chơi đùa đánh nhau, mang lên Đại điện đấu khẩu, còn ra thể thống gì?

Một tiếng quát này của Túc Tĩnh Vương, bao hàm sát khí uy nghiêm, trong lòng quần thần văn võ đều vô cùng kính sợ vị vương gia này, liền lập tức dừng đấu khẩu lại, lúc này mới yên tĩnh, lui trở lại vị trí của mình.


Sau đó, Túc Tĩnh Vương khai tấu nói:

- Hoàng thượng, hiện tại võ khoa thi hương ba năm một lần sắp tới, chỉ là theo thần biết, gần đây kinh doanh chốn phong nguyệt tại Kinh Thành võ cùng hỗn loạn, dẫn tới việc các thí sinh tham gia võ khoa thi Hương năm nay không tập trung nghiên cứu võ đạo quân lược, lại cả ngày lưu luyến nơi phong nguyệt, tụ hội chơi đùa, xa hoa lãng phí nghiêm trọng, thần đệ cho rằng cứ để tiếp tục như vậy sẽ làm tổn hại tới bầu không khí Đại Đường ta và oai nghiêm quân tướng, vì vậy thỉnh hoàng thượng ban bố pháp lệnh, trong lúc thi Hương, tạm dừng kinh doanh chốn phong nguyệt, đồng thời tiến hành chỉnh đốn, chờ khi võ khoa thi Hương hoàn thành, lúc đó lại tiếp tục mở cửa trở lại!

Lời này vừa nói ra, quần thần trong triều đình đều lên tiếng nghị luận, nhưng còn Mạc Bách Sử và Đỗ thừa tướng thì lại không để chuyện này trong đầu, có người đồng ý việc trước khi võ khoa thi Hương hoàn thành tạm thời đóng cửa chốn phong nguyệt, nhưng cũng có người không đồng ý, cho rằng thí sinh lưu luyến nơi phong nguyệt, nếu như không ảnh hưởng tới bình thường cuộc thi, cũng không có chỗ nào không thích hợp...

Bất quá trong triều đình hiện tại, đã xuất hiện tình huống khác với trước kia, Đỗ Viễn La đột nhiên đứng dậy tán thành tấu bẩm của Túc Tĩnh Vương, nói:

- Hoàng thượng, thần cho rằng tạm dừng nơi kinh doanh phong nguyệt và tiến hành chỉnh đốn bên ngoài một lượt là hoàn toàn cần thiết, bất quá thời gian tạm dừng cũng không nên quá dài, bằng không thời gian trôi qua, thứ nhất các thí sinh đô về Kinh Thành không có nơi vui chơi giải trí sẽ tăng việc ẩu đả đánh nhau, ảnh hưởng trị an, thứ hai cũng ảnh hưởng tới thu nhập từ thuế của triều đình...

Đỗ Viễn La nói ra một biện pháp tương đối hài hòa, ngược lại cũng không có gì khác thường, thấy hoàng đế nghe xong liên tục gật đầu, liền bắt đầu suy nghĩ cẩn thận, đối với việc tạm đóng nơi phong nguyệt hay tiến hành chỉnh đốn bọn họ không quan tâm cho lắm, thế nhưng đối với thái độ của Đỗ Viễn La ngày hôm nay thì cần phải suy nghĩ một chút.

Trong ngày hôm qua tại Kinh Thành một mực lan truyền tin đồn tôn tử Đỗ thừa tướng mang đại lễ tới bái phỏng Bắc Hầu Phủ, sau đó lại thay đệ tử Bắc Hầu Phủ xuất đầu đả thương nặng tôn tử Mạc Bách Sử, mọi người suy đoán có thể thừa tướng có thiên hướng gia nhập vào Bắc phái, mà ngày hôm nay trên triều, vị "Thiết La" này cư nhiên chủ động ủng hộ khải tấu của Túc Tĩnh Vương, đây rõ ràng là một việc rất hiếm lạ.

Phải biết rằng trong triều đình, ngoại trừ một số chuyện quan trọng quốc gia, đối với việc hai phái kia bẩm tấu bất cứ việc gì, phái trung lập đều giữ tại độ ngồi không biểu thị bất cứ cái gì, chỉ khi hoàng đế lên tiếng tầm hỏi, bọn họ mới có thế phát biểu quan điểm của chính mình, nhưng cũng sẽ không thiên hướng về phe nào, mà ngày hôm nay. Đỗ Viễn La có manh mối khuynh hướng ngả sang một bên, chỉ cần ở đây không phải là kẻ ngốc, tự nhiên có thể nhìn ra được chút mánh khóe.

Nhất là Nam phái nhất phương, Mạc Bách Sử, Mạc Bách Xuyên cùng với đám người Giang Thụ Viễn đứng bên dưới Mạc Bách Xuyên, biểu tình trên mặt những người này mười phần quái dị, giả như phái trung lập và Bắc phái cùng đứng với nhau một chỗ, như vậy Bắc phái có thêm một đội ngũ ủng hộ không nhỏ, điều này không khác gì hổ mọc thêm cánh, thực lực càng thêm hùng hậu. Nam phái chỉ sợ sẽ bị Bắc phái chèn ép mạnh mẽ từ tất cả các phương diện, đây chính là điều mà Nam phái nhất phương không muốn thấy nhất, cũng là điều mà phái hoàng tử không muốn thấy nhất.


Thế nhưng ngay sau đó, hoàng đế tại đại điện lên tiếng chuẩn bị việc sắc lập trữ, nhất thời giống như thả một quả bom tấn cực lớn, chấn động quần thần ồ lên xôn xao.

Nhưng đây cũng không phải trọng điểm, then chốt chính là hoàng đế tại lúc Túc Tĩnh Vương và Đỗ thừa tướng tấu thỉnh, đối với thế cục trong triều cũng làm một cuộc điều chỉnh, đầu tiên là trao quyền lợi cho một bộ phận cấp dưới, cho Bắc phái và phương đại thần ủng hộ hoàng tử, mà đối với Nam phái, còn lại đề cập Giang Thụ Viễn làm xu mật chấp sự, kiêm nhiệm chức vụ bộ binh tả thị lang, nhưng tước Mạc Bách Sử đi nửa cấp, điều ra hình bộ, nhận chức công bộ hữu thị lang...

Cứ như vậy, trên triều cục, hoàng đế làm một cuộc điều chỉnh tương đối lớn, tình thế biến hóa rất nhiều.

Bắc phái nhất phương ngoại trừ vị trí Túc Tĩnh Vương và nội các thủ lão, cho nắm giữ bộ binh là lại bộ, lại xếp một số nhân vật của Nam phái vào trong đó, mà Đỗ thừa tướng nội các thủ lão thì giữ hộ bộ và lễ bộ trong tay, không tiếp tục xếp người phái khác vào trong đó, Nam phái nhất phương nắm giữ hình bộ và công bộ, lại thêm một số người thuộc phái hoàng tử xếp vào trong, điều này làm cho thực lực của phái hoàng tử đột nhiên tăng mạnh, Nam phái nhất phương hơi bị suy yếu, ngoại trừ phái trung lập, ba phương còn lại đều bị kiềm chế ít nhiều.

Hơn nữa hoàng đế có ý lập trữ trong đầu, làm cho triều cục một lần nữa biến hóa quỷ dị khó lường, phái hoàng tử đều ngẩng cao đầu, nóng lòng muốn thể hiện, một vòng tranh đấu chính trị hoàn toàn mới sắp triển khai.

Bầu trời Kinh Thành bao phủ bởi một phiến mây xám, nhân loại biến hóa quỷ dị như vậy, tình hình trở nên vi diệu, sau này ảnh hưởng khuếch tán đến tình thế toàn bộ thiên hạ Đại Đường Quốc, ai đã vứt vào một cục đá làm cho cục diện vốn tương đối cân bằng vi diệu trở nên rung động?

Mưa gió lại muốn tới rồi...

Vân Thiên Hà đối với hoàng đế trên triều cục ngày hôm nay tạo ra điều chỉnh mà phát sinh biến hóa vi diệu, cũng không hề để ý tới.

Dưới tình huống tổ chức Viêm Hoàng khua chiêng gõ trống tiến hành tổ kiến bí mật, đồng thời hắn an bài xong tất cả các vụ sự cần thiết trong thời gian ngắn, nhân cơ hội cỗ tinh khí trong cơ thể đã đến lúc bão hòa, đúng lúc hắn liền tiến vào trạng thái bế quan tu luyện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui