Vô Diệm Vương Phi

Kho củi đối với Lăng Tây Nhi mà nói là địa phương quen thuộc nhất,
lúc làm hỏng váy Tam tiểu thư đã tới nơi này, lúc đốt nửa bên phòng bếp
cũng tới qua nơi này, Đại thiếu gia bán thân bất toại, còn chưa kịp vào
kho củi, đã bị Nhị thiếu gia lôi đi, bây giờ tốt lắm, lại được vào!

Lăng Tây Nhi khẽ thở dài, xem ra kho củi chính là gia đình ấm áp nhất của nàng rồi, tìm một ít rơm rạ trên mặt đất làm thành một cái giường,
nàng biết, lần này không phải như lúc ở chỗ của Tam tiểu thư, sợ là
không có dễ dàng đi ra như vậy.

Chậm rãi nằm xuống, dù sao trên người cũng là áo vải thô, không sợ
bẩn, chỉ là trong kho củi nóng bức, lại đang là mùa hè, khiến kẻ khác
thở không nổi.

Chớp chớp mắt, Lăng Tây Nhi khẽ thở dài, nhìn sang đống gỗ nằm lộn
xộn ở bên, đột nhiên nhớ lại hình dáng nằm ở trên cáng cứu thương của
Lâm Kiếm Hồng, trong lòng mơ hồ có chút không đành lòng, bất kể hắn nằm
trên giường không dậy nổi có quan hệ hay không đến nàng, ít nhất, ở Lâm
phủ này, hắn và Tam tiểu thư là người đối với nàng tốt nhất!

Tìm mấy súc gỗ tương đối lớn, lại tìm búa trong góc, Lăng Tây Nhi cố
gắng nhớ lại những giờ thủ công nhàm chán đã học ở trường, thử làm cho
Lâm Kiếm Hồng một cái xe lăn.

Lăng Tây Nhi bị dẫn đi rồi, không khí ở Lâm phủ càng ngày càng trầm
trọng, Lâm lão gia gương mặt băng lãnh, bất mãn nhìn Lâm Kiếm Hồng yếu
ớt ngồi há mồm thở dốc ở trên ghế, trên mặt hiện rõ vẻ chán ghét.

“Hồng nhi, thân thể ngươi không tốt, nên nghỉ ngơi nhiều hơn, ra đây
làm cái gì, bây giờ tốt lắm, loạn đến thế này rồi, ngươi đã xong việc

chưa?” Trong lời nói của Lâm lão gia hàm chứa đầy oán giận, hắn lạnh
lùng nhìn Lâm Kiếm Hồng thở phì phì.

Nhạc gia là nhà thông gia giàu có, Nhạc Uyên Như ở Lâm phủ vừa mới
sinh non, tin này nếu truyền ra bên ngoài rồi, mọi người trong giang hồ đối với Lâm phủ như thế nào? Huống chi bây giờ Lâm Kiếm Hồng ốm đau
trên giường, chuyện Lâm phủ sớm đã không thể làm chủ, sau này chỉ còn
dựa vào lão Nhị Lâm Kiếm Phong, nếu như chuyện xấu xa này truyền ra
ngoài, Lâm Kiếm Phong làm sao có chỗ đặt chân trong chốn giang hồ ! ?

“Cha, những lời này người nói không đúng rồi, ta có bệnh là không
sai, nhưng là cũng là một phần tử của Lâm phủ, không thể ngồi yên không
để ý tới những chuyện xấu xa như thế này, để cho người ngoài chê cười
Lâm gia chúng ta dạy dỗ không ra gì!” Lâm Kiếm Hồng trầm trọng thở hổn
hển thấp giọng nói.

“Đúng vậy, cha, thật sự lần này Nhị ca rất quá mức, làm Nhị tẩu ngã
đến sanh non, Nhị ca vốn có lỗi, lại còn đem toàn bộ lỗi đổ lên trên đầu Yên Chi !” Lâm Y Y cũng đứng dậy, tới bên người Lâm Kiếm Hồng nói phụ
họa.

“Cái nha đầu chết tiệt nhà ngươi kia, ngươi biết cái gì a, bây giờ
đại ca ngươi có bệnh, không hiểu rõ sự tình, mà mười tháng tới, chính là đại hội minh chủ võ lâm, Nhị ca ngươi là lựa chọn hàng đầu, lúc này
truyền ra việc tai tiếng này, cho dù võ công của hắn cao, nhưng đạo đức
không làm cho mọi người kính phục, còn có ai chịu đề cử hắn làm minh chủ võ lâm? Địa vị của Lâm gia chúng ta trong chốn giang hồ thì sao đây!”
Lâm lão gia hầm hừ tiến lên kéo đứa con gái yêu thích nhất lại, dí tay
vào trán của nàng với vẻ cưng chiều.

“Dù chuyện này không truyền ra ngoài, Kiếm Phong cũng không có khả
năng là minh chủ võ lâm!” Lâm Kiếm Hồng hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng

quay mặt đi.

“Ngươi nói cái gì?” Lâm Kiếm Phong hổn hển tiến lên, xem ra độc hắn
hạ thật sự còn quá nhẹ, sớm biết như vậy, hắn liền không nên nhớ tình
huynh đệ, hạ độc chết cái tên gây vướng bận người khác này, chẳng phải
sạch sẽ gọn gàng hơn sao !

“Cần ta lặp lại lần nữa sao? Võ công của ngươi như thế nào, không cần ta nhắc nhở nha!” Lâm Kiếm Hồng sắc mặt mặc dù tái nhợt, nhưng hai hàng lông mày trong lúc đó cũng là anh khí không tiêu tan, hắn tiếp tục cười lạnh, cười đến Lâm Kiếm Phong trong lòng thấp thỏm bất an.

“Ngươi… Ta sẽ cho ngươi nhìn với cặp mắt khác!” Lâm Kiếm Phong hầm hừ quăng tay áo, vào trong phòng.

“Tốt lắm, cũng không nên ầm ĩ nữa, Hồng nhi, ngươi hãy đi nghỉ ngơi
đi, sau này việc không liên quan tới mình trong nhà này ngươi liền không cần lo tới, thân thể còn bệnh, cần tu dưỡng thân thể cho tốt rồi sau
hãy nói tiếp đi!” Lâm lão gia hừ lạnh một tiếng, đứng lên, cũng phẩy tay áo bỏ đi.

“Lão gia, lão gia, ngươi không nên tức giận a, Hồng nhi cũng là vì
muốn tốt cho Phong nhi!” Lâm phu nhân đứng dậy, giận cá chém thớt trách
cứ xung quanh : Tào Lô má, Mạt Trịch Huyền, Tứ Ngạc Mạn nhanh chóng rút
lui. Còn lại đại tiểu thư, Nhị tiểu thư, thấy không còn có trò vui để
xem, cũng lập tức giải tán .

“Đại ca, thương thế của ngươi thật không có vấn đề gì sao? Rốt cuộc
là có chuyện gì xảy ra, năm kia lúc quay lại, mặc dù nghiêm trọng, nhưng cũng không tới mức như vậy a, tại sao thời gian càng lâu, thương thế
của ngươi ngược lại càng ngày càng nặng hơn ?” Lâm Y Y tiến lên, quan
tâm Lâm Kiếm Hồng mặt mũi tái nhợt .

Hắn càng gầy, hốc mắt cơ hồ hãm sâu rồi đi xuống, hai mắt có vành mắt màu đen, giống như mấy ngày liền không thể ngủ ngon, thân thể lại càng

gầy, dù là ngồi trên ghế, mường tượng chỉ cần gió thổi qua, cũng có thể
thổi bay hắn đi.

“Cám ơn Tam muội quan tâm, yên tâm đi, không chết được, chỉ là ngươi, nếu có cơ hội, hãy nhanh chóng lập gia đình rời khỏi Lâm gia, cái nhà
này càng ngày càng không còn người nào có tình cảm nữa rồi!” Lâm Kiếm
Hồng khẽ thở dài, năm kia, hắn đụng phải địch thủ trước nay chưa từng
có, bị thương hồi phủ, nhưng lại thật không ngờ càng ngày càng nặng, sắc mặt của cha cũng càng ngày càng khó coi, có lẽ hắn giận con mình không
chịu hăng hái tranh đấu, tham dự minh chủ võ lâm đại hội bại dưới tay
đương kim minh chủ Lam Hạo một chiêu, sau đó mang bệnh quay lại, cũng
khó trách cha sẽ canh cánh trong lòng.

“Đại ca nói cái gì, cha và mẹ còn là rất quan tâm đại ca, chỉ là
thương thế của ngươi mãi không thấy khá, hôm nay vừa vạch trần chuyện
xấu của Nhị ca rồi, làm cho cha và mẹ bị xấu mặt trước mặt người nhà Nhị tẩu, vì vậy cách nói chuyện của phụ thân mới hơi nặng nề, ngươi ngàn
vạn lần đừng để bụng !” Lâm Y Y nhẹ nhàng tiến lại, khe khẽ nắm lấy đôi
bàn tay to gầy chỉ còn da bọc xương của Lâm Kiếm Hồng, nhẹ giọng an ủi.

“Làm con, nào có thể chọn cha mẹ, chỉ là cha mẹ nuông chiều Nhị đệ
như vậy, sợ là sớm muộn muốn gặp chuyện không may!” Lâm Kiếm Hồng nhẹ
thở dài một hơi, thương thế của hắn không lo lắng, bởi vì chỉ cần Tạ
Nguyên Lãng quay lại, tìm được Thiên Sơn Tuyết Liên rồi, thương thế của
hắn có thể khỏi hẳn, nhưng điều kiện quan trọng nhất là Nhị đệ chịu lưu
lại cho hắn một cái mạng. Thật ra kẻ làm hắn lo lắng là Lâm Kiếm Phong,
hắn cuồng vọng tự đại, không chịu nghe người khuyên, sớm muộn là muốn
thiệt thòi lớn!

“Ta cũng có tâm lý sợ hãi như vậy, nhưng mà đại ca… tiểu muội có
chuyện tình muốn hướng đại ca thỉnh giáo, không biết đại ca…” Thẹn thùng cụp mắt xuống, Lâm Y Y đột nhiên đứng lên, nàng cười một tiếng, dùng
khăn khẽ miệng, khuôn mặt nhỏ nhắn sớm đã đỏ lên, tựa như trứng tôm đun
sôi.

“Tam muội có lời gì cứ nói thẳng !” Lâm Kiếm Hồng sửng sốt, hiếm thấy Tam muội biểu lộ ra thái độ thẹn thùng như thế, cũng mơ hồ đoán được
vài phần.


“Đại ca, ngươi ở võ lâm đại hội, có gặp được qua Dịch Hồng Phi ở danh kiếm sơn trang không ?” Lâm Y Y trầm ngâm hồi lâu, rốt cuộc thẹn thùng
mở miệng.

“Dịch Hồng Phi? Có gặp qua, hắn đúng là một nhân tài, chỉ là võ công
hơi kém chút chút!” Lâm Kiếm Hồng cười cười, bàn tay to nhẹ nhàng vỗ về
mái tóc đen của Lâm Y Y nhẹ giọng nói.

Dịch Hồng Phi nhát gan, sợ là không xứng với Lâm Y Y, ngày đó Lâm
Kiếm Hồng muốn Hồng Phi tới cửa từ hôn, kết quả hắn lại bị thương,
chuyện này liền trì hoãn lại.

Nhưng Dịch Hồng Phi chậm chạp không chịu đến cửa cầu hôn, sợ là cũng
do nguyên nhân này, sợ có Lâm Kiếm Hồng tại đây, sẽ không đáp ứng việc
hôn nhân này!

“Võ công kém không quan hệ, gia tăng khổ luyện thì tốt rồi!” Lâm Y Y
thẹn thùng cười cười, gắt gao cắn môi anh đào, nữ nhi yêu kiều đột ngột
quả quyết.

“Y Y, nói thật, Dịch Hồng Phi kia ở trên giang hồ chỉ là danh phù kì
thực mà thôi, hắn không xứng với ngươi! Ngươi không cần chờ đợi hắn!”
Lâm Kiếm Hồng thấy ánh mắt này của nàng, sợ nàng chìm đắm trong đó, lạnh lùng mở miệng, muốn cắt đứt ý nghĩ của nàng.

“Tại sao? Ta với hắn không phải từ nhỏ đính hôn sao? Mệnh lệnh của
cha mẹ, người làm mai đã nói như vậy, sao có thể nói sửa liền sửa?” Lâm Y Y sửng sốt đứng dậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy thất thố, từ khi
nàng hiểu chuyện, đã bị dạy dỗ tư tưởng tại gia tòng phụ, xuất giá tòng
phu*, đương nhiên đã sớm coi Dịch Hồng Phi kia là phu quân tương lai,
hôm nay Lâm Kiếm Hồng đột nhiên nói ra những lời này, làm nàng thật sự
rất khó tiếp nhận.

Tất cả chờ sau này hãy nói !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận