Sáng sớm ở Thần Võ Môn.
Sương trắng bao phủ khắp đồi núi, trống rỗng hư ảo cứ như bồng lai tiên cảnh.
“Bốp bốp bốp!"
Ở một chỗ sâu trong núi, một chuỗi âm thanh dồn dập truyền đến khiến lũ chim trong rừng hoảng sợ bay đi, đồng thời tiếng thở dốc tuy đã cố gắng che giấu kia vang lên vô cùng rõ ràng trong không gian yên ắng này.
Thần Võ Môn nằm trên một ngọn núi nhỏ không tên, từ trước đến giờ rất ít người đặt chân đến.
Trong rừng cây thưa thớt có một thiếu niên khuôn mặt thanh tú, thân trên để trần. Hắn đứng dưới gốc cây đại thụ cao ngất, nắm tay dính đầy máu nhưng vẫn ra tay đều đặn, một quyền rồi lại một quyền đấm vào thân cây, phát ra âm thanh "Bốp bốp bốp" kiên cố, cơ bắp toàn thân cũng rung động theo từng nhịp đánh.
Người thiếu niên này chính là Lâm Phi.
Sau khi học được bí tịch “Thân thể Kim cương bất hoại” Lâm Phi mới hiểu uy lực của cuốn Huyền công này, tuy quá trình tu luyện giá gian khổ, nhưng luyện được sẽ giúp thân thể rắn chắc mạnh mẽ.
Vì tương lai, Lâm Phi cắn răng liều mạng.
"Tích tích…”
“Chúc mừng người chơi Lâm Phi, “Thân thể Kim Cương bất” đã đạt đến cấp trung.”
Hệ thống nhắc nhở thăng cấp.
Lâm Phi chống hai tay lên thân đại thụ, mồ hôi đầy trán, thở hổn hển.
Hắn mở thuộc tính ra.
“Người chơi: Lâm Phi”
“Cấp bậc: Võ đạo cấp bốn.”
“Khoảng cách đến lần thăng cấp tiếp theo: 435/20000”
“Võ học: đao pháp “Nhất đao lưỡng đoạn”: đã thành thạo, “Thân thể Kim Cương bất hoại”: trung cấp.”
“Chiến kỹ (3): chưa có!”
"Bảo vật: chưa có!"
"Thần thông: chưa có!"
Hệ thống đánh giá: người chơi Lâm Phi, miễn cưỡng cũng có thể coi là cao thủ, có cố gắng vượt qua Võ đạo cấp bốn.
“Hả, không phải chứ?”
Vẻ mặt Lâm Phi kinh ngạc nhìn hệ thống đánh giá.
Võ đạo cấp bốn vận chuyển Huyền khí trong cơ thể để tu luyện, tạo ra lực tấn công khủng khiếp, ví dụ như, chỉ dùng cơ thể ra đòn là có thể đạt được sức mạnh 500 cân, như vậy sau khi tu luyện Huyền công, dù kỹ thuật yếu kém, thì khi ra đòn cũng có thể được sức mạnh 2000 cân.
Sự chênh lệch của Huyền công giống như một ở trên trời, một dưới vực sâu.
Trong tay Lâm Phi lúc này chỉ có một môn đao pháp và một môn phòng ngự, nếu muốn đánh thắng Võ Đạo cấp bốn là một điều không thể tin nổi.
Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?
Lâm Phi vốn là một trạch nam nghiện chơi game, hắn nhanh chóng tĩnh tâm suy nghĩ các chi tiết của vấn đề, sau khi nghĩ ra rồi thì… hắn cảm thấy mình không cần phải giả vờ là người yếu đuối nữa.
“Nhất đao lưỡng đoạn!”
Bỗng nhiên, Lâm Phi triển khai chiêu thức.
Huyền khí trong cơ thể lưu chuyển, như biến thành một con đao, nhanh chóng tạo ra âm thanh xé gió, cánh tay nổi gân xanh đánh mạnh vào thân cây nhanh như chớp.
"Rắc rắc!"
Một cảnh tượng kinh người xuất hiện.
Thân cây cứng rắn vậy mà dưới một đao kia như biến thành đồng ruộng khô cạn, nhanh chóng nứt gãy, giống như mạng nhện cứ dần lan ra, khiến người ra run sợ.
Kinh khủng.
Lâm Phi nhìn bàn tay phải, không thể tin vào cảnh tượng mình đang thấy, một bàn tay nho nhỏ mà có thể tạo ra lực tấn công sắc bén như vậy, thật không thể tưởng tượng nổi.
Nối lại mọi sự việc, rốt cuộc Lâm Phi cũng hiểu, thì ra là do Hệ thống thăng cấp sắp đặt mọi chuyện.
Dùng Tẩy Tủy đan rồi lại dùng Khuếch Mạch đan liền có thể thấy rõ ràng được tác dụng của nó. Lâm Phi nghĩ đòn công kích vừa rồi chẳng hề thua gì các công kích cấp Hoàng trung phẩm đâu nhỉ? Đột nhiên, chân mày hắn khẽ nhíu lại.
“Lực tấn công thì mạnh rồi, nhưng Huyền khí bị hấp thụ hết một phần ba, thật sự quá kinh khủng, cố gắng lắm thì chỉ có thể ra đòn bốn lần, kẻ địch không chết thì ông đây phải bỏ mạng!”
Lâm Phi lắc đầu, vấn đề bây giờ là Huyền khí chưa đủ.
“Có vẻ phải đi đến Tàng Công xác một chuyến, chọn một môn Huyền công tâm pháp để bù đắp phần Huyền khí bị thiếu hụt này”
Trong Thần Võ Môn, một khi đệ tử ngoại môn đạt đến Võ Đạo cấp bốn, có thể tự do lựa chọn một môn Huyền công tâm pháp, một môn Huyền công, sau khi lựa được Huyền công, có thể yêu cầu Thần Võ Môn trợ giúp.
“Không thể ngờ được rằng “Thân thể Kim Cương bất hoại” lại có thể kiêm luôn đao pháp “Nhất đao lưỡng đoạn”, một đao kia thật sự rất sắc bén, không biết rình độ phòng ngự của ta đạt đến mức độ nào rồi.”
Khi tung ra chiêu vừa rồi, Lâm Phi mới cảm thấy bản thân có hứng thú lớn với Huyền công.
Trên ngọn núi vô danh này có rất nhiều tảng đá, Lân Phi chọn một tảng đá màu đen khoảng mấy trăm cân, kích hoạt “Thân thể Kim Cương bất hoại”, đập xuống một quyền đầy uy lực.
“Rắc rắc, rắc rắc, rắc rắc!”
Chỉ ra một quyền “Thân thể Kim Cương bất hoại” mà Lâm Phi đã kinh ngạc phát hiện chỉ là công kích thuần túy của cơ thể vậy mà cũng có thể làm chấn động tảng đá cứng rắn này.
Nếu chỉ đơn thuần là Võ đạo cấp bốn, tuyệt đối không thể khiến tảng đá mấy trăm cân này nứt ra một khe nhỏ.
Nhất thời Lâm Phi hiểu ra, hắn cất tiếng cười to.
“Ha ha, đúng là trời giúp ta, vốn dĩ truyền thuyết nói không sai, cảnh giới trung cấp tiểu thành “Thân thể Kim Cương bất hoại” có thể đạt đến trình độ đáng sợ, đẳng cấp như thế này
…
Thời gian trôi qua, thăng cấp là chuyện hiển nhiên, Lâm Phi vẫn thường xuyên cầm đao đi giết yêu thú cấp thấp.
Một khi đã hiểu rõ đao pháp “Nhất đao lưỡng đoạn” thì yêu thú không thể chống cự lại hắn, chỉ cần một đao là xong chuyện, thế mới biết đao pháp của hắn tinh túy thế nào.
Hôm nay, Lâm Phi cũng đang cầm đao giết yêu thú.
“Lâm sư huynh, xảy ra việc lớn rồi.”
Bên ngoài có người xông thẳng đến chỗ Lâm Phi.
Lâm Phi ngẩng đầu, mơ hồ nhận ra người đến, hắn cũng có thể xem như là biết người này, hắn ta là Triệu Hổ, có quan hệ khá tốt với Cao Nhân.
“Triệu Hổ sư đệ, có chuyện gì khiến đệ vội vàng hấp tấp vậy?” Lâm Phi nhướng mày, đột nhiên có linh cảm không tốt.
Không giống với cái tên uy lực mạnh mẽ của mình, thực lực thực tế của Triệu Hổ vốn không mạnh, cùng lắm chỉ ở mức Võ Đạo cấp ba, hắn ta thở dốc nói: “Cao sư huynh, huynh ấy và Trương Trọng Sơn đến đài luận võ thi đấu, khuyên thế nào cũng không được, Lâm sư huynh, huynh mau đi khuyên Cao sư huynh đi, nghe nói gần đây tên Trương Trọng Sơn kia học được một môn Huyền công cấp Hoàng hạ phẩm, nếu như hắn ra tay thật, thì tiêu đời….”
“Trương Trọng Sơn, tên đáng chết này!”
Nghe vậy, Lâm Phi giận dữ, thanh đao yêu thú trên tay sắc lạnh đâm vào cọc gỗ, cọc gỗ kia không biết đã có từ bao giờ, không chịu nổi tấn công, tan nát ngay tức khắc.
Triệu Hổ hơi ngẩn ngơ, trong mắt hiện lên tia khiếp sợ, thầm nghĩ: “Lâm Phi sư huynh lợi hại lên từ lúc nào vậy.”
Triệu Hổ nhìn thấy thực lực của Lâm Phi, tưởng rằng chỉ là trong lúc tức giận nên mới mạnh mẽ như vậy, cũng không để ý lắm, trong lòng chỉ hy vọng hắn có thể khuyên ngăn Cao sư huynh.
…
Trên đường đi đến đài luận võ.
Cuối cùng Lâm Phi cũng biết chuyện gì đang xảy ra.
Trước đây, Cao Nhân đã muốn giúp Lâm Phi báo thù nhưng bởi vì thực lực chênh lệch nên vẫn nhẫn nhịn không ra tay, gần đây thành công thăng cấp lên Võ Đạo cấp bốn, có thể tu luyện Huyền công, lại nhờ có thần lực nên cũng có chút danh tiếng ở ngoại môn.
Cao Nhân tiến lên Võ Đạo cấp bốn xong liền lập tức đi tìm người đã đánh Lâm Phi - Trương Trọng Thiên, để công bằng, cả hai kéo nhau lên đài bàn luận, trùng hợp là trong thời gian này, Trương Trọng Thiên học được một môn Huyền công cấp Hoàng hạ phẩm, tình thế này đối với Cao Nhân cực kỳ bất lợi.
Mọi chuyện là như vậy, thế nên mới có cảnh ngày hôm nay.
“Trương Trọng Thiên, ngươi dám động đến một cọng tóc gáy của Cao Nhân, ông đây sẽ khiến ngươi chết không yên ổn!”
Vừa chạy, Lâm Phi vừa siết chặt nắm đấm, tiếng xương cốt vang lên không ngừng, đôi mắt ánh lên vẻ sắc lạnh.
Tuy Lâm Phi tức giận, nhưng đồng thời trong lòng cũng xuất hiện một tia ấm áp.
...
1. Kim cương bất hoại chi thân: một loại công phu tập luyện khiến thân thể cứng hơn sắt thép, như kim cương, không sức mạnh nào có thể xâm phạm nổi. (Kim Dung truyện)
2. Nhất đao lưỡng đoạn: Một nhát chém thành hai.
3. Chiến kỹ: kỹ năng chiến đấu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...