Sau một hồi loạn chiến, Cái Bang trên cơ bản là toàn quân bị diệt, Tiểu Đao hội cũng là nguyên khí đại thương, còn Thần Tiễn gia thì “trai cò đánh nhau, ngư ông hưởng lợi”. Diệp Sảng lại cúi người, giống như vận động viên bóng nước chạy đến bên người Tinh Tinh, Tinh Tinh vừa sợ vừa tức giận, đừng tưởng hắn ta điên điên khùng khùng, nếu không phải hắn làm cho hai nhóm đối địch kia đánh lẫn nhau, hôm nay có thể đi xuống đáy cốc này hay không cũng không biết được a.
- Ta sớm đã nhìn ra, ngươi kỳ thật chính là một tên tiểu lưu manh!
Tinh Tinh lầm bầm nói.
Diệp Sảng lập tức phản bác:
- Sao lại có thể nói ta như vậy, nhớ cái ngày ngươi lấy đi quần của Long Hành Vân, bên trong hắn không phải là ngươi cũng thấy rõ ràng sao? Hơn nữa ngươi còn nhìn chăm chú suốt ba giây đồng hồ đó.
Tinh Tinh vừa bực mình vừa buồn cười:
- Nói gì vậy? Ý của ngươi chính là ta là nữ lưu manh sao?
Diệp Sảng nghiêm mặt nói:
- Cho nên đây chính là điểm ngươi không biết, trong ‘Thế giới thứ hai’ pháp luật có quy định rõ ràng, nữ lưu manh gây án nhiều nhất phán tù 18 năm, sau khi đi ra ngươi lại là một tên hảo hán…
- Hảo hán?
Tinh Tinh trừng to mắt nhìn:
- Ta đánh chết tên tiểu vương bát đản ngươi.
Bích Nhạc Thi và mấy mỹ nữ đều bị Diệp Sảng trêu đùa vui vẻ, U Buồn Thiên Sứ ho khan hai tiếng, làm bộ uy nghiêm nói:
- Liếc mắt đưa tình xong rồi chứ? Xong rồi thì đi xem cơ quan đi!
Tinh Tinh không để ý tới Diệp Sảng, một mình đi lên phía trước, mắt nhìn bốn phía, sau đó chạy đến bên vách núi trên thượng du con sông sờ sờ góc trong một trận, sau đó lại chạy xuống hạ du sờ sờ một trận…
(Láng: sao giống sờ trên một chút, rồi lại sờ dưới một lát quá )
- Đây chính là cơ quan sao?
Diệp sảng tò mò hỏi.
Kỳ thật Diệp Sảng cũng không biết, Tinh Tinh sở dĩ có địa vị cao ở Thần Tiễn gia là bởi vì nàng là một hảo thủ phá cơ quan, hơn nữa lại có tri thức từ bản Beta, lần trước ở Cung Thương Mang đã từng hiển lộ thần uy. Đương nhiên có một điểm mà Tinh Tinh cũng không ngờ tới được, mỗi lần nàng khởi động cơ quan, Diệp Sảng luôn ngẫu nhiên sai sót mà giúp nàng tạo thành chuyện xấu. Hạp cốc Tiên Nữ sơn này theo như một người tên Bạch Độc Đại Năng trên diễn đàn đã nói, rằng nơi đây là chỗ tiên nữ thường lui tới, rồi thì yêu thú phi thăng, phong thủy xâm thực, có địa long…Dù sao đó cũng thật sự là chuyện huyền ảo!
Sau khi Tinh Tinh mân mê một hồi, sự tình huyền diệu quả nhiên xuất hiện, bầu trời trên mặt sông xuất hiện một điểm sáng, điểm sáng ô ô rung động, rất nhanh liền hóa thành một đoàn ánh sáng, đoàn ánh sáng này xuất hiện một ảo giác hình người, chỉ thấy nữ tử này đầu đầy tóc vàng bồng bềnh trên mặt sông như ẩn như hiện, cô gái này mặc áo ngực màu vàng kim, thắt lưng màu đỏ, đôi chân thon dài duỗi thẳng, trên chân còn cột một cái chuông gió, hai tay của nàng chính là đang cầm lấy đoàn ánh sáng kia.
Bọn người U Buồn Thiên Sứ vừa thấy liền khẩn trương, lập tức giơ vũ khí lên.
Tinh Tinh vội vàng quát bảo ngưng lại:
- Đừng đánh, không được đánh, đây chính là Ngân Nguyệt nữ thần, nàng bởi vì Chân nữ thần xử phạt, bảo hộ Ngân Nguyệt chìa khóa, chỉ cần có người chơi mở được phong ấn, nàng sẽ đưa chìa khóa cho người cần nó, nếu không biết mà tự thúc đẩy cơ quan sai lầm sẽ phóng xuất ra Ác ma…
Tinh Tinh kiên nhẫn giải thích, bọn người U Buồn Thiên Sứ lúc này mới thở phào một hơi, may mà Tinh Tinh kiến thức rộng rãi, mấy người mình nếu lỗ mãng làm loạn, động nhầm cơ quan, chẳng phải là uổng công một hồi? Hiện giờ là tốt rồi, thuận lợi lấy cái chìa khóa kia rồi quay về thôi. Lúc này Ngân Nguyệt nữ thần hai tay mở ra, đoàn ánh sáng kia cũng chia thành hai nửa, trong đoàn ánh sáng xuất hiện một thanh chìa khóa hình trăng lưỡi liềm, nhìn qua tựa như một thanh liêm đao khéo léo tinh xảo, lóe đủ mọi màu sắc quang mang, cả đáy cốc lập tức đều được chiếu sáng, làm cho người ta cảm giác như mình đang ở trong một thế giới huyễn hoặc.
Tinh Tinh giải thích nói:
- Điểm then chốt của bản đồ này chính là vào lúc này, phải theo trình tự mà đi, chỉ cần đi nhầm một bước sẽ phóng xuất BOSS, cuối cùng lấy chìa khóa này cũng không thể để cho người chơi trên người có chứa giá trị tà ác đi lấy, cho nên Nguyệt Quang muội muội đi lấy là thích hợp nhất.
- Úc..
Thanh âm Diệp Sảng từ sau lưng truyền tới:
- Thật sao?
Tinh Tinh dường như ý thức được điều gì, vội vàng xoay người lại. Chỉ thấy móng vuốt tội ác kia của Diệp Sảng đã ở trên chìa khóa, Tinh Tinh biểu tình vẫn là rất bình tĩnh:
- A Ngân, ngươi trên người không có giá trị tà ác chứ?
- Không biết 21 điểm có tính là có không?
Diệp Sảng trả lời, vừa rồi ác ý PK Phong Tử, Thiên Thiên cùng Long Hành Vân, giá trị tà ác của hắn lại tăng lên 10 điểm.
Tinh Tinh sắc mặt liền thay đổi:
- Ngươi vì sao còn không chết đi?
Lời còn chưa nói xong, Ngân Nguyệt nữ thần đột nhiên phát ra một tiếng rống đáng sợ, tiếp theo cả hình ảnh cũng trở nên vặn vẹo mơ hồ, Diệp Sảng biết mình lại gặp rắc rối, liền cầm lấy chìa khóa rồi nhanh chóng quay đầu bỏ chạy. U Buồn Thiên Sứ cả bọn cũng không có kinh nghiệm phong phú sau nhiều lần bị chết như Diệp Sảng, hiện tại còn đang thất thần tại chỗ. Ngân Nguyệt nữ thần giống như bị yêu ma phụ thể, toàn thân phát sinh biến hóa đáng sợ, hơn nữa còn phát ra tiếng kêu thê lương, cả Hạp cốc Tiên Nữ sơn vang vọng loại thanh âm này, nghe được khiến cho người ta nổi da gà.
- Rống………
Ngân Nguyệt nữ thần trong nháy mắt liền biến thành một quái vật đáng sợ, quái vật kia cũng thật là quái lạ, nhìn qua giống như một mảnh khói đen, trong màn khói có một đôi mắt tam giác lóe hồng quang:
- Tất cả các ngươi hôm nay phải chết ở chỗ này!
Sưu sưu sưu!
Bọn người Tinh Tinh không nói hai lời liền bắn tên, đám tên này bắn vào đám khói như muối bỏ biển.
Hồng thương trị số: “-2!” “ -4!” “MISS!” “MISS!” “MISS!”....
Thấy liên tục xuất hiện 3 cái MISS, Tinh Tinh liền trợn tròn mắt:
- Mẹ ơi!
Nàng ngàn tính vạn suy vẫn là bị công ty trò chơi cho vào bẫy, bản đồ này thiết kế là như vậy, nếu là người chơi có giá trị chính nghĩa đi lấy chìa khóa, vẫn sẽ tạo ra BOSS, chỉ có điều là một Trung cấp BOSS Lv30 mà thôi, nếu mà là người chơi có giá trị tà ác đi lấy, chẳng những kích hoạt BOSS, hơn nữa đẳng cấp còn đề cao. Trong Thế giới thứ hai, BOSS chia làm 5 cấp bậc: Tiểu, Trung, Đại, Đặc Biệt, Thần. Từng cấp bậc cũng có cách biệt một trời một vực, một con Thần cấp BOSS Lv5 không kém hơn một con Tiểu cấp BOSS Lv50, Diệp Sảng động loạn một lần liền trực tiếp khiến BOSS biến hóa thành Đại cấp BOSS Lv30 – Hắc Diệu sứ giả.
Kỳ thật bản đồ này thiết kế là rất có ý tứ, nếu ngươi một mình đi thám hiểm, hệ số nguy hiểm đương nhiên rất cao, có thể một mình đánh BOSS cũng chỉ là một số rất ít người chơi, nhưng nhiều người, nhất là vài đội khác nhau cùng chém giết, ai có thể đảm bảo trong đám người chơi đó có mấy người là trong sạch đây? Không cần nói ma đầu âm thầm giết người, chỉ đơn giản nói đến việc trong này sống mái với nhau một trận, giá trị tà ác gia tăng cũng không ít, tà ác giá trị càng cao tới mức nào đó, BOSS này cũng có thể bị kích hoạt có thể thành Thần cấp. Cho nên bản đồ thiết kế là cân bằng, nhiều người thì BOSS mạnh, ít người thì yếu đi.
Hệ thống thông báo:
“Tay súng dũng cảm, ngươi đã kích hoạt Đại cấp BOSS Lv30 Hắc Diệu sứ giả…”
Diệp Sảng vội vàng hướng sơn đạo lủi mất:
- Chìa khóa đã lấy được, không nên ở lại nữa, 30 cấp Đại BOSS đó, mọi người mau chạy đi…
Tinh Tinh cùng mấy mỹ nữ vừa nghe, lập tức buông tha ý niệm diệt BOSS, chỉ bằng một đám người chơi chưa tới 20 cấp, lại muốn đi sát Đại cấp BOSS Lv30, đó chính là tự lừa mình.
- Ngươi còn thất thần làm gì? BOSS sắp thành hình rồi!
Diệp Sảng thấy U Buồn Thiên Sứ còn đang ngẩn người:
- Ách…Ta hiểu rồi, ta biết ta mở đường ngươi yên 1 vạn cái tâm, hiện tại ngươi có thể yên 1 vạn cái tâm, ta liền đi mở đường, Đại tỷ ngươi cản phía sau ta yên 10 vạn cái tâm, hiện tại ngươi cản phía sau rồi, ta liền yên 10 vạn cái tâm a…
Nói còn chưa dứt lời, Diệp Sảng tựa như gió xoáy chạy theo sơn đạo hình chữ Z. U Buồn Thiên Sứ muốn hôn mê, nàng cản phía sau cái rắm ấy, ai cũng biết trọng giáp chiến sĩ điểm nhanh nhẹn thấp đến đáng sợ, vì mặc trang bị muốn tăng mạnh lực lượng cùng tinh thần, nàng hiện tại một thân khôi giáp chạy trên đường còn nghe rung động “ầm ầm”, nghe được thanh âm này liền biết tốc độ của nàng nhanh như thế nào? Trong đám người Thần Tiễn tiểu đội, tốc độ của Diệp Sảng là nhanh nhất, Tinh Tinh nhanh thứ hai, kế tiếp là Phong Vũ Tinh Cuồng, sau đó là Nguyệt Quang Ái Nhân… Dù có nhanh thế nào, cũng không tới lượt U Buồn Thiên Sứ, cho nên nàng đương nhiên là ở đằng sau cùng.
BOSS rốt cục hình thành, hóa thành một mảnh khói đen từ từ bay lên trên, hơn nữa cặp mắt giận dữ kia có thể phóng điện, dòng điện giống như laser theo hình chữ Z đuổi theo trên đường, cũng không biết uy lực của nó như thế nào, dù sao nghe âm thanh “Đùng đùng” khiến núi đá bay loạn kia, không ai dám đi thử cả. Hơn nữa đường trên vách núi vừa ẩm vừa trơn, nếu bị đánh trúng một lần, cho dù không chết thì cũng coi như toi mạng, bởi vì nếu bị ngã xuống liền trực tiếp biến thành bánh nướng.
Bản đồ này không phải muốn mạng người, mà là chuyên dùng dọa người, biến thành chỗ mạo hiểm thật kích thích.
Chỉ thấy một đám người trên vách núi đen dựng đứng chạy như bay, hai đạo điện quang thẳng tắp ở phía sau đuổi theo, U Buồn Thiên Sứ phi thường sợ hãi, liều mạng chạy về phía trước, đạo điện quang kia càng lúc càng gần.
- Lão công, chờ ta với!
U Buồn Thiên Sứ hô to lên.
Phong Vũ Tinh Cuồng sao có thể chờ nàng? Chính hắn còn đang hoảng sợ, cho nên chỉ có thể ủng hộ trên tinh thần:
- Lão bà, mau lên, mau, dùng sức đi! Con mẹ nó!
U Buồn Thiên Sứ toát mồ hôi chạy tới đây rồi, lúc này phía sau nàng bỗng nhiên xuất hiện một người, thanh âm kia giống như đang khóc:
- Người anh em, cứu ta với, tất cả mọi người đều là Tể Ninh thôn a…
Diệp Sảng ở phía trước nhìn lại, bạn đà chủ quả nhiên mạng lớn a, vậy mà không chết, phía dưới hắc khí tràn ngập, phỏng chừng là BOSS phóng khói độc, hắn không thể nán lại, nếu không bị điện giật chết cũng sẽ bị độc chết.
- Ôi chao, đồng hương a, ngươi đừng sợ, ta tới cứu ngươi!
Diệp Sảng phi thường có khí chất dừng bước:
- Ngươi yên tâm, ta cũng không giống như ai kia vong ân phụ nghĩa, ngay cả lão bà cũng mặc kệ, cứu đồng hương một mạng hơn xây một tòa lôi phong tháp!
Nghe nói như thế nhưng Phong Vũ Tinh Cuồng cũng không kịp nổi khùng với hắn, vội vàng giở Cước Nha tử, hận trên mông không thể mọc thêm hai cái chân mà chạy lên trên.
- Ngươi điên rồi à?
Tinh Tinh từ phía sau đuổi lên liền nắm lấy tay Diệp Sảng, nàng đoán rằng tiểu tử này có thể là một bệnh nhân từ một trại tâm thần nào đó chạy tới đây chơi:
- Ngươi là một tay súng đi cứu hắn cái rắm, ngươi cho ngươi là Thiên đường phúc giả sao? Có thể tăng thêm nhanh nhẹn sao?
- Ta có tuyệt chiêu!
Diệp Sảng lòng đầy tự tin.
Tinh Tinh ngây người:
- Tuyệt chiêu gì?
- Ối, ngươi giẫm lên chân ta rồi!
Diệp Sảng kêu lên một tiếng.
Tinh Tinh hoảng sợ, vội vàng buông tay nhấc chân, đôi giày này của nàng tên là Kinh cức hài, phía trên toàn là gai nhọn, là để phòng địch nhân đến gần người, kết quả lại dẫm nát mu bàn chân Diệp Sảng. Diệp Sảng trên sơn đạo lảo đảo bước lên một mảnh rêu xanh, chân vừa trượt, không biết là cố ý hay vô ý, người liền té xuống…
- A Ngân…
Tinh Tinh sợ tới mức hoa dung thất sắc, kêu to lên, lần này nàng thật sự làm hại chết Diệp Sảng rồi.
Nhưng mà nàng vẫn là xem nhẹ kỹ thuật hành động của Diệp Sảng, Diệp Sảng cũng không có ngã xuống vực sâu, mà là rơi xuống giữa đoạn đường hình chữ Z, lúc này U Buồn Thiên Sứ vừa chạy tới, chỉ thấy trên trời có một bóng đen đang rơi xuống.
Diệp Sảng ở giữa không trung kêu to:
- Mau tránh ra!
U Buồn Thiên Sứ cả kinh, nhanh chóng hướng một bên tránh ra, không tránh còn đỡ, phát tránh này liền xảy ra chuyện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...