Rất nhiều trò chơi đều có khái niệm “độ tự do”, Thế Giới Thứ Hai cũng không ngoại lệ, chỉ cần ngươi có thực lực, dùng ý chí của mình làm ra động tác có độ khó cao cũng chả có gì là lạ. Trước khi tiến giai bản thân Diệp Sảng nhanh nhẹn đã là tương tối cao, hiện tại nhanh nhẹn đã gần đại quan 150 điểm, ngay cả Phong Vũ Tinh Cuồng 17 cấp khinh giáp chiến sĩ, hắn cũng không có nhanh nhẹn cao đến như vậy. Kỳ thật phần lớn thuộc tính chính là số liệu trên lý luận mà thôi, chân chính hiệu quả vẫn là cần người chơi tự mình phát huy. Tỷ như ngày hôm qua Tê Lợi ca, lực lượng hắn rất cao, có tới 70 điểm, 10 cấp cường hóa vũ khí Kim Ti Đại Hoàn đao cũng có tấn công cao tới 18-43, nhưng một đao chém ra chỉ có tầm 90 điểm thương tổn, đây cũng không phải là do hệ thống ngẫu nhiên tạo thành giá trị công kích, mà là do bản thân hắn đối với trang bị chưa thuần thục, đối với thuộc tính lực lượng chưa vận dụng được tới cảnh giới cao thâm, mà Tam huynh muội Phản Thanh Phục Minh khi công kích cũng gặp vấn đề này. Quả thật, thuộc tính của ngươi nếu thêm tới mức tối đa, ví dụ như ngươi là chiến sĩ, lực lượng thêm tới 1 ức điểm, thì dù ngươi là kẻ ngốc tùy tiện chém ra một đao có thể phát ra đao quang trong truyền thuyết. Mà Diệp Sảng đối với việc vận dụng thuộc tính nhanh nhẹn, càng có phương pháp độc đáo.
Đợt thứ hai quái vật đã tới, lần này là hai con dã cẩu theo nhau vọt tới. U Buồn Thiên Sứ nghĩ thầm lần này ngươi có thể tránh thoát mới là lạ, nhưng nàng tuyệt đối không thể ngờ được, Diệp Sảng lần này căn bản là không né tránh, hai con dã cẩu tiến tới nửa đường, hắn đột nhiên lao tới phía trước, mà sức lao này rất mạnh, Tinh Tinh dù là tầm nhìn được rất xa như vậy cũng thiếu chút nữa không nhìn rõ, Diệp Sảng dùng biện pháp nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất – Diệp Sảng đàng hoàng lướt qua hai con dã cẩu.
- Né tốt lắm!
Tinh Tinh tán thưởng nói, sau đó “pặc pặc pặc” bắn một loạt tên.
Mười giây đồng hồ sau, trên mặt đất lại nằm xuống hai cái xác dã cẩu.
Hệ thống thông báo:
“ Xem xét cấp bậc chiến đấu lần này: trình độ 1 cấp, nhận xét: vượt cấp giết địch, tổ đội không bị tổn thương gì, kinh nghiệm toàn đội gia tăng 10%!”
Bình thường khi nghe loại âm thanh như vậy, U Buồn Thiên Sứ rất là vui vẻ, nhưng hiện tại nàng không thể vui vẻ nổi, bởi vì Diệp Sảng sau khi giao hai con dã cẩu cho cung thủ phía sau, hắn một mình ở phía trước hai tay vắt sau lưng nghênh ngang tiêu sái mà đi, cái loại đắc ý dào dạt này, tư thái như cây đón gió xuân này thực làm người ta hận không thể xông lên mà sút hai phát vào mông hắn.
“Ảo giác, nhất định là ảo giác, tay súng cấp 8 sao có thể có tốc độ như thế được?
U BuồnThiên Sứ nhíu nhíu mắt, nàng còn muốn nhìn lại một lần.
Hệ thống trung tâm quả nhiên bị lây nhiễm sự âm hiểm của U Buồn Thiên Sứ, vì vậy lần thứ ba đem quái tới, khó khăn hơn nhiều, 5 con dã cẩu.
- Mọi người cẩn thận!
Nguyệt Quang Ái Nhân cũng giơ lên ma pháp trượng màu đỏ rực, chuẩn bị phóng quần công kỹ năng.
Tinh Tinh khi ở Cung Thương Mang biết được Diệp Sảng thân pháp rất quái dị, vốn nàng đối với Diệp Sảng vẫn là rất tự tin, nhưng hiện tại nhìn 5 con dã cẩu lao tới, nàng liền do dự, 5 con quái vật 25 cấp a, hơn nữa tốc độ lại còn nhanh như vậy…
Nàng còn đang do dự, dã cẩu đã lao lên, thân pháp chạy trốn của bạn Diệp Sảng rốt cục khiến cho bọn nhà quê này được mở mắt. Hai con cẩu phía trước cùng đợt thứ hai giống nhau, đan xen vọt tới, Diệp Sảng đột nhiên dùng tới chiêu thức kinh điển nhất – Thiết Bản Kiều, hai con dã cẩu liền bay qua trước ngực hắn. Lật mình trở lại, con dã cẩu thứ ba trong nháy mắt lao tới, Diệp Sảng thân mình khẽ nghiêng, tựa như một người nhẹ nhàng lăn qua bên cạnh vậy, con dã cẩu thứ ba cũng vọt qua. Quái vật tốc độ phi thường nhanh, nhưng Diệp Sảng cũng né tránh thật diệu a, đột nhiên nằm ngã xuống đất, con dã cẩu thứ bốn tới quá nhanh, nó mặc dù thấy nhân loại kia nằm úp xuống đất, nhưng vì mình lao tới quá nhanh nên căn bản không thể vồ trúng được. Con dã cẩu cuối cùng chân chính là “chó đói ăn phân”, Diệp Sảng trên mặt đất lộn vài vòng, đột nhiên búng người nhảy dựng lên làm cho con dã cẩu cuối cùng cũng lao tới trước mặt đội ngũ. Phong Vũ Tinh Cuồng sắc mặt liền thay đổi, bởi vì hắn đã nhìn ra được Diệp Sảng tốc độ chẳng những so với mình nhanh hơn, hơn nữa còn nhanh hơn rất nhiều, nhưng đáng sợ nhất chính là Diệp Sảng chạy đến trước mặt hắn đột nhiên chợt lóe – biến mất không thấy! Con dã cẩu cuối cùng “Ngao ô” một tiếng liền cắn vào bả vai Phong Vũ Tinh Cuồng.
Trị số hồng thương: “-110!”
Phong Vũ Tinh Cuồng dù sao cũng là 17 cấp, lúc đánh quái cũng là đầu tóc không loạn, giơ tay lên, một thanh Bán nguyệt đao chém ra, dã cẩu bị chém trúng “-98” thương tổn liền hiện ra, sau đó rơi xuống mặt đất, liền bị U Buồn Thiên Sứ cuồng khảm một trận. Bên kia, mấy mỹ nữ cung thủ không tốn sức lắm liền làm cho bốn con dã cẩu nằm úp sấp, chỉ là Bích Nhạc Thi cũng bị cắn một phát, cũng may thương tổn không đáng ngại. Chờ sau khi xử lý xong việc này, lại ngẩng đầu nhìn phía trước, U Buồn Thiên Sứ thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, tên đáng khinh kia đang ngồi xếp bằng dưới đất hút Hồng tháp sơn nhìn các nàng giết dã cẩu, lại còn rung đùi đắc ý hát:
- Trên Tiên Nữ sơn có tiên nữ, không ca múa chỉ chém đao, hút Hồng tháp sơn mắt híp híp, Thần tiễn tiên nữ giết dã cẩu, thơ hay nha, thơ hay…
- Cao thủ a, tuyệt đối là cao thủ!
Phong Vũ Tinh Cuồng giờ phút này đã thay đổi hoàn toàn cái nhìn đối với Diệp Sảng, một chiêu vừa rồi của Hà Kim Ngân chẳng lẽ chính là kỹ năng “Tật Phong Bộ” trong truyền thuyết mà chỉ có đấu sĩ sau khi tiến giai thành thích khách trong truyền thuyết mới có? Nhưng thích khách chính là cần hai lần tiến giai, mà hắn rõ ràng chính là tay súng a. Phong Vũ Tinh Cuồng không nghĩ ra, trong nhất thời liền cảm thấy trong lòng rất loạn, có chút trống rỗng, ông trời có mắt không a, sao lại có thể như vậy…Hắn hoàn toàn sắp tự làm mình hôn mê.
Diệp Sảng ở trước mặt hắn đột nhiên lóe lên biến mất quả thật chính là kỹ năng ẩn thân, là kỹ năng sau khi tiến giai “ Ngụy trang tiềm hành”, kỹ năng này mỗi giây tiêu hao 10 điểm nguyên tố, toàn thân liền có thể cùng hoàn cảnh bốn phía xung quanh hòa lẫn vào nhau, thực tạo thành một loại ảo giác là tự thân biến mất, chẳng qua cũng chỉ có thể kéo dài 1 giây mà thôi. Kỹ năng này của “Thần Phong gen” giúp cho tay súng chạy trốn rất tốt, cho nên vào thời khắc mấu chốt, 1 giây cũng rất đủ rồi, vì nó đạt được hiệu quả thần kỳ là làm cho đối phương tâm loạn như ma… U Buồn Thiên Sứ trong lòng thật rung động, chỉ thiếu nước là không gọi “Ma a”, nhưng nàng vẫn không phục, không phải là thân pháp tốt một chút sao, có gì mà đặc biệt chứ, đi theo ta đi ta sẽ ám tử chết ngươi!
U Buồn Thiên Sứ làm bộ nghiêm túc nói:
- Tốc độ của chúng ta vẫn là quá chậm, nên đẩy nhanh một chút, khụ khụ, Hà Kim Ngân a, ngươi đi xa hơn một chút, tốc độ cũng nhanh lên một chút được không?
Tinh Tinh vừa nghe liền phản đối:
- Dựa vào cái gì? Vì sao? A Ngân là tân thủ dò đường, hiện tại lại đi xa hơn chỉ sợ thật sự sẽ gặp nguy hiểm, hắt nhất định phải duy trì trong phạm vi công kích của ta là 60m.
U Buồn Thiên Sứ giờ phút này biểu tình là rất chân thật, quá mức con mẹ nó chân thật:
- Cao thủ như Ngân ca quả thực là từ trước giờ ta chưa hề thấy, có thể nói thân thủ không hề kém lão Đại, thân pháp lại cùng loại với võ học cổ đại là Cửu cung bát quái bộ, có hắn mở đường ta thật có thể yên 1 vạn cái tâm, nếu có thể, Ngân ca tiếp tục tiến lên trước đi.
Nàng ca ngợi tất có chuyện lạ, hơn nữa ngay cả xưng hô cũng đổi, gọi Diệp Sảng là Ngân ca, chiêu vỗ mông ngựa này quả nhiên là nhất tuyệt. Những mỹ nữ khác nào biết ác tâm của nàng? Tiên Nữ sơn đại đạo đã sắp tới cuối, phía trước là quái vật lợi hại hơn, Diệp Sảng nếu bị bao vây tuyệt đối là ‘đi bán muối’, vỗ mông ngựa mà có thể hại chết tiểu bạch kiểm này của Tinh Tinh, lần mua bán này là lãi rồi.
Bích Nhạc Thi cũng bị biểu hiện vừa rồi của Diệp Sảng làm cho không thể tin nổi:
- Đúng vậy, thân pháp vừa rồi của A Ngân, chậc chậc, dâm đãng a, ta thích nam nhân dâm đãng… (Láng: Bó thịt )
Tinh Tinh vừa muốn phản bác, Diệp Sảng đã cười ha ha:
- Được thôi, đi nhanh một chút, phía trước không chừng có cảnh đẹp gì đó, đi nhanh một chút cũng có thể mau chóng thưởng thức mà.
Nói xong hắn xoay người lao tới phía trước, nhanh như chớp liền không thấy bóng dáng đâu.
Tinh Tinh thực cảm thấy mình cùng Diệp Sảng ở một chỗ mà nói, sớm muộn gì cũng bị hắn làm cho bị thần kinh, hắn là điên thật hay là ngu ngốc? Hay là đang cố ý giả ngu?
U Buồn Thiên Sứ lại một trận cười thầm, đồ rác rưởi, ngươi đi tìm chết đi, lần này cho ngươi có đi mà không có về, phía trước chính là Lưu toan cẩu (chó acid) Lv27, ngươi không toi mới là lạ. Mắt thấy Diệp Sảng đã đi xa, Ưng nhãn thuật của Tinh Tinh cũng không nhìn thấy tung tích của hắn, U Buồn Thiên Sứ thật vui mừng, cố tình đi thật chậm, Tinh Tinh hung hăng trừng mắt nhìn nàng:
- A Ngân nếu xảy ra chuyện gì mà nói, cứ chờ xem! Ai ta cũng không nể mặt! Cho dù là lão Đại!
U BuồnThiên Sứ miễn cưỡng gạt bỏ vẻ tươi cười:
- Làm sao có thể chứ? Ngân ca sẽ không chết được đâu.
Nàng lần này rốt cục nói đúng, người nào đó đúng là Tiểu Cường bất tử, ước chừng đi tới phía trước tầm 5 phút, trên đường phía trước một trận “ầm ầm” vang lên, mặt đất cũng như bị chấn động nhỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...