Vô Địch Hắc Thương

Trình Tiếu Phong nghe nói An Hi ở Ngưu Tẩu, thuyết phục 15 phút sau mới chịu ra, lại nghe Diệp Sảng muốn bán súng tự động, lại thêm 10 phút nữa login. Nhưng trên thực tế, Trình Tiếu Phong vô dụng mới 5 phút sau đã tới Ngưu Tẩu.

“Súng đâu?” – Trình Tiếu Phong thở không ra hơi.

An Hi trừng mắt: “Hỏi thừa! Không ở trong trò chơi thì ở đâu?”

“Có thật là cấp tinh anh, yêu cầu 10 cấp, động năng 40 điểm?” – Trình Tiếu Phong hẳn là vẫn không tin.

Diệp Sảng cũng có chút mơ màng, hắn không hiểu giá cả thị trường. Căn bản là hắn không nghĩ tới tùy tiện một kiện trang bị trên người mình lại đáng giá như vậy.

“Diệp tử, đừng nói bình thường Phong ca không chiếu cố ngươi. Súng này ngươi không thể bán cho người khác, ngươi phải bán cho ta!” – Bộ dáng Trình Tiếu Phong nghiêm trang khiến cho An Hi âm thầm thấy buồn cười.

Diệp Sảng nói: “Vừa rồi ta ở trong trò chơi, có người nói ra giá 800NDT!”

“Sh*t!” – Trình Tiếu Phong giận tím mặt – “Con bà nó kẻ lừa đảo, hắn đang lừa ngươi đó! Đồ tốt như vậy sao có thể chỉ đáng giá 800? Diệp tử ngươi bán cho ta đi, Phong ca tuyệt đối không lừa ngươi! 3000NDT! Tuyệt đối uy tín, lừa quỵt lập tức đánh chết!”

Thấy bộ dáng Trình Tiếu Phong đầy căm phẫn, Diệp Sảng có chút hơi hơi cảm động, ấn tượng của An Hi với Trình Tiếu Phong cũng khác đi không ít. Tên này cuối cùng cũng có chút lương tâm nha!

Trình Tiếu Phong cùng Ông chủ mập cùng là một loại trầm mê với Đệ Nhị Thế Giới. Vừa nói đến trang bị, hắn cư nhiên có thể đem An Hi gạt sang một bên, hơn nữa còn yêu cầu Diệp Sảng lập tức login.

“Vậy được rồi, bây giờ ta ở trung tâm phục vụ khu Thải Hồng thành chờ các ngươi! Tên của ta là Hà Kim Ngân!” – Diệp Sảng nói.

Ba người rất nhanh tự động quay về phòng ngủ. Diệp Sảng login đúng vào chỗ Thưởng Thưởng Thực đang du đãng. Thưởng Thưởng Thực vừa thấy Diệp Sảng trở lại lập tức phi tới cười nói: “Ngân ca, thế nào? Xem xong rồi sao? Có muốn bán ra hay không?”

“Huynh đệ, thật ngại quá! Ta không bán nữa!” – Diệp Sảng áy náy nói.

“Vì sao?” – Thưởng Thưởng Thực ngạc nhiên.


Diệp Sảng cười nói: “Này... cái này... khụ khụ...”

Thưởng Thưởng Thực thầm kêu toi rồi, chẳng lẽ không lừa được hắn?

Lúc này bạn học Trình Tiếu Phong đã xuất hiện trước cửa đại sảnh trung tâm phục vụ. Mặc dù trong trò chơi chưa từng gặp qua, nhưng Diệp Sảng chỉ liếc mắt một cái là nhận ra hoa hoa đại thiếu gia của chúng ta.
Hiển nhiên Trình Tiếu Phong đem ngoại hình sửa lên đẹp hơn. Ngươi xem hắn một thân “a địch đánh chết” kìa, lại còn ngậm thêm một điếu Hồng Tháp Sơn, thêm cách nói chuyện có vẻ tao tao nhã nhã, Sảng Sảng có không muốn nhận ra hắn cũng khó.

“Diệp tử, ngươi ở chỗ nào? Ta Phong ca, ta Phong ca a!”

Toàn bộ người trong đại sảnh quay đầu lại nhìn hắn như đang nhìn một tên bị bệnh thần kinh.

“Phong ca, ở đây!” – Diệp Sảng khua tay nói.

Trình Tiếu Phong lập tức chạy tới: “Súng đâu? Đưa ta!”

Thưởng Thưởng Thực là quỷ tinh thương nhân cỡ nào? Vừa thấy cảnh này liền hiểu ngay Diệp Sảng vừa tìm được người mua mới.

“Đợi một chút, từ từ đã! Ngân ca với ta đã có giao ước trước, súng này bán cho ta rồi!” – Thưởng Thưởng Thực vội la lên.

“Bán cái con mẹ ngươi!” – Trình Tiếu Phong ở trong trò chơi hoàn toàn không để ý phong độ - “Ta f*ck cái con mẹ ngươi! Ngươi lừa huynh đệ của lão tử! Ngươi là người của hội nào? Ta tính sổ!”

“Vị đại ca này, ngươi có ý gì? Ta là người của Hoa Tulip!” – Thưởng Thưởng Thực cũng không chịu yếu thế.
“Ta đánh ngươi con mẹ mày! Ta đá ngươi con bà mày!” – Trình Tiếu Phong chửi loạn một hồi – “Biến đi kẻ lừa đảo, cả hội lừa đảo! Mọi người mau đến xem, ở đây có lừa đảo!”

Trong bất kì một trò chơi nào, game thủ đều hận lừa đảo đến thấu xương. Những người còn đang sắp xếp lập tức bao vây lại, mồm năm miệng mười chửi theo Trình Tiếu Phong. Thưởng Thưởng Thực bị mắng đến chó chảy máu đầu, không còn lời nào để xảo biện.


“Ngươi, chời đấy!” – Thưởng Thưởng Thực xám xịt rút lui.

Lúc này An Hi cũng xuất hiện ở cửa đại sảnh. An Hi ở hiện thực và hình tượng trong trò chơi khác nhau rất lớn. Khuôn mặt không sửa xấu đi, vẫn là chỉnh lên đẹp hơn một tí xíu thôi, nhưng một thân nữ tây trang làm người khác nhìn qua thấy thật giống một tri thức mĩ nhân quốc sắc thiên hương. Vừa đi vào liền làm cho đại sảnh phảng phất ánh sáng.

“Diệp tử, ta là An tỷ đây!” – An Hi đi tới.

Ánh mắt Diệp Sảng đăm đăm, hắn không nhìn ra được chức nghiệp của An Hi và Trình Tiếu Phong.

“Diệp tử, đưa súng cho ta. Ngày mai đến Ảnh Lâu, ta đem tiền giao cho ngươi. Phong ca của ngươi tuyệt đối nói lời giữ lời!” – Trình Tiếu Phong gấp không thể chờ hơn nữa.



Diệp Sảng đương nhiên sẽ không hoài nghi hắn, mang MP40 đặt lên tay hắn. Ngay cả mĩ nữ Trình Tiếu Phong cũng không thèm nhìn, yêu thích vuốt ve MP40 không rời tay, trong miệng còn lẩm bẩm: “Lão tử có súng máy, lão tử có súng máy! Ha ha xem từ nay về sau ai dám động đến lão tử!”

Diệp Sảng âm thầm buồn cười. Một khẩu súng máy này lại khiến ngươi cao hứng như vậy. Trên người ca súng trường, thư kích, shotgun cái gì cũng có, lấy ra không hù chết ngươi mới là lạ!

An Hi nhíu mày: “Diệp tử, ngươi là tay súng sao? Ngươi bán súng đi thì ngươi dùng cái gì?”

Diệp Sảng cười nói: “Ta vẫn còn.”

An Hi: “Vậy là tốt rồi!”

Thông tấn khí đột nhiên rung động, Diệp Sảng cầm lấy nhìn nhìn, hóa ra là A Nhuế phát tin: “Đến phục vụ cảng!”


Diệp Sảng nói: “An tỷ, bằng hữu của ta gọi, có đi cùng không?”

“Được.” – An Hi cũng muốn nhìn xem quan hệ của Diệp Sảng ở trong Đệ Nhị Thế Giới như thế nào.
Lúc này trời đã sáng trưng, số lượng người chơi trên quảng trường phục vụ cảng dần dần đông hơn. Diệp Sảng có hai người quen, liền nghĩ hôm nay ca cũng khoe khoang một chút cho các ngươi xem uy phong của ca. Vì thế vừa ra khỏi thành hắn liền trưng ra phục trang chiến đấu. Vẫn là mũ Bát Lộ quân, áo gió Hứa Văn Cường, giày da... thêm khẩu shotgun nữa!

“Giống Tiểu Mã ca không?” – Hắn lắc lắc bộ “giáp”.

Trình Tiếu Phong nhịn không được phì cười: “Diệp tử, ngươi nhìn Phong ca ta đây.”

Nói xong hắn cũng khoác lên phục trang chiến đấu.

Diệp Sảng vừa thấy đã kêu trời, quả nhiên Trình Tiếu Phong cũng là tay súng, hơn nữa trang bị cũng tốt hơn của mình. Bộ đồ Trình Tiếu Phong mặc chính là bộ đồ ngụy trang xanh biếc, chính là y phục tác chiến chính quy, có kém cũng không kém hơn Hứa Văn Cường với Đái An mà ngược lại nhìn qua thì MP40 lại có chút lạc hậu.

An Hi trắng mắt liếc Trình Tiếu Phong một cái, lạnh lùng nói: “Có một bộ y phục tác chiến cũng không biết xấu hổ đem ra đi gặp người ta!”

Trình Tiếu Phong bất mãn: “Trang phục của ta là 25 cấp cường hóa. Ngươi thử đưa ra xem có cái gì tốt nào, hơn ta không?”

“Thật chứ?”

An Hi cười lạnh, nháy mắt đã đổi trang phục, một bộ khôi giáp lóng lánh ngân quang xuất hiện trên người nàng. Tạo hình bộ khôi giáp này so với hai người Diệp Sảng tuyệt đối phong cách hơn gấp vạn lần. Bởi nó là một bộ khôi giáp máy, có điểm rất giống robot, hoàn toàn đem An Hi bao lấy ở bên trong. Cánh tay hơi cử động một chút liền phát ra tiếng “crắc” của máy móc. Dưới mũ giáp còn có một tấm kính râm hình vuông màu đen, quả thực chính là một chiến sĩ tương lai. Diệp Sảng cùng Trình Tiếu Phong trợn mắt há mồm:

“Đây là chức nghiệp gì?”

An Hi lại đổi thành trang phục tri thức, thản nhiên trả lời: “Bác sĩ.”

Diệp Sảng ngây ra như phỗng: “An tỷ... ngươi... chẳng lẽ ngươi... trọng giáp y binh?”

An Hi cười cười: “Vẫn là Diệp tử tinh mắt.”

Trình Tiếu Phong không hiểu cái gì, hắn chưa từng thấy qua bác sĩ nào có loại trang phục này. Còn về phần trọng giáp y binh gì gì ấy ngay cả nghe hắn cũng chưa từng. Có trách thì trách hắn kiến thức nông cạn.
Chức nghiệp của An Hi đúng là bác sĩ, nhưng chắc chắn không phải là bác sĩ bình thường, kể cả nhất giai Thiên Đường Phúc Giả và nhị giai Mũi Kiếm Vũ Giả cũng không. Đệ Nhị Thế Giới có tất cả năm hệ lớn, mà chi nhánh của các hệ thì thật sự là rất nhiều. Ở trong hệ mình thì Diệp Sảng tính ra cũng có nhiều loại. Tính từ việc hắn chọn gen tiến giai rồi đến con đường hắn tu luyện tóm lại chính là Hỏa Thương Thủ. Nếu chọn gen khác thì nhất giai cũng sẽ khác, các cấp giai cao hơn lại càng bất đồng. Càng về sau phân chia càng rõ ràng, trong tay súng có một chi nhánh đáng sợ là Ma Thương Thủ.


Mà hệ phụ trợ bác sĩ trên cơ bản chia thành ba loại. Loại thứ nhất chính là theo loại hình kĩ năng, tỷ như Thiên Đường Phúc Giả. Trong Đệ Nhị Thế Giới 90% bác sĩ chọn tu luyện theo loại này bởi vì lợi ích lớn nhất của loại hình kĩ năng chính là tiết kiệm tiền. Bản thân không có lực công kích, chỉ cần luyện tốt kĩ năng là được, nhiều lắm chỉ là tiêu hao mana. Loại này thao tác đơn giản, khởi đầu rất dễ dàng. Nhất giai chính là Mũi Kiếm Vũ Giả. Đương nhiên Mũi Kiếm Vũ Giả cũng có lực công kích nhất định, có thể sử dụng vũ khí nhẹ.

Thứ hai chính là loại hình dược phẩm, tỷ như bác sĩ quân y. Loại hình này tương đối khó luyện, chủ yếu dựa vào dược phẩm tiến hành công-thủ, chẳng những cần chiến đấu mà còn phải tinh thông kĩ năng đời sống. Tây Môn Xuy Ngưu chính là ví dụ điển hình, kĩ năng thu thập tinh luyện không cao thì có pháp bảo cũng không cách nào tiến giai. Nhất giai chính là Chuyên Gia Dược Phẩm, có thể tiến hành công kích cự li xa, ví dụ như Khí Giới Đầu Độc.

Cuối cùng chính là loại hình của An Hi – công kích. Loại hình này cực kì khó luyện, nhưng khi luyện xong thì vô cùng cường đại. Loại này bản thân không có kĩ năng gì, hoàn toạn dựa vào trang bị. Mà trang bị so với tay súng, chiến sĩ, kiếm khách... cũng rất khó kiếm, cần phải tìm người chơi chức nghiệp kĩ thuật sư để chế tạo, cái này thuộc loại khoa học kĩ thuật. Vào thời trò chơi mới đang ở sơ kì, tất cả mọi người đều 3K – không tiền + không trang bị + không kĩ năng, rất nhiều người từ bỏ chức nghiệp này. Đã vậy chức nghiệp Chữa Bệnh Binh này tiến giai rất khó, có thể nói là vô cùng hiếm, như “phượng mao lân giác” vậy. Nhất giai Chữa Bệnh Quan và nhị giai Trọng Giáp Y Binh lại càng hiếm. Nhị giai Trọng Giáp Y Binh cả công lẫn thủ đều vẹn toàn, có rất nhiều ưu thế, nhất là có thể trang bị các sản phẩm khoa học kĩ thuật. Tuy nhiên chức nghiệp này lại khó tăng cấp nên không có người nào cấp bậc cao, bởi vì về phương diện tứ lực – tinh lực + tài lực + nhân lực + vật lực để đầu tư vào cao đến nỗi khiến cho người chơi không dám tưởng tượng.

Thế mà An Hi chẳng những chọn loại hình này, lại còn lên nhị giai. Diệp Sảng nhất thời kinh ngạc, An Hi thật là trâu bò.

“An tỷ uy vũ!” – Diệp Sảng vung tay hô to, sau đó lặng lẽ gửi lời mời tổ đội, thuộc tính An Hi lập tức làm Diệp Sảng mộng mị.

Nhân Nhược Hữu Tình

Chức nghiệp: bác sĩ

Tiến giai: trung cấp Trọng Giáp Y Binh

Cấp bậc: 22

Thuộc tính: HP: 550; lực lượng: 262; tinh thần: 122; nhanh nhẹn: 120; cảm giác: 30; mana: 35, tri thức: 45; viễn trình: 40; phòng ngự: 200; kháng lực: 210; bạo kích: 5%; đón đỡ: 8%; né tránh: 10%.

Nói thật, thuộc tính thế này rất nhiều người nhất giai cũng không bằng*. Phòng ngự cùng kháng lực quả thực không giống người. Ngẫm nghĩ mà xem, An tỷ mà mặc khôi giáp máy vào thì chính là siêu cấp vô địch sét đánh xe thiết giáp, căn bản là không sợ ngươi đánh a.

[tất nhiên 1 giai sao bằng 2 giai @@]

“An tỷ, thần tượng a, 5555!” – Diệp Sảng kích động muốn khóc.

Đột nhiên một tiếng rống to truyền đến từ sau lưng: “Chúng lý tìm nàng trăm ngàn độ.”

Ánh mắt Diệp Sảng ngốc trệ, đã lâu không được nghe ám hiệu Túy Ngân hội, rất là con mẹ nó nhớ nhung.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui