Vô Địch Ác Ma

Trương Khai không chần chừ, cầm chặt kiếm trên tay, phóng đến chém thẳng vào người Lục Khải.

Lục Khải vẫn không di chuyển, mặc cho thanh kiếm sắp chém vào người, Trương Khai dùng thêm sức, chém thật mạnh vào người Lục Khải, nhưng vẫn không có gì thay đổi, Lục Khải không hề bị thương, dù chỉ là một vết trầy xước.

Lục Khải phát ra uy áp cực lớn, thổi bay Trương Khai ra xa, xong Lục Khải chậm rãi hạ kiếm xuống.

Trương Khai dùng tay, ghì chặt vào bề mặt cán thần kiếm, ngay lúc đó, một đường kiếm khí chém tới, Trương Khai lộn sang một bên, né đi đường kiếm khí đó.

Vừa mới né xong, chưa kịp phản ứng, Lục Khải đã phóng tới trước mặt Trương Khai, vung kiếm chém một đường, ngay cổ Trương Khai.

Trương Khai ngả đầu về sau, né đi được nhát kiếm đó, xong Trương Khai vung kiếm, muốn chém vào bụng Lục Khải, nhưng khi kiếm sắp chạm vào người Lục Khải, thì ông đột nhiên biến mất, rồi lại xuất hiện sau lưng Trương Khai.

Dùng kiếm đâm thẳng vào mắt hắn, Trương Khai không kịp phản ứng, trực tiếp bị mũi kiếm đâm vào mắt trái, Trương Khai dùng cả hai tay, cố đẩy thanh kiếm ra, bằng không nếu để nó vào sâu hơn, thì khó mà sống được.

Lục Khải dùng thêm sức muốn đâm xuyên não Trương Khai, Trương Khai không còn cách nào, ngả đầu sát đất, để thoát khỏi mũi kiếm, xong nhanh chóng bật dẩy, nhảy ra xa giữ khoảng cách.

Trương Khai dùng tay che con mắt trái bị thương, tay còn lại cầm kiếm, đề cao cảnh giác hết mức có thể.

Ngay lúc này, Lục Khải đột nhiên xuất hiện ngay sau lưng Trương Khai, dùng kiếm muốn đâm xuyên bụng hắn, Trương Khai như cảm nhận được, ngay lúc Lục Khải vừa đâm kiếm đến, thì Trương Khai đã kịp hạ thấp người, né đi đòn đó.

Trương Khai lộn người ra phía trước, để giữ khoảng cách với Lục Khải.


Nếu cứ như vậy, ta không thể cầm cự được lâu, nói gì là giành chiến thắng chứ? Không được, phải tìm cách khác.

Trương Khai cắn răng suy nghĩ, ngay lúc đó, một tiếng nói đột nhiên phát ra.

"Ngươi đừng tốn công vô ích nữa, bắt ta dùng đến một phần mười sức mạnh, ngươi đã rất giỏi rồi, nhưng ngươi hãy tỉnh lại đi, ngươi không thể thắng ta đâu."

Trương Khai bật dậy, cắn răng lên tiếng.

"Lục Khải, ta đã nói rồi, ta không bao giờ chịu thua đâu!"

Lục Khải thở dài một hơi, rồi lên tiếng đáp.

"Nếu ngươi vẫn không chịu thay đổi, vậy ta cũng không còn cách nào ngoài giết ngươi."

Lục Khải nói xong, vào tư thể chiến đấu, xung quanh cơ thể phát ra những ngọn gió nhỏ, Lục Khải lên tiếng nói.

"Từ lúc bắt đầu đến giờ, ta vẫn chưa dùng kiếm kỹ gì, có lẽ bây giờ nên dùng rồi."

Trương Khai nghe xong, có chút hoảng sợ, nhưng vẫn đứng vững, sẵn sàng đón tiếp Lục Khải.

Lục Khải phóng lên không trung, liên tiếp chém ra năm nhát, lần lượt năm đường kiếm khí được phóng ra.

Đây là kiếm kỹ cấp bậc kiếm vương, phong thần trảm.

Năm đường kiếm khí phóng thẳng về phía Trương Khai, chặn cũng không được, né cũng không xong, Trương Khai vẫn đứng im, cắn răng.

Ta, thật sự phải chết a?

Ngay lúc đó, linh hồn Trương Nguyên bay ra, chặn lại đòn đó, Lục Khải thấy cảnh này, có chút thắc mắc mà hỏi, một câu đơn giản.

"Ngươi là ai?"

Linh hồn đó nghe xong, đơn giản đáp lại bằng một cái tên.


"Trương Nguyên."

Lời vừa nói xong, một áp lực cực kì khủng bố phát ra, hình ảnh của Chí tôn kiếm thần - Lục Thần xuất hiện, ông ta lên tiếng hỏi.

"Trương Nguyên, đã lâu không gặp."

Linh hồn của Trương Nguyên nghe xong, bật cười rồi đáp lại.

"Ta chỉ là một phần linh hồn của Trương Nguyên, nếu ngươi muốn, thì đi đến cõi hư vô đi."

Nghe xong lời này, Lục Thần cười to rồi nói.

"Được vậy ta sẽ tìm hắn, nhưng trước đó, ta sẽ hạ ngươi."

Nói xong Lục Thần đơn giản vung tay, một đường kiếm khí cực mạnh đã được phóng ra, chém tan một phần linh hồn của Trương Nguyên, rồi lên tiếng nói.

"Lục Khải, ngươi ở đây, ta đi tìm tên Trương Nguyên một chút."

Lục Khải gật đầu, Lục Thần cũng nhanh chóng rời đi, với tốc độ cực nhanh.

Lục Khải nhìn lại Trương Khai rồi nói.

"Chúng ta đánh tiếp thôi."

Nói xong, Lục Khải phóng đến, lần này không còn có sự giúp đỡ từ Trương Nguyên, nên Trương Khai đã bị chém ra làm đôi.


Lục Khải thở dài một hơi.

"Ngươi chỉ có vậy thôi a?"

Lục Khải bẻ bẻ cổ, khởi động lại gân cốt, ngay lúc đó, ngay xác của Trương Khai, từ bên trong, phát ra những tia sáng.

Lục Khải cũng chú ý đến điều này, vừa nhìn xong, Lục Khải đã nghĩ đến một thứ.

Bán quỷ?

Cơ thể của Trương Khai được nối lại, Trương Khai theo đó mà cũng sống dậy, xung quanh người hắn phát ra một loại tà khí nặng nề.

Trương Khai đưa tay lên, rồi nhìn vào bàn tay.

Cũng may, lúc trước ta đã chuẩn bị sẵn một linh hồn của quỷ, bằng không đã chết rồi.

Bán quỷ là trạng thái mà người mắc phải, sẽ bị biến thành quỷ, nhưng chỉ sở hữu một vài thuộc tính của loài quỷ, sức mạnh và độ chống chịu, cũng tăng lên rất nhiều, nhưng vẫn còn giữ được ý thức, dễ hiểu hơn là nửa quỷ, nửa người.

Có rất nhiều cách để biến thành bán quỷ, nhưng đơn giản nhất là, dùng linh hồn của một con quỷ, cho nó xâm nhập vào bản thân, nhưng không để nó xâm nhập hoàn toàn, mà chỉ cho nó xâm nhập vào một nửa, rồi dùng sức mạnh của bản thân, áp chế nó lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui