Đối với lời nói của Tần Lạc , mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, ai cũng không có tiếp lời , mọi người đều là người trong một hội, loại lời khách sáo này , thật ra thì tất cả mọi người không thể nào tin tưởng. Cũng không phải nói nhân phẩm của Tần Lạc có điều hoài nghi, mà là thân bất do kỷ, đến cuối cùng vẫn là mỗi người đi một ngả.
"Tôi cũng biết tôi nói lời này, mọi người cũng sẽ không tin tưởng, đừng nói mọi người, dù là tự mình , trong lòng tôi cũng không có đáy, nhưng tôi yêu cô ấy , tôi sẽ cố hết khả năng của mình để bảo vệ cô ấy, quan tâm cô ấy." Tần Lạc nhìn Tiêu Thần, thở dài một hơi nói.
"Tần Lạc, hãy để cho Hạ Toa một con đường sống đi, người nào đó cũng nhanh trở về nước, đến lúc đó..." Tần Di nhìn Tần Lạc muốn nói lại thôi.
"Thật sao?" Không đợi Tần Lạc mở miệng, Tiêu Thần cũng có chút lo lắng hỏi thăm Tần Di, nếu quả như thật là như thế này, hắn tuyệt đối sẽ không để cho Tần Lạc cùng Hạ Toa ở cùng một chỗ.
"Trở lại thì thế nào? Nguyên bản không phải là hôn ước của anh , tại sao lại can thiệp vào tương lai của anh ." Nhớ tới vụ kết thân buôn bán này , Tần Lạc cảm xúc cũng có chút kích động. Năm đó cha mẹ hắn là thật lòng yêu nhau nhưng bởi vì không môn đăng hộ đối, cho nên bị buộc chia tay, trước kia lúc hắn mười tuổi thì ấn tượng đối với cha mình là là người trong tấm ảnh, cho đến sau này, người anh cùng cha khác mẹ hắn ngoài ý muốn tử vong, hắn mới bị nhớ lại, mới có thể nhận tổ quy tông, trở lại Tần gia, vì để cho mẹ hắn không phải nhìn sắc mặt mọi người để sống qua ngày, hắn nỗ lực học tập, tranh thủ lấy được địa vị nhất định ở Tần gia , cũng may mấy người đó không có so đo với hắn . Hắn không muốn buông tha Hạ Toa, nhưng càng không hy vọng cô đi lên con đường giống như mẹ mình .
"Anh còn nhìn không thấu sao? Anh, em, những người chúng ta ngồi đây , ai có thể thoát được ?" Tần Di nhìn mấy người khác, mặt cô đơn nói. Cô tốt nghiệp đại học rồi gả cho Tuyết Thiếu, tuy nói hai người là tự do yêu, nếu không phải là Tuyết Thiếu trong nhà còn nhiều tiền hơn so với Tần gia thì cha mẹ cô làm sao có thể để cho cô rút lui hôn sự mà gả cho Tuyết Thiếu đây? Nếu không phải là Tuyết Thiếu trong nhà thực lực đủ mạnh, làm sao có thể dễ dàng giải quyết Lý gia đã từng định ra hôn sự với cô đây ? Nếu nói lưỡng tình tương duyệt thì trước tiên chính là môn đăng hộ đối.
"Tại sao? Tại sao phải như vậy?" Nhìn Tần Di, Tần Lạc hai tay che mặt, khẽ nguyền rủa, trong lòng hắn làm sao không hiểu ? Chỉ là hắn vẫn luôn không chịu đối mặt, đều trốn tránh.
"Tần Lạc, chị biết lời nói của Tần Di có chút đả thương người, nhưng chúng nên vì Hạ Toa suy tính một chút, cô ấy rất tốt, chị cũng vậy rất thích cô ấy , nhưng cô ấy và chúng ta thật sự không phải là người của một thế giới, coi như gả cho cậu , cậu có thể bảo đảm người Tần gia không cho cô ấy sắc mặt để nhìn sao? Không phải là chị nói chuyện khó nghe, Tần gia thế lực thì ai cũng biết ." Nhớ tới danh tiếng của Tần gia trong hội này , Tang Thuyết không khỏi lắc đầu một cái.
"Em không hiểu, mọi người vì sao chỉ mong em và Hạ Toa chia tay đây? Tất cả đều vẫn chưa đi đến cuối cùng không phải sao?" Tần Lạc ngẩng đầu nhìn Tang Thuyết, cau mày không vui nói.
"Nếu như không có chuyện tấm hình , chúng tôi sẽ không khuyên câu chia tay, thế nhưng nếu chuyện đã xảy ra , giữa cậu và cô ấy cũng sinh ra khoảng cách , hơn nữa kết quả cuối cùng hai người vẫn sẽ tách ra , không bằng thừa dịp lúc này chia tay thôi." Nhậm Kiến nhìn Tần Lạc, ý vị sâu xa nói, nếu như hắn đứng ở vị trí của Tần Lạc , hắn khẳng định cũng không nguyện ý buông tay, nhưng cuối cùng kết cục đã có thể dự liệu.
"Tôi sẽ không chia tay , tôi sẽ giải thích rõ chuyện Kha Nham , mặc kệ mọi người tin tưởng cũng tốt, không tin cũng tốt, tôi và Kha Nham thật sự cái gì cũng không có xảy ra , mặc kệ tương lai sẽ như thế nào, tôi thích nhất vĩnh viễn chỉ có một mình Hạ Toa ." Tần Lạc từ trên ghế salon đứng lên, đi về phía trước hai bước, liếc mắt nhìn mấy người ngồi ở bốn phía , kiên định không nghi ngờ nói.
"Nửa năm, nếu như nửa năm sau, anh không cách nào xử lý tốt chuyện của anh, tôi sẽ bắt đầu chủ động theo đuổi Hạ Toa ." Tiêu Thần đứng lên, nhìn Tần Lạc, vẻ mặt kiên định, cũng không phải nói Tiêu Thần đạo đức tốt đến cỡ nào , chỉ là hắn cũng cần một chút thời gian, nói trước với người trong nhà một chút, hơn nữa hắn khẳng định có thể, thắng lợi sau cùng là thuộc về hắn. Nửa năm sau, hắn nhất định sẽ lấy tư thái tốt hơn tới nghênh chiến Tần Lạc, hơn nữa sẽ đánh bại hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...