Có lẽ bởi vì Tuyết Thiếu và Tần Lạc đều làm ra chuyện để cho không người nào có thể tiếp nhận được . Cho nên Tần Di và Hạ Toa kiên trì không cho Tang Thuyết thông báo hai người bọn họ, đoàn người cứ như vậy lặng lẽ trở lại S thị.
Tiêu Thần nhà buôn bán bất động sản , nên ở S thị cũng có mấy căn hộ cho nên mấy người bọn họ liền trực tiếp đến ở trong biệt thự của Tiêu Thần . Thật khéo , chỗ ở của Tiêu Thần chỉ cách nhà Hạ Toa có mười phút chạy xe.
Hạ Toa đẩy cửa ra, nhìn gian phòng trống rỗng, trong lòng có chút mất mác, kể từ khi cha mẹ sống ở thành phố khác. Trong nhà càng lạnh lẽo , trước kia có Tần Lạc vẫn còn không có phát giác, thế nhưng lần thứ nhất trở lại, trong lòng thật sự cảm thấy trống trải. Một ít hình ảnh giường chiếu của hai người lại hiện về trong óc của cô không ngừng lẩn quẩn . Đó là khuôn mặt mà cô vô cùng quen thuộc, là Kha Nham thư ký của Tần Lạc .
Hạ Toa từ trên ghế salon đứng lên, đi tới bên cửa , khóa trái cửa lại , thay giày, tắm, tắt máy, ngủ, cô cảm thấy mình mệt quá, phải nghỉ ngơi một chút rồi suy nghĩ thật kỹ chuyện này.
Tuyết Thiếu và Tần Lạc chờ ở sân bay , nhìn đám người ra ra vào vào , nhưng thủy chung không có phát hiện bóng dáng của Hạ Toa cùng Tần Di . Hai người tâm tình như đưa đám, đi tới trước quầy thông tin , vừa hỏi mới biết họ đã sớm trở lại.
"A Di không cho em biết, em có thể hiểu, nhưng tại sao Hạ Toa cũng không báo cho anh?" Tuyết Thiếu ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nhìn Tần Lạc hỏi thăm. Theo lý thuyết hai người đang ở trong giai đoạn cuồng nhiệt , làm sao có thể không báo cho Tần Lạc tới đón đây?
“ Anh làm sao biết." Tần Lạc tâm tình vốn rất tốt , khi biết Hạ Toa đã trở lại S thị thì mặt cũng đen thui. Hai ngày trước thật vất vả giải quyết Kha Nham, muốn chờ Hạ Toa về là chỉ có ở trong thế giới của hai người, ai biết tự nhiên sẽ thành như vậy.
"Ai, anh còn tốt hơn em , cho đến bây giờ em còn không có giải quyết Đào Nhạc được đây? Em đây là tạo nghiệt gì a!" Nghĩ tới Đào Nhạc, Tuyết Thiếu cảm thấy đau đầu nhức óc. Cô ta biến mất trước mắt hắn , nhưng mỗi ngày đều kiên trì sáng trưa tối sẽ gọi ba cuộc điện thoại cho hắn , nếu không nghe thì gọi trực tiếp tới quán cà phê . Dù sao mặc kệ như thế nào thì ba cuộc điện thoại là nhất định phải nhận, nếu không ngày nay cũng đừng nghĩ ngừng nghỉ.
"Thật ra thì anh có dự cảm xấu, Hạ Toa nhất định biết cái gì, nếu không không thể nào trở lại không gọi điện cho anh , hơn nữa anh mới vừa gọi cho cô ấy, thấy tắt máy ." Tần Lạc càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, đây là tình huống gì đây?
"Em xem hay là hỏi Tiểu Di đi ." Tuyết Thiếu bấm số điện thoại của Tần Di kết quả cũng là tắt máy, rất là bất đắc dĩ chỉ có thể đổi sang gọi cho Tang Thuyết , thế nhưng ba người cực kỳ nhất trí, đều là tắt máy.
Thật ra thì cũng không thể trách Tang Thuyết , cô giờ phút này đang cùng Nhậm Kiến quay cuồng trong thế giới riêng của hai người , làm sao có thể mở máy để bị làm phiền đây . Về phần Tần Di, cũng giống Hạ Toa , tắt máy đi ngủ .
"Anh chở em về quán , sau đó anh đi tìm Hạ Toa xem có chuyện gì không ." Thấy Tuyết Thiếu vừa nói như thế, Tần Lạc có chút thấp thỏm, không biết ba người này muốn làm cái gì, hay là có chuyện gì đó mà mọi người đã biết đây?
"Cũng chỉ có thể như vậy, tối em đi tìm A Di vậy , sắp đại thọ 50 của lão già nhà em rồi, phải chuẩn bị một chút quà tặng ." Tuyết Thiếu gương mặt đau khổ, có chút bất đắc dĩ nói.
"Uh, cũng chỉ có thể như vậy, A Di biết chuyện này , cậu khẳng định không chạy thoát được đâu." Nhớ tới tính tình bạo lực của Tần Di , Tần Lạc chỉ có thể lắc đầu một cái, thương mà không giúp gì được a.
"Đánh một trận dĩ nhiên không sao, chỉ sợ ngay cả mặt mũi cũng không cho thấy ." Phải biết ban đầu bọn họ ly hôn đơn giản đúng là vì xì căng đan của hắn và nữ người mẫu lên trang đầu của tạp chí. Hắn thật sự là không có quan hệ mờ ám gì với cô người mẫu kia , Tần Di liền trực tiếp xử tử hắn , ngay cả cơ hội giải thích cũng không có cho hắn, lần này lên giường rồi, hắn thật không cách nào tưởng tượng được có thể cầu Tần Di tha thứ được không.
"Ai, cậu biết rõ A Di trong lòng chỉ thích một mình cậu , nó cũng hi vọng cậu cũng chỉ yêu một mình nó , cậu và người khác gây ra xì căng đan, rồi lại cùng người phụ nữ khác lên giường , nó dĩ nhiên không chịu nổi a." Tần Lạc vừa lái xe, vừa dạy dỗ Tuyết Thiếu
"Em dĩ nhiên cũng chỉ yêu một mình cô ấy , nhưng cho dù là phạm nhân chờ tử hình cũng có cơ hội mở miệng giải thích đi, ngay cả cơ hội giải thích cũng không cho em." Nhớ tới lúc mình nhận được giấy li hôn thì chỉ biết gãi đầu .
"Cậu cũng không phải là ngày thứ nhất biết nó , cậu không phải biết tính cách của nó sao?" Tần Lạc liếc mắt nhìn Tuyết Thiếu đang ngồi bên tay lái phụ , lắc đầu một cái, dầu gì yêu đương năm năm mới kết hôn , thế nào còn có thể ngu đến mức khiêu chiến ranh giới cuối cùng của Tần Di .
"Ai, không có cách nào sống được rồi !" Nghĩ tới lão già nhà mình , da đầu Tuyết Thiếu không khỏi có chút tê dại, nếu là biết hắn và Tần Di ly hôn, khẳng định sẽ đánh cho hắn một trận tơi bời .
Nhìn Tuyết Thiếu chán nản ngồi ở vị trí kế bên tài xế, Tần Lạc lòng cũng không thể bình tĩnh, suy đoán thật lâu vẫn là không nghĩ ra mình rốt cuộc đắc tội Hạ Toa chuyện gì , tại sao liên lạc không được đây?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...