Tần Lạc không nghĩ tới Hàn Dạ sẽ chủ động tìm hắn, cũng không nghĩ tới Hàn Dạ sẽ nói như vậy , đây là có ý gì? Dầu gì bọn họ biết nhau thời gian so với hắn cùng Tống Tử Phong dài hơn đi, làm sao mới có vài ngày lại thành như vậy. Hàn Dạ thế nhưng lại nói chuyện giúp Tống Tử Phong , tới khuyên hắn buông tay, còn nói cái gì nên tác hợp cho hắn và Hạ Toa, dù sao bọn họ đã từng yêu nhau . Nếu như không phải là nể mặt Tuyết Thiếu và Tang Thuyết , như vậy hắn nhất định đã đấm cho hắn một cái rồi đuổi ra khỏi phòng làm việc của mình rồi.
"Cậu trừ khuyên tôi buông tha Hạ Toa ra còn có gì muốn nói sao?" Tần Lạc hai chân vắt tréo , nhìn chằm chằm vào Hàn Dạ đang ngồi ở trên ghế sa lon , gương mặt lạnh lùng nói.
"Anh biết là em không phải ý này mà , anh cũng biết anh chưa chắc có thể cùng Hạ Toa đi tới cuối cùng, anh không phải quên mất, anh có vị hôn thê sao ." Hàn Dạ thở dài một cái, ngày hôm qua hắn và Tống Tử Phong hàn huyên cả đêm, bị tình cảm của hắn đối với Hạ Toa làm rung động, cho nên hôm nay mới lỗ mãng tìm tới công ty của Tần Lạc .
"Cậu đã biết vị hôn thê này , vậy cậu cũng có thể biết, Yên Nhiên căn bản không phải vị hôn thê của tôi , cô ấy là vợ chưa cưới của Tần Hạo , có quan hệ gì tới tôi?" Tần Hạo chết rồi, như vậy hôn sự cũng có thể thôi, tại sao còn muốn để cho hắn gánh chịu? Hắn có người trong long của hắn, có suy nghĩ muốn một cuộc sống khác.
"Em biết anh đây là đang nói lẫy, thật ra thì trong lòng anh rất rõ ràng, thân phận chúng ta làm gì có quyền lợi tự chọn hôn nhân cho mình. Em có lẽ có thể làm cho mọi người trong nhà tiếp nhận Tô Mạc, nhưng là người nhà anh tuyệt đối không thể nào chấp nhận Hạ Toa , chẳng lẽ đến lúc đó anh muốn thấy cô ấy bởi vì anh mà bị tổn thương sao?" Nghĩ tới chuyện sau này có thể xảy ra Hàn Dạ cũng có chút kích động.
"Chuyện này tôi không muốn nói nhiều, tôi chỉ muốn ở bên cạnh Hạ Toa , từ lần đầu tiên khi gặp cô ấy tôi đã xác định, cậu có biết tôi gặp được cô ấy lúc cô ấy bao nhiêu tuổi không? Cô ấy mới tám tuổi, còn tôi mười ba tuổi." Nhớ tới lần đầu tiên gặp Hạ Toa , khuôn mặt Tần Lạc trở nên nhu hòa không ít.
"Nhưng bây giờ anh đã không phải là anh ngày đó, cô ấy cũng không phải là cô ấy nữa !" Hạ Toa hôm nay cũng hai mươi tuổi cũng đã tốt nghiệp đại học , đã qua mười hai năm rồi, coi như khi còn bé cả hai đều có cảm tình thì thế nào? Đúng là vẫn còn không có ở cùng nhau không phải sao?
"Tôi vẫn là tôi, cô ấy chính là cô ấy, bây giờ tôi là bạn trai của cô ấy, cô ấy bây giờ là bạn gái của tôi, điểm này cậu không thể phủ nhận ." Tần Lạc có chút kích động, đứng lên, đi tới bên cửa sổ, nhìn ngoài cửa sổ, một quyền nện trên cửa kính, giận dữ nói.
"Em biết anh không thích nghe những thứ này, nhưng em hi vọng anh hãy suy nghĩ một chút, hai người có tương lai sao? Có thể ở chung một chỗ sao? Sẽ hạnh phúc sao?" Hàn Dạ có chút bất đắc dĩ thở dài, liên tiếp ném cho Tần Lạc ba vấn đề, cười khổ, hắn lần này thật sự là quá hoang đường rồi, thế nhưng lại chạy tới nói chuyện này với Tần Lạc.
"Cậu không thấy rằng mình quan tâm quá nhiều ?" Tần Lạc gương mặt lạnh lùng xoay đầu lại, nhìn Hàn Dạ nói.
"Quả thật chuyện này em quan tâm quá nhiều, nhưng cũng là vì muốn tốt cho mọi người." Hàn Dạ nhún nhún vai, nhàn nhạt nói qua.
"Rất xin lỗi, để cho cậu thất vọng, cậu trở về nói cho Tống Tử Phong, cám ơn sự quan tâm của hắn, tôi với Hạ Toa hiện tại rất tốt, bảo hắn đặt tim ở trong bụng đi ." Tần Lạc đi tới cửa vừa nói xong, kéo cửa ra hướng về phía Hàn Dạ làm một tư thế xin mời.
"Anh hiểu lầm em , em đi trước." Hàn Dạ thở dài, hướng Tần Lạc gật đầu một cái, đi ra khỏi phòng làm việc.
Hàn Dạ chân trước mới vừa ra khỏi phòng làm việc, Tần Lạc nặng nề đóng cửa, ngồi phịch xuống ghế sofa, thật ra thì tất cả những gì mà Hàn Dạ nói đều là sự thật, chỉ là hắn chưa từng nghĩ tới . Bởi vì hắn không muốn suy nghĩ, nhưng hôm nay bị Hàn Dạ vừa nói như thế, hắn không thể không suy tính một chút.
Hắn có thể vào Tần gia, là bởi vì người đàn ôn duy nhất của Tần gia là Tần Hạo ngoài ý muốn đã chết , hắn mới được phép bước vào Tần gia, không thể phủ nhận Tần gia của cải rất nhiều, ăn mặc dùng đều là tốt nhất, đắt tiền nhất , ngay cả trường học cũng là trường học tư nhân nhiều tiền nhất . Nơi đó không phải một giáo viên dậy mấy học sinh, mà là một học sinh mấy giáo viên , hoàn toàn là trường học một chọi một .
Mấy năm học , rèn luyện, rốt cuộc lại để cho hắn lấy một tư thái mới một lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người , chỉ là lần này không giống như lần trước . Lần trước là vây lại xem thường , lần này là vây lại nịnh nọt. Người duy nhất đối với mình tốt là Tần Di cũng lập gia đình trong lúc hắn đang học, không thể tham gia hôn lễ của cô , hắn cảm thấy rất tiếc nuối. Dù sao Tần Di là người duy nhất nói chuyện với hắn, là người duy nhất khích lệ hắn.
Lần này có thể ở S thị gặp được, hắn rất vui vẻ , bởi vì hắn ở thành phố này gặp được hai người rất quan trọng đối với mình , nhưng những lời nói vừa rồi của Hàn Dạ giống như tạt một gáo nước lạnh vào mặt hắn .
Trong túi , điện thoại truyền đến một hồi chuông quen thuộc , không cần xem số hắn cũng biết đây là ai , không sai đúng là Hạ Toa . Bởi vì danh bạ điện thoại riêng của hắn tổng cộng cũng chỉ lưu không đến mười người , mỗi người lại dùng một kiểu nhạc chuông riêng. Nếu như là dĩ vãng hắn sẽ vui mừng nhận điện thoại của Hạ Toa rồi bắt tán gẫu , nhưng là bây giờ, hắn rất mờ mịt, chịu khổ chịu tội hắn không sợ, hắn duy nhất sợ chính là Hạ Toa bị tổn thương , như vậy hắn sẽ không thể tha thứ chính mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...