Ngày vội vàng qua, đảo mắt một năm mới lại sắp bắt đầu, mấy ngày nay Tiêu Thần có vẻ đặc biệt kích động. Hắn mong đợi một ngày này đã thật lâu, rốt cuộc hắn muốn cùng Hạ Toa đính hôn.
"Có cảm thấy khẩn trương không , bà chủ?" Thu Linh Tố bưng ly rượu đi tới bên người Hạ Toa , nhạo báng.
"Khẩn trương cái gì? Vợ chồng mà , ngược lại cậu, cùng với Viên Hiểu Manh như thế nào? Hắn có đem cậu bắt lại hay không ?" Đối với Thu Linh Tố nhạo báng, Hạ Toa cũng không có để ý, trực tiếp hỏi ngược lại .
"Ghét, cậu lưu manh." Vốn là muốn đùa giỡn Hạ Toa kết quả mình lại bị đùa giỡn, Thu Linh Tố mặt đỏ lên, có chút ngượng ngùng nhìn Hạ Toa.
"Cậu không có mời hắn tới công ty họp hằng năm sao?" Hạ Toa nhìn đám người qua lại , có chút buồn bực hỏi thăm.
"Ừ, hắn đang vội công việc, boss tới, mình còn là thức thời tránh trước thôi." Nhìn Tiêu Thần hướng mình đi tới , Thu Linh Tố hướng Hạ Toa mím mím môi, không đợi Hạ Toa mở miệng, chính mình như một làn khói bỏ đi rồi.
"Thu Linh Tố đi rồi ?" Tiêu Thần đem ly rượu cầm trong tay để vào trên bàn , nghiêng đầu nhìn Hạ Toa hỏi thăm.
"Đúng vậy, chạy còn nhanh hơn thỏ." Cô vừa định mở miệng giữ cô ấy lại , kết quả chỉ chớp mắt bỏ chạy , cô và Tiêu Thần cũng không phải là tình yêu cuồng nhiệt, có cần thiết chế tạo thế giới cho hai người bọn hắn sao?
"Anh xem cô ấy là sợ anh hỏi tại sao lại cự tuyệt Viên Hiểu Manh đấy ?" Nhớ tới gương mặt đau khổ của Viên Hiểu Manh , Tiêu Thần liền không nhịn được buồn cười, vốn là hắn cho rằng Viên Hiểu Manh khẳng định đem Thu Linh Tố ăn sạch sành sanh , kết quả ai biết lại là Thu Linh Tố đem Viên Hiểu Manh ăn sạch sành sanh , chuyện này thật sự làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
"Cậu ấy cầu hôn sao?" Nghe Tiêu Thần vừa nói như thế, Hạ Toa cũng hết sức tò mò, vội vàng hỏi tới , phải biết hai người ở chung một chỗ ban đầu là Thu Linh Tố theo đuổi Viên Hiểu Manh, thế nào cô mấy tháng không có để ý, địa vị giữa hai người liền thay đổi rồi.
"Ừ, cầu hôn rồi, anh đoán có thể là Thu Linh Tố mang thai, bởi vì Viên Hiểu Manh nói có chút hàm hồ, hay là chúng mình cũng có em bé đi ." Tiêu Thần liếc mắt nhìn Thu Linh Tố cách đó không xa , mặt mong đợi nhìn Hạ Toa nói.
"Chờ thêm một thời gian đi, muốn có con em sẽ phải bắt đầu bồi dưỡng thân thể, làm việc và nghỉ ngơi thời gian cũng muốn ổn định, buổi tối không nên thức đêm, như vậy mới có thể sinh ra con hoàn hảo ." Chuyện có con Tiêu Thần luôn hữu ý vô ý ám hiệu cho cô, nhưng mỗi lần cô cũng làm như nghe không hiểu, hiện tại nếu hắn lên tiếng, hai người bọn họ cũng mau đính hôn, cũng là nên muốn có con rồi.
"Được , được , chuyện này anh nhất định có thể làm được." Thấy Hạ Toa rốt cuộc mở miệng, Tiêu Thần vui mừng cúi đầu hôn một cái lên trán Hạ Toa , liên tiếp đồng ý.
"Em còn không có chính thức gặp qua người nhà của anh , hay là tranh thủ mấy ngày này gặp một lần đi ." Cô dâu xấu xí luôn luôn thấy cha mẹ chồng , ngày đính hôn cũng đã quyết định, cô nếu không tự đi gặp cha mẹ chồng của mình một lần , có vẻ có chút không được hay cho lắm.
"Cũng được , ba mẹ anh cũng không có gì , chính là bà nội thì hơi cằn nhằn , để cho anh dẫn em về nhà, , yên tâm bà nội và ba mẹ anh rất dễ gần ." Hắn vốn là cũng muốn nói, nhưng là nghĩ dù sao lúc đính hôn là có thể gặp được, không đi cũng không có gì quan hệ, cũng liền không đề cập, hiện tại nếu Hạ Toa nói ra, như vậy thừa dịp lần này trở về đem bà nội hắn dụ dỗ , như vậy cha mẹ hắn cho dù có cái gì bất mãn cũng không dám nói ra.
"Vâng , chuyện này anh chuẩn bị đi." Hạ Toa tựa đầu vào vai Tiêu Thần , nhàn nhạt nói xong, trong lòng vẫn là có chút lo lắng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...