Thành phố F , một căn nhà bình thường , trước cửa dừng một chiếc xe sang không hợp hoàn cảnh , trong phòng khách , một người phụ nữ ăn mặc sang trọng mười phần ngồi ngay ngắn ở trên ghế sa lon, than thở . Người này không phải là ai khác, chính là mẹ của Tần Lạc tên là Từ Thu Cầm, mà chủ nhà này cũng không phải là ai khác, chính là mẹ của Hạ Toa tên Cố Xuân Mai.
"Xuân Mai à? Cậu đừng nhìn tôi hiện tại ăn mặc đẹp đẽ, có người phục vụ mà tưởng sung sướng , tôi sống cũng không tốt đâu." Từ Thu Cầm nghiêng người nhìn Cố Xuân Mai ngồi ở bên cạnh mình tố khổ.
"Làm sao vậy ?" Nghe Từ Thu Cầm vừa nói như thế, Cố Xuân Mai mặt lo lắng hỏi thăm, cô và Từ Thu Cầm từ nhỏ liền quen biết, quan hệ giữa hai người cũng không tệ, đã từng nói với nhau , về sau nếu là có con , hai người bọn họ sẽ làm thông gia.
"Cậu biết là tôi rất thích Hạ Toa nhưng là chuyện kết hôn của Tần Lạc không phải là tôi có thể quyết định, cho nên lần này tôi tới là khẩn cầu cậu , hãy bảo Hạ Toa rời khỏi Tần Lạc đi ." Từ Thu Cầm có chút kích động lôi kéo tay Cố Xuân Mai khẩn cầu .
"Tôi mặc dù không ở thành phố S nhưng là chuyện của Hạ Toa và Tần Lạc tôi cũng biết một chút, cậu yên tâm, ngày hôm qua tôi đã gọi điện bảo nó tuần sau trở lại, tôi sẽ khuyên nó ." Thấy Từ Thu Cầm từ xa chạy tới năn nỉ mình, Cố Xuân Mai trong lòng mặc dù rất tức giận, nhưng là nghĩ tới tình cảm giữa hai người đã có nhiều năm như vậy , tâm tình cũng chầm chậm hòa hoãn xuống .
"Xuân Mai, tôi biết đối với Hạ Toa không công bằng, tôi cũng biết Tần Lạc là thật lòng thích Hạ Toa, nhưng là có đôi khi, có một số việc thật không phải là chúng ta có thể quyết định, chẳng lẽ cậu nguyện ý để Hạ Toa chịu khổ giống tôi sao?" Thấy Cố Xuân Mai không có bất kỳ phản bác gì đã trực tiếp đồng ý, Từ Thu Cầm ở trong lòng cũng cảm thấy không phải , từ lập trường của cô, cô rất hi vọng Tần Lạc và Hạ Toa có thể đến với nhau , nhưng cô có thể làm chủ sao? Ông cụ một tiếng ra lệnh, cô liền từ ngàn dặm xa xôi chạy tới thành phố F .
"Đừng nhiều lời, tôi sẽ không để cho Hạ Toa dây dưa Tần Lạc ." Đối với Từ Thu Cầm giải thích, Cố Xuân Mai có chút chán ghét.
"Tôi biết tôi có nói gì cũng không thay đổi được , tôi cũng biết kể từ khi công ty đóng cửa , Trường Thiên vẫn đi làm cho người khác , cũng rất khổ cực, chỗ này có chút tiền, cậu cầm lấy đi , có thể trang trải chút ít ." Từ Thu Cầm nói xong từ trong túi xách lấy ra một phong thư đưa tới.
"Cám ơn, không cần." Cố Xuân Mai liếc mắt nhìn phong thư, cũng không có nhận, mà là đem phong thư đưa trở về. Mặc dù bọn họ hiện tại sống cũng không có tốt như trước kia , nhưng là cô không thể lấy số tiền kia, nếu như lấy tiền, vậy Hạ Toa coi là cái gì?
"Tôi không có ý tứ gì khác, số tiền này coi như cậu không cần vậy hãy giữ lại làm của hồi môn cho Hạ Toa cũng tốt." Thấy Cố Xuân Mai đem tiền trả lại, Từ Thu Cầm vội giải thích, chỉ là cô không giải thích còn đỡ, giải thích xong cũng hoàn toàn chọc giận Cố Xuân Mai.
“Lời này mà cậu cũng nói được , coi như thật muốn bồi thường, đó cũng là chuyện giữa Hạ Toa và Tần Lạc , cậu dính vào làm cái gì? Có bản lĩnh cậu đem tiền đưa cho Hạ Toa ấy, cậu xem nó có muốn hay không , làm của hồi môn, làm sao mà cậu không biết xấu hổ nói ra khỏi miệng, nhà chúng tôi có nghèo, cũng không cần tiền như vậy ,tôi thật sự là bị mù mắt , thế nhưng để cho nó và Tần Lạc đến với nhau , sớm biết có kết quả như ngày hôm nay , có chết tôi cũng sẽ không để cho hai đứa nó yêu nhau ." Cố Xuân Mai nhìn Từ Thu Cầm, lớn tiếng khiển trách, coi con gái cô là cái gì? Hàng hóa sao? Cản trở thì cho ít tiền liền đuổi sao?
"Xuân Mai, cậu không cần tức giận như vậy, tôi không phải ý đó, thật không phải là." Nhìn Cố Xuân Mai nổi giận , Từ Thu Cầm trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nói cái gì cho phải, khi ông cụ cho cô tấm chi phiếu này , dặn dò cô nhất định phải làm cho bọn họ cầm lấy . Cô cũng không nghĩ nhiều, cũng liền theo lời ông cụ. Không nghĩ tới, thế nhưng lại như vậy.
"Cậu cút khỏi nhà ngay , tôi không muốn nhìn thấy cậu ." Cố Xuân Mai chỉ vào cửa , hướng về phía Từ Thu Cầm la hét, cô không nghĩ tới chị em bạn tốt của mình, thế nhưng lại nhục nhã cô như vậy . Có lẽ cô không phải cố ý , nhưng là tổn thương đã tạo thành, tối thiểu hiện tại cô không muốn thấy cô ấy .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...