Hạ Toa ngồi ở trên giường, ngơ ngác nhìn trần nhà, nhớ tới mọi chuyện xảy ra chiều nay , cô đã cảm thấy không còn mặt mũi để nhìn Tiêu Thần. Cô đã là bạn gái của Tiêu Thần nhưng vẫn xảy ra quan hệ với Tần Lạc , cô phản bội Tiêu Thần, tuy nói cô không phải cố ý, nhưng cô không có cự tuyệt Tần Lạc không phải sao?
Tiêu Thần mở cửa, nhìn phòng của Hạ Toa hắt ra ánh sáng đến mơ hồ , liền lặng lẽ đi tới, hắn quả thật về nhà, nhưng thật sự không yên lòng Hạ Toa, ăn cơm xong đặt vé máy bay, lại vội vã chạy về.
“Hạ Toa ." Tiêu Thần đẩy cửa ra, hô một tiếng, vốn cho là Hạ Toa sẽ vui mừng, tuy nhiên hắn phát hiện cô đang ngơ ngác ngồi ở trên giường ngẩn người, một hồi lâu mới quay đầu lại nhìn hắn, mặt mang đầy nước mắt.
" Sao vậy , bảo bối!" Tiêu Thần vội đi tới ngay cả áo khoác cũng không có cởi xuống trực tiếp đem Hạ Toa ôm vào trong ngực.
"Tiêu Thần, chúng ta chia tay đi!" Thấy Tiêu Thần bộ dạng mệt mỏi , Hạ Toa ngừng rơi nước mắt , nghẹn ngào nói qua.
"Tại sao?" Nhìn Hạ Toa khóc như mưa , hắn thật sự không hiểu tại sao, ngày hôm qua vẫn còn vui vẻ không phải sao? Tại sao muốn chia tay? Hắn không chấp nhận, tuyệt đối không tiếp nhận!
"Em không xứng với anh ." Nhìn vẻ mặt lo lắng của Tiêu Thần , Hạ Toa đối với chuyện xảy ra buổi chiều càng cảm thấy tự trách .
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Nhìn Hạ Toa khóc thành ra như vậy, Tiêu Thần trong lòng đột nhiên có một loại cảm giác xấu, nhưng rốt cuộc là cảm giác gì , trong khoảng thời gian ngắn cũng không có đầu mối.
"Em thực sự xin lỗi anh." Hạ Toa cúi đầu không dám nhìn tới ánh mắt của Tiêu Thần , nhỏ giọng nói.
" Có liên quan tới Tần Lạc đúng không?" Nghe được Hạ Toa nói ra lời này, Tiêu Thần mơ hồ đoán được một ít , nhưng là hắn còn ôm một tia hi vọng, hi vọng nghe được câu trả lời phủ định.
"Vâng, thật xin lỗi, chúng ta chia tay đi!" Hạ Toa xoa xoa nước mắt, gật đầu một cái.
"Tiêu Thần, anh định làm gì?" Nhìn Tiêu Thần không nói một lời lao ra khỏi phòng, Hạ Toa có chút nóng nảy đuổi theo, nhưng đợi cô đuổi tới cửa, Tiêu Thần đã sớm đá cánh cửa rời đi
Ra khỏi nhà, Tiêu Thần liền gọi điện thoại cho Tần Lạc, hẹn hắn ở quán bar của Tần Di gặp mặt.
Tiêu Thần ở bên trong quầy rượu một ly tiếp một ly uống, thấy Tần Lạc đi vào, không nói hai lời, một quyền liền vung tới.
Tần Lạc vuốt vuốt má phải bị đánh , nhìn Tiêu Thần, trong lòng đã biết đại khái, yên lặng ngồi một bên, cũng cầm rượu lên uống.
"Là anh trêu chọc Hạ Toa có đúng hay không?" Nhìn Tần Lạc ngồi đối diện mình , Tiêu Thần nín một bụng hỏa.
"Đúng " Tần Lạc cũng không phủ nhận, nhìn Tiêu Thần gật đầu một cái.
"Tại sao? Tại sao phải làm như vậy?" Thấy Tần Lạc thừa nhận, Tiêu Thần đứng lên, chỉ vào hắn lớn tiếng chất vấn.
"Tôi vẫn yêu cô ấy ." Tần Lạc nói xong cầm lên một chai rượu từng ngụm từng ngụm uống, hắn biết lý do này rất yếu ớt, nhưng đây là sự thật .
"Tôi sẽ không chia tay với cô ấy , tôi tuyệt đối sẽ không chia tay cô ấy ." Tiêu Thần có chút chán chường nằm ở trên ghế sa lon, la hét. Hắn không tiếp thụ nổi, thật không tiếp thụ nổi, hắn thật vất vả cùng Hạ Toa đi tới hiện tại, tại sao phải xảy ra chuyện như vậy đây?
"Cô ấy muốn chia tay với cậy ?" Nghe Tiêu Thần nói như vậy, Tần Lạc cũng rất giật mình, chỉ là nghĩ lại, điều này cũng đúng với tính cách của cô, cô ấy là người rất cố chấp, cô lựa chọn cùng Tiêu Thần ở chung một chỗ, nhưng lại cùng mình xảy ra quan hệ, trong lòng nhất định rất rối rắm, cho nên mới phải nói lời chia tay.
"Tần Lạc, tôi sẽ không chia tay Hạ Toa , về sau cũng sẽ không rời khỏi cô ấy , sẽ không để cho anh có cơ hội để lợi dụng ." Tiêu Thần uống có chút nhiều, trong mơ mơ màng màng còn la hét.
Nhìn Tiêu Thần, Tần Lạc có chút bất đắc dĩ mà lắc đầu, đem hắn gác trên vai, đưa về nhà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...