Chuyện Hạ Toa nhận được chuyển phát nhanh đáng sợ , ngay buổi tối hôm đó Tiêu Thần đã nói chuyện với Tần Lạc, ngay cả phong thư cũng đều fax cho hắn. Ngày hôm sau Tần Lạc liền tìm người điều tra , cũng xác định là Thẩm Thu Linh sai La Hải làm như vậy , đối với việc này Thẩm Thu Linh lại càng không để ở trong lòng , có lúc ngay cả mặt mũi cũng đều lười giả bộ với hắn.
Tần Lạc dần dần bắt đầu đêm không về ngủ, ra vào quán bar, vũ trường, một loạt chỗ ăn chơi, mỗi nơi đều mang theo một người phụ nữ khác nhau , xì căng đan đầy trời.
Thẩm Thu Linh cầm một xấp báo, vọt tới phòng làm việc của Tần Lạc , nặng nề ném tới trước mặt Tần Lạc , chỉ vào những tấm ảnh trên báo chí mấy ngày vừa qua , lớn tiếng quát tháo.
" Anh có biết thân phận của anh không, anh có biết mình đang làm gì không ? Anh có nghĩ đến cảm nhận của em không ?" Thẩm Thu Linh nhìn Tần Lạc đối với cô làm như không thấy , một tay quẹt đổ hết tất cả mọi thứ trên bàn.
Đối với Thẩm Thu Linh, Tần Lạc dần dần đã quen chứng cuồng loạn của cô , chỉ là đứng lên, cầm lên hộp điều khiển , bấm cho rèm bốn phía toàn bộ kéo xuống, thong thả ung dung ngồi chồm hổm trên mặt đất nhặt tài liệu.
"Nói chuyện với anh đấy , tại sao anh không nói lời nào, anh cũng biết xấu hổ sao?" Thấy Tần Lạc để xuống rèm cửa sổ, ngồi chồm hổm trên mặt đất nhặt tài liệu, giận dữ đi tới, đá hết đống tài liệu mà hắn vừa nhặt lên , la hét.
"Chát " Tần Lạc đứng lên, giơ tay lên đánh Thẩm Thu Linh một cái tát, nếu như Thẩm Thu Linh vẫn là suy nghĩ muốn giống như trước kia , dịu dàng, biết nghe lời , có lẽ hắn sẽ suy nghĩ, sẽ cố gắng cùng cô sống qua ngày, nhưng là bây giờ, hắn ngay cả một chút ý niệm như vậy cũng không có, ba ngày hai người gây gổ, cáu giận, cái nhà kia hắn đã không ở nổi nữa.
“Anh đánh tôi, anh lại dám đánh tôi." Thẩm Thu Linh che má trái của mình, giận dữ nhìn Tần Lạc, cắn răng nghiến lợi nói.
"Tôi đánh cô đấy , thế nào ?." Tần Lạc đi tới ghế sa lon ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào Thẩm Thu Linh, lạnh lùng hỏi thăm.
"Là anh ở bên ngoài lăng nhăng, anh vẫn còn dám đánh tôi." Nói xong Thẩm Thu Linh liền hướng Tần Lạc nhào tới.
" Nếu cô không ở nhà suốt ngày ầm ĩ, tôi sẽ đi ra ngoài sao? Cô tới công ty không tới một tháng, tất cả nhân viên nữ cũng không dám nói chuyện với tôi một câu, chỉ sợ bị cô biết, bị cô trả thù." Nghĩ tới chính mình phát hiện chỉ cần đi vào công ty, tất cả nữ nhân viên cũng cố ý giữ một khoảng cách với hắn , tâm tình của hắn rất chán nản , hiện tại hắn ngay cả một nữ thư ký cũng không có, cũng bị Thẩm Thu Linh đổi thành nam thư ký , còn muốn như thế nào đây? Còn muốn hắn phải làm như thế nào đây?
"Tôi như vậy còn không phải bởi vì anh sao? Anh để ý tôi một chút sẽ chết sao?" Thẩm Thu Linh nghĩ tới mình ngày ngày vườn không nhà trống tâm tình liền đặc biệt bốc hỏa.
Nhưng mà bây giờ Tần Lạc không có về nhà, cô và La Hải đều không cần đi ra ngoài thuê phòng . Chỉ là cô không cam lòng, không cam lòng thế nhưng mình không có biện pháp hấp dẫn Tần Lạc , đi một Hạ Toa cô cho là cô có thể cùng Tần Lạc sống thật tốt , không nghĩ tới bây giờ lại xuất hiện một Mộc Uyển Nhi.
"Để ý, chúng ta ở chung đều không thể vượt qua năm phút đồng hồ ? Tôi lại muốn một người vợ thật bình thường , cô nguyện ý sao?" Nhìn Thẩm Thu Linh nói uất ức như vậy, Tần Lạc cười lạnh, chất vấn.
"Chúng ta tại sao không thể giống như trước kia , ngày trước chúng ta quan hệ rất tốt." Nhớ tới trước kia hai người mặc dù không phải là yêu nhau, nhưng là chung sống vẫn là hết sức hòa hợp , cô vốn cho là sau khi đính hôn giữa hai người sẽ càng thân mật, không ngờ tới sẽ là hoàn cảnh như ngày hôm nay .
"Tôi không muốn nghe, nếu như cô không có thay đổi tính khí của mình , tôi nghĩ chúng ta không có cách nào tiếp tục chung sống tiếp ." Nhìn Thẩm Thu Linh , Tần Lạc bất đắc dĩ thở dài, nhàn nhạt nói qua.
"Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không dễ dàng để anh bỏ đi như vậy ." Nhớ tới những tin tức gần đây tràn ngập các mặt báo, Thẩm Thu Linh ở trong lòng cười lạnh. Cũng chỉ là một người mẫu vô danh, liền muốn giành đàn ông với cô , không khỏi quá coi trọng mình.
"Không có chuyện gì cô về đi , tôi mệt ." Nhìn đầy đất bừa bãi, Tần Lạc đứng lên hướng trong phòng nghỉ ngơi đi tới.
Nhìn Tần Lạc đi vào phòng nghỉ ngơi, Thẩm Thu Linh giận dữ dậm chân, mở cửa đi ra ngoài, hướng về phía thư ký nói.
"Đi đi bên trong dọn dẹp một chút."
"Vâng" thấy gương mặt Thẩm Thu Linh âm trầm , nam thư ký gật đầu một cái, bước nhanh đi vào phòng làm việc, bắt đầu sửa sang lại .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...