Võ Đạo Đan Tôn

Hề Hiên Thanh bọn hắn điều cười rộ lên.

- Đúng vậy a sư đệ, sư tỷ ta thích nhất thiên tài trẻ tuổi, mấy người
bọn hắn, niên kỷ còn lớn hơn cả sư tỷ, tiểu chính thái (*bồ nhí) mười
lăm tuổi, sư tỷ thích nhất.

Thân thể mềm mại nóng bóng của Mộ Lăng dán vào Lâm Tiêu, vẫn không quên trêu chọc Hề Hiên Thanh bọn hắn.

Không thể không nói, Mộ Lăng thật sự quá nóng bỏng, dáng người có lồi có lõm dựa vào Lâm Tiêu, tuy rằng cách võ giả bào, nhưng lúc thân thể tiếp xúc với thân thể ẩn ẩn truyền lại trận trận ấm áp cùng với thân hình
nóng bỏng kia, vẫn khiến Lâm Tiêu có chút tâm viên ý mã.

Bất quá Lâm Tiêu không phải ngu ngốc, chứng kiến ánh mắt giảo hoạt của
Mộ Lăng và thân hình nhìn như kề sát nhưng lại như gần như xa kia, nào
không biết cách nghĩ của Mộ Lăng.

Nghĩ vậy Lâm Tiêu không khỏi mỉm cười, trên gương mặt anh tuấn lộ ra
dáng cười nhàn nhạt, tay phải vòng sau lưng Mộ Lăng lặng yên ôm lấy eo
thon như rắn nước của nàng, cười nói:

- Sư tỷ nghĩ thật giống ta, ta cũng thích nhất loại mỹ nữ dáng người nóng bỏng như sư tỷ đấy.

Phải tay nắm lấy phần eo Mộ Lăng, Lâm Tiêu rõ ràng có thể cảm giác được
thân thể mềm mại của Mộ dưới võ bào khẽ run lên, làn da lập tức căng
cứng, trong ánh mắt vốn xinh đẹp, giảo hoạt cũng hiện lên vẻ khẩn

trương, hiển nhiên không ngờ rằng Lâm Tiêu lúc ở trong Võ Điện còn tương đối thẹn thùng, lạnh lùng rõ ràng lại có một mặt như vậy.

Thân hình chớp động một cái, Mộ Lăng bưng chén rượu khẽ lướt khỏi lồng ngực Lâm Tiêu, khẽ cười nói

- Vậy là được rồi, nếu để cho người khác trong huấn luyện doanh biết
được, nói sư tỷ ta trâu già gặm cỏ non, vậy mặt mũi sư tỷ sẽ mất hết.

- Ha ha.

Thấy bộ dáng hơi khẩn trương kia của Mộ Lăng, tất cả mọi người nhịn không được cười lên.

Bữa tối chấm dứt trong tiếng cười của mọi người, cuối cùng lúc tính tiền, bữa tiệc này tổng cộng hao tốn gần vạn lượng.

Gần vạn lượng, đối với tám triệu lượng thắng được tựa hồ cũng không
nhiều, nhưng phải biết rằng yêu đan một đầu Tứ Tinh yêu thú bình thường
nhất cũng chỉ có giá một vạn lượng, một quả Tam phẩm Nguyên Khí Đan có
giá trăm vạn lượng, một bữa cơm không sai biệt lắm ngang với một đầu Tứ
Tinh yêu thú cũng tương đối đắt rồi.

Đương nhiên, đối với tài phú trên người Lâm Tiêu vượt qua mười triệu lượng mà nói lại lộ ra không quá ý nghĩa.

Mà khi Lâm Tiêu bọn hắn mỗi người đi một ngã thì tin tức Lâm Tiêu liên
tiếp đánh bại Hạ Nhất Minh, Vương Cường cũng như gió truyền khắp cả
Thiên Tài Huấn Luyện Doanh.

- Ngày đầu tiên vừa gia nhập huấn luyện doanh đã đánh bại Vương Cường bài danh 121, Lâm Tiêu này có chút ý tứ.

- Chân Võ giả tam chuyển hậu kỳ vậy mà đánh bại Vương Cường tam chuyển đỉnh phong, xem ra Lâm Tiêu kia thiên phú không thấp.

- Bất quá dù thế nào, Lâm Tiêu kia cũng mới chỉ là tam chuyển hậu kỳ, muốn chính thức uy hiếp được chúng ta còn kém xa.

- Không nghĩ tới Tân Vệ Thành lần này không ngờ lại có một đệ tử thiên
tài, điều này cũng khiến ta nhớ tới Tân Vệ Thành sáu năm trước, tựa hồ
cũng có một đệ tử đã dẫn phát oanh động cực lớn.

- Hãy chờ xem, hiện giờ Lâm Tiêu kia còn chưa đủ phân lượng, chính thức
là Long hay trùng, phải xem bài danh một năm kế tiếp của hắn như thế
nào, thiên tài chính thức, thường thường chỉ cần một năm là đã có thể
chính thức thể hiện ra thiên phú kinh người rồi.

- Gia nhập Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, trong vòng nửa năm không tiến vào Top 100, không tính là thiên tài chính thức, hai năm không tiến vào Top 50, không tính cường giả chân chính.


Trong lầu các của các đệ tử Huấn luyện doanh, sau khi nghe được sự tích
về Lâm Tiêu phản ứng đều không giống nhau, có rung động, cũng có khinh
thị, không để ý, cũng có ngưng trọng.

Trong những ngày tiếp theo, Lâm Tiêu và bọn người Kỷ Hồng không lãng phí chút thời gian, mỗi ngày đều khắc khổ tu luyện.

Trong Thiên Tài Huấn Luyện Doanh ngoại trừ đệ tử tự mình tu luyện ra,
còn có thể thỉnh giáo đạo sư, đạo sư có thể dạy bảo trong huấn luyện
doanh ít nhất đều là võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ, nhân vật như vậy phóng tới Tân Vệ Thành chính là cường giả đỉnh tiêm ngang với thành chủ, thậm chí còn trên cả tổng quản các thế lực lớn như Trử Vĩ Thần bọn hắn.

Ngoại trừ đạo sư Hóa Phàm cảnh hậu kỳ ra, trong Thiên Tài Huấn Luyện
Doanh thậm chí còn có cường giả cấp bậc Quy Nguyên cảnh tiếp nhận học
viên thỉnh giáo, đương nhiên, ở trong huấn luyện doanh mỗi một lần thỉnh giáo đều cần điểm cống hiến, điểm cống hiến này không cách nào dùng
tiền tài hối đoái, phải là đệ tử tự mình đến khu dã ngoại Hiên Dật Quận
Thành săn giết yêu thú hối đoái, mục đích chính là để cho các học viên
có thể trong chiến đấu tăng lên chính mình, mà không phải một mực vùi
đầu khổ luyện.

Vì phòng ngừa có vài học viên ăn gian, tất cả yêu thú hối đoái điểm cống hiến đều phải là đệ tử tự tay đánh chết, các học viên có thể tổ đội với nhau đi ra ngòai săn giết yêu thú, yêu thú săn giết được căn cứ vào
cống hiến của từng người để phân phối, nhưng nghiêm cấm lập tổ độ với
người không phải đệ tử huấn luyện doanh đi săn giết yêu thú, càng nghiêm cấm mang yêu thú không phải tự tay mình giết chết về huấn luyện doanh
hối đoái điểm cống hiến.

Dù sao ở đây rất nhiều đệ tử đều đến từ các thế lực lớn tại Hiên Dật
Quận Thành, nếu mỗi thế lực vì khiến đệ tử của mình được dạy bảo nhiều
hơn, săn giết yêu thú cường đại cho đệ tử, lại để hắn hối đoái điểm cống hiến tiếp nhận dạy bảo, chẳng phải là sẽ loạn sao?

Huấn luyện doanh căn bản không cần đệ tử săn giết yêu thú để kiếm tiền,
mục đích của bọn hắn là vì khiên các học viên tham dự thực chiến, trong

sinh tử tăng lên thực lực của mình.

Bởi vậy chuyện như vậy một khi thẩm tra, vô luận là đệ tử thiên tài cỡ
nào, đến từ thế lực nào đều lập tức trục xuất huấn luyện doanh, mà trong năm năm tương lai, Thiên Tài Huấn Luyện Doanh sẽ không còn tiếp nhận
thêm bất luận một đệ tử nào của thế lực đó nữa, trừng phạt nghiêm khắc
như thế cũng khiến cho đệ tử trong huấn luyện doanh ở phương diện này
hoàn toàn không có ăn gian, không ai dám can đảm bốc lên phong hiểm như
vậy cả.

Khi thấy quy tắc này, Lâm Tiêu còn nghĩ đến nếu như mình và Phân thân
Toản Địa Giáp cùng nhau săn giết yêu thú thì..., tin tưởng Thiên Tài
Huấn Luyện Doanh căn bản không tra ra được.

Bất quá lần này tiến đến Hiên Dật Quận Thành, Lâm Tiêu cũng không mang
theo Phân thân Toản Địa Giáp, mà lưu ở Liên Vân sơn mạch bên ngoài Tân
Vệ Thành.

Bởi vì hắn biết rõ Phân thân Toản Địa Giáp nếu như một mực ở trong
Thương Long Tí căn bản không thể tu luyện, mà nếu như đặt ở trong khu
sơn dã bên ngoài Hiên Dật Quận Thành chưa quen cuộc sống nơi đây, rất dễ dàng gặp phải nguy hiểm, mà trong Hiên Dật Quận Thành cường giả như
mây, ở Tân Vệ Thành võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ có thể dễ dàng làm thành chủ, nhưng ở Hiên Dật Quận Thành số lượng võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ
cũng không ít, mà còn có một ít cường giả đỉnh tiêm Quy Nguyên cảnh, nếu nhìn thấy Phân thân Toản Địa Giáp chỉ sợ tiện tay một kích Phân thân
Toản Địa Giáp cũng sẽ lập tức mất mạng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui