“Các ngươi mau nhìn Lăng Vân kìa.
”Lăng Vân đột phá tại chỗ không chỉ hấp dẫn ánh mắt của Tài Quyết Trưởng Lão và Lâm Huyền mà còn có ánh mắt của một số đệ tử vây xem.
“Khí thế của Lăng Vân đột nhiên tăng vọt… Muốn đột phá hay sao?”“Lăng Vân đã có tu vi Luyện Thể Cảnh tầng chín đỉnh phong, đột phá nữa thì chẳng phải là muốn bước vào Tụ Khí Cảnh hay sao?”“Nói lời vô dụng, chẳng có đệ tử ngoại môn nào mà không biết cả, Lăng Vân đã có năng lực đột phá Tụ Khí Cảnh từ lâu rồi, chẳng qua vẫn không đột phá mà thôi.
” Trong lòng của tất cả mọi người đều biết nguyên nhân mà hắn không đột phá, đừng nói là hắn đã chiến thắng được tâm ma, muốn đi khiêu chiến đệ tử nội môn Lăng Phong?“Ta thấy cũng chưa hẳn, có lẽ đã bị Lâm Huyền ép đó.
Các ngươi đã từng thấy Lăng Vân chật vật không chịu nổi như vậy bao giờ chưa?”“Trải qua trận chiến này, chỉ sợ danh tiếng của Lâm Huyền sẽ vang vọng toàn bộ ngoại môn.
”“Nói không sai, Lăng Vân xếp hạng thứ ba ở bên trong Ngoại Môn Thất Kiệt, nếu như Lâm Huyền chiến thắng Lăng Vân thì chẳng phải sẽ đạt danh hiệu đệ nhất ở Thất Kiệt hay sao?”“Chậc chậc… Ngoại môn sắp thay đổi rồi.
”Giữa những tiếng bàn luận sôi nổi, bỗng nhiên một giọng nói tràn đầy sự nghi ngờ vang lên.
“Lăng Vân đột phá đến Tụ Khí Cảnh, Lâm Huyền còn có thể thắng được hay sao?”Vấn đề này khiến cho tất cả mọi người đều khinh bỉ, đồng thời nhìn về phía người vừa mở miệng như nhìn một kẻ ngốc.
“Đương nhiên là không thể rồi.
”Lúc này ở trên võ đài, Lâm Huyền đã đến trước mặt của Lăng Vân, hắn không hề giữ lại một chút nào đấm ra một quyền, hơn nữa chính là một quyền có uy thế mạnh nhất, nhanh nhất ở bên trong Thần Đạo Quyền Pháp.
Hắn muốn ngăn cảm đối phương trước khi Lăng Vân đột phá.
Trên mặt của Lăng Vân lộ ra một nụ cười nhạo.
Sau khi hắn gặp mặt Khang Đông Trưởng Lão ngày hôm qua, đã chuẩn bị trước cho trận tỷ thí ngày hôm nay rồi.
Lăng Vân đã dự đoán được từ trước rằng chắc chắn Lâm Huyền sẽ không đơn giản để cho hắn đột phá thành công được.
Hắn đã chuẩn bị chu đáo tất cả mọi thứ.
Lâm Huyền đánh một quyền nặng nề vào ngực của Lăng Vân, uy lực của một quyền này không chỉ to lớn, có thể khiến cho Lăng Vân tạm dừng đột phá mà còn có thể trực tiếp đánh bay hắn xuống khỏi võ đài, kết thúc trận tỷ thí này.
Thế nhưng Lâm Huyền cũng không thể ngờ được, dường như hai chân của Lăng Vân đã hòa vào làm một cùng với võ đài, cả người của hắn cứng rắn như sắt, không hề có một chút sứt mẻ.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”Lâm Huyền kinh hãi, nếu như bởi vì Lăng Vân đột phá mà khí thế tăng mạnh thì cũng không có khả năng mạnh mẽ đối kháng một quyền của hắn được.
“Trừ khi…”Con ngươi của Lâm Huyền co rút lại, hắn bất ngờ phát hiện, trên y phục ở trước ngực của Lăng Vân đột nhiên phát ra một tia sáng màu vàng.
“Pháp bảo hộ thân?”Ngoại trừ công pháp, võ kỹ có thể trực tiếp tăng cường thực lực của võ giả, còn có một số vật phẩm cũng có thể gián tiếp tăng cường thực lực của võ giả.
Giống như một số đan dược nâng cao tu vi hoặc các loại pháp bảo.
Các pháp bảo thường thấy nhất chính là các loại binh khí mà võ giả sử dụng, chẳng qua để phát huy được uy lực của thần binh thì võ giả cần phải sử dụng nguyên khí để nuôi dưỡng.
Mà có thể phát được nguyên lực ra bên ngoài thì ít nhất võ giả cũng phải đạt được đến cảnh giới Tụ Khí Cảnh thì mới có thể làm được.
“Pháp bảo Hoàng cấp thì chắc chắn không có khả năng ngăn cản được công kích của ta, chắc chắn phải là pháp bảo Huyền cấp mới có thể khiến cho Lăng Vân cứng rắn không nhúc nhích như thế.
”Vẻ mặt của Lăng Huyền nghiêm túc, chỉ có một tình huống xảy ra.
Pháp bảo hộ thân trên người của Lăng Vân bây giờ chính là do Khang Đông Trưởng Lão cho hắn.
Khang Đông Trưởng Lão đã rót nguyên khí của hắn vào bên trong pháp bảo từ trước rồi, Lăng Vân chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể điều động được pháp bảo rồi.
Tuy nhiên việc sử dụng lực lượng của người khác để điều động pháp bảo thì thời gian duy trì chắc chắn sẽ không lâu, thế nhưng nếu như Lăng Vân dám đột phá ở ngay trước mặt hắn thì chắc chắn đã có lòng tin đột phá trước khi pháp bảo mất đi công hiệu rồi.
“Thần Đạo Quyền Pháp.
”Lâm Huyền tung ra một quyền thứ hai, hắn sử dụng kỹ xảo cách sơn đả ngưu ở bên trong một quyền này.
Thế nhưng năng lực bảo vệ của pháp bảo huyền cấp thực sự quá mạnh mẽ, mặc kệ Lâm Huyền có ra tay như thế nào thì cũng không thể khiến cho Lăng Vân bị thương được.
Lăng Vân mở miệng, kiêu ngạo cười to.
“Lâm Huyền, sau khi ta đột phá thì sẽ là ngày chết của ngươi.
”Sát ý lộ liễu, uy hiếp trắng trợn.
Lăng Vân vô cùng mong đợi sẽ nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của Lâm Huyền, thậm chí còn cảm thấy sụp đổ.
Thế nhưng mà Lâm Huyền đã khiến hắn thất vọng rồi.
Lâm Huyền cũng không vung quyền nữa, dừng tay.
Thấy một lúc lâu mà Lâm Huyền cũng không động đậy, Lăng Vân nhịn không được chất vấn hắn: “Ngươi đang làm cái gì?”“Chờ ngươi đột phá.
”Lâm Huyền bình tĩnh trả lời, thiếu chút nữa đã khiến cho Lăng Vân nghẹt thở.
Chờ ngươi đột phá, câu trả lời tưởng chừng như không có gì là lạ thế nhưng lại ẩn chứa một sự tự tin khó có thể sử dụng từ ngữ nào mà diễn tả được.
Nếu như ngươi có pháp bảo hộ thân, chờ đến khi pháp bảo hộ thân mất đi công hiệu thì đánh lại.
Nếu như ngươi có thể đột phá thì đợi ngươi đột phá xong sẽ đánh cho ngươi bầm dập mặt mũi.
Mà trong suy nghĩ của Lăng Vân, Lâm Huyền không phải là tự tin, mà là ngông cuồng.
“Ngươi quá ngông cuồng.
”“Chỉ dựa vào cảnh giới Luyện Thể Cảnh tầng tám của ngươi mà muốn đánh bại ta có tu vi Tụ Khí Cảnh tầng một hay sao? Thực sự là nói chuyện hoang đường mà.
”“Ngược lại thực ra ta cũng muốn xem, sau khi ta đột phá thành công thì ngươi còn có thể ngông cuồng được trong bao lâu?”…Hai quyền của Lâm Huyền đánh ra mà Lăng Vân cũng không hề sứt mẻ, cảnh tượng như vậy rơi vào trong mắt của tất cả mọi người.
“Lăng Vân cũng không hề cử động, mạnh mẽ đối kháng hai quyền của Lâm Huyền mà lại không hề bị tổn thương một chút nào?”Có người không quá khẳng định nói: “Chẳng lẽ trong lúc đột phá thì lớp phòng ngự của cơ thể lại được nhân lên gấp đôi?”“Chưa từng nghe nói đến việc đó… Chẳng lẽ trên người của Lăng Vân có pháp bảo hộ thể nào đó?”“Không thể nào đâu, đấu võ cấm sử dụng pháp bảo, nếu như Lăng Vân sử dụng pháp bảo, Tài Quyết Trưởng Lão đã ra tay ngăn cản từ lâu rồi.
”“Nói cũng đúng, các ngươi nhìn Tài Quyết Trưởng Lão kìa, không hề có ý định ngăn cản một chút nào cả.
”Đương nhiên Tài Quyết Trưởng Lão sẽ không ra tay ngăn cản rồi, bởi vì Khang Đông Trưởng Lão đã mua chuộc được hắn từ trước.
Dịch Thiên Vũ đang quan sát trận chiến ở bên trên đài quan sát, trong lòng cảm thấy lo lắng cho Lâm Huyền.
Cảnh giới của nàng chính là Tụ Khí Cảnh tầng một, cho nên đối với sự mạnh mẽ của Tụ Khí Cảnh, nàng cũng nắm rất rõ.
Đừng nghĩ rằng Luyện Thể Cảnh tầng chín đến Tụ Khí Cảnh tầng một chỉ tăng lên một cảnh giới mà thôi, mà là tăng cả một đại cảnh giới từ Luyện Thể lên đến Tụ Khí.
Sự chênh lệch giữa hai đại cảnh giới cũng giống như khoảng cách giữa trời và đất vậy.
Lăng Vân chính là Ngoại Môn Thất Kiệt, rất nổi tiếng ở bên trong ngoại môn, nhưng mà đối với Dịch Thiên Vũ thì nàng cũng không để vào trong mắt.
Đừng nói là một tên Lăng Vân, ngay cả Ngoại Môn Thất Kiệt liên thủ với nhau thì nàng cũng có thể đánh bại một cách dễ dàng.
Chính bởi vì nguyên nhân đó cho nên nàng cũng không quá coi trọng Lâm Huyền.
Chẳng qua… Trước đây Lâm Huyền gần như không có một chút tu vi nào đã có thể còn sống sót trước cơn tức giận của nàng.
Mặc dù hắn cũng không sử dụng bất kỳ võ kỹ nào để chiến thắng nàng, thế nhưng cũng được tính là kỳ tích rồi…“Nói không chừng, hắn thực sự có thể thắng được.
”Bên trong đám đệ tử ở bên dưới võ đài, có một nhóm người đang dần dần trở nên hưng phấn hơn, bọn họ đều đặt cược vào Lăng Vân thắng lợi, lúc này nhìn thấy Lăng Vân sắp đột phá, trong lòng của mỗi người đều kích động.
Nhưng mà bọn họ lại phát hiện, ở bên cạnh của bọn họ có một tên mập mạp, sắc mặt vô cùng bình tĩnh.
Càn Long Tông chỉ có một tên mập mạp, hơn nữa còn từng đánh nát trứng của Lăng Vân.
Ngày hôm qua danh tiếng của Hổ Mập đã vang vọng khắp toàn bộ tông môn rồi.
Có người đánh liều hỏi: “Hổ Mập, nghe nói ngươi và Lâm Huyền là huynh đệ tốt, có phải ngươi đã cược Lâm Huyền sẽ thắng hay không?”“Chuyện đó là đương nhiên, chắc chắn sẽ cược Lâm Huyền sẽ thắng rồi.
”Vẻ mặt của người này vô cùng thương tiếc: “Ngươi bị lỗ thảm rồi.
”Hổ Mập tràn đầy khỉnh thường: “Chỉ sợ lỗ thảm lại là ngươi đó, cũng chỉ là đột phá Tụ Khí Cảnh mà thôi, Lăng Vân còn có thể nghịch thiên hay sao?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...