Võ Đạo Chi Lộ
Phía tên đang nhìn hành tung của Dương Tử qua quả cầu hắn quay lại nói với mấy tên bên cạnh:
- Có kẻ sắp đến hồ linh dịch đưa người đến đây ngay lập tức!
Sau một lúc bay Nhẫn Dạ mới nói với Dương Tử:
- Có tên đang theo dõi cũng ta quá truy tung cầu cận thận chút!
Dương Tử phồng mũi đáp rồi cười lớn:
- Sời người không cần quá lo để tử người có cảnh giới Tiên Thiên Kì rồi haha!
Nhẫn Dạ từ tốn trả lời:
- Ba tên Tiên Thiên Kì 2 tên Hoàng Thiên Kì ngươi đánh lại không?
Dương Tử đen mặt mà gào lên:
- Sao người không bảo với ta trước chứ?
Nhẫn Dạ mới nói rồi nhìn Dương Tử và cười mỉa mai:
- Haha ngươi có sống hai kiếp thì giờ ngươi cũng chỉ là Tiên Thiên Kì thôi!
Dương Tử xị mặt ra đáp:
- Con biết rồi.
Đang bay qua rừng cây thì có một vụ nổ làm cho Dương Tử cũng bất ngờ về uy lực của vụ nổ. Có hai kẻ đang giao chiến ở dưới hố của vụ nổ. Có một kẻ dùng kiếm và một kẻ đánh tay không. Người cầm kiếm hét lên:
- Đình Sơn ngươi cư nhiên vậy mà dám tấn công ta!
Đình Sơn nghe vậy mới quay lại đáp:
- Lão già Sát Thần nhà mi cũng biết câu đấy à!
Nhẫn Dạ mới liên tiếng nói với Dương Tử:
- Sát Thần thì có thể là người của Sát Thần Kiếm Vực còn Đình Sơn thì ta cũng không rõ!
Dương Tử tiếp tục đứng xem trận đánh của hai người kia. Đình Sơn lập tức lao lên tấn công Sát Thần hắn gào lớn:
- Di Sơn Cửu Địa, Nhất Thức Di Sơn Trấn Áp!
Sát Thần mỉa mai đáp lại Đình Sơn:
- Cái ngọn núi đấy không làm gì được ta đâu lão già!
Hắn vung kiếm chém về phía Đình Sơn ngay lập tức ngọn núi bị phá hủy. Đình Sơn cũng biến mất Sát Thần đang tìm tung tích của hắn thì dưới đất có động tĩnh. Sát Thần đã không kịp tránh đi Đình Sơn đã từ dưới đất phá lên khiến hắn bị thương cũng không nhẹ. Nhìn lại thì Đình Sơn đã mất một cánh tay do nhát chém vữa nãy. Hắn lại không tức giận mà cười lớn:
- Hahaha sảng khoái sảng khoái lâu rồi mới đánh được một trận đã như vậy!
Nói xong hắn ngưng tụ thạch giáp rồi lại lao lên tấn công Sát Thần. Giờ Sát Thần mới để lộ ra một bên thân bị tím dập. Hắn khụy xuống rồi lập tức nôn ra máu, thanh đao cũng không cầm trên tay nổi nữa. Bấy giờ Đình Sơn đã lao tới phía Sát Thần mà ném từng cục đá tới. Nhẫn Dạ cũng đã lên tiếng bảo với Dương Tử:
- Cứu hắn đi Sát Thần Kiếm Vực này cũng là những kẻ tốt có thể hợp tác được!
Chỉ cần vậy Dương Tử lập tức lao đến phá toàn bộ những hòn đá đang lao tới phía Sát Thần. Dương Tử mới cợt nhả lên tiếng:
- Đòn đánh của Đình Sơn lão nhân cũng chỉ vậy thôi à!
Đình Sơn mới quát lớn:
- Nhãi con ngươi là kẻ nào mà dám xen vào chuyện của ta!
Dương Tử cũng đáp lại:
- Tiểu bối cũng chỉ là vô danh tiểu tốt cũng không có thế lực gì!
Đình Sơn nghe xong lập tức quát lớn:
- Haha là loại vô danh mà dám xen vào việc của lao phu!
Hắn liền lao tới tấn công Dương Tử, mà liên tục ném vài ngọn núi về phia Dương Tử. Bấy giờ Dương Tử sau khi chữa thương cho Sát Thần cũng quay vung kiếm lại mà đáp:
- Ồ cũng có chút bản lĩnh!
Một nhát kiếm này khiến nhưng ngọn núi kia nát tan mà Đình Sơn cũng bị trọng thương. Hắn lắp bắt lên tiếng:
- Tiên...tiên thiên kì có uy lực như vậy ư!
Dương Tử cũng quay lại đỡ Sát Thần dậy mà cũng kính đáp:
- Đến muộn rồi mong Sát Thần tiền bối không để ý!
Sát Thần cũng cười gượng mà đáp:
- Ngược lại ta phải cảm ơn ngươi mới đúng,mà ta còn có một số chuyện ta đi trước có duyên gặp lại sau!
Dương Tử cũng đáp:
- Mời tiền bối!
Thấy Sát Thần đã đi xa hắn lập tức đi làm mà việc mình bỏ dở. Sau một hồi bay hắn đã tìm thấy thượng nguồn của linh dịch. Nhưng ở đó đã có vài kẻ tới mà canh gác kế nơi đấy. Khiến Dương Tử cũng phải bó tay trước cái đội hình như vậy. Hắn bèn chờ đến tối để dễ bề hành động, lúc đấy Hữu Nha lại truyền tin cho hắn:
- Thưa chủ thượng đã có chút tin tức về thế lực của Sát Thần Kiếm Vực rồi ạ!
Dương Tử đáp:
- Nói ta nghe xem!
Hữu Nha cũng kính trả lời:
- Theo chúng thần điều tra được Sát Thần Kiếm Vực có tiếng tăm rất tốt mà bên trong nội bộ cũng không thiếu đệ tử tinh anh, Nơi này có 5 phân điện đều có rất nhiều thiên tài, thật sự thì nơi đây là một thế lực khá lớn đấy ạ!
Dương Tử nghe rồi cũng lên tiếng đáp:
- Có vẻ cũng là thế lực lớn đấy, được rồi tiếp tục theo dõi!
Dương Tử cũng đã về đến được Thu Thủy Tông mà đi gặp Dạ Hy và Linh Nhi. Hắn cũng bàn một chút chuyện với hai người họ. Dương Tử cũng đã nói:
- Ta lại có chuyện cần hai muội làm đây!
Dạ Hy đang dành ăn với Linh Nhi phồng mồm lên mà đáp:
- Huynh lại có chuyện gì làm vậy!
Dương Tử đang định nói thì lại nghe thấy Linh Nhi khóc oà lên. Dương Tử liền hỏi:
- Sao muội lại khóc đấy.
Linh Nhi sụt sụt mà đáp:
- Dạ sư tỷ ăn mất miếng thịt cuối của muội rồi!
Dạ Hy cũng khóc oà lên mà nói:
- Của ta mà muội ăn nhiều hơn ta đấy huhu!
Dương cũng cạn lời về hai cô vợ này mà mặc kệ cho họ dành nhau.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...