๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Buồn cười nhìn phản ứng như vậy của Đinh Hạo, Phùng Tinh Nhiên đắc ý cười một tiếng, lại ép thân thể yêu kiều vào Đinh Hạo chặt hơn.
Đinh Hạo thấy động tác tận lực của người nữ này trong lòng giận dữ, một khi ngươi đã đưa đến cửa thì đừng trách ta không khách khí.Buông bàn tay trái của Phùng Tinh Nhiên ra, mạnh mẽ ôm nàng vào trong lòng, tay phải đã đặt trên ngực của Phùng Tinh Nhiên, dụng lực bắt đầu xoa bóp, hạ thân cũng đưa vào vùng bắp đùi của người nữ này hai lần.Phùng Tinh Nhiên vốn kiêu ngạo lập tức trở lại thành thật, nhẹ nhàng đẩy Đinh Hạo ra, khuôn mặt đỏ bừng hung hăng trừng mắt nhìn Đinh Hạo một hồi, giọng yêu kiều nói:- Đinh lang có thích thân thể của Tinh Nhiên hay không ? Đợi khi thương thế chàng đã ổn lại, cưới Tinh Nhiên về nhà có được không ?- Không !Đinh Hạo ương ngạnh nói.Nghe thấy lời này của Đinh Hạo, Phùng Tinh Nhiên cười giảo hoạt, đầu gối nâng lên, nhẹ nhàng chạm vào hạ thân to lớn của Đinh Hạo, Đinh Hạo phát ra một tràng thở dốc sảng khoái trong vô thức.
Phùng Tinh Nhiên cười duyên nói:Còn nói không ! Vậy cái thứ xấu xí này của ngươi đang thế nào thế ?Đinh Hạo thế nào cũng không ngờ được người nữ này lại lớn mật như vậy, làm việc gì cũng ngoài dự đoán của người ta, cảm thấy chống đỡ không nổi, giận nói:- Cứ như vậy không dứt, đến khi nào mới có thể đi ra khỏi trận này đây ?Phùng Tinh Nhiên cười duyên nói:- Đinh lang không nói chuyện cũng được, nhưng không nhất thiết phải thẹn quá hóa giận chứ.
A a, vậy để ta dẫn chàng rời khỏi nơi này, tránh chàng lại phàn nàn Tinh Nhiên!Hai người không liếc mắt đưa tình nữa, nửa giờ sau cuối cùng cũng rời khỏi trận.
Bởi vì thân phận của Phùng Tinh Nhiên, đồng tử giữ cửa không hỏi han gì cả, hai người thuận lợi rồi khỏi khu vực của Luyện Ngục Ma tông!Hai người ngự kiếm bay không lâu lắm thì đã tới khu vực của Vô Cực Ma Tông, thấp thoáng trông thấy đại môn.
Đinh Hạo từ không trung hạ xuống,đợi sau khi Phùng Tinh Nhiên đứng vững vàng , Đinh Hạo trầm giọng nói:- Tiểu thư, lần đưa tiễn này Đinh Hạo cảm kích vô cùng.
Chỉ là, ta phải bế quan chữa thương, có lẽ không có thời gian chiêu đãi người, lúc này tạm biệt tại đây được không ?Phùng Tinh Nhiên liếc mắt dò xét Đinh Hạo một lượt, làm hắn toàn thân đều không được tự nhiên, sau đó mới thản nhiên cười nói :- Ngươi đã đối với ta càn quấy như vậy, còn gọi Tinh Nhiên là cái gì tiểu thư tiểu thư nữa, Đinh Lang giải thích thế nào về chuyện vừa rồi đây ? Từ nay về sau không cho phép gọi ta như vậy nữa.- Ồ, đã vậy thì cả tên lẫn họ, cứ gọi ngươi Phùng Tinh Nhiên nhé, tốt !Đinh Hạo lãnh đạm cười nói.- Không được, tên thì có thể gọi như vậy, họ thì bỏ đi ! Bằng không bà đây sẽ không để ngươi yên đâu!Phùng Tinh Nhiên tức giận nói.- Được rồi, được rồi.
có thế cũng không yên.
Vậy ta phiền ngươi khi trở về nói với tông chủ giúp ta một tiếng, nói ta trở về tông môn rồi, cho nên việc ta cùng với Thành Hùng đánh nhau không cần nhắc tới nữa.Đinh Hạo nghiêm mặt nói.- Biết rồi, nam nhân bạc tình bạc nghĩa như Đinh Lang, quả thật là khiến Tinh Nhiên lạnh lòng mà.
Ngươi đối xử với ta như vậy, đến cả xưng hô cũng không muốn sửa đổi.
Bất quá bản cô nương đã nhắm trúng ngươi rồi, ngươi đừng mơ tưởng vứt bỏ được ta.
Ngươi trở lại Vô Cực Ma Tông tu luyện , chờ đến khi thương thế tốt lên, nếu ngươi dám không đến Luyện Ngục Ma Tông tìm ta, ta nhất định đem cả Vô Cực Ma Tông của ngươi hủy đi.Phùng Tinh Nhiên uy hiếp nói, nói xong tiến tới ôm Đinh Hạo, hôn nhẹ lên mặt hắn sau đó bay đi.Mắt nhìn nàng rời đi, Đinh Hạo trong lòng cũng hỗn độn khó tả bằng lời, quan hệ cùng nàng dây dưa không rõ.
Nhớ tới tính tình nàng, hắn nhẹ giọng cười một tiếng rồi nâng giá kiếm lên, nhằm thẳng đến hướng cái động dưới đáy hàn đàm mà đi.Tại Hồn Luyện tông hội lần này Đinh Hạo thu hoạch rất lớn, chẳng những bắt được bảo giáp phòng ngự thượng phẩm, tu vi cũng tiến thêm một bậc, đến cả kinh nghiệm đánh nhau cũng càng thêm phong phú, quan trọng nhất là vãn hồi lại một chút thanh thế cho Vô Cực Ma Tông đang xuống dốc.Nghĩ đến hành vi của Thành Hùng với mình, Đinh Hạo trong lòng tức giận trào dâng.
Thành Hùng mặc dù miệng nói là chỉ giáo huấn mình một phen, nhưng ra tay lại không lưu tình chút nào, nếu không có thực lực phi phàm của bản thân thì sợ rằng cả một kích của hắn cũng chịu không được, người này rõ ràng là muốn đưa mình vào chỗ chết.
Hắn thực lực mạnh như vậy, lại đối với mình sinh ra sát tâm, quả thật là tai họa.
Nếu không phải bây giờ tu vi bản thân không đủ, thì nhất định phải đem hắn ra giết đi trước !๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...