Vợ Của Tổng Tài Là Nữ Thần Vạn Người Mê
Chuông điện thoại bất ngờ reo lên, Hạ Ninh Dung tính với tay lên tủ cạnh đầu giường để lấy nhưng một tay thì bác sĩ đang tiêm tay còn lại thì bị ai đó nắm chặt không rời.
"Hắc tổng à, anh có thể..."
Không đợi cô nói hết câu Hắc Hoàng Thiên liền với lấy chiếc điện thoại.
"Là Lăng tổng gọi sao? Mau đưa cho tôi."
Hắc Hoàng Thiên trượt màn hình rồi đưa điện thoại về phía Hạ Ninh Dung: "Tôi nghe, Lăng tổng?"
"Thư ký Khi không ngờ cũng có ngày đi trễ?"
Giọng nói từ điện thoại vang lên khiến Hạ Ninh Dung giật mình, cô vội nhìn vào màn hình.
Thì ra là vị Hắc tổng nào đó vừa tiện tay bấm vào loa ngoài của cuộc gọi khiến cho tiếng nói từ đầu dây bên kia to bất ngờ.
Hạ Ninh Dung trừng mắt nhìn anh.
"Lăng tổng, hôm nay tôi có việc bận.
Anh có thể cho tôi xin nghỉ phép được không?"
"Bận việc sao? Có thể."
"Cảm ơn anh."
"Nhưng hôm nay là cuối tuần, cô chú muốn đưa hai đứa nhỏ ra ngoài chơi.
Tôi đã gửi địa chỉ nhà cô cho hai cô chú biết rồi đó."
Hạ Ninh Dung ngập ngừng: "Tôi và tụi nhỏ...
hiện không có ở nhà."
Lăng Hàn Nhượng ngạc nhiên: "Vậy ba người giờ đang ở đâu?"
"Trong bệnh viện."
Một lúc sau mọi người đã xuất hiện tại phòng bệnh nơi Hạ Ninh Dung đang nằm, ai nấy đều hoảng hốt khi nghe tin cô bị trúng đạn vào tối qua.
Hai vợ chồng Khi Thế Cường cùng Khi Thế Quân vừa trông thấy cô nằm trên giường liền tức tốc chạy đến.
"Con bị như vậy sao không nói với ba mẹ một tiếng? Con là không coi hai người này là ba mẹ có phải hay không?" Khi phu nhân thương quá hóa giận
Khi Thế Cường: "Em bớt nói một chút đi, em có nói nhiều hơn nữa thì con nó cũng có khỏe hơn được đâu."
"Anh thì biết cái gì?" Khi phu nhân nhíu mày
"Mẹ, bình tĩnh đã." Khi Thế Quân vỗ vai mẹ mình
"Ba mẹ, anh Thế Quân, con xin lỗi!" Hạ Ninh Dung cầm tay mẹ mình hối lỗi
"Thật là.
Có đau lắm không? Làm mẹ lo chết mất!" Khi phu nhân lo lắng
"Ninh Dung, anh nghe nói tối qua em trúng đạn sao? Là ai dám hỗn xược vậy hả?"
Khi Thế Dịch vừa mới từ nhà để xe của bệnh viện chạy lên, thở hổn hển xuất hiện trước cửa phòng.
Mọi người cùng nhìn về phía anh ta, lúc này mới phát hiện trong phòng ngoài Hạ Ninh Dung ra thì vẫn còn một người đàn ông nữa.
"Hắc Hoàng Thiên? Sao anh lại ở đây? Em gái tôi bị như vậy là do anh đúng không?"
Ba đứa nhỏ đang ngủ say trên giường bị tiếng quát tháo của Khi Thế Dịch làm cho tỉnh giấc, từng đứa một từ từ ngóc đầu lên mơ màng nhìn xung quanh căn phòng.
Mọi người lại một lần nữa tròn mắt ngạc nhiên, ai nấy đều không thể tin vào những gì bản thân đang nhìn thấy.
"Đây...
Đây là?" Khi phu nhân nhìn chằm chằm vào Hắc Lãnh Thần, câu nói cũng không được liền mạch
Khi Thế Dịch nhanh chóng đi đến, cậu ta mở to mắt hết cỡ quan sát cậu nhóc vừa mới tỉnh dậy vẫn còn đang ngái ngủ: "Wow.
Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?"
Hắc Lãnh Thần cau mày khó chịu khi bị mọi người nhìn chằm chằm vào bản thân: "Mấy người đang làm cái gì vậy?"
Hạ Tử Minh: "Ông bà, hai bác, mọi người đến thăm mami con sao ạ?"
"Ừm." Mọi người cùng đồng thời gật đầu
Hắc Hoàng Thiên: "Mấy đứa mau vào vệ sinh cá nhân đi."
"Dạ." Ba đứa nhóc cùng đồng thanh
Hắc Hoàng Thiên đi đến cúi người xuống bế Hạ An Chi lên rồi đi vào phòng vệ sinh, hai cậu bé kia cũng theo sau daddy mình.
Mọi người vẫn dõi theo bốn người bọn họ cho đến khi đã khuất bóng, ngay sau đó liền tập trung cả trước mặt Hạ Ninh Dung.
Khi phu nhân: "Dung Nhi, cậu bé đó là sao vậy?"
Khi Thế Cường: "Còn Hắc Hoàng Thiên nữa, sao cậu ta lại ở đây?"
Khi Thế Quân: "Sao hai tiểu bảo bối của anh cũng ở đây nữa vậy? Tối qua lúc em bị bắn cũng có mặt tụi nhỏ sao?"
Khi Thế Dịch: "Ninh Dung, có phải do hắn ta nên em mới bị thương? Em không cần sợ, có anh ở đây hắn ta không dám làm gì em đâu."
Hạ Ninh Dung hết nhìn ba mẹ lại nhìn sang hai anh, tất cả đều như có cả trăm ngàn câu hỏi muốn cô trả lời.
Đúng lúc cô đang bị người nhà xoay như chong chóng thì Hắc Hoàng Thiên đi ra, mọi người ngay lập tức dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn anh.
Hắc Hoàng Thiên mỉm cười rồi ngồi xuống sopha: "Mọi người cứ ngồi xuống đã.
Có gì rồi từ từ nói, tôi chắc chắn sẽ giải đáp hết thắc mắc của mọi người."
Ba người đàn ông họ Khi đi đến ngồi xuống đối diện với Hắc Hoàng Thiên.
Khi Thế Cường nhíu mày: "Sao con gái tôi lại bị thương?"
"Tối qua lúc đang đi ăn thì có người đã nổ súng, tôi vẫn đang điều tra xem là ai làm."
Khi Thế Dịch: "Người đó nhắm vào anh?"
"Chưa xác định rõ."
Khi Thế Quân: "Tôi sẽ cho người điều tra."
Khi phu nhân: "Vậy cậu bé vừa nãy là sao?"
Hắc Hoàng Thiên nhìn sang Hạ Ninh Dung, cô quyết định nói ra sự thật cho người nhà biết: "Là con của con, Hắc Lãnh Thần."
"Vậy là em sinh ba?" Khi Thế Dịch tròn mắt
Hạ Ninh Dung khẽ gật đầu.
Khi Thế Cường: "Xem ra Khi Gia không muốn có quan hệ với Hắc Gia cũng không được rồi."
"Cho dù Lãnh Thần không ở cùng tôi mà ở cùng cô ấy thì Hắc Gia cũng tuyệt đối không để con cháu mình ở ngoài." Hắc Hoàng Thiên kiên định
Khi Thế Cường: "Cậu nói vậy là có ý gì?"
Khi Thế Dịch: "Cháu tôi chắc chắn sẽ không để cho người nhà họ Hắc cướp mất."
Hắc Hoàng Thiên vắt chéo chân, khóe môi khẽ nhếch lên: "Vậy Khi nhị thiếu nghĩ một mình cô ấy có thể tự sinh được con?"
"Cậu còn dám nói ra câu đó nữa hả?" Khi phu nhân nhịn không nổi nữa liền đứng phắt dậy
Tình huống hiện tại thật sự rất khó xử, người của Khi Gia muốn nuôi cả ba đứa nhỏ nhưng Hắc Hoàng Thiên đâu có dễ dàng đồng ý như vậy.
Trước đây anh không biết Hạ An Chi là con mình nên mới hết sức nhân nhượng mà đồng ý để Hạ Ninh Dung một mình nuôi Hạ Tử Minh, nhưng hiện tại hai người đã có với nhau đến ba đứa con lận.
Mọi chuyện đâu thể được giải quyết giống như lúc trước được.
Hạ Tử Minh: "Sao hai người không kết hôn với nhau đi ạ? Như vậy chẳng phải một nhà năm người chúng ta đều có thể ở bên nhau hay sao?"
Hạ An Chi: "Đúng đấy ạ.
Chuyện này vốn giải quyết rất đơn giản mà."
Hắc Hoàng Thiên nhìn hai đứa nhóc vừa mới đi từ phòng vệ sinh ra, khóe miệng anh khẽ cong lên thầm khen ngợi.
Đúng là hai đứa trẻ này rất hiểu ý daddy chúng, những lời chúng vừa nói cũng chính là mong muốn của anh hiện tại.
Nhưng ý nghĩ ấy lập tức bị mọi người phản đối một cách gay gắt, đến Hạ Ninh Dung cũng bất ngờ trước thái độ của người nhà cô.
Cô vẫn biết hai gia tộc Khi Gia và Hắc Gia trước giờ nước sông không phạm nước giếng nhưng cô thật sự không hiểu lý do vì sao người của Khi Gia lại không ưa Hắc Gia đến vậy.
Theo như quan sát của cô thì có vẻ như chỉ mình Khi Gia là có thái độ gay gắt khi nhắc đến Hắc Gia thôi, rốt cuộc thì giữa hai gia tộc này đã xảy ra chuyện gì?
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...