Vợ của tôi cũng là vợ của bố tôi

 
Tôi và Tiểu Nhiễm đều rất bất ngờ, bố lại rất kiên quyết, tôi nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy cách làm của bố là đúng đắn. Nếu như Tiểu Nhiễm ở nhà không đi làm, dần dần sẽ tách rời khỏi xã hội, hơn nữa còn mất đi khả năng suy nghĩ độc lập của mình, không phải chuyện tốt. 
 
Vậy nên tôi lập tức bày tỏ sự đồng ý với đề nghị của bố. Tuy Tiểu Nhiễm không nỡ xa con nhưng cô ấy cũng là một cô gái hiểu chuyện, đã đồng ý rồi.  
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau này, tôi nghĩ ngợi, kết hợp với chuyện tối hôm trước, rõ ràng là bố sợ Tiểu Nhiễm cứ nghịch như vậy sẽ làm tôi phát hiện ra, nên mới muốn Tiểu Nhiễm đi làm, tránh được những việc như này xảy ra. Tôi cũng rất cảm động với cách làm của bố. Bố vẫn luôn cái gì cũng nghĩ cho cái nhà này. 
 
Tôi không cho Tiểu Nhiễm đi làm ở công ty của tôi, Tiểu Nhiễm cũng không phù hợp với công việc thiết kế nữa, cô ấy không có thời gian và sức lực nữa rồi, tôi cũng không thể để cô ấy lên chức quản lý được, cô ấy không có năng lực để làm việc đó. 
 
Thế là tôi tìm tới một người bạn, để cô ấy đi làm ở một tiệm bán đồ gia dụng, không phải đi bán đồ gia dụng mà là làm nhân viên quản lý kinh doanh. Cũng coi như là luyện tập một chút trước cho Tiểu Nhiễm, để tính cách cô ấy trở nên trầm ổn hơn một chút, có thêm kinh nghiệm giao tiếp với người khác. 

 
Thời gian đi làm của công việc này rất tự do. Buổi sáng 10 giờ vào làm, buổi chiều 4 giờ 30 phút tan làm. Nghỉ hai ngày cuối tuần. Tiền lương đương nhiên cũng không cao, nhưng tôi cũng không quan tâm đến điều này. Lợi ích lớn nhất đó chính là địa điểm làm việc ở gần nhà, đi bộ cũng chỉ mất độ mười phút.

Tiểu Nhiễm đã rất lâu không đi làm rồi, bởi vậy lúc mới bắt đầu không thích ứng được với công việc, hai tuần đầu tiên hoàn toàn tập trung tinh lực hết vào công việc, không xảy ra bất kì việc gì với bố cả. 
 
Bố cũng không quấy rầy Tiểu Nhiễm, mà thường xuyên nói cho cô ấy một vài kinh nghiệm của ông, đưa ra vài ý kiến cho Tiểu Nhiễm. Chuyện làm tình của Tiểu Nhiễm và bố tuy không thăng hạng, nhưng quan hệ giữa họ lại thân thiết hơn cả ngày trước. Việc này khiến tôi rất rầu rĩ, nhưng lại cảm thấy vui vẻ, Tiểu Nhiễm và bố đều là người lo cho gia đình, điều này khiến tôi thấy mình rất may mắn.
 
Cho đến một buổi sáng sau khi Tiểu Nhiễm đã đi làm được hơn hai tuần, vì tối qua uống quá nhiều rượu nên tôi đi tiểu. Hơn năm giờ sớm tinh mơ dậy đi vệ sinh, phát hiện ra một cảnh khiến người ta phải kinh ngạc. 
 
Thường thì tôi đã ngủ là xuyên đêm, trước giờ không bao giờ nửa đêm tỉnh giấc, dù có buồn đi tiểu cũng có thể ngủ đến khi dậy mới đi vệ sinh. Nhưng tối qua uống rượu với bạn bè, uống rất nhiều bia tươi, tôi buồn tiểu đến mức khó chịu, nên đã mơ mơ màng màng rời giường để đi vệ sinh. 
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi đi đến cửa phòng vệ sinh phòng ngủ của chúng tôi, bỗng tôi nghe thấy một âm thanh giống như tiếng tay đập vào da người, ngay sau một tiếng “bạch” là tiếng rên rỉ “a” đầy yếu ớt của phụ nữ.
 
Đầu óc vẫn đang mê man của tôi trở nên tỉnh táo ngay tức thì. Đến cơn buồn tiểu cũng biến mất, hoàn toàn không cảm nhận được cơn buồn tiểu vẫn còn thấy rất mãnh liệt lúc ban nãy. 
 
Tôi nhìn về phía cửa phòng ngủ, nhìn thấy của phòng chúng tôi hé ra một khe khoảng chừng bốn, năm xăng-ti-mét, âm thanh chính xác là truyền từ đây ra. Tôi ngoảnh đầu nhìn ra chỗ giường, phát hiện Tiểu Nhiễm quả nhiên không ở trên giường. 
 

Trái tim tôi lập tức đập bình bịch, dương vật vốn đã dựng dậy lại càng cứng hơn. Tôi rất nhẹ nhàng xoay người đi tới phía cửa, lần này càng nghe rõ tiếng động hơn. Chính là âm thanh lúc làm tình. Bởi vì là nửa đêm, vậy nên xung quanh cũng không có tạp âm gì, tiếng động rất nhỏ cũng có thể nghe rất. Tiếng bạch bạch khi thân thể thi thoảng tiếp xúc vào nhau, và cả tiếng rên rỉ nặng nề phát ra từ chiếc miệng đang bị chặn lại của người phụ nữ nhưng không nghe thấy giọng của bố.
 
Tôi kích động bò đến chỗ khe cửa nhìn ra bên ngoài, nhưng tiếc là chẳng nhìn thấy gì cả. Bởi vì phòng của chúng tôi đối diện ngay với cửa phòng em bé, hơn nữa còn ở đầu hành lang. 
 
Tôi nghĩ một lát rồi cởi bỏ dép lê, đi chân trần trên nền nhà, chầm chậm mở cửa, vẫn may, chiếc cửa hơn 6000 tệ một cánh cửa rất giúp sức, không có tiếng động nào cả. 
 
Lần này đã nghe rõ tiếng động hơn rồi, tiếng rên rỉ đôi lúc không khống chế được của Tiểu Nhiễm. Nghe tiết tấu, tôi biết, nhịp điệu của bố lúc này chắc chắn rất nhanh, bố dường như vẫn luôn thích kiểu đụ nhau nhanh thật nhanh này. Tôi dần dần di chuyển đến đầu hành lang. 
 
Bên trái chính là phòng ăn, bên phải là phòng khách, nhưng tôi nghe tiếng là biết, âm thanh phát ra từ nhà vệ sinh ở phòng khách, hơn nữa còn cách một cánh cửa nhà vệ sinh. Có thể thấy động tác của bố kịch liệt cỡ nào, kích thích đến mức Tiểu Nhiễm không kìm nổi tiếng rên rỉ trong cổ họng.
 
Cửa nhà vệ sinh ở ngay đầu bên trái hành lang, tôi tiếp tục cẩn thận đi đến đầu hành lang, chầm chậm ló đầu ra, không có người. Tôi như một kẻ trộm đi đến cửa nhà vệ sinh, tai dán sát vào cánh cửa, lần này âm thanh đã rõ ràng rồi. 
 

Tiếng bạch bạch rất to, ngoài tiếng rên bị kìm nén của Tiểu Nhiễm, còn nghe được cả tiếng thở gấp của bố. Tôi vô tình nhìn thấy chiếc áo thể dục bố mặc khi đi ra ngoài tập luyện lúc sáng sớm đang nằm trên ghế ăn, mà dưới đất lại có một chiếc quần lót ren màu đen của phụ nữ bên bàn ăn. 
 
Tôi yên lặng nuốt một ngụm nước miếng, Tiểu Nhiễm và bố này cũng kích tình quá đi, phỏng chừng là hơn nửa tháng không làm rồi, hai người đều không đợi nổi nữa rồi. Thế mà lại đi chịch nhau lúc sáng sớm thế này. 
 
Nhưng nghĩ lại thì cũng không thể nào, tối qua tôi uống không ít rượu, Tiểu Nhiễm buổi tối nhân lúc tôi ngủ đến phòng bố chẳng phải tiện hơn sao? Sao phải sáng sớm vào nhà vệ sinh chứ? Không hợp lý chút nào.
 
Lúc này, tiếng bạch bạch và tiếng rên rỉ của Tiểu Nhiễm bỗng dưng biến mất. Tôi bị dọa sợ, lùi về phía sau, nhưng nghe thấy tiếng động tôi lại quay trở lại cửa nhà vệ sinh. 
 
Trong đó phát ra giọng của bố, nói với giọng thở dốc: “Nhiễm Nhiễm, ngồi vào đây đi, nằm sấp vào con mệt quá.” Giọng nói không lớn, nếu không phải tôi vừa dán mình vào cửa thì sẽ không nghe rõ được.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui