"Nhiễm Nhiễm, nếu bố nói tối hôm qua bố không muốn xảy ra chuyện gì đó với con thì bản thân bố cũng không tin. Nhưng tình cảm của bố dành cho Dương Dương cũng là thật, con có thể hiểu cho bố không?"
Lúc này Tiểu Nhiễm cũng không đổi sắc mặt, bởi vì Tiểu Nhiễm biết thứ tôi muốn vừa khéo là cô ấy và bố tôi xảy ra chút gì đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tối hôm qua bố trằn trọc suy nghĩ cả đêm. Sáng nay bố cùng Dương Dương ra ngoài, trong lúc nói chuyện phiếm với Dương Dương, bố mới phát hiện tình cảm Dương Dương dành cho con rất sâu đậm, nó cũng rất quan tâm con. Dương Dương cũng đau lòng vô cùng, nếu bệnh của nó không khá hơn thì sẽ khiến cô sống cả đời góa phụ, đây là điều mà chính nó cũng không thể chấp nhận được. Nó rất sợ, sợ có một ngày con không chịu đựng được nữa, sẽ không cần cái nhà này, không cần nó."
Lúc này, Tiểu Nhiễm cuối cùng cũng nói chuyện: "Sẽ không đâu, con sẽ không."
Bố tôi nâng tay ngăn không cho Tiểu Nhiễm tiếp tục nói tiếp: "Bố tin tưởng con, Nhiễm Nhiễm, bố tin tưởng những lời con nói bây giờ đều là sự thật. Nhưng nếu Dương Dương không khá hơn thì sao? Ba năm, năm năm, tám năm, mười năm mà vẫn không tốt hơn, đến lúc đó, có một ngày con phát hiện ra mình yêu một người khác thì phải làm sao? Không phải là bố không tin con, mà là ai cũng có một ngày không thể chịu được nữa, dù cho là ai cũng như vậy."
Tiểu Nhiễm không nói lời nào, đoán chừng là cô ấy không biết nên nói gì cho phải. Dù sao cũng không thể nói là tôi có bệnh nghiện vợ mình đi ngoại tình được.
Lúc này, bố tôi nói: "Dương Dương nói với bố rằng nó khuyến khích con ngoại tình để thỏa mãn bản thân mình, chỉ cần trong lòng con có nó, có cái nhà này thì nó sẽ giả vờ như không biết gì cả."
Mặt Tiểu Nhiễm càng đỏ hơn nhưng cô ấy không có phủ nhận.
Bố tôi thấy Tiểu Nhiễm đỏ mặt không nói thì biết chuyện này là sự thật. Ông thở ra một hơi dài, nói: "Nhưng các con đều còn rất trẻ, các con không hiểu được trên thế giới này sẽ không có cái gọi là đã hình thành thì không thay đổi. Nếu một ngày nào đó con phát hiện, người con tìm được tốt hơn Dương Dương, biết dỗ dành hơn Dương Dương, trong lòng của con sẽ bắt đầu nghiêng lệch. Đó sẽ là khởi đầu cho chuỗi ngày cãi nhau, nhìn nhau không vừa mắt của con và Dương Dương.
Sau đó, con sẽ cảm thấy người khác hiểu con hơn so với Dương Dương, đối xử với con tốt hơn Dương Dương, con sẽ nảy sinh sự bất mãn với Dương Dương. Đây là một vòng tuần hoàn ác tính! Cho đến một ngày, khi một trong hai đứa không thể chịu đựng được nữa thì đó chính là lúc gia đình tan nát."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiểu Nhiễm giật mình ngẩng đầu, cô ấy suy nghĩ một lúc, hình như những gì bố nói đều có lý, cô ấy không tiếp lời mà nghe những lời sau đó của bố.
Bố tôi tiếp tục nói: "Nhưng nếu con cố nén dục vọng của mình thì đó là Dương Dương ích kỷ, gia đình này đối xử bất công với con, sớm muộn gì con cũng sẽ mất đi tình cảm với gia đình này và cảm thấy bất mãn."
Bố tôi hơi dừng lại, những lời tiếp theo rất khó nói, ông đang sắp xếp lại từ ngữ của mình. Vì thế, ông lại uống một ly rượu.
Bố tôi im lặng một lúc rồi nói: "Bố không muốn Dương Dương bị tổn thương, cho dù nó bằng lòng để con ngoại tình, nhưng bố không muốn con thực sự đi tới bước đó, bởi vì chúng ta không biết Dương Dương hy sinh như vậy rốt cuộc là bởi vì không muốn con khó chịu, hay là trong lòng nó thực sự có thể nghĩ thông suốt. Nếu Dương Dương đưa ra lựa chọn này vì nó quá yêu con thì nó sẽ phải chịu nỗi đau mà không người đàn ông nào có thể chịu đựng được. Bố không muốn nó như vậy."
Bố tôi nhìn vào mắt của Tiểu Nhiễm rồi nói thêm: "Bố càng muốn con bị tổn thương, không muốn con ra ngoài gặp phải kẻ xấu mà bị tổn thương, không muốn tình yêu vị tha của Dương Dương làm con tổn thương, không muốn con làm tổn thương chính mình vì cảm giác áy náy. Cho nên, Nhiễm Nhiễm, con nói cho bố biết, con thực sự có tình cảm với bố hay chỉ đơn thuần là muốn lấy được sự thỏa mãn từ bố?"
Tiểu Nhiễm không biết nói cái gì, cũng không biết phải trả lời bố như thế nào, đành phải cúi đầu xuống.
Bố tôi thở dài hỏi: "Nhiễm Nhiễm, nếu con có tình cảm với bố, con có thể gật đầu, nếu con chỉ muốn bố thỏa mãn con thì con hãy lắc đầu."
Một lúc sau, Tiểu Nhiễm khẽ gật đầu.
Khuôn mặt của bố tôi trở nên kích động, ông đứng dậy đi đến bên cạnh Tiểu Nhiễm, từ từ quỳ một gối xuống đất.
Tiểu Nhiễm bởi vì động tác này của bố tôi mà xoay người đối mặt với ông, rồi giật mình nhìn động tác này của ông.
Bố tôi quỳ một gối trên mặt đất, thâm tình nói với Tiểu Nhiễm: "Nhiễm Nhiễm, cảm ơn con, cảm ơn con đã dành tình cảm cho bố mà không phải dục vọng đơn thuần. Bố rất vui, cùng rất hạnh phúc. Nhưng vì Dương Dương, vì con, bố không thể buông thả cảm xúc của mình. Cho nên, hôm nay bố quỳ một chân xuống, dùng hình thức cầu hôn thề với con."
Bố tôi nói xong, lấy từ trong ngực ra một chiếc hộp nhỏ. Sau khi mở ra, bên trong là một chiếc vòng chân. Ông từ từ nhấc chân trái của Tiểu Nhiễm lên, đặt chân cô ấy lên đầu gối đang dựng thẳng. Tiểu Nhiễm không có bất kỳ động tác phản kháng nào, như thể cô ấy đã bị hành động của bố làm cho choáng váng.
Bố tôi vừa đeo chiếc vòng chân cho Tiểu Nhiễm vừa nói: "Bố xin thề, bố tuyệt đối sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì gây nguy hiểm cho gia đình này. Tình yêu của bố dành cho con sẽ được chôn sâu trong trái tim bố, cho dù sau này thái độ của con đối với bố có thế nào đi chăng nữa, bố vẫn sẽ yêu con trong thầm lặng. Bố sẽ yêu con một cách vô tư như yêu con gái mình, cũng yêu con vô điều kiện như yêu người phụ nữ của mình. Dương Dương đeo nhẫn ở tay trái của con thì bố đeo vòng ở chân trái của con.
Trong lúc con cần bố, bố sẽ nỗ lực hết mình không một lời oán trách, nhưng mong con đồng ý với bố, đừng làm tổn thương Dương Dương, để Dương Dương vĩnh viễn cũng không bao giờ biết đến chuyện này. Hãy coi đó như một bí mật giữa hai chúng ta, giữa bố và con. Chúng ta phải yêu Dương Dương hơn trước kia, phải yêu cái nhà này hơn bao giờ hết, bởi vì quyết định ngày hôm nay tồn tại là để duy trì gia đình này. Bây giờ, Nhiễm Nhiễm, nói cho bố biết, con có thể làm được không?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...