Bố tôi thấy Tiểu Nhiễm vẫn đứng đó thì đi tới kéo Tiểu Nhiễm đi, lần này Tiểu Nhiễm không trốn nữa mà ngoan ngoãn để bố nắm tay rồi đè xuống ghế ngồi. Bố tôi bước sang phía bên kia và bắt đầu rót rượu cho Tiểu Nhiễm.
Tiểu Nhiễm đột nhiên cúi đầu khóc nức nở, đoán chừng là cô ấy nhớ tới hành động tối hôm qua của mình, cảm thấy quá xấu hổ. Bố tôi thấy Tiểu Nhiễm khóc thì từ từ đặt đũa xuống nhìn cô ấy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiểu Nhiễm khóc tầm năm sáu phút, rồi phát hiện bố tôi vẫn luôn im lặng, thế là cô ấy ngẩng đầu lên liếc nhìn bố một cái, thấy dáng vẻ cười tủm tỉm nhìn cô ấy của ông, lại cúi đầu bật khóc.
Lúc này bố tôi mới mở miệng nói: "Được rồi, Nhiễm Nhiễm, đừng khóc. Lẽ ra người nên khóc phải là bố chứ? Sao con lại khóc?"
Tiểu Nhiễm không ngẩng đầu cũng không nói chuyện, tiếp tục cúi đầu khóc nức nở, nghịch ngón tay của mình. Bố tôi tiếp tục nói: "Con không tin à? Con không biết bây giờ bố muốn khóc đến mức nào đâu! Hận không thể khóc lớn một trận mới được! Vốn dĩ bố vừa định khóc, kết quả con đã khóc trước rồi!"
Tiểu Nhiễm bị lời nói của bố làm cho không hiểu ra sao, cô ấy ngước mắt lên ông. Bố tôi thấy Tiểu Nhiễm nhìn mình thì cười nói: "Thật đó! Nhiễm Nhiễm, con ngẫm lại xem, một ông già như bố tối qua lại được một cô gái trẻ đẹp bày tỏ tình cảm! Con nói xem không phải bố nên cảm động, kích động, luống cuống đến phát khóc sao?"
Tiểu Nhiễm nghe bố tôi đột nhiên nhắc đến chuyện xảy ra đêm qua, tiếng khóc của cô ấy càng lớn hơn. Trong thâm tâm, cô ấy cảm thấy bố đang chế giễu mình.
Bố tôi thấy Tiểu Nhiễm lại bắt đầu khóc thì nghiêm túc nói lại một lần nữa: "Nhiễm Nhiễm, đừng khóc. Nghe bố nói này!"
Giọng điệu của ông mang theo vài phần nghiêm khắc, bố tôi lăn lộn ở thương trường đã lâu, tự nhiên cũng có khí thế riêng, vậy mà Tiểu Nhiễm thật sự hạ thấp giọng rồi dần dần biến thành tiếng nức nở.
Bố tôi nói với giọng điệu vô cùng nặng nề: "Nhiễm Nhiễm, chuyện tối qua dù con có tin hay không thì tất cả những gì bố nói đều xuất phát từ trong lòng. Bố không hề coi thường con, càng không cho rằng con là một người phụ nữ tuỳ tiện. Tình huống của Dương Dương bố cũng biết, thời gian lâu như vậy, con lại uống rượu, nói thật, bố cũng khá tự tin với bản thân mình, có thể làm cho con không kìm lòng nổi, trong lòng bố thật ra cũng hơi đắc ý."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiểu Nhiễm từ từ ngừng khóc, nhưng vẫn không nhìn bố.
Bố tôi tiếp tục nói: "Con phải hiểu. Mối quan hệ giữa chúng ta không chỉ đơn giản là đàn ông và phụ nữ, mà còn là bố chồng và con dâu. Mặc dù bố không phải là bố ruột của Dương Dương, nhưng xét trên mặt pháp lý, bố vẫn là bố của nó. Vì vậy, đêm qua với tư cách là một người bố, cách làm của bố cũng không sai. Con có thể hiểu cho bố không?"
Tiểu Nhiễm lại bắt đầu nức nở, nhưng cô ấy vẫn chậm rãi gật đầu.
Tôi thầm khâm phục bố tôi trong lòng, đầu tiên là đồng ý với quan điểm của đối phương, sau đó đặt mình lên vị trí đạo đức cao hơn, để đối phương không thể bác bỏ quan điểm của mình, rồi từ từ dẫn dắt đối phương theo logic của bản thân.
Đây đều là một vài kỹ xảo đàm phán mà bố đã dạy tôi lúc trước. Tốt lắm! Bây giờ lại được dùng trên người Tiểu Nhiễm. Huống chi tâm trí của Tiểu Nhiễm bây giờ đã hoàn toàn không thể giữ vững, còn không phải là dễ như trở bàn tay sao.
Bố tôi không ngăn cản Tiểu Nhiễm, mà là tiếp tục nói với giọng điệu vô cùng đau buồn: "Nhưng là một người đàn ông, bố đã hoàn toàn sai rồi. Bố sai rồi, sai quá rồi, sai đến không thể tha thứ!" Bố tôi nói rất to, có thể nói như gầm nhẹ, Tiểu Nhiễm bị bố tôi làm cho kinh ngạc đến mức ngừng khóc, giật mình nhìn bố.
Bố tôi nhìn Tiểu Nhiễm với vẻ mặt buồn bã và nói: "Tối hôm qua, bố vì thân phận người bố mà làm tổn thương con, mặc dù bố cũng không sai nhưng trong lòng lại rất khó chịu. Tối qua bố đã làm tổn thương con rất nhiều, thậm chí bố còn không biết hôm nay nên đối mặt với con như thế nào.
Bố đã suy nghĩ cả đêm, vừa vui mừng lại vừa buồn bã. Vui mừng là vì bản thân mình còn có sức hấp dẫn có thể nhận được sự ưu ái của con, buồn bã là vì bản thân mình không thể buông xuống quan niệm của thế tục mà tiếp nhận sự ưu ái của con. Bố rất khó chịu, khó chịu đến mức cảm giác như trái tim sẽ tan vỡ."
Lần này Tiểu Nhiễm thực sự không khóc nữa, cô ấy bắt đầu cảm thấy xấu hổ.
Bố tôi vẫn giữ nét mặt buồn bã, cầm ly rượu trước mặt lên, uống cạn rồi lại rót cho mình một ly lớn, sau đó lại uống một hơi cạn sạch, khí phách đến không ra hồn. Tiểu Nhiễm nhìn đến ngây người.
Bố tôi uống rượu xong, thở ra một hơi dài nói: "Bố có tài có đức gì mà có thể khiến một cô gái như con nảy sinh tình cảm, thậm chí bất chấp những ràng buộc đạo đức mà bày tỏ với bố. Vậy mà bố lại làm tổn thương con, bố thấy khó chịu vô cùng!"
Tiểu Nhiễm cúi đầu, lần này là thực sự thẹn thùng.
Bố tôi còn nói thêm: "Sáng nay, lúc bố và Dương Dương đi ra ngoài, bố đã muốn nói với Dương Dương rằng bố muốn chuyển ra ngoài, nhưng bố lại không thể hạ quyết tâm. Nói thật, không có tình cảm với con là không thể nào. Khoảng thời gian này là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của bố trong những năm này.
Nhìn thấy Dương Dương và con hạnh phúc, nhìn thấy Đậu Đậu đáng yêu như vậy, thấy các con đều tôn trọng và hiếu thảo với bố, nhất là con, làm bố cảm nhận được tình thân mà thiếu vắng nhiều năm nay, thật giống như, thật giống như khi bố mới kết hôn vậy."
"Nhiễm Nhiễm, bố muốn đi, như vậy sẽ không phải rối rắm nữa. Nhưng bố lại không đi được, bố không muốn rời xa con, không muốn không được nhìn thấy con." Bố tôi nói xong, lại rót thêm một ly rượu rồi uống một hơi cạn sạch.
Khuôn mặt của Tiểu Nhiễm đã đỏ bừng, có lẽ cô ấy chưa bao giờ nghĩ rằng bố tôi sẽ thổ lộ tình cảm với cô ấy một cách trần trụi như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...