Tiểu Nhiễm cũng rất nghe lời nhắm mắt lại, có lẽ là không muốn đối mặt với chuyện này nữa nên nghe theo lời bố tôi mà nằm xuống ngủ. Bố cầm cái chăn lên nhưng không đắp chăn cho Tiểu Nhiễm bởi vì lúc này điều hoà đang bị hỏng, trong phòng quả thật nóng đến mức không đắp nổi chăn.
Ông đặt cái chăn xuống cuối giường rồi đi tới bên cạnh Tiểu Nhiễm, cúi xuống nói với cô ấy: "Nhiễm Nhiễm, bây giờ con đừng nghĩ gì nữa, đi ngủ đi. Chờ con tỉnh dậy rồi sẽ nhận ra chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Bố biết tối nay con uống say, bố hiểu mà."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau đó ông xoa đầu Tiểu Nhiễm một cái rồi nhẹ nhàng bổ sung: "Đi ngủ đi, ngoan, đừng nghĩ gì nữa, cũng không có gì đâu. Ngày mai tỉnh dậy là con quên hết ấy mà."
Tiểu Nhiễm cứ như bị thôi miên vậy, không nhúc nhích chìm vào giấc ngủ.
Bấy giờ bố mới chậm rãi đi ra khỏi phòng ngủ. Nhưng tôi lại thấy lúc ông xoay người, nụ cười trên mặt biến mất, thay vào đó là một biểu cảm cực kỳ bối rối.
Bây giờ thì tôi hiểu rốt cuộc tại sao hôm nay bố lại nói với tôi những lời kia rồi. Bỗng nhiên tôi cảm thấy rất vui mừng, vô cùng mừng vì đầu óc của mình phản ứng cực kỳ nhanh nhạy.
Sau chuyện tối hôm qua, có thể bố sẽ có ánh nhìn khác với Tiểu Nhiễm. Chỉ là có cuộc đối thoại sáng nay, tôi đã thành công gạt đi cái nhìn đó, thậm chí còn giúp bố tôi đánh bay một ít băn khoăn nữa. Bao gồm cả việc ông ta có thể chính tai nghe những suy nghĩ chân thật mà tôi nghĩ về Tiểu Nhiễm.
Đột nhiên tôi cảm thấy rất phục bản thân. Mặc dù sáng hôm nay tôi vẫn chưa biết giữa hai người bọn họ đã xảy ra chuyện gì nhưng qua câu hỏi của bố, tôi vẫn loáng thoáng đoán được một phần câu chuyện.
Tôi cũng rất phục bố tôi. Đã đến nước đó rồi mà ông vẫn có thể bình tĩnh xử lý chuyện của Tiểu Nhiễm, còn không ngừng ám chỉ cô ấy rằng ngủ một giấc tỉnh dậy rồi sẽ không sao nữa, tất cả đều là do cô ấy uống say, ngày mai dậy rồi sẽ quên hết tất cả.
Những lời này là nói cho Tiểu Nhiễm nghe, rằng ông sẽ không nhắc lại chuyện này, để nó chấm dứt ở thời điểm đó luôn. Nếu không có sự tham dự của tôi thì cách xử lý của bố hẳn là cách tốt nhất. Như vậy sẽ chẳng ai phải chịu tổn thương cả. Có lẽ qua một thời gian nữa, chờ đến khi sự lúng túng qua rồi, mọi người vẫn có thể sống chung với nhau như trước đây.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đột nhiên tôi nghĩ, tối hôm qua lúc tôi xem phía dưới của Tiểu Nhiễm, rốt cuộc là cô ấy đã ngủ hay chưa vậy?
Nếu lúc đó cô ấy không ngủ thì hẳn là phải nhắc đến chuyện này với tôi một chút chứ. Phát sinh chuyện lớn như vậy sao cô ấy lại chẳng nói gì?
Tôi nghĩ mãi, biết được rằng mặc dù việc tôi sắp đặt chuyện này đã bị lộ nhưng tôi cũng đã nói cho bố biết rõ rằng mình chủ động cho Tiểu Nhiễm làm thế.
Có lẽ cô ấy cũng uống nhiều quá nên nhất thời nóng đầu, sau khi phát hiện ra chuyện này là do tôi bày kế thì muốn nhân cơ hội đó thật sự phát sinh quan hệ với bố luôn.
Chắc là trong lòng cô ấy cũng không chờ nổi nữa rồi. Hoặc là cô ấy không biết sau này còn cơ hội nào tốt hơn nữa không. Dù sao thì cũng đã bị thấy hết rồi, tiến tới cùng luôn cũng chẳng sao.
Nhưng không ngờ bố lại không nhào lên chiếm lấy Tiểu Nhiễm mà lại cố gắng chống cự sức quyến rũ của cô ấy. Tiểu Nhiễm không muốn để tôi biết được rằng cô ấy chủ động trêu chọc bố, lại còn thất bại, sợ việc này sẽ khiến tôi vừa thất vọng vừa cảm thấy cô ấy quá chủ động nên mới giống như lời bố nói, ngủ một giấc dậy là không còn chuyện gì xảy ra nữa. Chỉ cần sau này nói lại với tôi rằng ông không thích cô ấy là được rồi.
Tôi bấm vào đoạn ghi hình trong phòng ngủ của mình, quả nhiên thấy sau khi tôi xem xét thân dưới Tiểu Nhiễm xong rồi đi ngủ, cô ấy xoay người đưa lưng về phía tôi rồi cuộn tròn lại, chắc là đang yên lặng lau nước mắt.
Tôi lại tìm đoạn ghi hình trong phòng bố tôi, thấy ông cũng đang nằm trên giường trợn tròn mắt như đang nghĩ gì đó. Nhưng thân dưới của ông vẫn đang dựng thẳng, đội đũng quần lên thành một cái lều rất cao. Thỉnh thoảng ông lại dùng tay đè xuống một cái.
Tôi yên tâm hẳn, biết bố tôi cũng có dục vọng với Tiểu Nhiễm, chỉ là vì vấn đề đạo đức nên ông mới không tiến tới bước kia thôi.
Không biết những lời sáng nay tôi nói có xóa tan được nghi ngờ của ông không.
Lại nghĩ tới hôm nay trước khi xuống xe, ông có hỏi Tiểu Nhiễm thích ăn món gì, còn muốn mua về cho cô ấy ăn trưa nữa là trong lòng tôi lại kích động. Đây chứng tỏ là bố muốn an ủi Tiểu Nhiễm. Ông biết hành động của Tiểu Nhiễm là kết quả của việc tôi nới lỏng và khuyến khích. Hơn nữa Tiểu Nhiễm cũng có tình cảm với ông. Điều này đã được tôi nhấn mạnh rồi.
Lúc đó tôi có nói rằng nếu không có cảm xúc gì thì Tiểu Nhiễm sẽ không hành động. Hơn nữa cô ấy chọn người luôn đề cao sự an toàn, sẽ không ảnh hưởng đến gia đình. Như vậy người này là ai? Với chỉ số thông minh của bố tôi thì hẳn là ông sẽ có thể nhanh chóng phân tích ra được người đang được nói đến chính là mình.
Thật ra thì không phải Tiểu Nhiễm phản bội tôi, cũng không phải cố tình đi quyến rũ ông. Ít nhất thì cũng không phải là quyến rũ có mục đích.
Bỗng nhiên tôi muốn xem xem bố tôi về nhà chưa, ông và Tiểu Nhiễm nói gì với nhau. Nhưng đúng lúc này điện thoại lại vang lên.
Có khách tới. Tôi không thể không để bọn họ đợi thêm một lát nữa cho dương vật mình mềm xuống, sau đó mới ra ngoài làm việc được.
Tôi bận rộn hơn nửa ngày, buổi trưa ăn cơm ngoài nhà hàng. Chờ đến khi tôi rảnh rỗi quay lại phòng làm việc thì đã hai giờ rưỡi chiều rồi. Tôi rót một tách trà rồi ngồi vào trước máy tính, lại nghĩ đến chuyện hồi sáng nên đi ra khoá cửa lại, mở camera theo dõi ra. Lần này tôi mở hình ảnh đang thu được ở thời gian thực. Tôi muốn xe xem Tiểu Nhiễm và bố mình đã hoà thuận chưa.
Nhưng đến khi video chậm rãi mở ra, chờ tôi tìm được bóng dáng của bố và Tiểu Nhiễm thì lại thấy được cảnh tượng khiến tôi nhớ suốt đời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...